"Bạch Linh không cần xấu hổ, ngày mai chú mua một cái camera, về sau lúc chú chơi con, liền có thể quay lại , chỉ một mình chú biết, sẽ không để cho baba của con biết, cho nên Bạch Linh của chú phải ngoan ngoãn nghe lời , biết không?" Cố Thanh Lưu muốn ghi lạI lúc hắn cùng Bạch Linh ân ái, còn dùng di động ghi chép lại thì hắn không thể thoải mái thao cô vì còn bận nắm điện thoại, khó chịu.
"Vâng, Bạch Linh sẽ nghe lời, chú. . . chú…. Bạch Linh muốn. . ." Nhìn chú cầm điện thoại trong tay ghi hình mình, Bạch Linh càng thêm hưng phấn.
"Đi đến phòng chú!" Cố Thanh Lưu ôm lấy Bạch Linh, hôm nay muốn cô là ở trên xe, không thi triển được hết kỹ thuật của hắn. Ở trên đàn dương cầm mặc dù kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhưng là vẫn không đủ thi triển, muốn đùa bỡn nữ nhân vẫn là phải lên giường, hắn muốn để Bạch Linh không thể rời xa hắn.
"Vâng, chú!" Bạch Linh hai tay vòng cổ Cố Thanh Lưu , thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ núp ở trong ngực chú, hai vυ' sung mãn không ngừng ma xát lấy l*иg ngực Cố Thanh Lưu .
"Tiểu Bạch Linh, con thật đúng là tiểu da^ʍ oa trời sinh !" Cố Thanh Lưu cúi đầu , mạnh mẽ cắn một cái lên núʍ ѵú của cô .
"Đây cũng là tên thân mật mà chú đặt cho con sao?" baba nói tên thân mật gọi cô là tiểu da^ʍ oa, sao bây giờ chú cũng gọi cô tiểu da^ʍ oa rồi?
"Ư? baba của con cũng gọi con thế này sao?" Đối với sự ngây thơ của Bạch Linh, Cố Thanh Lưu yêu thích cực kỳ, về phương diện này thì Bạch Linh cực kỳ phóng đãng nhưng có ai nhìn thấy bộ dạng này của cô mà còn tin tưởng cô là đơn thuần, ngay cả tên thân mật hay là tính xưng đều không phân rõ ----tiểu yêu tinh.
"Vâng, baba nói đây là tên thân mật, là tên thân mật để baba gọi con!" Lúc nói chuyện trên mặt hiện lên dáng vẻ vô cùng hạnh phúc. Cô tùy còn chút mơ hồ , nhưng điểm này làm làm cô tăng thêm vẻ đơn thuần đáng yêu, người đàn ông nào mà không muốn yêu cô.
"Ha ha, tên thân mật, vậy chú có phải cũng nên đặt cho con một cái tên thân mật không? Để chú ngẫm lại xem nên gọi Bạch Linh của chúng ta là gì ?" Ôm Bạch Linh đi lên lầu, vừa đi vừa vuốt ve Bạch Linhda thịt kiều nộn , côn ŧᏂịŧ phía dưới của Cố Thanh Lưu đã căng trướng cứng rắn không thôi.
"Vậy chú muốn gọi con là gì?" Tâm tư của cô gái nhỏ đều là thích có tên thân mật, bởi vì đó là độc nhất vô nhị, cho nên Bạch Linh cũng rất chờ mong.
"Liền gọi con là tiểu đãng phụ, tiểu đãng phụ của chú!" Da^ʍ oa đãng phụ, tuyệt phối, chỉ là Cố Thanh Lưu biết Bạch Linh sẽ không nghĩ đây là một cái tên có ý nghĩa xấu mà thôi.
"Vậy sau này chú liền gọi Bạch Linh là tiểu đãng phụ!" Bạch Linh ở phương diện này tuyệt đối là đơn thuần vô cùng, cô ngay cả bộ phận phía dưới của đàn ông cũng không biết gọi là cái gì, thời điểm có muốn baba thao cô, cô sẽ nói baba, cô muốn bảo bối của hắn.
