Cố Noãn chưa bao giờ nghĩ chính mình lớn như vậy, cư nhiên sẽ có một ngày như thế.
Vào giờ phút này, Cố Noãn đang ở trong phòng làm việc, bị Hàn Dương ôm lên, đặt ở trên bàn làm việc. Hàn Dương chen vào giữa hai chân Cố Noãn, cúi người, chạm vào khóe miệng cậu.
Cố Noãn bị sắc đẹp quyến rũ, trọng tâm bất ổn, cậu chống tay lên bàn, tay phải không cẩn thận đè lên văn kiện.
"Anh!" Cố Noãn đỏ mặt, vẫn luôn cảm thấy hôn môi trên bàn làm việc rất kỳ quái, cậu vươn tay trực tiếp ôm lấy cổ Hàn Dương, "Chúng ta đến phòng nghỉ bên trong được không?"
Hàn Dương liếc nhìn hoàn cảnh xung quanh, sau đó lại nhìn bộ âu phục trên người Cố Noãn, đột nhiên anh đưa tay xoa lên cái mông của cậu, anh tỉ mỉ nhào nặn, sờ sờ, phát hiện Cố Noãn thật sự không mặc qυầи ɭóŧ bình thường.
Bởi vì là quần chữ T, cái mông được ngăn cách bởi một lớp vải mỏng của Cố Noãn mềm mại ấm áp, khiến người ta không tự chủ được muốn xông đến nhào nặn, thưởng thức một trận.
Cố Noãn cảm thấy bị véo mông đến cực kì thoải mái, cậu rầm rì làm nũng, ngả đầu vào vai Hàn Dương: "Anh ơi."
Giọng nói nhẹ nhàng, nhuyễn nhu này trực tiếp khiến cho Hàn Dương – người đã từng làʍ t̠ìиɦ với cậu không biết bao nhiêu lần – cứng rồi. Hiện tại anh cực kỳ mong đợi xem bên trong bộ âu phục này, rốt cuộc là cái qυầи ɭóŧ nào.
Là loại vải bông trắng, hay ren xuyên thấu...Hay là loại lụa bán xuyên thấu Hàn Dương mong đợi nhất?
Anh nóng lòng, hận không thể xé chiếc quần âu của Cố Noãn để xem bên trong đó rốt cuộc là gì.
Nhưng tục ngữ nói đúng, thứ tốt càng để ăn sau cùng thì mùi vị càng ngon.
Đêm nay, là Cố Noãn quyến rũ anh trước.
(Truyện chỉ được đăng tải trên s1apihd.com Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Hàn Dương nổi lên ý xấu, anh không trả lời, cúi đầu mυ'ŧ cắn đôi môi của Cố Noãn, đầu lưỡi khéo léo dễ dàng mở ra khuôn miệng hơi hé mở của Cố Noãn. Kỹ thuật hôn điêu luyện và triền miên khiến Cố Noãn mê mẩn. Hàn Dương há miệng nuốt hết tin tức tố dâu tây vào trong miệng, cùng nhau lưu luyến.
Anh đưa tay vào trong áo vest của Cố Noãn thăm dò, men theo vòng eo thon thả của Cố Noãn đi lên trên, ấn vào hai hạt đậu mềm mại trước ngực của Cố Noãn.
"A."
Cố Noãn bị Hàn Dương hôn đến không nói nên lời, đầu v* còn bị Hàn Dương nhào nặn đùa giỡn.
Móng tay của Hàn Dương được cắt tỉa gọn gàng, cách lớp áo sơ mi cào nhẹ qua đầu v* vốn mềm mại của Cố Noãn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hai khỏa ti của Cố Noãn lập tức trở nên cứng, thậm chí bên dưới của cậu còn sưng lên thành một cái lều nhỏ, nóng bỏng dán vào bụng dưới của Hàn Dương.
Hàn Dương rất hài lòng với sự biến hóa của Cố Noãn, trong nháy mắt anh rời khỏi đôi môi của Cố Noãn, anh đã vô tình rút ra một sợi chỉ bạc óng ánh. Đôi má Cố Noãn ửng hồng, ánh mắt mơ hồ. Hai chân của cậu bị Hàn Dương làm cho mềm nhũn, đôi tay bám chặt người Hàn Dương, nếu cậu nới lỏng tay ra, sợ là Cố Noãn sẽ không thể ngồi vững.
