Khoảnh khắc Gà Rừng ôm Yên Vui đè xuống ghế sô pha, dường như hắn đang đưa ra quyết định quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Hắn quyết định bất chấp tất cả chiếm lấy đại nam hài quyến rũ này.
Gà Rừng dùng một tay nhanh chóng cởi bản thân quần áo, lộ ra thân thể múp múp, lại còn nhiều lông. Gà Rừng tuy rằng không có quá nhiều mỡ, nhưng cũng không có cơ bắp rõ ràng, liền mạnh mẽ kéo Yên Vui kiện mỹ thân thể ôm ấp triền miên. Hai chân gã câu lấy đôi chân thon thả của Yên Vui, dùng bộ ngực đầy lông của mình - Tuy lông không dài nhưng thực thô, liên tục cọ xát cơ thể Yên Vui.
Yên Vui ngày thường chỉ thấy cơ thể kiện mỹ của mấy cái thể dục sinh, cường tráng lại tinh tế, nên lúc này bị Gà Rừng ôm liền trào lên cảm giác buồn nôn, nhưng đã khϊếp sợ trước da^ʍ uy của gã, nên không dám có phản ứng gì. Nhìn bề ngoài, Gà Rừng tựa hồ thực hưởng thụ cảm giác ôm lấy soái ca thẳng nam thân thể, một tay vuốt ve hai bên cổ Yên Vui. Thật ra, Gà Rừng vẫn đang phân vân có nên làm thật hay không. Liền lần nữa làm cái đấu tranh tâm lý:
"Theo nguyên tắc của tổ chức, nam hài này đã bị Hộ pháp đánh dấu, tức thuộc quyền sở hữu của gã đeo kính. Mà bản thân lại vi phạm nguyên tắc cắm vào này "Nữ nhân" của Hộ pháp, liền chỉ có hai kết quả:
Thứ nhất, này xem như khiêu chiến, đoạt chức Hộ pháp. Nhưng khả năng này không thể xảy ra. Ta tuy là đầu lĩnh hắc đạo ở Bắc khu, nhưng dù vậy cũng không đối kháng nổi với thế lực Mafia Châu Âu của Gã đeo kính, còn có gia tộc hùng mạnh của hắn.
Mà thứ hai, hắn phải tìm được chỗ dựa mới, phải là chỗ dựa có thế lực không kém so với Gã đeo kính để gã không dám tùy tiện hành động. Nếu trong tay có con bài tẩy là hai huynh đệ Lâm Thạc Lâm Thần, nhất định có thể thuyết phục Người Nhái đại nhân che chở tiếp nhận hắn.
Tổ chức vốn do tất cả 10 Hộ pháp cùng thế lực sau lưng bọn họ chia nhau quản lí, năm lục địa, mỗi các lục địa hai người. Người nhái hộ pháp không chỉ là trùm xã hội đen Châu Á, còn là lãnh đạo của tập đoàn Yamaguchi lớn nhất Nhật Bản, một trong ba dịch vụ chính của tập đoàn chính là cung cấp trai bao cho khách làng chơi. Nếu đánh nhau đối kháng, các Hộ pháp khác không đánh lại hắn, Nếu nói thế lực phía sau, hắn cũng không sợ thế lực của Gã đeo kính.
"Hay lắm hay lắm, lão tử liền liên hệ với Người Nhái đại nhân. Nếu thành công, về sau tiểu tử này chính là của ta. Ha ha".
Nghĩ đến đây, hắn xoay người lên, một tay nắm lấy tóc Yên Vui dùng sức nắm nửa người trên của cậu hướng tới dươиɠ ѵậŧ cương cứng của hắn: "Tiểu tử, để thưởng cho ngươi vì hành vi "Bán bạn cầu vinh", ta sẽ lo cho ngươi cả đời sau ấm no cũng dạy ngươi biết cách để lấy lòng đàn ông, bây giờ liền khẩu giao cho ta".
Gã nhún nhún eo, nhét côn ŧᏂịŧ thô to vào miệng Yên Vui, mạnh mẽ thọc vào rút ra. Tuy chiều dài côn ŧᏂịŧ gã không thể so sánh với Gã đeo kính, nhưng cương cứng cũng được 14 centimet, mà đường kính lại đạt tới 9 centimet.
