Edit: Jenn.
Chờ Minh Minh nhớ ra đồ vật bên trong hộp chuyển phát nhanh, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên trắng bệt, cô lập tức nhảy xuống bàn ăn, lại bị đôi tay dài của anh nhanh chóng chế ngự hai tay cô trên bàn ăn, vòng eo rắn chắc ở giữa hai chân cô, anh nén giận trong mắt anh tràn đầy thú tính.
Minh Chấn lấy gậy mát xa ra, bật chế độ xoay rồi trực tiếp đặt lên hoa huyệt đỏ tươi dưới thân, dùng một lực nhẹ, qυყ đầυ dươиɠ ѵậŧ giả vặn vẹo âʍ ɦộ hồng hào bên ngoài hoa huyệt rồi khoan thai chui vào.
“A!” Gậy mát xa không có độ ấm, tuy rằng không thô như nam nhân, nhưng xoay 360 độ mang lại cảm giác xa lạ và mãnh liệt, anh lại đưa vào, liền đem hạt le mẫn cảm xoay chuyển khiến cô tê mỏi không thôi “Anh, không cần cái này…”
Minh Minh mềm mại rêи ɾỉ, ai ngờ cô làm nũng, ngọt ngào đến đâu không chỉ không làm anh rút gậy mát xa ra, ngược lại anh đem dươиɠ ѵậŧ giả màu hồng cắm càng sâu!
"Anh, anh! Đừng, đừng nhét nữa, ưm—" Minh Minh nâng eo cấm chế, hai chân muốn khép lại, nhưng lại bị eo hẹp của anh chặn lại, thay vào đó lại kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ giả hơn.
Loại cô mua chính là loại phổ biến nhất, thân gậy mát xa chia làm nhiều đoạn và mỗi đoạn lại có những nốt sần với kích thước và độ đậm đặc khác nhau, lúc này những nốt sần này nằm trong các lỗ nhỏ của cô theo các hướng và tốc độ khác nhau, nhục bích vô lực chống đỡ, kɧoáı ©ảʍ kịch liệt bò lên.
Cô nghĩ thời điểm khi không có đàn ông cô sẽ tự thủ da^ʍ! Thời điểm có nam nhân mà còn dùng----Cô tìm chết sao?
“Ca ca…” Minh Minh khó nhịn mà nhẹ suyễn.
"Tại sao? Không phải em mua nó vì mục đích này sao? Hay là tôi sử dụng không đúng cách? Đừng lo lắng, tôi đã khử trùng rồi." Minh Chấn chầm chậm cắm.
“Không, không phải, dùng cái này, em, em không thoải mái…” Tiểu huyệt khẩu thị tâm phi mà chảy ra nước da^ʍ.
“Đó là do tôi vô dụng.” Minh Chấn mở hai chế độ rung và xoay cùng lúc, trực tiếp đẩy lên cấp độ hai.
"Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh! Dừng, dừng! Mau tắt đi, a ——”
Tiểu huyệt mấp máy vốn đã mẫn cảm đột nhiên bị chấn động kịch liệt thọc rút của gậy mát xa, cô mất khống chế phun ra bên ngoài một vũng nước, Minh Minh dùng sức giãy giụa, thân hình bủn rủn giãy dụa như đón ý hùa sự đùa bỡn của gậy mát xa.
Đôi mắt của Minh Chấn đỏ bừng bởi bộ ngực đang nhấp nháy của cô, trên tay bắt đầu nhanh chóng trừu động gậy mát xa, mang cho cô thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt!
“Không cần… Ha a…” Toàn bộ bụng nhỏ đều tê dại, huyết dịch dường như bị chấn động thành giọt, theo chấn động của gậy mát xa mà nhảy lên. Tiểu huyệt bị cắm đến nóng bừng lên, nhục bích phản xạ mà co rút lại không ngừng kháng cự máy móc lạnh lẽo, lại không hề có tác dụng, dươиɠ ѵậŧ giả lấp đầy song vẫn chuyển động cực kỳ đều đặn không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ âʍ đa͙σ mỏng manh của phụ nữ, tạo ra những cơn sướиɠ liên tục và sắc bén.
"A-anh! Em, em muốn anh! Ưm ... không, không cần cái này!” Đôi tay bị anh cầm chặt, hai chân vô pháp khép lại, Minh Minh trốn không thoát gậy mát xa, cô liền khóc hô vài tiếng.