"Thoải mái không?" Hàn Dương cúi người lại gần, hơi thở rơi trên gò má Cố Noãn, anh hôn lên vành tai cậu rồi cắn cằm cậu.
Cố Noãn xấu hổ rũ mắt xuống, lông mi khẽ run. Ánh mắt cậu từ từ rơi xuống thân dưới của Hàn Dương, nhìn thấy chỗ có kích thước đáng kinh ngạc kia, Cố Noãn nuốt một ngụm nước bọt, lặng lẽ nhìn sang chỗ khác.
Hàn Dương biết Cố Noãn đang nhìn ở đâu, nhưng anh không vạch trần. Anh dùng tay trái vuốt ve khuôn mặt Cố Noãn, dùng ngón cái xoa xoa khóe miệng Cố Noãn rồi từ từ thăm dò vào trong miệng Cố Noãn.
Ngay sau đó, Cố Noãn thông minh liền hiểu y ngậm chặt ngón tay của Hàn Dương, tựa như con mèo nhỏ đang liếʍ cắn: "Anh ơi ~"
Đôi khi, sự đυ.ng chạm ướŧ áŧ và dính dính hoàn toàn có thể khơi dậy du͙© vọиɠ của một người. Đũng quần của Cố Noãn đã căng trướng đến đau đớn, ngay cả hậu huyệt của cậu hình như cũng lúc ẩn lúc hiện chảy ra d*m thủy.
Cậu hốt hoảng bắt đầu thúc giục Hàn Dương, mơ hồ liếʍ liếʍ đầu ngón tay của Hàn Dương: "Anh ơi, đến phòng nghỉ, chúng ta đến phòng nghỉ có được không?"
"Được." Hàn Dương cười nhẹ, "Em bắn một lần cho anh xem trước, chúng ta liền đi."
Cố Noãn nghĩ rằng cậu đã nghe nhầm.
Sự thật đã chứng minh đôi tai của Cố Noãn không có vấn đề gì cả.
(Truyện chỉ được đăng tải trên s1apihd.com Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Tay phải của Hàn Dương đã chạm vào quần tây của Cố Noãn, nhưng anh lại chậm chạp không cởi cúc quần của Cố Noãn.
"Anh?"
"Tiểu Noãn, chỉ cần bắn một lần thôi."
Cách quần âu, bàn tay của Hàn Dương không ngừng vuốt ve đũng quần của Cố Noãn. Vải may âu phục lúc bình thường xem như mềm mại, nhưng ở trạng thái cương cứng cộng với lúc mặc những qυầи ɭóŧ mỏng, độ mềm của vải sẽ không còn nữa. Nó trở nên thô ráp và cọ xát 'cậu bé' nhạy cảm yếu đuối của Cố Noãn trong tay Hàn Dương.
"Không được, như vậy sao có thể!" Cố Noãn hoảng sợ, sau khi Hàn Dương xoa xoa lần đầu tiên, liền sợ hãi nắm chặt tay Hàn Dương.
Hàn Dương chạm vào dương v*t ngày càng cứng của cậu, hôn lên đôi môi đầy sự từ chối của Cố Noãn. Đương nhiên, cự tuyệt là cự tuyệt, nhưng cơ thể của Cố Noãn phi thường thành thực.
Không quá mấy phút, cậu trực tiếp bắn ra bên trong quần âu, cơn kɧoáı ©ảʍ liên tục ập đến khiến cậu co người lại, thở gấp.
"Tiểu Noãn, thoải mái không?"
"Không, không thoải mái!"
Đáng tiếc, khuôn mặt đỏ bừng của Cố Noãn đã phản bội cậu. Du͙© vọиɠ không thể nói dối.
Hàn Dương nhếch khóe miệng, lại hôn lên môi cậu. Sau đó, Hàn Dương để cho cậu ngồi vững, rồi mới đưa tay cởϊ qυầи của Cố Noãn, hành động được nửa chừng, anh đột nhiên dừng lại và nói với Cố Noãn: "Tự cởi ra."
Cố Noãn bị choáng ngợp.
Hàn Dương nói: "Nghe lời."
Kỳ thực, Cố Noãn đã sớm phát hiện, khi làʍ t̠ìиɦ, Hàn Dương thường thường sẽ có một chút sở thích xấu xa. Lúc này quần âu của Cố Noãn dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ do chính cậu xuất ra, nếu bắt cậu tự cởi nó ra trước mặt Hàn Dương thì cậu sẽ vô cùng xấu hổ. Nhưng Hàn Dương lại muốn nhìn thấy bộ dạng xấu hổ, thẹn thùng không dám nhìn mặt người khác của Cố Noãn, muốn nhìn vô cùng, muốn nhìn đến phát điên.
