[Thánh Gióng] Xung Thiên Chi Lộ

Chương 204: Đông Sơn pháp trận(Hạ): Nơi ánh dương soi chiếu

Thiên khung dần trở nên hắc ám bởi yêu khí cường đại, cuồng phong giữ dội nổi lên khiến cho mặt biển sôi trào, như thể đại hải được nung lên bởi tam muội chân hỏa.

Giữa không gian tối tăm ấy một đốm sáng rực rỡ xuất hiện, hóa thành một sợi quang tiên dài uốn lượn trên nền trời, nó phá vỡ thủy cầu lớn chứa Thanh tâm và cuốn lấy eo rồi kéo cả người nàng về lại phía sau thoát khỏi lực hút cường đại.

Đại Kình từ vẻ mặc đắc da^ʍ tà ý chuyển qua nhíu mày nghi hoặc, hắn chưa kịp làm ra xử lý thì đã thấy con mồi của mình bị cướp đi.

- Kẻ nào dám phá vỡ chuyện tốt của bản vương ?? muốn chết ?

Hắn tức tối chân đạp sóng triều bắn cả người đuổi theo, hòng cướp lại mặt mũi.

Nhưng hắn nhanh lại có người khác nhanh hơn, Một vầng sáng nóng rực như mặt trời nhỏ từ phương xa xuất hiện mang theo kình lực lớn đến lùi đẩy hắn trở lại mặt biển. Đại Kình thân thể bị trượt dài trên mặt biển, cảm nhận được sức nóng còn vương trên cơ thể, bằng chứng là ngoài cơ thể hắn sương mù đang bốc lên nghi ngút. Hắn đình trụ lại cơ thể, ánh mắt trở nên ngưng trọng nhìn về người mới xuất hiện này. Đó là một nữ nhân thân mang kim giáp, tóc đen dài búi cao cài một chiếc trâm bạc và chân mềm đi gốc ngà, cả người được bao phủ bởi ánh sáng quang minh thần thánh. Khí tức thánh khiết này khiến hắn có phần ghét bỏ, nhưng thâm tâm hắn thu lại sự khinh thị mà bình tĩnh trở lạị, nét mặt trở nên hờ hững mỉm cười nhưng lại ngầm tụ lực dưỡi ống tay áo.

Kim giáp nữ nhân xuất hiện giữa thiên khung, nàng khiến không gian trở nên sáng rực, khí tức quang minh đẩy lui hắc ám yêu khí, tạo nên một vạch ranh giới quang minh và hắc ám trên không trung. Nàng một tay đỡ lấy lưng của Thanh Tâm, tay kia vẫn còn đang ở tư thế xuất chưởng, mắt thấy Đại Kình chưa có dự định ra tay nàng mới thu tay lại mở lời hỏi thăm :

- Muội muội, ngươi không sao chứ ??

Thanh Tâm ánh mắt mơ màng như không tin vào mắt mình, Nhưng thanh âm quan tâm ngọt ngào như suối nguồn khiến nàng bừng tỉnh, nàng vội vàng hành lễ tạ ơn:

- Đa tạ tiền bối cứu giúp, Thanh Tâm không sao.

Nàng không tự chủ được lén nhìn lên gương mặt của vị ân nhân, gương mặt ấy vừa hiền hòa tinh xảo lại mang nét kiên nghị mà hảo sảng tạo cho nàng cảm giác tin phục và gần gũi.

Kim giáp nữ tướng thấy vậy mới nhẹ gật đầu, bàn tay đặt phía sau Thanh Tâm liền truyền vào cơ thể nàng một luồng linh khí nhỏ rồi nói:

- Muội yên tâm ở đây trị thương, chờ ta xử lý xong mọi việc rồi nói sau.

Dứt lời nàng đạp không tiến về phía Đại Kình. Thanh Tâm cảm nhận được luồng linh lực nóng rực thiêu đốt khí lạnh còn đọng lại trong cở thể nàng, hơn nữa dường như nó còn có tác dụng thúc đẩy tu vi không nhỏ. Biết rằng đây có thể là tạo hóa đối vời mình nên ngay lập tức khoanh chân đả tọa.

Kim giáp nữ tướng ngự không nhìn xuống Đại Kinh đang đứng trên mặt biển, nàng lạnh nhạt cất lời:

- Thì ra ngươi chính là kẻ phá làng phá xóm, lại cả gan dưới thanh thiên bạch nhật ức hϊếp con gái nhà lành.

Đại Kình tự đắc cười lạnh, hắn khinh bỉ đáp lại lời nàng:

- Hắc hắc…phá làng phá xóm ?? chỉ là một lũ man di mọi rợ, phá thì đã làm sao ? ta còn chưa đồ diệt đã là ban ơn cho các ngươi rồi ! Đây là địa bàn của bản vương kẻ nào dám xâm phạm kẻ đấy ắt phải chịu phạt.