"Em muốn anh? Hay muốn hai vị ca ca tốt kia?” Minh Chấn mở chế độ lớn nhất.
Minh Minh thét chói tai, vòng eo mảnh khảnh và cặp mông vểnh cao run lên, từng giọt nước nhỏ giọt làm cả người run lên. Sự sung sướиɠ gần như tàn nhẫn xen lẫn nỗi sợ hãi khi bị làm nô ɭệ cho gậy mát xa, như thể cô sẽ phải bị cái máy thao ngày đêm với hai chân dạng rộng ra cho đến khi dâʍ ŧᏂủy̠ khô cạn.
Trong khoảng thời gian ngắn, anh đem gậy mát xa cắm cô đến cao trào, lửa giận trong lòng Minh Chấn không hề nguôi ngoai. Cô đã sử dụng bao nhiêu thứ trong số này? Ai đã giúp cô sử dụng? Anh còn tệ hơn những thứ không có sự sống này sao?
Minh Chấn rút ra gậy mát xa ném sang một bên, thả bàn tay to đang nắm cổ tay Minh Minh ra, nhanh chóng cởi thắt lưng và dây kéo để giải phóng côn ŧᏂịŧ hùng dũng của mình.
Minh Minh treo nước mắt buồn bã đặt tay xuống, ngoan ngoãn tự mình banh rộng tiểu huyệt.
Minh Minh cố tình lấy lòng cũng không có được sự mềm lòng trong lòng của anh, trong đầu óc anh tràn đầy hình ảnh của cô em gái được quý trọng mười mấy năm lại làʍ t̠ìиɦ với không biết bao nhiêu người đàn ông! Một bên bị gậy mát xa cắm một bên bị những nam nhân đó thao huyệt!
Cô còn gọi bọn họ là ca ca!
Vậy anh là cái gì?
Minh Chấn ấn dươиɠ ѵậŧ to lớn đã cương cứng đâm vào hoa huyệt ướŧ áŧ của em gái mình một cách mãnh liệt, môi hoa bên cạnh hoa huyệt đều chìm sâu vào trong lỗ!
“Ân ân ——” Minh Minh ngưỡng cổ, hai chân đạt đến cực hạn. Cây gậy thịt cứng cáp dường như đang xé toạc lỗ nhỏ của cô, giữ lấy từng lớp da thịt mất đi tính đàn hồi, quấn chặt lấy cây gậy to lớn bốc lửa của anh.
“Anh, nhẹ, nhẹ chút… Quá lớn…”
“Lớn? So với bọn nam nhân kia có khác bao nhiêu đâu?” Nói ra những lời như vậy, Minh Chấn tự mình chán ghét, anh không thể khống chế bản thân! Anh có thể chịu đựng được việc cô có bạn trai, có thể chấp nhận được việc cô cùng nam nhân khác lên giường! Nhưng tại sao cô ở trên giường lại gọi bọn họ là---"Ca ca”!
Minh Chấn ánh mắt càng thêm thâm trầm, hai tay ôm lấy bờ vai gầy của cô, dươиɠ ѵậŧ rực lửa vùi sâu trong cơ thể đột nhiên đâm sâu, nặng nề ma sát điểm G trí mạng, đem đầu khấc gắt gao đâm vào tử ©υиɠ, ngay sau đó, hơi rút ra, rồi lại đâm sâu, cứ lặp lại tuần hoàn, không ngừng gia tăng biên độ cùng tần suất thọc rút!
Tao huyệt của em gái mềm nhẵn như tơ lụa cực phẩm, vừa nhiều nước lại nóng, xoắn chặt đến nghẹt thở, kẹp đến gân xanh của anh nổi lên, khúc thịt bên dưới cứng ngắc và to lớn, chỉ muốn hung tàn thao cái miệng nhỏ dâʍ đãиɠ của em gái, anh muốn phá hư, để cô không thể ăn côn ŧᏂịŧ của nam nhân khác! Vĩnh viễn chỉ có thể bị anh đè dưới thân thao đến khóc kêu không thôi!
“A a… Ca ca ——”
Câu chuyện nhỏ:
Minh Huyên: Tức giận từ trong lòng, độ ác vô biên, anh hai….
Lâm Phục: không phải cậu nói cậu muốn tránh sao?
Minh Huyên: Tôi đã quay trở lại, và tôi đã không quay lại nữa - mặc dù nhìn thấy nó cũng thấy nhột, nhưng thật táo bạo.
Lâm Phục:… Tính ra cậu cũng thức thời.