Trang Viên Tiểu Nữ Nô

Chương 22: Hình phòng

Nô ɭệ này tuyệt đối có vấn đề lớn. Tư Cảnh muốn đem mọi tai họa ngầm ở bên người đều toàn bộ diệt trừ.

“Nô ɭệ thật sự chỉ là tính nô của chủ nhân mà thôi, phải làm thế nào mới có thể để chủ nhân tin tưởng đây?”

Nhìn Tư Cảnh đối với mình đề phòng như vậy, thiếu nữ cắn chặt môi, kinh hoảng mà muốn chứng minh chính mình. Nàng chủ động cởi toàn bộ quần áo của mình, trần trụi đứng ở chỗ đó, tiếng nói mang theo ngập tràn lấy lòng: “ Thời điểm ở trên đảo phạm sai lầm, dạy dỗ sư sẽ để nô ɭệ trần trụi đứng ba ngày ba đêm, như vậy có thể chứ?”

Thân mình kiều nộn như vậy ở bên ngoài đứng ba ngày ba đêm? Tư Cảnh nhíu mày, duỗi tay vuốt ve mắt phải nàng nhàn nhạt nói: “Không cần như vậy. Ta chỉ là muốn biết em là ai, cũng không phải muốn ngược đãi em.”

Nửa câu sauđều là lời trái lương tâm, Tư Cảnh hơi hơi nghiêng đi đầu không thực sự nhìn vào mắt thiếu nữ .

Nhưng rõ ràng mình mới là chủ nhân, đây chỉ là một tính nô mà thôi. Cho dù đem nàng ngược đãi thành hỏng, ngược đãi đến chết, cũng là một chuyện không quá lớn . Vậy vì sao vẫn luôn kéo dài tới hiện tại ? Tư Cảnh nghĩ nghĩ, đại khái là nô ɭệ này thực sự mỹ lệ, trong lúc hắn lơ đãng suy nghĩ cũng bị hấp dẫn vài phần.

“Chỉ cần chủ nhân vừa lòng.” Thiếu nữ dùng gương mặt chính mình cọ lên ngón tay Tư Cảnh , cười nhợt nhạt .

Dáng vẻ tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, ngoan ngoãn hiểu chuyện như nước thôi tình ngăn chặn những của Tư Cảnh . Du͙© vọиɠ sau khi được lấy ra khỏi l*иg hấp liền không thể thu trở về được nữa .

Tư Cảnh bế nô ɭệ trần trụi lên, đi qua hành lang thật dài của lâu đài , trong ánh mắt kinh hoảng của ở người hầu mà đi vào phòng thẩm vấn ngầm.

Đây là một gian phòng âm u, diện tích vô dùng lớn chứa đầy các loại hình cụ, trong không khí trôi nổi mùi bụi bặm còn lây dính mùi máu tươi. Chỉ nhìn những hình cụ đó thôi, cũng đủ có thể liên tưởng đến kết cục khủng bố máu tươi đầm đìa thế nào .

“Chủ nhân, ngài có cái gì phân phó sao?”

Hầu gái trưởng vội vàng tới cung kính cúi đầu, nhìn thiếu nữ bị Tư Cảnh ôm vào trong ngực, từ đáy lòng vì nàng được sủng ái mà cảm thấy cao hứng. “Nơi này là hình phòng, cũng không phải là nơi tốt đẹp gì, vẫn là không cần nhìn nhiều ?”

Hầu gái trưởng còn tưởng rằng là Tư Cảnh mang theo nô ɭệ đi tham quan lâu đài. Dù sao lúc trước nô ɭệ cũng không tìm thấy phòng mình, thời điểm đó chỉ có thể ngủ ở trong ổTuyết Sư , Tư Cảnh lúc đó đã phát tính tình không nhỏ.

“Đi thu thập một chút. Đặc biệt đem roi cùng dây trói đến đây.” Tư Cảnh đem nô ɭệ đặt ở trên mặt đất, thấy nàng vẫn không có ý mở miệng như cũ , giận dữ nói: “Phái người đi đem nước thuốc thôi tình ở kho của ta đến đây, còn có ma dược gia tăng cảm giác đau .”

Nghe xong lời này, hầu gái trưởng sợ tới mức đều sắp ngã xuống đất. Nàng há hốc miệng, hướng về phía Tư Cảnh xin tha nói: “Chủ nhân, những cái này có thể đem nô ɭệ đùa chết! Nàng còn nhỏ, không hiểu chuyện… Ngài…”

“Mau đi!”

Bả vai thiếu nữ chỉ là khẽ run càng khiến hắn thịnh nộ, Tư Cảnh lại bổ sung : “Đem thủy tinh cầu của ta cũng lấy tới. Nếu nàng nhất định không chịu nói giấu giếm ta, vậy chỉ có trừu hồn.”

Nghe thấy hai chữ trừu hồn, hầu gái trưởng phảng phất như bị ác quỷ lấy mạng mà chạy ra.

“Nô ɭệ thật sự không có giấu giếm ngài, chủ nhân…” Cúi thấp đầu, thiếu nữ hiểu mình đã không thể làm chủ nhân tín nhiệm. Nàng nghĩ nghĩ, những hình phạt đó cũng sẽ không làm mình chết, chủ nhân hình như đã khống chế tốt lắm những khoảng khắc nằng sắp té xỉu hỏng mất cùng ranh giới tử vong .

Quả nhiên vẫn là không bỏ được mình nha. Thiếu nữ nhìn khuôn mặt từ trước đến nay vân vô cảm không gợn sóng của Tư Cảnh, lúc này lại vì mình mà tràn ngập tức giận, trong lòng không biết vì sao lại có chút ấm áp.

“ Nô ɭệ kỳ quái.”

Nàng thế nhưng còn đang cười. Rốt cuộc là kɧıêυ ҡɧí©ɧ hay là tín nhiệm? Tư Cảnh không hề nghĩ thấu được, không thể nào phán đoán. Hắn xả dây thừng thô ráp , đem đôi tay nô ɭệ trói lên mắt cá chân chân phải cũng bị nâng cao lên trói lại , hai chân bị bắt tách ra. Nơi riêng tư bí ẩn kiều nộn nhìn không sót gì.

Tư Cảnh rốt cuộc vẫn là đem dây thừng quấn ít hơn nhiều vòng vài vòng, vốn dĩ ý nghĩ lúc đầu là còn phải quấn chặt không thể nhúc nhích. Hắn búng tay một cái, ma lực mang theo dây thừng xuyên qua phía trên , thân mình thiếu nữ toàn bộ đều bị nâng lên.

“Ngô…”

Chỉ có thể banh thẳng chân trái, miễn cưỡng dùng mũi chân trái chống xuống đất, toàn bộ cơ thể đều bị trói chặt sinh ra cảm giác đau đớn . Tại hình phòng âm u , thiếu nữ chỉ mờ hồ thấy biểu tình của Tư Cảnh .

“Vẫn không muốn nói sao?”