"Baba, tay của con đau nhức!" Rơi vào đường cùng, Bạch Linh duỗi tay nhỏ mình ra .
"Bạch Linh, baba không thích nhất chính là cái gì?" Bạch Linh nói dối vụng về , Cố Thanh Giang cũng không tức giận mà chỉ cảm thấy Bạch Linh của hắn càng thêm đáng yêu.
"Nói dối!" Bạch Linh nhỏ giọng nói, lặng lẽ nắm tay rụt trở về, bên trong đôi mắt bịt kín một tầng sợ hãi, baba bình thường đối cô rất nghiêm khắc, tuyệt đối không cho phép cô nói dối, thế nhưng cô lại vừa mới nói dối, baba có thể trừng phạt mình hay không?
"Đến cùng là nơi nào đau nhức? Bạch Linh!" Cố Thanh Giang cố ý lộ ra vẻ không vui, khuôn mặt tuấn tú căng cứng làm người ta có chút sợ hãi, ngữ khí cũng là băng lãnh không có nhiệt độ!
Bạch Linh trông thấy sắc mặt baba biến chuyển, gấp gáp cắn môi dưới, kéo ra chăn mền, lộ ra thân thể mỹ lệ uyển chuyển , từng dấu hôn mập mờ như những đoá hoa đào xinh đẹp, ở trên thân thể trắng mịn kiều nộn vô cùng mê người. . .
Cố Thanh Giang nhìn thân thể mà hắn muốn làm một lần, lại thêm một lần kia , bụng dưới bỗng bùng lên một cỗ sóng nhiệt.
Bạch Linh khẽ mở hai chân ra , lông tóc rậm rạp hiện ra theo động tác mở hai chân của cô , tựa như đang mời gọi trêu đùa.
"Nơi này đau nhức, baba!" Bạch Linh ngón tay chỉ vào âm bộ của mình, tiểu huyệt sưng đỏ kia tựa như đang lên án rằng đêm qua nam nhân này điên cuồng cỡ nào , là cỡ nào không thương tiếc cô, làm cô đau nhức như thế .
"Đem chân mở lớn hơn một chút, cục cưng!" nhìn bình nhỏ màu trắng trong tay, lại nhìn âʍ ɦộ chọc người của bé con, thanh âm khàn khàn ra lệnh.
Bạch Linh không hỏi vì cái gì, chỉ thuận theo mà dang rộng chân ra, khuôn mặt phấn nộn sáng bóng đỏ bừng.
Cố Thanh Giang đem chất lỏng trong bình đổ vào trên tay, nhẹ nhàng bôi lên nơi tư mật cho cô.
"Baba, thật thoải mái!" Cảm giác lạnh buốt làm Bạch Linh lập tức cảm thấy đau nhức đã được giảm bớt. Chỉ là tay baba sờ nơi đó của cô làm thân thể cô phát sinh biến hóa, cảm giác rống rỗng nhu cầu cấp bách muốn được lấp đầy tối qua lại dâng lên, cô không biết phải hình dung như thế nào, chỉ là cảm thấy thật…. thật thoải mái, thế nhưng cũng có một ít khó chịu.
"Thoải mái sao? Còn muốn gì nữa?" Cố Thanh Giang bôi thuốc giảm đau tiêu sưng lên cho cô , ngón tay thon dài không ngừng sờ lấy âʍ ɦộ con gái cưng, dược dịch lạnh buốt liền như là dầu bôi trơn, sờ tới sờ lui làm cô rất dễ chịu.
"Muốn sờ ngực của con, còn muốn cái đồ vật vừa thô lại vừa nóng kia của baba !" Bạch Linh không dám nói láo, cô sợ baba sẽ lần nữa không cao hứng.
"Vậy con liền tự mình sờ, còn bảo bối vừa nóng lại thô kia, hiện tại không thể cho con!" Cố Thanh Giang đáng chết muốn mạnh mẽ làm Bạch Linh, thế nhưngtay hắn sờ được âʍ ɦộ đã sưng không chịu nổi, nếu mình lại muốn cô, chỉ sợ cô sẽ đau chết.
