Luyện Nô Ký

Chương 24 : Diệp Tình Tức Giận (H+++)

Thiên Vô Cực lại càng ȶᏂασ càng hăng hái, cả người đều đè lên thân thể nàng, bàn tay bắt lấy cao vυ't hai vυ' hung hăng nhào nặn, đầu ngón tay bóp lấy, nắm lấy hai viên cương cứng đỏ hồng núʍ ѵú.

Trên mặt của hắn mang theo loại phức tạp dị dạng biểu lộ, đối với trong tay cái này hai cái vυ' lớn giống như là tràn đầy cuồng nhiệt,khuôn mặt da^ʍ tà nhìn nàng.

"Tiểu tiện nhân... Mới mười tám tuổi liền phát dục... Như thế dâʍ đãиɠ... Thật sự là không thể tha thứ.."

Hắn một bên nói lầm bầm, một bên có tiết tấu đút vào nhỏ nhắn lỗ l*и của nàng, Diệp Tiên bị hắn đút cho la hét khàn cả cổ họng, đại khái ȶᏂασ mấy trăm cái về sau thì hắn đã đến hưng phấn điểm cao nhất, đem nồng đậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ như suối phun bắn ra.

"А аа--"

Đang kêu thảm thiết Diệp Tiên thân thể mềm mại khống chế không nổi run rẩy lên, lỗ l*и bên trong rõ ràng cảm giác được ©ôи ŧɧịt̠ to lớn cắm vào chỗ sâu nhất trong l*и nàng, nóng bỏng chất lỏng toàn bộ rót vào tử ©υиɠ...làm cho nàng sắp ngất đi.

Vài phút sau, Thiên Vô Cực thở dài một hơi, vẫn chưa thỏa mãn nâng người lên, đem dính đầy tơ máu ©ôи ŧɧịt̠ kéo ra Diệp Tiên thân thể.

Màu trắng đυ.c tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng máu xử nữ xen lẫn trong cùng một chỗ, chậm rãi từ trong lỗ l*и còn chưa khép lại được chảy xuống.

Diệp Tiên tựa như si ngốc đồng dạng ngồi phịch ở trên tấm gỗ, đẹp đẽ con mắt đã mất đi thần thái, nước mắt cũng đã khô.

Thiên Vô Cực cũng không quan tâm, hắn đi tới cái ghế gần đó ngồi xuống ,đốt lên điếu thuốc bắt đầu hút.

Trong phòng khói trắng lượn lờ, Thiên Vô Cực nhìn trước mắt Diệp Tiên thân thể trần trụi bị trói nơi đó, khuôn mặt xinh đẹp và cơ thể dụ người của nàng làm cho hắn suy nghĩ :

"nếu như hai người tỷ muội sinh đôi nàng như một đôi cɧó ©áϊ quỳ xuống liếʍ chân hầu hạ mình thì sẽ như thế nào, nghĩ thôi cũng thấy rất sảng khoái a "

Bất tri bất giác, ©ôи ŧɧịt̠ vừa mới ra của hắn lại dựng đứng cứng ngắt lên, hắn đứng dậy ,không để ý tới Diệp Tiên mà mở cửa đi ra ngoài .

Vừa ra liền thấy Diễm Phượng đang đứng chờ ở đó, khuôn mặt nàng hơi đỏ ,chắc là do nghe những âm thanh bên trong phát ra .

Nơi mà Thiên Vô Cực đang nhốt Diệp Tiên không phải chỗ bí mật gì, đó chính là ở tầng hầm nằm dưới quán bar của Diễm Phượng.

Diễm Phượng thấy Thiên Vô Cực tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi ra, nàng nhìn phía dưới ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắt chỉa thẳng lên, bên trên còn dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ và máu, nàng nhẹ nhàng đi tới trước mặt hắn quỳ xuống, tay cầm ©ôи ŧɧịt̠ ,đưa chiếc lưỡi nhỏ nhắn ra liếʍ xung quanh, từng chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ và máu hỗn hợp bị nàng đưa vào miệng ,tuy mùi vị không được tốt lắm, có chút khai khai mùi nướ© ŧıểυ ,nhưng mặt nàng giống như đang thưởng thức mỹ vị mà nuốt xuống, khi dọn dẹp xong xung quanh, nàng mở to miệng ra ngậm ©ôи ŧɧịt̠ to lớn bắt đầu bú.