"Tiểu Bạch Linh, chú yêu chết con, chú rất chờ mong một ngày nào có thể cùng baba của con cùng nhau chơi đùa mà làm con! Vậy nhất định là rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ!" Lòng chiếm hữu của anh hắn quá mạnh, không biết có thể đáp ứng hay không, ba người ở cùng một chỗ ân ái, có thể Bạch Linh sẽ chịu không nổi, nhưng Cố Thanh Lưu lại rất chờ mong.
"Baba nếu biết sẽ tức giận, không muốn …..chú!" Bạch Linh nghe chú muốn cùng baba làm cô, cô liền sợ hãi, mặc dù cô cũng cảm thấy sẽ rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhưng cô vẫn sợ baba, bởi vì baba rất ít cười, gương mặt luôn luôn lạnh lùng.
"Có lẽ baba của con cũng rất thích chuyện kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế!" Về phương diện ân ái này, kinh nghiệm của mình vẫn là được học từ anh mình, lấy người mẫu của anh hắn ra luyện tập, những người mẫu kia đều quá phong tao, nào có giống Bạch Linh của bọn họ vừa thanh thuần lại vừa dâʍ đãиɠ, quả thực chính là cực phẩm nhân gian.
"Thật sao?" Bạch Linh có chút chờ mong, cô không biết cái gì gọi là luân lý đạo đức, bởi vì những cái này baba đều không dạy cô, cô chỉ biết mình làm chuyện như vậy với baba cùng chú sẽ rất vui vẻ, rất dễ chịu.
"Ngày nào đó thử xem, tiểu đãng phụ, xem ra con rất chờ mong!" Hai người nói chuyện vài ba câu, đã đi tới phòng của Cố Thanh Lưu, hắn nhìn ra cháu gái nhỏ rất chờ mong ba người ở cùng một chỗ làm, xem ra Tiểu Bạch Linh của bọn họ thật ra là một tiểu nữ nhân rất lớn mật.
"Bạch Linh là cảm thấy sẽ rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ!" Bạch Linh không phải là người biết nói dối, cô là thật chờ mong, ngẫm lại cũng đã cảm thấy rất thú vị rồi.
"Trước cùng chú kí©ɧ ŧɧí©ɧ thật tốt cái đã, tiểu đãng phụ!" Thân thể Bạch Linh mềm nhũng như một vũng nước dính trong ngực Cố Thanh Lưu, hắn đã chờ không kịp muốn nhanh chóng lên giường để cùng Bạch Linh phiên vân phúc vũ, cái thân thể kiều nộn này làm hắn phát nghiện.
Bàn tay Cố Thanh Lưu dùng sức vỗ một cái vào bờ mông Bạch Linh, -- bộp-- một tiếng ,kí©ɧ ŧɧí©ɧ lại không ngừng tăng lên.
"Chú, chú thật là xấu. . ." Da thịt Bạch Linh vốn là kiều nộn, nháy mắt liền xuất hiện dấu đỏ rõ ràng, Bạch Linh bị đau phàn nàn nói.
"Cái này không phải càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn sao!" Đem Bạch Linh trắng bóng như ấu trùng ném lên giường, lúc cô òn không kịp phản ứng, thân thể Cố Thanh Lưu đã đè lên thâm mình trần trụi của cô .
Dùng sức nắm chặt eo của Bạch Linh , hai thân thể giao triền không kẽ hở.
"Chú, chú làm con đau !" lực đạo của chú có chút lớn, làm đau Bạch Linh .
"Nữ nhân không đều thích nam nhân ở trên giường mạnh mẽ một chút sao? Không phải rất thích nam nhân dùng sức thao các ngươi sao? Không phải l như vậy thì rất kích thích sao? Tiểu Bạch Linh, chơi đùa cùng chú thật tốt , chú cam đoan con sẽ dục tiên dục tử!" Cố Thanh Lưu thích chơi chút trò mới lạ trên giường , nhưng Bạch Linh dù sao vẫn còn quá non, còn phải dạy từ từ.
"Chú, chú nhẹ một chút. . ." Mặc dù rất kích động, nhưng là Bạch Linh vẫn là rất sợ đau, vừa rồi chú giống như biến thành một người hoàn toàn khác , nhưng xác thực là cảm giác rất kích động, Tiểu huyệt đã lại bắt đầu chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠.