Xúc Tua Sinh Hoạt Ký

Chương 1.3

Tiểu Mễ sau khi hút sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ Giản Thanh bắn ra cũng rất thỏa mãn mà lui trở lại trong cơ thể y, cả hai sinh vật rất nhanh chóng mà biến mất hoàn toàn đằng sau huyệt khẩu đóng chặt, tựa như chưa từng xuất hiện qua. Chỉ có Giản Thanh là cảm nhận rõ ràng, bên trong tràng đạo bị căng ra đến rất lớn, sau đó là cảm giác quen thuộc khi dạ dày bị chen vào, chỉ là do có thêm một sinh vật nên kích thước lớn hơn rất nhiều, đem cảm giác trướng bụng trở nên vô cũng mãnh liệt.

Giản Thanh hai chân mở rộng không khép lại nằm trên giường lớn, y thở hổn hển chậm rãi thích ứng cảm giác tràn đầy bên trong dạ dày, một tay không nhịn được đưa lên xoa xoa bụng, cảm nhận được nơi đó hơi hơi phồng lên, bên dưới lớp da còn có thể thấy được như có vật gì đang chuyển động.

Từ từ quen thuộc với cảm giác trướng bụng, dù sao cũng từng bị vô số thứ to lớn nhồi vào nên cũng không khó thích ứng, thay vào đó là huyệt đạo phía trước vốn đã quen luôn được tràn đầy giờ lại trống rỗng đến có chút khó chịu, hai cánh âm môi no đủ hơi hơi khép mở như khát khao có thứ gì tiến vào lấp đầy. Giản Thanh chậm rãi ngồi dậy, với lên tủ đầu giường nơi có đặt một chiếc bình hình bầu dục bằng thủy tinh. Bên trong bình là một lớp chất lỏng màu xanh lục bích kì lạ, chất lỏng này có phần sền sệt giống như dạng keo lại tỏa ra một hương thơm nhàn nhạt. Mà càng kì lạ hơn chính là sinh vật đang bơi lội trong lớp chất lỏng ấy, nó có kích thước không lớn, trông qua như một quả trứng gà vậy, chỉ khác là nó có màu nâu và quanh mình mọc ra vô số những sợi dây nhỏ như sợi tóc màu xanh. Giản Thanh nhìn chăm chú sinh vật đó một lúc, ánh mắt hiện lên vẻ ôn nhu âu yếm. Y dời tay xuống hạ thể mình, đem hai môi âʍ ɦộ tách ra để lộ huyệt khẩu đỏ tươi xinh đẹp, tay còn lại đem miệng bình to hơn quả trứng gà không chút do dự mà nhét vào hoa huyệt. Miệng bình đem hoa huyệt mở rộng ra thật lớn, thông qua lớp thủy tinh còn mơ hồ có thể thấy được nhục bích ướŧ áŧ bên trong. Giản Thanh hơi nghiêng bình, đem chất lỏng bên trong đổ vào cơ thể mình, sinh vật kì lạ kia cũng theo đó mà tiến vào. Chất lỏng lành lạnh khiến Giản Thanh cảm thấy quái dị, âʍ đa͙σ nhạy cảm không nhịn được co rút lại đem vật bên trong bình hút vào càng nhanh. Vì có Tiểu Trùng trước đó mở rộng, lại có thêm dâʍ ɖị©ɧ cùng chất lỏng hỗ trợ nên sinh vật kia rất nhanh liền tiến vào rất sâu trong cơ thể Giản Thanh. Đến khi toàn bộ chất lỏng trong bình đều rót hết, y mới cẩn thận nhổ miệng bình ra rồi ngay lập tức lấy tay chặn lại miệng huyệt để tránh không cho vật bên trong chảy ra. Sinh vật kia sau khi tiến đến tử ©υиɠ thì liền dừng lại, nó nhẹ nhàng dùng những sợi dây mỏng như tóc của mình đem cửa tử ©υиɠ mở ra. Giản Thanh tinh tường cảm nhận được cung khẩu của mình bị từng chút từng chút một mở ra, sau đó là thứ chất lỏng sền sệt kia dần dần tiến vào, cho đến khi cung khẩu bị mở rộng đủ để sinh vật kia chui qua, Giản Thanh đã bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến một lần nữa bị khơi mào lên du͙© vọиɠ. Tay y lúc này đã không còn chặn nơi cửa huyệt nữa mà dùng để chống đỡ cơ thể, y ngưỡng đầu ra sau đón nhận cảm giác vừa đau vừa thoải mái khi miệng tử ©υиɠ bị mở ra. Chất lỏng băng lạnh cùng sinh vật hoàn toàn tiến vào tử ©υиɠ sau liền bắt đầu nóng dần lên, tựa như có một ngọn lửa nhỏ đang bùng lên. Vừa rồi còn lạnh lẽo giờ lại nóng hừng hực khiến Giản Thanh có chút chịu không được, nước mắt sinh lý không khống chế trào ra từ khóe mắt, dươиɠ ѵậŧ phía trước cũng không thua kém mà cương lên, trên đỉnh bắt đầu trào ra dịch thể trong suốt.

