Trò Chơi Sắc Tình Của Nữ Phụ Ác Độc

Chương 23: Khẩu giao cho Phó Diệp Duy xong lại bị bắn tinh

Phó Diệp Duy không có cho nàng cơ hội mở miệng, đẩy sau eo một chút, côn ŧᏂịŧ thô to mạnh mẽ cắm vào khoang miệng ướŧ áŧ.

Sở Lan Ninh ngước mắt cầu xin hắn buông tha cho chính mình, lại bị tay hắn dùng sức ấn chặt cái gáy xuống.

“Um”

Khoang miệng của nàng bị căng ra, trong miệng côn ŧᏂịŧ thô to mang theo một cổ hương vị tanh tưởi nhàn nhạt, làm cho Sở Lan Ninh rất khó chịu, lần đầu tiên bị đối đãi như vậy, chỉ có thể theo nam nhân thọc vào rút ra mà không ngừng phun ra nuốt vào.

“Ngậm vào cho ta, đem hàm răng ngậm vào đi” nam nhân nhắm mắt lại, kêu lên một tiếng, dùng sức xoa xoa tóc nàng.

Đôi mắt Sở Lan Ninh đỏ lên, vì không cho nam nhân đẩy vào càng sâu, tay nhỏ mảnh khảnh chỉ có thể nắm lấy côn ŧᏂịŧ của nam nhân, đầu lưỡi dọc theo thân gậy vẫn luôn ngậm đến qυყ đầυ, liếʍ mυ'ŧ bên trong khe rãnh.

“A, cứ liếʍ như vậy, ưm?” Trong mắt Phó Diệp Duy hiện lên một trận khói mù, rũ mắt thô bạo kéo ra áo nàng, bàn tay dùng sức nắm vυ' của nàng, động tác bắt đầu nhanh hơn, đem dươиɠ ѵậŧ đưa đến nơi càng sâu.

“Không cần… Khụ… Muốn hỏng rồi……” Sở Lan Ninh có chút chịu không nổi, lợi co rút lại, thân trên xoắn lại muốn đẩy hắn ra, lại bị hắn dùng cà vạt trói lại đôi tay, không thể động đậy.

“Sở Lan Ninh, nếu ngươi trêu chọc ta, hậu quả này ngươi phải chịu thật tốt”

Nam nhân tiếng cười nặng nề, bắt lấy tóc nàng, tăng thêm lực độ một chút một chút hung hăng thao cái miệng nhỏ của nàng, giống như là đang thao tiểu huyệt, lặp lại thọc vào rút ra, cái miệng nhỏ chật hẹp ấm áp tựa như tiểu huyệt.

Miệng Sở Lan Ninh như là muốn nứt ra, nóng rát, thịt mềm ở cổ họng bị chọc tới sưng lên, làm nàng nhịn không được phát ra âm thanh nức nở, con mắt hồng hồng nhìn chăm chú vào nam nhân cao cao tại thượng.

Nàng không có nghĩ đến Phó Diệp Duy sẽ giận tới như vậy, nàng chỉ trêu chọc hắn một chút, bây giờ giống như là da^ʍ phụ đeo nón xanh cho hắn.

“Không cần cảm thấy ta là người như thế nào, chuyện này hết thảy đều là do chính ngươi sai, hiểu không?” Nhìn biểu tình của nàng, Phó Diệp Duy cong cong môi, lại ấn đầu nàng thọc vào rút ra vài cái, rốt cuộc cũng đem một cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt bắn tinh vào trong miệng của nàng.

“Khụ khụ khụ……”

Sở Lan Ninh bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng làm cho sặc, che miệng, liền nghĩ đem đồ vật trong miệng nhổ ra, lại bị nam nhân nắm lấy hàm dưới, chỉ nghe thấy âm thanh trầm thấp của hắn còn có thể nghe thấy một tia ý cười.

“Ngoan, coi như ta khen thưởng cho ngươi nuốt xuống toàn bộ đi.”

Nói xong tay Phó Diệp Duy dùng sức đem cổ nàng nâng hướng lên trên, nhìn nàng nuốt vào xong, mới thu tay lại, Sở Lan Ninh cúi đầu chỉ thấy giữa háng côn ŧᏂịŧ của hắn còn chưa có mềm xuống, đã bị nam nhân đè lên trên giường.

Thân thể đè ngực nàng, cặp đùi thon dài bị hắn đè nặng treo lên trên cổ, đẩy ra qυầи ɭóŧ bên cạnh, Phó Diệp Duy để đầu sát vào, dùng ngón tay tách ra hai mảnh môi âʍ ɦộ, đối diện với nhụy hoa mẩn cảm bên trong, nhẹ nhàng thổi một hơi, cười nhạt nói.

“Chậc chậc chậc, còn chưa có chạm vào nơi này, đều đã chảy ra nước, thật là dâʍ đãиɠ mà.”

Nói xong bàn tay thô ráp kéo xuống qυầи ɭóŧ ren, lòng bàn tay từ phần đùi bên trong trượt đi vào, đẩy ra hai mảnh môi âʍ ɦộ, một ngón tay trực tiếp cắm vào âʍ đa͙σ của nàng.

“Ngô…… Buông ta ra” lòng bàn tay nam nhân lạnh như băng, ngón tay thon dài ở hoa huyệt của nàng thọc vào rút ra, phát ra âm thanh “Phụt phụt”. Làm trên mặt Sở Lan Ninh phiếm hồng, giống như mật đào.

“Buông tha cho ngươi, phía dưới của ngươi không có nói như vậy” ngón tay Phó Diệp Duy ấn vào chỗ sâu trong, như là đυ.ng phải cái gì, đồng tử dùng sức co rụt lại, tiếp theo cởi bỏ ra nút thắt áo sơmi, cắn môi đỏ của nàng, mạnh mẽ liếʍ mυ'ŧ, ngón tay moi đào càng thêm dùng sức.

“Không nghĩ tới màиɠ ŧяiиɧ của ngươi, vẫn còn đâu? Là nghĩ để lại cho ai? Thẩm Lạc Hòa? Nằm mơ đều nghĩ bò lên trên giường của hắn.” Nam nhân hôn càng ngày càng cuồng nhiệt, quần áo trên người Sở Lan Ninh lúc này đã bị xé thành vải rách, da thịt phiếm hồng nhàn nhạt, hai tay nam nhân xoa xoa vυ' thành nhiều hình dạng, từ khe hở ngón tay tràn ra.

“Ân…… Không có…… Phó Diệp Duy……”

Sở Lan Ninh bị dọa sợ rồi, giống như muốn khóc, âm thanh có chút rách nát.

“Nguồn: Vespertine & Hdlinhh”