Mau Xuyên Bia Đỡ Đạn Hung Mãnh

Chương 17: Phản Đòn Run M Đại Thiếu Gia

Nghĩ đến đây, Minh Tú không khỏi nở nụ cười.

Nguyễn Phương Hoa dựa vào trên giường mềm mại nhắm mắt nghỉ ngơi, có một nha hoàn bên cạnh quạt cho nàng , một cái khác quỳ trên mặt đất lại bóp chân , trông vô cùng hưởng thụ .

Minh Tú nhìn cảnh này ngay khi vừa bước vào phòng, không khỏi cảm thấy ghen tị, đến bao giờ chính mình mới có thể tận hưởng đối đãi như thế này.

“Nguyễn di nương , có một tỳ nữ muốn gặp người .” Nha hoàn đưa Minh Tú vào đến chỗ Nguyễn Phương Hoa , nhẹ nhàng nói.

"Hử?" Nguyễn Phương Hoa uể oải mở mắt nhìn Minh Tú đứng trước mặt mình . Cảm thấy một chút quen mắt , nhưng lại không thể nhớ nơi mà  mình đã nhìn thấy nàng ta . "Tìm ta ?"

"Là ." Bị Nguyễn Phương Hoa kinh diễm xinh đẹp làm cho sững sờ , Minh Tú vội vàng hạ tròng mắt  " Nô tỳ Minh Tú ,bái kiến Nguyễn di nương  ."

" Tìm ta có chuyện gì ?" . Nguyễn Phương Hoa nhíu mày , một tỳ nữ tìm mình làm gì .

“, Nguyễn di nương , nô tỳ muốn vì ngài ra dâng hiến một phần sức lực  .” Miệng Minh Tú nhếch lên một nụ cười.

“Ồ, giúp ta phần sức lực ?” Nguyễn Phương Hoa có chút buồn cười, “ Ngươi có thể giúp gì cho ta ?”

“Nguyễn di nương vẫn còn nhớ tiểu thiếu gia chết non sự tình ư ?” Minh Tú nói vô cùng tự tin.

Nguyễn Phương Hoa nheo mắt nguy hiểm nhìn Minh Tú , “Các người đều đi xuống.”

Một lúc sau, Nguyễn Phương Hoa phất tay để những nha hoàn khác đi xuống, chỉ còn lại Minh Tú .

“Nói đi, ngươi biết cái gì.” Nguyễn Phương Hoa chậm rãi đứng lên khỏi giường mềm .

"Thiếu gia chết như thế nào? Nô tỳ líc đó tận mắt thấy rõ ràng ." Minh Tú  nhìn Nguyễn Phương Hoa, kɧıêυ ҡɧí©ɧ nói, "Không ngờ Nguyễn di nương lại mưu hại tiểu thiếu gia Xuyên phủ  , dù là ai cũng không nghĩ tới đâu  . "

" Ngươi muốn gì? " Nguyễn Phương Hoa nói thẳng.

“Ta muốn ở lại Nguyễn di nương bên người ,” Minh Tú nhanh chóng đưa ra yêu cầu của mình , “Ta sẽ không nói lời nào, chỉ cần Nguyễn di nương có thể giữ ta ở bên cạnh hầu hạ .”

“Ngươi đang đe dọa ta ?” Nguyễn Phương Hoa nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tối lại Minh Tú , vẻ mặt hơi nguy hiểm.

"Không phải, ta chỉ muốn ngươi lập kế hoạch cho Nguyễn di nương,  lúc trước tiểu thiếu gia chết nô tỳ chính là dễ dàng đẩy Dịch Cẩn Du gả cho thiếu gia tính khí thất thường , tự nhiên cũng  có thể tính kế những chuyện khác."

" Nguyên lai là ngươi ." Nguyễn Phương Hoa chợt nhớ lại sự tình lúc trước , lúc ấy tiểu thiếu gia chết non về sau một nha hoàn từng đúng ra nói trong phủ có cái khắc tinh , khắc chết tiểu thiếu gia , chính mình lúc đó mới tự nhiên thoát thân ,lại không nghĩ là tiểu nha đầu này .