Thiên Vô Cực nhắm mắt hưởng thụ nàng phục vụ ,nàng rất biết tự giác, không cần hắn nói nàng cũng biết mình phải làm gì, hắn có thể cảm giác được nàng bú thành thục hơn lần trước nhiều lắm, làm cho hắn sướиɠ khó thể tả.

Sau 20 phút, Thiên Vô Cực sung sướиɠ lên tới đỉnh điểm ,tay nắm đầu nàng đút ©ôи ŧɧịt̠ sâu vào trong tϊиɧ ɖϊ©h͙ mạnh mẽ bắn ra.

Diễm Phượng bị hắn đút đến khó thở, nhưng nàng hai tay đè ép mông hắn để cho ©ôи ŧɧịt̠ đút càng sâu vào bên trong, cổ họng nàng phình to lên, nếu người thường bị đút như vậy đã sớm thiếu không khí mà chết, nhưng nàng không phải người thường.

Sau một hồi bắn ra, Thiên Vô Cực một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuối cùng cũng chảy thẳng vào bụng nàng ,hắn thỏa mãn từ từ rút ©ôи ŧɧịt̠ ra.

Vừa rút ra liền thấy Diễm Phượng ngã nằm dưới đất thở mạnh hổn hển, Thiên Vô Cực nhìn bộ dáng của nàng, hắn cười khen một câu :

" ngươi làm tốt lắm "

Diễm Phượng nghe hắn, nàng liền từ dưới đất bật dậy quỳ dưới đất ,nàng bây giờ nhìn như một con cɧó ©áϊ bị chủ nhân khen mà vui vẻ nói :

" chỉ cần Chủ Nhân ngài thỏa mãn ,ngài chơi chết ta cũng được "

Thiên Vô Cực cười đưa tay vuốt đầu nàng, không ngờ mình chưa dạy dỗ nàng cái gì mà nàng tự biến mình thành một con chó giống như.

Diễm Phượng đầu cà cà vào tay hắn, nhắm mắt hưởng thụ hắn vuốt ve, nàng chưa bao giờ cảm thấy mình hạnh phúc giống như lúc này .

.....

Kim Hoa Khu

" Bốp "

Diệp Tình vung một cái tát thật mạnh vào mặt một nữ nhân đang quỳ trước nàng, phía sau nữ nhân cũng có rất nhiều người đang quỳ dưới đất .

" Hồng Âm ngươi nói, Ta nuôi các ngươi làm gì, đó là để các ngươi bảo vệ nơi này ,sao có người vào nhà bắt đi Tiểu Tiên mà các ngươi không một ai biết gì "

Diệp Tình lạnh lùng tức giận nhìn nữ nhân trước mặt nói.

" Phu nhân ,ta không làm tốt trách nhiệm của mình ,mời ngài phạt, dù gϊếŧ ta cũng được ,nhưng mong ngài cho ta một cơ hội đi tìm tiểu thư về "

Hồng Âm khuôn mặt sợ hãi và tự trách mình không làm tốt được việc, nàng dập đầu xuống đất run rẩy nói.

Diệp Tình liếc nàng, trong mắt hiện lên một chút sát khí, nhưng rất nhanh liền biến mất ,nàng nhìn quỳ dưới đất đám nữ nhân nói :

" Tiểu Tiên mà có mệnh hệ gì, ta gϊếŧ sạch các ngươi, nhanh chia ra đi tim đi "

" Vâng "

Hồng Âm và một đám nữ nhân đồng thanh nói ,xong chớp mắt một cái tất cả liền biến mất, như chưa từng xuất hiện đồng dạng.

Diệp Tình thấy tất cả đều đi, nàng xoay qua nhìn Diệp Linh đang ngồi gần đó khóc thút thích ,nàng đi lại tay vuốt ve đầu nàng nhẹ giọng an ủi :

" Linh Linh đừng lo lắng ,Mẹ nhất định tìm Tiểu Tiên về, ngoan đừng khóc "

Diệp Linh khuôn mặt đầy nước mắt ngẩn đầu nhìn Mẹ mình, nàng nhào tới đầu chui vào ngực Diệp Tình khóc lớn ,nàng và muội muội từ nhỏ tới lớn như hình với bóng ,bây giờ thiếu thiếu đi một người sao nàng có thể chịu được, muội muội mà có chuyện gì chắc nàng không sống nổi .

Diệp Tình nhìn trong ngực đang khóc con gái, khuôn mặt nàng hiện lên vẻ thương tiếc và yêu thương, nhưng sau một khắc ,mặt nàng méo mó giận dữ, con mắt hiện lên nồng đậm sát khí ,dám bắt con gái ta, không cần biết ngươi là ai, ta nhất định sẽ cho ngươi sống không bằng chết.

.......

Trong đêm tối ,Thiên Vô Cực chậm rãi bước đi trên đường lớn, nhìn xung quanh người đi đông đúc ,có những âm thanh trên màn hình lớn phát ra, xe cộ chạy tới chạy lui đúng là náo nhiệt.

Thấy phía trước có một tiệm Cafe ,Thiên Vô Cực dự định đi vào vừa uống vừa ngắm cảnh đêm, nhưng chưa kịp vào thì hắn dừng lại , bởi vì hắn cảm thấy có một cặp mắt đang nhìn mình.

nghĩ nghĩ một chút Thiên Vô Cực không đi vào tiệm ,hắn quay ra tiếp tục chậm rãi đi xung quanh, một lát sau hắn thấy phía xa có một con hẻm ,hắn đi thẳng vào trong.

Bên trong con hẻm không có ánh đèn ,tối đen nhìn rất âm u, đi một lúc Thiên Vô Cực dừng lại, hắn có thể cảm nhận cặp mắt kia vẫn luôn nhìn hắn :

" Ra đi, ta đã vào tới đây rồi còn không chịu lộ diện "

Thiên Vô Cực bình tĩnh giọng không lớn không nhỏ nói.

" khà khà ,ngươi biết có người theo dõi à "

Trong bóng tối có một người mặc đồ đen đi ra, trên tay hắn cầm một thanh đao dài ,cười khà khà nhìn Thiên Vô Cực.

" ngươi tại sao theo dõi ta "

Nhìn người trước mặt Thiên Vô Cực suy nghĩ, hắn là ai phái tới ,không lẽ là Diệp Tình biết mình bắt cóc con nàng, hắn lại lắc đầu, chắc không phải, khi mình bắt đi Diệp Tiên không có ai thấy, sao nàng có thể biết được.

Nghe Thiên Vô Cực hỏi, người mặt đồ đen cũng nghiêm túc lại, hắn đã điều tra mấy ngày này cuối cùng cũng tìm được người gϊếŧ Tư Đồ, hắn chính là Hồ Tử ,đi điều tra cuối cùng lần theo khí tức tìm được Thiên Vô Cực.

" là ngươi gϊếŧ Tư Đồ phải không "

Hồ Tử nhìn Thiên Vô Cực chất vấn hỏi.

Thiên Vô Cực cuối cùng cũng biết ai theo dõi mình ,là cái tên gì đó trên núi bị hắn gϊếŧ, bây giờ có người điều tra đến mình a, nhưng hắn cũng hơi hiếu kỳ hỏi :

" đúng là ta gϊếŧ hắn, nhưng sao ngươi biết là ta mà theo dõi "

" khứu giác ta rất tốt, ta ngửi được khí tức của ngươi trên núi và đánh hơi tìm được ngươi , đừng tưởng gϊếŧ người của Thiên Sát Hội là có thể trốn được "

Hồ Tử chỉ chỉ mũi mình, giọng âm trầm nhìn Thiên Vô Cực nói.

" ồ vậy bây giờ ngươi định làm gì "

Thiên Vô Cực cười hỏi .

" ta bắt ngươi về cho Boss sử lý "

" ngươi tự tin có thể bắt ta sao ,ngươi không nghĩ là có thể ngươi cũng sẽ chết dưới tay ta a "

Thiên Vô Cực cười chế nhạo, cảm thấy hắn rất tự tin a ,ở đời đối với những thứ không biết mà tự tin quá cũng không tốt.