Mau Xuyên Bia Đỡ Đạn Hung Mãnh

Chương 27: Phản Đòn Run M Đại Thiếu Gia (kết)

Tiểu Lục Tử sững sờ một chút , thấy có người sắp đâm tới Đại thiếu gia, liền xông tới không chút nghĩ ngợi.

Xuyên Hạo vừa quay đầu lại, liền thấy Tiểu Lục Tử thân ảnh chậm rãi nhã xuống, ánh mắt lạnh lẽo, vẽ vài đường kiếm , lập tức hóa giải vòng vây của thích khách trước mặt .

Bọn thích khách khác nhìn thấy điều này , không dám manh động, nhất là khi nhìn thấy ánh mắt rét lạnh của Xuyên Hạo, càng khϊếp sợ tiến tới .

“Thiếu gia,” Tiêu Lục Tử bị đâm ra một lỗ máu  , ánh mắt lại đầy áy náy nhìn Xuyên Hạo, “Thực xin lỗi.”

“Tại sao?” Một lúc sau Xuyên Hạo mới nói ra câu này. .

Hắn cũng không phải kẻ ngốc, khi nhìn thấy đám thích khách này xông vào, hắn đoán chắc trong phủ có kẻ phản bội, vẫn là người bên cạnh hắn . Nhưng lại không ngờ đó là Tiểu Lục Tử, người đã ở bên cạnh mình mười mấy năm.

"Họ đã bắt Phúc Nhi của ta , áp chế ta . Thực xin lỗi, thiếu gia,là ta không đúng . Ta chưa bao giờ nghĩ đến việc làm tổn thương người , nhưng ta vẫn là hại ngươi cùng Xuyên phủ . Ta chết cũng không đáng tiếc .. ..." Vừa dứt lời, Tiểu Lục Tử từ từ nhắm mắt lại.

Phúc nhi  là một cô gái được Tiểu Lục Tử nhặt được lúc trước , làm nha hoàn ở Xuyên phủ . Thế nhưng , Xuyên Hạo cũng không biết Tiểu Lục Tử đối với Phúc Nhi có tình cảm .

Vẻ mặt Xuyên Hạo không chút dao động, chậm rãi đứng dậy, nhìn đám thích khách sợ hãi trước mặt, từ từ nở một nụ cười sáng lạn lại giống như ác quỷ trong địa ngục đi ra, “ Các ngươi , ai muốn chết trước.”

Cẩn Du một chút cũng không dám dừng , dùng sức chạy về hướng Xuyên phủ . Chỉ có mấy người đó mới biết nàng cùng Xuyên Hạo kế hoạch , bọn họ đều là thân tín bênh cạnh Xuyên Hạo, làm sao lại để lộ bí mật nữa nha ?

Cẩn Du nhớ lại lần gặp Tiểu Cao ở Văn Kinh tự , Tiểu Lục Tử rõ ràng đang ở ngoài cửa lại không nghe thấy động tĩnh bên trong. Đối với một người tập võ , là không có khả năng .

Chính là Tiểu Lục Tử biết rõ Tiểu Cao  đang ở trong đó, nhưng lại giả vờ như không biết, vậy ra hắn là kẻ phản bội.

Cẩn Du không bao giờ nghĩ tới nội gián hóa ra lại là Tiểu Lục tử , không khỏi lo lắng an toàn cho Xuyên Hạo, nhanh chân chạy đến cửa sau Xuyên phủ .

Xuyên Hạo gϊếŧ chết thích khách cuối cùng, đứng không vững trong đống người chết, thở hổn hển, tiến lên một bước, bước chân không chút sức lực ,  chân mềm nhũn quỳ xuống mặt đất .

Một bàn tay kịp thời giữ lấy vai hắn không cho Xuyên Hạo quỳ xuống. Nhìn lên, hóa ra là Cẩn Du .

“Ngươi sao lại trở lại?” Xuyên Hạo kinh ngạc nhìn Cẩn Du đột nhiên xuất hiện , “ Hộ vệ bảo vệ ngươi đâu ?” Có chút tức giận, nhưng trong lòng lại có chút vui vẻ .

“Đứng dậy trước nói chuyện sau.” Cẩn Du chật vật đỡ Chuẩn Hạo chậm rãi đứng lên.

Nàng lẻn vào bằng cửa sau, sau khi đi vào không thấy ai chỉ  thấy một mình Xuyên Hạo đứng giữa đống người chết, nhìn vô cùng quỷ dị .

Vịnh Xuyên Hạo đứng vững , Cẩn Vũ nói: " Hộ vệ đi tìm Cấm Vệ quân , có lẽ mau tới đây , kiên trì thêm một chút ."

Xuyên Hạo vừa gật đầu, sau lưng liền có một chuỗi tiếng bước chân truyền đến, Xuyên Hạo mắt sáng như đuốc nhìn đám người đi tới, Cẩn Du cũng quay đầu nhìn sang, hóa ra Triệu Đức dẫn đầu một đoàn người đi đến , đứng bên cạnh Triệu Đức là Tiểu Cao.

Nhưng mà sắc mặt Tiểu Cao lức này rất khó coi , nhất là khi hắn nhìn thấy Cẩn Du cùng Xuyên Hạo đang ôm nhau.

“Bất quá, Đại thiếu gia Xuyên phủ  sắp chết đên nơi , vẫn còn tâm tình tỏ tình yêu thương , thật đúng là làm người ta không thể không bội phục a .... .” Triệu Đức lời nói quái gở .