Giản Thanh chịu đựng từng cơn nóng bức thiêu đốt tử ©υиɠ rồi lan dần ra khắp toàn thân, lý trí càng lúc càng mơ hồ, y cũng không chịu nổi mà đã ngã xuống giường từ lúc nào. Cơ thể ướt đẫm mồ hôi cọ xát với vải lụa mềm mại hy vọng đạt được chút thoải mái. Dâʍ ɖị©ɧ từ hoa huyệt từng dòng từng dòng theo tử ©υиɠ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà chảy ra, đem giữa hai chân Giản Thanh vốn đã ướt đẫm giờ lại càng trở nên lầy lội. Hai sinh vật nơi hậu huyệt dưới cơn kích động của Giản Thanh vậy mà cũng không có phản ứng gì, y mơ hồ nhận ra có lẽ đây là bọn chúng muốn dạy dỗ y nên mới cố tình không chịu giúp y giải tỏa. Vậy nên, Giản Thanh chỉ có thể chật vật chịu đựng cơn dục hỏa đốt người mãnh liệt này.

Trên giường đệm trắng muốt, một thân thể xinh đẹp đang yên tĩnh hô hấp, áo ngủ bằng lụa bị mở rộng để lộ cả cơ thể lõα ɭồ trơn bóng mồ hôi. Giản Thanh mơ màng mở mắt ra, cảm giác cả cơ thể rã rời mệt mỏi. Y bị dục hỏa hành hạ suốt cả buổi đều không cách nào nhận được thỏa mãn, đến cuối cùng vì quá mệt mỏi mà kiệt sức ngất đi, bây giờ tỉnh lại cũng không biết là lúc nào rồi. Khẽ cử động chân tay rã rời, Giản Thanh phát hiện hạ thể đã không còn nóng cháy như trước nữa, trong tử ©υиɠ cũng đã không còn động tĩnh gì khác lạ, tựa như tất cả mọi khó chịu trước đó chưa từng xảy ra. Chỉ có một thân mồ hôi nhễ nhại cùng một mảnh ướt đẫm của chăn đệm nơi hạ thân nói cho y biết chuyện đã thực sự xảy ra. Giản Thanh không nhịn được vuốt ve bụng mình, cảm nhận được hơi thở của những sinh vật bên trong đó. Y biết việc ấp trứng đã thành công, Tiểu Đằng đã tạo xong tổ trong tử ©υиɠ y, giờ chỉ cần chờ thời gian là nó có thể phát triển bình thường. Tiểu tử này cũng thật biết hành hạ người, chỉ là ấp trứng thôi mà cũng có thể làm đến vất vả như vậy, đợi sau này khi nó ra đời nhất định phải dạy dỗ một chút mới được.

Giản Thanh âm thầm nghĩ trong đầu, y cố chống thân thể mệt mỏi dậy muốn đi vào nhà tắm, cả người dính nhớp nháp cùng hạ thể trộn lẫn đủ thứ dịch thể khiến y không thoải mái, quả thật quá trình ngày hôm nay đã tiêu hao không ít thể lực của y.