Yên Vui cảm thấy một trận hít thở không thông, miệng đều bị côn ŧᏂịŧ gà rừng lấp đầy, muốn nói cũng nói không nên lời, chỉ có thể phát ra "Ô ô" tiếng vang. Bởi vì côn ŧᏂịŧ được cái miệng ướŧ áŧ bao lấy, Gà Rừng liền bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tính dục tăng vọt. Hắn càng dùng sức hông mạnh mẽ đẩy tới, như vậy khiến côn ŧᏂịŧ cắm được càng sâu.
Yên Vui bất thình lình bị hắn đâm tới yết hầu cực độ thống khổ trợn trắng mắt, nước mắt cũng chảy ra. Gà Rừng bên này sảng muốn bay, không lo lắng Yên Vui thống khổ, hung hăng thọc vào rút ra. Đại khái khoảng hơn , yên vui thế nhưng lần nhấp, Yên Vui từng bước thích ứng côn ŧᏂịŧ to lớn của gã, cũng không còn thống khổ như trước, cậu nuốt xuống không ít chất lỏng tiết ra từ Gà Rừng dươиɠ ѵậŧ. Gà Rừng thấy Yên Vui học hỏi nhanh, có thể thích ứng được đâm sâu yết hộ dạy dỗ, như nhặt được báu vật. Càng thêm sinh lòng quyết tâm đối kháng với thế lực của Gã đeo kính.
Hắn đình chỉ động tác thọc vào rút ra, nhưng côn ŧᏂịŧ vẫn cắm trong miệng Yên Vui. Vươn tay sờ soạng khuôn mặt tuấn tú của cậu: "Thật là cái tiểu tao hóa, ta chơi qua không ít mấy cái nam sinh trong trường ngươi, thế nhưng không có ai học được thâm hầu (deepthroat), đương nhiên ngươi trời sinh mị cốt có tác dụng rất lớn, lấy lòng nam nhân phương diện cũng thật sự rất có thiên phú. Tới, dùng đầu lưỡi cẩn thận liếʍ lão tử qυყ đầυ cùng túi trứng, mô phỏng cách lão tử khẩu giao cho ngươi vừa nãy".
Nói xong lấy tay ấn đầu Yên Vui xem như phát động mệnh lệnh, Yên Vui khuất phục bắt đầu liếʍ láp Gà Rừng thô hắc côn ŧᏂịŧ, Gà Rừng thấp giọng rên: "Ân, đúng đúng, chính là như vậy, chính là như vậy, không tồi, trẻ nhỏ dễ dạy, ân ân". "Lão tử thích lúc ngươi mυ'ŧ vào cố ý phát ra chút tạp âm, đúng đúng, giống như khi ngươi liếʍ kem ấy, mυ'ŧ lớn chút nữa, tốt..Tốt...aaaa..."
Nhìn Yên Vui dần dần đi vào quỹ đạo, nghiêm túc vùi đầu phục vụ côn ŧᏂịŧ của mình. Gà Rừng thong thả cầm lấy di động chuyên dụng của tổ chức, tra số liên lạc của Người Nhái. Vừa báo hiệu cuộc gọi được nhận, Gà Rừng liền nghe thấy bên kia truyền đến âm thanh: "A a a... Lớn quá...Ưʍ... Mạnh quá...Chịu không nổi...A a..." rất là da^ʍ mĩ.
Gà rừng nghĩ thầm Người Nhái Đại nhân thật đúng là thích người trong nước a, lần trước thông điện thoại cũng nghe thấy hắn đang làm một người Trung Quốc da^ʍ kêu.
"Vâng, là Người Nhái Đại nhân phải không? Hy vọng không quấy rầy ngài".
Bên kia điện thoại truyền đến giọng Trung Quốc tiêu chuẩn: "Ngươi hảo, Gà Rừng. Ngươi không phải đang làm việc cho gã đeo kính sao? Sao lại rảnh rỗi đến hỏi thăm ta?".
"Người Nhái Đại nhân, sao lại nói vậy, ta là làm việc cho tất cả Hộ pháp a. Lại nói, thật muốn nói đến thân cận, ta không phải là nhân viên thuộc chi nhánh Đông Á dưới trướng ngài sao?".
"Ít nói lời vô nghĩa, ta bên đây còn bận việc".
"Biết biết, ngài công việc bận rộn. Ta có ý định muốn thỉnh ngài xuất sơn chế phục thẳng nam soái khí thể dục sinh".
