"Này, tấm hình này là do góc chụp... Em xin thề, chúng em chỉ là đυ.ng vào mũi, tuyệt đối không có hôn nhau ... Em không có đυ.ng tới Lệ Quân Triệt!"
Thình lình nhìn thấy tấm hình này, cơ thể nhỏ bé của Nguyễn Manh Manh run lên, lập tức làm sáng tỏ.
Vừa nãy bởi vì Lệ Quân Ngự trêu tức, mà hưng khởi tức giận, sớm không biết quăng đi nơi nào.
Tay phải người đàn ông vẽ ra dưới cằm cô, tay trái nắm điện thoại di động, chếch mắt liếc mắt nhìn, "Không đυ.ng tới A Triệt? Sao anh cứ cảm giác, các người hôn nhau."
"Thật, thật sự không đυ.ng tới! Em làm sao dám hôn em trai anh, em cũng không phải là không muốn sống..." Nguyễn Manh Manh kêu khổ trong lòng.
ánh mắt Lệ Quân Ngự dường như càng lạnh hơn vừa nãy mấy phần, ngay cả ánh mắt nhìn cô, cũng lộ ra cảm giác lạnh lẽo.
Quả nhiên, Lệ Quân Triệt nói đúng!
Lệ Quân Ngự thật sự cho rằng cô hôn em trai mình, vì vậy muốn băm cô thành tám mảnh!
"Em thật sự không lừa anh, anh chớ tin những hình này, bức ảnh cũng có thể PS, có thể lừa người!" Nguyễn Manh Manh cũng không biết dũng khí từ đâu tới, đưa tay liền giật lấy điện thoại di động của Lệ Quân Ngự.
"Loảng —— Loảng xoảng ——" sau đó ngay lập tức, tiếng kim loại gãy vỡ, vang lên trong phòng khách trống trải.
Nghe tới là rõ ràng như thế.
"Em... Em..." Lần này Nguyễn Manh Manh há hốc mồm.
Cô căn bản không nghĩ tới, bởi vì sốt sắng thái quá, cô dùng sức cướp lấy điện thoại di động một cái, lại miễn cưỡng bẻ gẫy điện thoại di động của Lệ Quân Ngự! ! !
"Nguyễn, Manh, Manh ——" Tiếng nói trầm thấp lạnh lùng nghiêm nghị của người đàn ông, nhất thời như gió lạnh lẽo, thổi qua bên tai.
Giọng điệu lạnh lẽo thấu xương, giống như bạo quân đến từ vực sâu bóng đêm!
"Em sai rồi, em sai rồi... Anh yêu, em thật sự sai rồi... Em bảo đảm, em không có hôn em trai anh, em cũng không có quan hệ gì với cậu ấy... Em không có dạy hư đứa nhỏ, em cũng không có cố ý lấy điện thoại di động của anh hủy thi diệt tích..."
Nguyễn Manh Manh bị ánh mắt lạnh như băng của Lệ Quân Ngự dọa sợ.
Ném điện thoại di động đã hỏng đi một cái, chủ động ôm lấy eo Lệ Quân Ngự, đầu nhỏ dụi vào trong l*иg ngực anh, khóc lóc xin tha.
"Hơn nữa hơn nữa... Lệ Quân Triệt cũng có nghe lời anh, cậu ấy đã rũ sạch quan hệ của em với cậu ấy. Anh yên tâm, bây giờ sẽ không ai hiểu lầm em và em trai anh là một đôi, người trong trường học đều biết em là chị dâu của cậu ấy, bọn họ đều sẽ không hiểu lầm..."
Lúc cô khóc lóc xin tha, trên mặt Lệ Quân Ngự vẫn che kín sương lạnh.
Lạnh lùng cụp mắt, nhìn đầu nhỏ dụi loạn trên l*иg ngực của anh, lại không phản ứng.
Nhưng, khi cô nói xong một câu cuối cùng, ánh mắt lạnh lùng của anh lại đột nhiên run rẩy.
"Chờ đã... Em nói cái gì." Anh lại đưa tay nắm cằm nhỏ của cô, nhấc khuôn mặt nhỏ bằng lòng bàn tay của cô lên.
Nguyễn Manh Manh vô cùng đáng thương dựa ở ngực anh, ngẩng đầu, mắt hạnh nước mắt lưng tròng lòe lòe toả sáng.
Cô giơ mắt hạnh ướt nhẹp lên nhìn anh, trong tròng mắt tròn vo tràn ngập mê man.
"A? Nói cái gì là sao..." Cô biết Lệ Quân Ngự chịu nhất bộ dạng làm nũng xin tha này, làm hỏng điện thoại di động của anh rồi, không cần nghĩ cũng biết, anh sẽ hưng binh vấn tội thế nào.
Vì bảo vệ mạng, vừa nãy cô nén đủ lực cầu xin tha thứ, lời xấu hổ hay không xấu hổ gì đó đều nói ra khỏi miệng, căn bản không nhớ rõ mình đã nói cái gì.
"Vừa nãy, câu cuối cùng... Nói lại lần nữa." Mắt phượng sâu không thấy đáy của người đàn ông chăm chú nhìn cô, nhắc nhở.
Nguyễn Manh Manh ngẩn người, sau đó hiểu ra.
"Há, anh nói cái kia à... Chính là Lệ Quân Triệt rũ sạch quan hệ của chúng em, hiện bạn học ở trong trường đều biết, em là chị... Chị dâu của cậu ấy..."
Cô càng nói, ánh mắt Lệ Quân Ngự liền càng kỳ quái.
Man mát lạnh nhạt, lại mang theo một tia lạnh lùng nghiêm nghị, nhưng tròng mắt sâu không lường được lại lóe lên ánh sáng kỳ quái.
Thật giống như, đang ẩn nhẫn cái gì.
Linh quang lóe lên, Nguyễn Manh Manh lập tức hiểu ra.
Cô biết rồi, Lệ Quân Ngự nhất định là không vui, cô dùng thân phận bà xã của Đại thiếu Lệ gia giả danh lừa bịp!
"A, vậy... Anh yêu đừng nóng giận nha! Anh yên tâm, Lệ Quân Triệt nói em là chị dâu cậu ấy, tuyệt đối không phải là đang ghép đôi với anh. Cái kia cái kia... Lệ Quân Triệt không phải còn có một người anh hai sao? Cậu ấy nói, khẳng định là anh hai, chị dâu hai... Đúng, chị dâu cũng có thể là chị dâu hai, ha ha ha..."
162.