Chân Hương Thật Lục

Chương 108: Ca Ca thao hậu huyệt (chấp nhận anh trai là một người tinh)

Edit: Jenn.



Thiên hơi hơi lượng ngươi nhẹ giọng than

Một đêm phiền muộn như thế uyển chuyển

Cúc hoa tàn mãn địa thương

Ngươi tươi cười đã ố vàng

Hoa lạc người đoạn trường

Ta tâm sự lẳng lặng nằm



Minh Minh đã tỉnh từ lâu nhưng không đứng dậy, trong đầu tĩnh lặng nghĩ 《 cúc hoa tàn 》, không, 《 cúc hoa đài 》hình dung chính mình.

Toàn thân không chỗ nào không đau nhức, trước sau hai cái tiểu huyệt đều nóng rát, bàng quang bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhàn nhạt xen lẫn cảm giác ngứa ran của tiểu huyệt, làm cô nhớ tới đêm hôm qua "ân tình".

Đầu tiên, Lâm Phục và Bộ Thiếu Văn tấn công cùng nhau, sau đó anh trai còn dùng gậy mát xa công kích cô, may mắn là cô vẫn còn sống.

Tiếng động ở phòng bếp truyền đến, Minh Minh ở trên giường vẫn không nhúc nhích chỉ im lặng cười.

Ca ca vẫn còn ở đây.

Cô thiếu chút nữa đã quên, hôm nay là… Trung thu.

Mấy năm nay đến trung thu ca ca đều đến ở với cô, sau sự việc lần trước, cô nghĩ rằng anh trai mình không thể đối mặt với sự thật lσạи ɭυâи của họ, và sẽ không bao giờ gặp cô nữa, không ngờ là anh vẫn đến.

Không chỉ đến mà còn thực sự giáo huấn cô.

Ngày hôm qua anh định đem gậy mát xa cắm cùng lúc côn ŧᏂịŧ anh cắm tiểu huyệt cô, cô thật sự rất sợ, cho nên khi anh dùng gậy xoa bóp kí©ɧ ŧɧí©ɧ hậu huyệt của cô, cô cũng không giãy dụa nữa, thậm chí còn cầm gậy mát xa bà gel bôi trơn đưa cho anh, tự mình mở cúc huyệt mời anh thao, cô làm nũng nói cho anh biết hậu huyệt chưa có ai chạm qua, cô dùng nó để anh nguôi giận.

“Mông còn chưa bị thao qua?” Anh dừng sự thô bạo va chạm.

“Ân…” Cô tận dụng thời gian để lấy lại hơi thở.

Ca ca chạm vào nếp gấp của hậu huyệt, dưới thân khôi phục lại hoạt động, nhưng động tác ôn hoà đi rất nhiều, cô thấy thật hấp dẫn, bất chấp liêm sĩ, cầu xin anh thao hậu huyệt.

Hoa huyệt đã bị ba nam nhân thao rất lâu, ca ca chưa bắn lần hai, một lòng muốn dùng hai dương vậy thao cô, nếu cô không dâng cúc hoa thì tiểu huyệt chắc chắn sẽ bị hỏng!

Cô nghĩ kế điệu hổ ly sơn, nhưng không lâu sau mới biết mình “Tự đào hố chôn mình!”

Cô đã rất cố gắng để thả lỏng, khi ca ca chen vào cúc hoa cô đau đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cơ vòng gần như xé rách, nhưng ca ca những tiếng rêи ɾỉ quyến rũ của anh khiến cô luyến tiếc kêu ngừng.

Cũng may khi đầu khấc đi vào thì phần sau cũng sướиɠ hơn nhiều, ca ca tựa hồ phi thường thích hậu huyệt, trong cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ, anh siết chặt hai tay cô đan mười ngón tay vào nhau, từ từ đâm sâu, cô lần đâu tiên ăn dươиɠ ѵậŧ vào trực tràng.

Cũng đúng, ca ca thích nam nhân, so với mật huyệt tất nhiên là thích cúc hoa nhiều hơn.

Các dây thần kinh phong phú trong hậu huyệt truyền đạt trung thực cảm xúc của cơ thể, cô bị tê liệt bởi sự sung mãn kỳ dị của hậu huyệt.

Một đồ vật lớn như vậy còn thọc vào hậu huyệt, còn, còn ở bên trong không ngừng khấy động…

Mà người phía sau đang thao mông cô lại là ca ca thiên tài mạnh mẽ đẹp trai, người nổi tiếng hàng đầu trong giới máy tính, từ khi cô mười bốn tuổi, chỉ cần ca ca ở bên cạnh, anh sẽ vô điều kiện chiều chuộng và yêu thương cô!

Cô thật sự không cần gia đình, không cần người cha đối với cô không chút tình cảm nào, nhưng cô muốn anh!

Muốn anh ở bên cô lâu một chút, yêu cô hươn một chút!

Nếu anh thích thao thân thể cô —— vậy thì tốt quá.

Ôm ý tưởng này, cô vô cùng dâʍ đãиɠ, thả lỏng cơ thể để cảm nhận sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ đặc biệt của hậu huyệt, kêu rên dâʍ đãиɠ kiều mị. Sau khi anh bắn ra cô co chặt mông không cho ra rút ra, anh thưc nhanh lại cương cứng một lần nữa, anh lật thân thể cô lại hôn lên môi và một lần nữa thao hậu huyệt cô.