Kim giáp nữ tướng nhìn vẻ mặt biến dạng của Đại Kình có chút thương cảm lắc đầu:

- Đây là đại hải của Đại Việt ta, để một con cá nhỏ như người bơi lội ở đây là các đại thần đã thương xót sinh linh. Ngươi lại dám lấy oán báo ân, cả gan lộng hành làm hại thiên hạ nhân sinh. Tội này không thể tha thứ được.

Đại Kình ánh mắt lấp lóe, linh lực quanh thân vận chuyển khiến đại hải như lõm xuống, sóng biển cuộn trào xung quanh hắn:

- Hừ, một Đại Việt cỏn con thì có đại thần gì ?? nơi nào bản vương đặt chân đến thì đó là chính đất của Thiên triều, đám man di ắt phải phục tùng quỳ bái.

Kim giáp nữ tướng khẽ nhíu này hừ lạnh:

- Hừ, lưỡi bẩn của các ngươi cũng kéo quá dài rồi đấy. Cái gọi là Thiên triều ở trước mắt ta cũng chỉ là thứ tà ác hại người, bản tướng quân gặp một lần là đánh một lần.

- Con đàn bà lớn lối, hôm nay ta không bắt ngươi nằm dưới hạ thân thì ta không làm người.

Đại Kình nổi bão, đôi tròng mắt xuất hiện đầy những tia huyết màu xanh đen, xung quaynh người hắn thủy linh lực cuộn trào, những dòng nước biển uốn lượn như thể là những chiếc chân của bát chảo Chương Ngư nhọn hoắt, hắn hét lớn:

- Vạn thủy xuyên dương

Nữ nhân nhắm mắt lại tay đưa dấu niệm trước ngực miệng lảm bẩm, khoảng không gian xung quanh nàng quang mang rực rỡ tạo thành những đại thủ lớn, nàng điềm tĩnh mở mắt đưa tay xuất chưởng:

- Chưởng khống Thiên Hà

Vạn chưởng từ trên không trung đánh mạnh vào những cột nước khiến chúng vỡ tan hóa thành những làn sương trắng xóa. Cả hai bị tác động của xung lực đẩy lùi về phía sau, Nữ nhân nhanh chóng ổn định lại thân hình. Nàng nhìn thấy Đại Kình vẫn ngả nghiêng trên mặt biển, nàng liền đưa tay lên thiên khung, quang minh dưới sự triệu tập hình thành một thanh trường kiếm, náng chém mạnh xuống:

- Quang minh trảm ác.

Một luồng quang minh kiếm khí lớn như chém rách hư không, hướng Đại Kình xé gió mà đi, Đại Kình vừa ổn định lại thì thấy kiếm khí nóng rực trước mặt liền phất tay tạo ra những đợt sóng thần lớn để ngăn chăn lại.

“ xoẹt” “ xoẹt” “ xoẹt”

“ phập”

“ hự”

Bức tường bằng sóng biển được dựng lên bị chém xuyên qua, Kiếm khí yếu dần nhưng vẫn lưu trên ngực hắn một vết thương dài.

- Gừ….

Đại Kình ánh mắt đυ.c ngầu, hàm răng hắn nghiến đầy vẻ cuồng nộ. Hắn cúi khom người lại, hai bàn tay nắm chứt, các cơ bắp trên người như căng cứng với đầy những đường gân xanh dậm, cơ thể hắn dần trở nên lớn hơn khiến lớp y phục bị bung rách. Từng tấc da thịt được bao trùm bởi lớp lân giáp màu xám xanh, chiếc đầu ngư lớn với bên hàm là những đường mang dập dềnh, sống lưng là dải vây sắc bén như thể bảo khí huyền thiết. Hắn hoàn toàn chuyển đổi cơ thể sang trạng thái nhân thú để nâng cao phòng ngự và công kích, bởi nữ nhân trước mắt hắn thực sự có sức mạnh công kích mang khí thức quang minh quá cường đại.

- Ra..

Đại Kình nói nhỏ, bàn tay đâm vào trong sóng biển. Hắn rồi rút ra một thanh trường kích còn vương rong rêu và nhứng con ốc nhỏ, với vũ khí trong tay hắn quay nó với tốc độ nhanh, sóng biển như được điều khiển mà chuyển động theo tạo thành một thủy cầu lớn bao hắn vào trong. Đại Kình tụ lực một hồi, chân liền đạp mạnh xuống nước cả người liền bắn lên không, trường kích giơ cao đập về phía nữ nhân đang lơ lửng trên không trung.

Nữ nhân gặp sự mà định tâm, nàng đưa tay ngọc ra phía trước, từ lòng bàn tay những văn tự xuất hiện chúng di chuyển theo trật tự xung quanh người nàng tạo thành hư ảnh một đại Chung lớn, nàng nói nhỏ:

- Thanh Mai thủ hộ Chung.