" Không nghĩ tới ngươi  tuy còn nhỏ , tâm cơ nhưng cũng không kém ."

“Cảm ơn di nương đã khen .” Minh Tú không khách sáo chút nào.

"Nhưng mà ,  nghe nói bây giờ đại thiếu gia đối với Dịch Cẩn Du sủng ái rất nhiều ..... Ngươi có chắc ngay từ đầu mình đã làm đúng không?" Nguyễn Phương Hoa bất chợt mỉa mai.

"Nô tỳ chẳng qua là để Dịch Cẩn Du gánh tội thay . Lại không nghĩ tới những chuyện về sau . Về diễn biến đến thời điểm hiện tại, nô tỳ cũng chưa bao giờ ngờ tới. Tuy nhiên vì nô tỳ có thể hãm hại Dịch Cẩn Du một lần , tự nhiên sẽ có lần thứ 2. Không phải Nguyễn di nương muốn trở thành đại phu nhân của Xuyên phủ này sao? Nếu ngài tin tưởng vào nô tỳ , ta hứa rằng  sẽ giúp người diệt trừ Dịch Cẩn Du cùng phu nhân , giúp người  ngồi vào ghế chính. ”

Minh Tú che giấu quẫn bách hiện tại của mình, dùng những gì Nguyễn Phương Hoa quan tâm để chiếm trọng dụng của nàng  . Nàng biết rõ Nguyễn Phương Hoa này luôn muốn gϊếŧ chết phu nhân , chiếm lấy vị trí nữ chủ nhân Xuyên phủ . Chính là như vậy , nàng tự tin nàng sẽ tin tưởng mình .

Thực ra, Nguyễn Phương Hoa làm sao không cuống quýt , nhiều năm nay  đều nghĩ muốn chiếm chính vị bà cả , tự nhiên muốn nắm được.

Chỉ là, đây chỉ là một cái tiểu nha hoàn , nhìn thấy nàng ăn mặc là trong phòng giặt đồ phía dưới, có thể giúp chính mình sao?

Tuy nhiên, vì nàng biết rõ tham vọng của mình, hơn nữa còn giúp bản thân che giấu chuyện về thiếu gia, nếu không giữ nàng lại, khó có thể đảm bảo rằng sẽ không chạy đến Ôn Lan cáo trạng .

Đến lúc đó, cho dù Ôn Lan không có chứng cớ, nàng cũng sẽ không dễ dàng buông tha cho chính mình, chính mình càng sẽ không bao giờ leo lên được chính thất . Tốt hơn hết là giữ nàng ta bên cạnh, không chỉ để  giám sát , mà còn để xem nàng ta có thể làm gì.

Nghĩ nghĩ , Nguyễn Phương Hoa quay lại , nói với Minh Tú : “Được rồi, ngươi có thể đến bên cạnh ta.”

“ Tạ , Dịch di nương .” Minh Tú vui mừng khôn xiết.

Lần này , Dịch Cẩn Du đừng hòng làm gì mình .

Mimh Tú nghĩ không sai , vì nàng ta đi theo Nguyễn di nương nên không ai dám làm phiền nàng nữa.

Mặc dù những nha hoàn ở đó nhìn thấy Minh Tú không vừa mắt nhưng bây giờ nàng ta đã là người của Nguyễn Phương Hoa , Nguyễn Phương Hoa ở Xuyên phủ có bao nhiêu sủng ái , bọn họ đều hiểu rõ , cho nên chỉ có thể nuốt cơn giận trước rồi tìm cơ hội khác báo thù .

Tất nhiên, Cẩn Du đã sớm biết chuyện , nàng chỉ cười lạnh một tiếng , cũng không xem trọng . Tuy nhiên , nàng vẫn luôn rối rắm điều kiện nào khiến Nguyễn Phương Hoa tiếp nhận Minh Tú .