Trực tràng tràn ngập tϊиɧ ɖϊ©h͙, khi thọc rút trơn trượt hơn rất nhiều, cô thực sự cảm thấy có chút khác biệt so với sung sướиɠ khi bị cắm huyệt, cô dần dần thích ứng, hai chân run run chậm rì hôn trả ca ca.

Ca ca thương tiếc cô, hỏi cảm giác của cô, cô nghĩ nếu nói điều dễ nghe sẽ làm anh vui thích, mới kêu “Hảo ca ca”, sắc mặt ca ca liền thay đổi, đem gậy mát xa thọc vào trong hoa huyệt, hai dươиɠ ѵậŧ đồng thời thao ở hai lỗ nhỏ, cô nước mắt nước mũi giàn dụa, mất khống chế cầu xin anh, cuối cùng ở cao trào mà ngất đi.

Ca ca ghen sao?

Bởi vì cô kêu nam nhân khác”Ca ca”, “Hảo ca ca”?

Minh Minh đổi vị trí suy nghĩ, nếu ca ca kêu nữ nhân khác là “Em gái”-----

Quả nhiên thực khó chịu.

Khi cô nghĩ đến tâm tình của ca ca, Minh Minh chịu đau nhức bò xuống giường, vừa đứng lên, đầu gối như không tồn tại khiến cả người cô ngã trên mặt đất, mông chạm đật hai huyệt cùng đau, nước mắt nước mũi đều chảy ra tới.

Minh Chấn nghe âm thanh mở cửa ra, nhìn thấy anh liền nhăn mi đau lòng.

“Ca…” Cô kiều mị gọi.

Minh Chấn cúi người bế cô ra khỏi phòng ngủ, đặt cô ở bàn ăn nơi “Hành quyết” vào đêm hôm trước.

Minh Minh thấy những chiếc bánh trung thu nhỏ được làm đặc biệt trên bàn, đôi mắt xinh đẹp của cô đột nhiên sáng lên, vô tình cười toe toét.

“…” Nhìn em gái nhưu vậy, trong long Minh Chấn trong lòng thoã mãn, ác niệm du͙© vọиɠ tranh nhau ẩu đả.

Anh tức giận vì nhìn thấy cô dâʍ đãиɠ không biết xấu hổ, mỗi lần đυ.ng mặt cô đều thấy rất nhiều nam nhân---

Nhưng nếu cô không dâʍ đãиɠ không biết xấu hổ, thì sao anh có thể đυ.ng được vào cô, ôm cô vào lòng mà không bị cô căm ghét?

Liệu anh có nên ngăn chặn tình yêu cấm kỵ dành cho cô và là một người anh tốt khuyên cô hãy yêu, trân trọng bản thân, nhìn cô già đi với một người đàn ông hay để cô ăn chơi trác táng, cũng dùng trò đồϊ ҍạϊ để tự thỏa mãn ham muốn thú tính vô hạn của bản thân ?

“Minh Minh!”

“Ân?” Minh Minh một bên ăn đến vui vẻ ra mặt, một bên đáp.

“…”

“Làm sao vậy?” Minh Minh hỏi, cô liếc trên bàn có một tờ ghi chú, trên đó có rất nhiều dấu chấm than, cô cầm lên xem.

Ghi chú ghi: Bạo lực gia đình là vi phạm pháp luật! ! ! lần sau báo tôi, tôi sẽ báo cảnh sát ! ! !

Minh Minh: “Đây là cái gì?”

Minh Chấn:… Có người dán ở trên cửa.

“Phốc!” Minh Minh phun ra một ngụm bánh, cười đến không tự chủ, cưới đến có chút thẹn thùng, hơi nghiêng mặt đi.

Dâʍ đãиɠ, lσạи ɭυâи,…Cô không để bụng người khác nghĩ gì, cái cô để ý chính là anh nghĩ gì.

"Ca à, em ... em không muốn thay đổi bất cứ điều gì. Cho đến nay, em không hối hận về mọi lựa chọn của mình, kể cả việc yêu ai, và hẹn hò với bao nhiêu người. Em hy vọng ..." Minh Minh quay mặt đi chăm chú nhìn ca ca, “Anh có thể chấp nhận con người thật của em, đừng giận em vì chuyện này nữa, được không?”

Chấp nhận con người thật của cô? Chấp nhận cô bị vô số nam nhân đè dưới thân?

“Được rồi, nhưng em phải thỏa mãn anh trước.” Minh Chấn rũ đôi mắt xuống, ngữ khí bình tĩnh, giống như mười năm qua anh vẫn bình tĩnh tự tại.

Minh Minh kinh ngạc, anh trai đang cầu xin cô hoan ái với anh?

“Tuân mệnh!”

Câu chuyện nhỏ:

Minh Huyên: Chú cảnh sát! Chính là anh ta! Anh ta bạo hành chị cháu!

Cảnh sát: Tại sao lại bào hành? Thương tích đâu? Anh ta là ai?

Minh Huyên: Ách…