" Ngược lại không bằng chủ tử ngươi mưu ma quỷ kế phái nhiều thích khách sát hại Xuyên phủ chúng ta , lại nói tiếp đúng là vinh dự của ta.... cho chủ tử các ngươi phiền lòng  ." Xuyên Hạo đỡ kiếm chống trên mặt đất , đứng chắn trước mặt Cẩn Du , lạnh lùng nhìn người trước mặt, nụ cười trên khóe miệng rạng rỡ dị thường.

Triệu Đức bên ngoài là người của hoàng đế , thật ra là người của thái tử, người khác có thể không biết, nhưng Xuyên Hạo thì biết .

Thái tử cho rằng dùng Triệu Đức tàn sát Xuyên phủ , sẽ không ai biết là hắn làm , thật sự quá ngu xuẩn .

"Hừ, nếu như không phải ngươi không coi ai ra gì , thái tử điện hạ cũng sẽ không muốn đối phó ngươi." Triệu Đức vì chủ tử lấy cớ , "Chỉ cần ngươi chết, mọi chuyện sẽ giải quyết.

Xuyên Hạo đem Cẩn Du bảo vệ sau lưng " Cẩn thận, tự mình tìm cơ hội chạy đi. ”

Cẩn Du nhìn tình cảnh, bất lực đáp:“ Xem ra là chạy không thoát , sợ chỉ có thể cùng ngươi chết. ”

Xuyên Hạo nghe nàng nói , cười đến cao hứng . Nhưng lời tiếp theo của nàng khiến hắn tức giận.

“ Xuyên Hạo, võ công của ngươi cao cường, cho dù bị thương cũng không khó thoát . Nếu không ta giúp ngươi ngăn bọn họ lại , ngươi tranh thủ thời gian chạy trốn.” Cẩn Du lúc này thật lòng nói ra , một người chết tốt hơn là cả hai người chết cùng nhau.

Ít nhất, Xuyên Hạo sống sót giúp nàng trả thù cùng gϊếŧ chết Minh Tú . Như vậy , không biết nhiệm vụ có được coi là thành công hay không?

Lúc này, Cẩn Du hối hận biết bao , lúc trước ở Xuyên phủ tại sao nàng không có đem Minh Tú gϊếŧ chết . Nhiệm vụ đầu tiên đã bị xóa sổ , vận may của nàng cũng thật tệ .

Cẩn Du còn không có biết , Minh Tú  đã bị Triệu công công vừa rồi gϊếŧ chết .

"Tiểu Cao, ngươi nhìn thấy chưa? Ngươi xem nữ nhân bên đó thích là thiếu gia của Xuyên Phủ." Triệu Đức quay sang Tiểu Cao nói, giọng điệu đầy giễu cợt.

Tiểu Cao sắc mặt càng khí coi , nhìn  Xuyên Hạo ánh ămts hận không thể gϊếŧ chết hắn , giơ tay giương cung tên về phía Xuyên Hạo. Dù hắn có dã tâm muốn lợi dụng Cẩn Du nhưng ít nhiều cũng thích nàng , mà nàng lại bị Xuyên Hạo cướp đi.

“ Muốn cùng Đại thiếu gia ta đây đoạt nữa nhân , kiếp sau cũng không đến lượt ngươi .” Xuyên Hạo cầm lên kiếm , hướng Tiểu Cao đánh tới .

Tiểu Cao dường như cũng cảm thấy rằng bắn chết Xuyên Hạo theo cách quá dễ dàng cho hắn , rút ra kiếm *trước liền cùng Xuyên Hạo tiến lên đánh nhau .

* Ở đây ghi rút ra mà lại chẳng có ghi gì nên mình bổ sung ạ . Nếu có sai e cũng xin chấp nhận trả giá...:((

Trước khi Xuyên Hạo lao lên, Cẩn Du vốn đã tìm một nơi khá an toàn để trốn, không muốn gây trở ngại cho Xuyên Hạo . Nhưng nhìn cái tên thái giám kia , thừa cơ Xuyên Hạo cùng Tiểu Cao đang đánh khó phân ra  , muốn một mũi tên bắn chết Xuyên Hạo , Cẩn Du không thể nhìn được .

“ Đi chết đi , ngươi chết đi Thái tử có thể trở thành hoàng đế.” Triệu Đức âm ngoan hung ác nói, sau đó buông lỏng trong tay mũi tên lông vũ .

"Phốc ", âm thanh mũi tên lông vũ xuyên vào da thịt.

Xuyên Hạo khϊếp sợ không nói nên lời, trong ngực ôm lấy một người .

“ Vì cái gì ?” Tiểu Cao thê lương hét lên , “ Ngươi thà chết vì hắn , cũng không muốn cùng ta một chỗ ?”

Cẩn Du đau đến mức không nói được lời nào, không ngờ mũi tên lông vũ bắn vào lại đau như vậy , ngước lên nhìn mặt mũi khϊếp sợ Xuyên Hạo , khóe miệng nở một nụ cười nhợt nhạt , nói: " Xuyên Hạo , ta không nỡ bỏ , làm sao bây giờ ?"

Cẩn Du nói xong lời này, máu tươi chảy ra khóe miệng.

“Ai bảo ngươi vì ta ngăn cản  !” Xuyên Hạo đau khổ tột cùng hét lên một tiếng như là không thể chấp nhận ,  miễn cưỡng nhẹ giọng nói :

“Sẽ không có chuyện gì, ta một lát sẽ để cho ngự y trong cung chữa thương cho ngươi. Sẽ không sao ……"