"Soái khí thể dục sinh? Chính ngươi không phải dạy dỗ qua vô số thể dục sinh sao? Huống hồ, ngươi hẳn cũng biết, lão tử chỉ hứng thú với nam nhân thành thục. Nhỏ hơn 25 tuổi, ta không có hứng thú".
Gà rừng vội vàng giải thích: "Thể dục sinh lần này là cái tán đánh cao thủ, ta tự biết khó có thể thu phục hắn. Huống hồ, hắn có một ca ca, là dạng nam nhân thành thục ngài thích. Cũng đồng thời là tán đánh hảo thủ. Nghe nói, ngài đối với công phu dạy dỗ huynh đệ rất có nghiên cứu, ta dám cam đoan đôi huynh đệ này tuyệt đối là cực phẩm nhân gian".
Người Nhái thích nhất lσạи ɭυâи tình thân, mà hắn cũng thích làm chủ nhân của bọn họ, tùy thời quyết định hai huynh đệ, thậm chí hai phụ tử vận mệnh. Hắn thường xuyên ở Nhật Bản cùng Đông Nam Á tìm kiếm con mồi. Nhưng cực phẩm huynh đệ chính là không nhiều a. Người Nhái tức khắc hưng phấn lên, côn ŧᏂịŧ còn cắm trong người nam tử đang khóa ngồi trên đùi hắn lập tức trướng lớn, hắn ôm lấy nam tử eo tay bắt đầu gia tăng lực đạo, cũng tăng nhanh tốc độ cắm rút.
Nam tử đang ngồi trên dươиɠ ѵậŧ Người Nhái bị bất thình lình chuyển biến làm hốt hoảng, nhưng eo bị chặt chẽ giữ lấy, không cách nào thoát ra, chỉ còn cách trái phải hai tay câu lên cổ Người Nhái, nỗ lực vặn vẹo mông. Tựa như kiềm chế nhưng cũng thực thoải mái da^ʍ kêu: "Aaaaaaa... Sướиɠ muốn chết... A... Muốn hỏng... Mau dừng lại... A a... Không được...". Bởi vì khẩn trương, thành ruột nam tử cùng cơ vòng co rút, kẹp cự căn Người Nhái càng sảng khoái.
Người Nhái đã cùng nam tử này đổi rất nhiều tư thế không ngừng giao hợp hơn 2 giờ, liền cũng sắp tới giới hạn, hắn không muốn Gà Rừng nghe thấy tiếng kêu của mình, một mặt thọc vào rút ra nhanh hơn, một mặt nóng lòng kết thúc cuộc trò chuyện.
"Ân, tốt. Cái này thể dục sinh cùng ca ca hắn, ta muốn, Gà Rừng ngươi có công lớn. Ta sẽ không bạc đãi ngươi...".
Gà Rừng nghe thấy nam tử bên kia bị Người Nhái làm da^ʍ kêu liên tục, cũng không kiềm chế được bắt đầu điên cuồng thọc vào rút ra trong miệng Yên Vui, hắn nhấn đầu cậu để đâm tới yết hầu. Yên Vui công phu càng ngày càng cao, Gà Rừng bắt đầu nhịn không được
rên "Hừ hừ...", tuy rằng hắn không dám lỗ mãng trước mặt Người Nhái, nhưng cảm giác bản thân sắp bắn tinh. Một bên sảng, một bên giả bộ lớn tiếng trả lời để che dấu: "Thật ra ca ca hắn, ngài đã thu phục rồi, chính là Lâm cục trưởng Lâm Thạc, đệ đệ hắn tên Lâm Thần".
Bởi vì Gà Rừng lớn tiếng trả lời, Người Nhái bên kia lại mở loa ngoài, nam tử đang ngồi trên dươиɠ ѵậŧ Người Nhái, dù bị thao sảng nhưng vẫn nghe thấy toàn bộ, liền thực hoảng sợ điên cuồng run rẫy, cúc hoa cũng không ngừng co giật.
Người Nhái rốt cuộc kiềm không được, kêu to: "Thật thú vị ~ Thật thú vị ha ha a ~ a", bên này Gà Rừng nghe Người Nhái không hề báo trước da^ʍ kêu, côn ŧᏂịŧ bị Yên Vui yết hầu cùng đầu lưỡi cuốn lấy, cũng kiềm không được, kêu to "Hảo...Hảo a...Aaaaaaaa".