" Coong" " Coong" " Coong" ...

Đại Kình trường kích đập mạnh vào hư ảnh Thanh Mai Chung, tác động mạnh khiến Đại Chung rung lớn nhưng khiến hắn thất vọng là hư ảnh tường chừng như yếu ớt này lại không hề tan vỡ, các văn tự nhấp nháy rồi kết nối với nhau tạo nên sự liên kết chắc chắn. Trái lại hắn lại là người chịu thiệt, xung động của sự va chạm khiến trường kích và cả người hắn run rẩy, thanh âm khiến thất khiếu hắn như bị xé rách mà tuôn ra huyết dịch. Cơ thể hắn bị phản chấn mà bật ngược về phía xa, huyết dịch từ miệng hắn thổ ra tạo thành một cầu vồng đỏ rực.

Bạch giáp nữ tướng tay lần nữa đưa lên không trung, quang minh tụ tập xung quanh nàng lần này tạo thành một hư ảnh nữ thần khổng lồ tay cầm đại kiếm giương thẳng lên không trung:

- Thiện Ác Phân Minh, Phán xét.

Đại Kiếm rạch thiên, quang kinh kiếm khí xua tan đi hắc ám tồn dư chém về phía cơ thể Đại Kình đang phiêu phù trên không, Đại Kình ánh mắt bất phục cơ thể chuyển động liền hóa thành bản thể, cơ thể như một đại hoang đảo trên không trung, hắn há lớn miệng phóng đi một cột nước lớn công về phía hư ảnh đại kiếm và lợi dụng xung lực để đẩy cơ thể về dưới mặt nước.

Đại kiếm tốc độ bị hạn chế đôi chút rồi chém tan cột nước, đuổi theo Đại Kình mà chém xuống đại hải. Đại Kình tuy hóa bản thể và trở lại sân nhà nhưng vẫn bị trọng thương, dải vây sắc nhọn trên lưng bị chém đứt, lưng còn bị chém sâu lộ cả cột sống, da thịt hắn bị quang minh kiếm khí đốt cháy dù ở dưới nước vẫn không thể bị dập tắt.

Kim giáp nữ tướng đứng trên không trung nhìn hơi nước bốc lên, nàng thấy bề mặt đại hải chuyển màu huyết dịch nhưng không hề lơ là, nàng khẽ nhắm hờ mắt để cảm nhận một hồi. Đột nhiên nàng mở mắt miệng nhẹ cười, chân đạp nhẹ cả người bắn lên phía trên rồi nói nhỏ:

- Dù cho Đại đô đốc chủ nhân của ngươi ở đây ta cũng đánh cho sợ mà trốn vào bụng mẹ, một con cá nhỏ mà dám lớn lối.

Dứt lời nàng đưa tay lên không, quang minh từ trong thiên địa dần tụ tập lại trong bàn tay nàng, chúng tạo thành một quang cầu nhỏ và dần trở nên lớn hơn, nàng như thể một tay nâng mặt trời đang tỏa ra ánh sáng rực rỡ nóng bỏng, nàng lẩm bẩm rồi ném thẳng xuống vị trí lúc trước mình vừa đứng:

- Nam Thiên Vĩnh Hằng, tịch diệt.

" Rào" "Rào"

Nhật cầu vừa rơi cũng là lúc Đại Kình mang một thân huyết nhục lao lên từ dưới mặt nước, miệng máu lớn há rộng nhưng thứ rơi vào miệng hắn không phải thứ hắn mong muốn mà là một lò lửa đúng nghĩa. Đại Kình bị đẩy trở lại phía dưới đại hải, như thể một vẫn tinh thiên ngoại đang rơi, cơ thể hắn bị thiêu đốt từ phía trong và gim xuống đáy đại hải.

" uỳnh"

Một vụ nổ lớn sảy ra ở dưới đại hải, khiến cho màu xanh pha với màu đỏ của huyết dịch bị chiếu sác của màu vàng rực rỡ, bề mặt đại hải bị đẩy lên tạo thành những cơn sóng thần khổng lồ mang theo hơi nước bốc lên nghi ngút.

- AAAA

Thanh Tâm sau một thời gian tĩnh tọa đã tỉnh từ lâu, nàng kinh hãi chứng kiến cuộc chiến vĩ đại của hai người. Nhìn thấy nhưng cơn sóng thần đổ ập về phía mình, nàng bất lực hoảng hốt hét lớn vì không thể thoát khỏi.