Bạch Linh ngượng ngùng mình sờ lấy bộ ngực, động tác nhu hòa , cô tựa như được nằm trên đám mây, cảm giác lạnh buốt thoải mái, nhưng là trong cơ thể của cô lại là nhịn không được, nóng hổi nóng hổi. . .
"Dùng sức nắn!" Bạch Linh sờ lấy vυ' của mình , động tác này kí©ɧ ŧɧí©ɧ rất lớn Cố Thanh Giang, hắn yêu cực bộ dạng dâʍ đãиɠ này của Bạch Linh, nhưng hắn càng thích cô càng dùng sức hơn ,lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ giác quan hơn nữa.
Cố Thanh Giang cũng tăng tốc lực đạo xoa bóp âʍ ɦộ, mặc dù gia tăng lực đạo, nhưng cũng không làm đau Bạch Linh, sẽ chỉ làm cô càng thêm hưng phấn, hắn biết cô bây giờ rất muốn hắn làm cô, thế nhưng thân thể kiều nộn không tiếp nhận nổi khẩu vị lớn của hắn.
"A. . . Nha. . ." Âʍ ɦộ kí©ɧ ŧɧí©ɧ mang lại kɧoáı ©ảʍ, lực đạo trên tay của cô cũng càng mạnh, hai tay không ngừng xoa nắn lấy hai vυ' tuyết trắng sung mãn , kɧoáı ©ảʍ kích động làm cô không tự chủ mà rêи ɾỉ ra tiếng.
"Bảo bối, nhanh lên nữa, con liền cao trào!" Nhìn Bạch Linh không ngừng uốn éo người, Cố Thanh Giang cũng tăng tốc độ xoa nắn âm hạch , hắn biết Bạch Linh rất nhanh sẽ cao trào, cô quá mẫn cảm, cao trào đến nhiều còn nhanh!
"A a a. . . A. . ." Cố Thanh Giang vừa dứt lời, Bạch Linh liền cao trào, không ngừng co rút thân thể run rẩy, nghĩ cũng có thể biết là cô vui vẻ cỡ nào ,tựa như được nằm trên đám mây bay lơ lửng, Bạch Linh hưởng thụ nhắm mắt lại, lớn tiếng dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ. . .
Thẳng đến khi cao trào qua đi, thân thể Bạch Linh lại hư mềm run rẩy. . .
"Thoải mái không con gái ngoan của baba! Con bây giờ thật đúng là một tiểu da^ʍ oa!" bàn tay Cố Thanh Giang sờ lấy thân thể run rẩy của cô , trước ngực đôi vυ' tuyết trắng cũng không ngừng run rẩy, mười phần mê người.
"Bạch Linh xấu hổ, baba, con là tiểu da^ʍ oa sao?" Đối với xưng hô tiểu da^ʍ oa này, Bạch Linh vẫn cảm thấy rất xa lạ, đêm qua baba cũng gọi mình như vậy, thế nhưng cô thật sự không biết là nó có ý nghĩa gì.
"Bạch Linh, không xấu hổ, tiểu da^ʍ oa là tên thân mật mà baba gọi con , baba thích con phóng đãng, con dâʍ đãиɠ cũng chỉ có thể để cho ta nhìn biết không?" Bàn tay lấn bên trên xoa nắn đầṳ ѵú đã sưng lên của cô, Cố Thanh Giang bá đạo nói.
"Bạch Linh biết, baba!" Bạch Linh vui vẻ nói, tiểu da^ʍ oa là tên thân mật của baba gọi cô, cô rất thích.
"Bạch Linh, hiện tại con nên hầu hạ baba một chút, không phải con muốn bảo bối thô nóng kia sao, đến đâu, baba cho con ăn!" Cầm lấy khăn tay xoa xoa tay, Cố Thanh Giang không kịp chờ đợi mà cởϊ qυầи, lên giường, dươиɠ ѵậŧ của hắn một khắc cũng chờ không được, nhất định phải ở trong cái miệng nhỏ của con gái cưng phát tiết một chút.