- Phá

Thanh âm vừa xuất hiện thì đã thấy ngay bên cạnh nàng xuất hiện một quyền đầu lớn, quyền đầu đấm thẳng về phía những cơn sóng thần chập trùng và phá tan chúng. Thanh Tâm muốn quay người lại nhìn thì đã thấy một nữ nhân bạch y thay cầm thương đứng ngay cạnh mình, nàng vốn muốn hành lễ tạ ơn thì thấy nàng ta hướng về phía trước hành lễ lời nói mang theo ý trách móc :

- Chủ nhân, người khiến Tiểu Bạch tìm kiếm rất cực khổ ah.

Thanh Tâm nghe vậy quay đầu lại thấy ân nhân của mình đã trở lại, thì ra nữ nhân cường đại này lại gọi ân nhân của nàng là chủ nhân, nàng vội vàng hành lễ:

- Thanh Tâm đa tạ tiền bối cứu mạng, đa tạ tạo hóa tiền bố ban tặng.

Kim giáp nữ tướng nhẹ gật đầu nhưng không ngăn hề cản Thanh Tâm hành lễ, nàng đánh giá nữ nhân nhỏ nhắn mà nghi hoặc nói:

- Chỉ là tiện tay thôi ! tiểu quái này quanh năm hoành hành nên ta cũng đã muốn diệt trừ từ lâu. trái lại thì một tiểu muội muội sao lại xuất hiện ở chỗ này ??

Bạch y nữ nhân vừa xuất hiện nghe vậy cũng đưa mắt đánh giá Thanh Tâm, hẳn nhiên nàng tâm cũng mang nghi hoặc nhưng không tiện nói ra. Thanh Tâm cảm nhận được bản thân đang bị chú mục, biết rằng nếu nàng có nửa lời gian dối hay dấu diếm thì kết cục không khó đoán trước, nàng liền thật tâm thuật lại việc mình vì theo chân nhị ca mà lâm vào pháp trận cường đại.

- Toàn bộ chuyện là như vậy, Thanh Tâm không dám nói sai.

Hai nữ nhân nghe Thanh Tâm kể từ đầu đến cuối liền hiểu ra nguyên do, hai người đưa mắt nhìn nhau đôi chút. Bạch y nữ nhân thân thể toát ra sát khí cường đại hỏi ý :

- Chủ nhân...

- Tiền bối...tiền bối... tha mạng..

Thanh Tâm không rét mà run trước khí tức cường đại bất chợt xuất hiện trên người nữ tử bạch y, sát khí lạnh buốt khiến nàng như như bị rơi xuống hầm băng, nàng chỉ biết lắp bắp cầu xin.

- Bạch Nhi bỏ đi.

Kim giáp nữ tướng thấy vậy phất tay khiến sát ý lưu đang trên không trung tiêu biến, nàng nhìn ra Thanh Tâm vẫn chỉ là một nữ hài chưa hiểu chuyện, bề ngoài lạnh lùng nhưng tâm tính có phần thiện lương nên cũng không nỡ làm khó:

- Tiểu muội muôi, các ngươi đã lựa chọn nước đi sai lầm. Có những người không chỉ các muội mà bất kể ai cũng không thể động đến, còn may là muội chưa làm ra việc gì quá phận. Nếu không chính tay ta sẽ khiến cho sẽ khiến cho muội vạn kiếp không thể siêu sinh...

Thanh Tâm tâm can rét lạnh thấu xương, nàng tự hỏi người đó là ai ?? nhưng chắc chắn một điều nàng không dám nghi ngờ những điều nữ nhân này nói, cho dù cả gia tộc nàng từ thời cổ kim cường đại nhất cũng chỉ như một con kiến trước thực lực mà nữ nhân này vừa mới thể hiện. Nàng cúi người thật sâu đáp lời:

- Đa tạ tiền bối tha mạng, Thanh Tâm xin ghi nhớ.

- Tốt, tạm thời ngươi cứ theo ta. đi thôi !

Kim giáp nữ tướng gật đầu, nói rồi nàng đạp không rời đi. Bạch y nữ nhân thấy vậy thì không nói hai lời mới thu ánh mắt chăm chú nhìn Thanh Tâm mà theo sát phía sau chủ nhân mà đi.

- Vâng thưa tiền bối.

Thanh Tâm đáp lời, đợi hai người đi trước nàng mới dè dặt theo sau. Trong thâm tâm nàng lúc này là vạn điều suy nghĩ và lo lắng về an nguy của mọi người, cũng như là suy đoán về thân phận và địa vị của người độ kiếp trên thảo nguyên này, vì trong lời nói của Kim giáp nữ tướng này thì người đó có thân phận địa vị cực cao, thậm chí hơn cả hai người rất nhiều thậm chí nàng còn cảm nhận được sự tôn kính từ trong họ. Nàng nhận ra rằng nếu mọi chuyện theo chiều hướng xấu đi thì có thể gia tộc nàng đang đứng trước thời khắc quyết định của sự tồn vọng.

Thái Dương dần khuất trên đại hải, không gian sau biến động trở nên tĩnh lặng hiền hòa.