"Em..." Cố Noãn chỉ muốn từ chối.
Hàn Dương hôn cậu, mang theo ngữ khí yếu thế nói: "Tiểu Noãn, anh muốn xem."
"......"
"Em sẽ cho anh xem, đúng không?"
Cố Noãn đã hoàn toàn không có biện pháp, mọi người đều nói Hàn Dương cực kỳ yêu chiều cậu, nhưng ở một khía cạnh nào đó, Cố Noãn lại quá dung túng Hàn Dương.
......
(Truyện chỉ được đăng tải trên s1apihd.com Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Chỉ có điều, Cố Noãn rất nhanh đã hối hận rồi.
Bởi vì chất liệu của chiếc qυầи ɭóŧ chữ T hình dâu tây mà cậu mặc hôm nay là một loại vải lụa màu sữa, không chỉ mềm mượt mà còn bán xuyên thấu. Lúc này, bởi vì đã xuất tinh, phía trước của qυầи ɭóŧ của cậu đã ướt đẫm, khiến cho loại vải ban đầu càng trở nên trong suốt và không có bất kỳ khả năng che chắn nào.
Tính khí đã mềm xuống một nửa ướŧ áŧ và qυყ đầυ nhỏ nhô ra khỏi mép vải, tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng sữa dính vào bên trong qυầи ɭóŧ và quần âu trông thật dâʍ đãиɠ khiến ai nhìn thấy cũng sẽ cảm thấy gay go.
Hàn Dương thiếu chút nữa đã đình chỉ hô hấp.
Trong một môi trường làm việc nghiêm túc, Omega của anh đang ngồi trên bàn làm việc trong bộ quần áo xộc xệch, tự mình cởi khóa quần âu, để lộ một chiếc qυầи ɭóŧ dễ thương và gợϊ ȶìиᏂ.
Sự kiên nhẫn của Hàn Dương cuối cùng cũng biến mất, anh bế Cố Noãn bước vào phòng nghỉ.
Dưới ánh đèn mờ ảo, Cố Noãn được Hàn Dương đặt lên chiếc giường mới, chiếc giường êm ái khiến Cố Noãn thở phào nhẹ nhõm. Hàn Dương cởi cà vạt của cậu, từng cái từng cái một mà cởi cúc áo sơ mi của cậu ra.
Áo khoác và quần âu đều bị ném trên mặt đất, cuối cùng trên người Cố Noãn chỉ còn lại chiếc qυầи ɭóŧ hình dâu tây gợi cảm. Cố Noãn bắt đầu xấu hổ, cậu che lại tính khí của mình, khuôn mặt nóng lên: "Anh, để em cởi cái này luôn đi."
"Không cần, anh muốn em mặc nó cùng anh làʍ t̠ìиɦ."
"?"
"Tiểu Noãn, không được sao?"
"Vậy, vậy chúng ta nói xong rồi, chỉ lần này..."
"Chỉ lần này thôi." Hàn Dương trấn an cậu, sau đó nửa quỳ trên giường, nghiêng người qua Cố Noãn, vừa cởϊ qυầи áo vừa hôn cậu. dương v*t to lớn hiện ra sáng chói trong tầm mắt của Cố Noãn, cứng ngắc run rẩy, không hề che giấu.
Cố Noãn nhắm mắt lại, chưa kịp hưởng thụ nụ hôn của Hàn Dương được mấy phút thì đã bị Hàn Dương "bẻ" mở hai chân. Cứ tưởng Hàn Dương sẽ đưa ngón tay vào hậu huyệt của mình để mở rộng, nhưng không ngờ Hàn Dương lại cúi đầu liếʍ thứ bán mềm của Cố Noãn qua lớp vải mỏng.
"Anh ơi, đừng!" Cố Noãn sợ đến mức không dám nhúc nhích, vừa rồi cậu bắn rối tinh rối mù, Hàn Dương cư nhiên lại ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong đũng quần của cậu như thế này, "Anh ơi, anh đừng như vậy, a..."
(Truyện chỉ được đăng tải trên s1apihd.com Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Cố Noãn muốn đẩy Hàn Dương ra, nhưng sức lực của Hàn Dương quá lớn, hoàn toàn áp chế cậu, chỉ mυ'ŧ mấy lần mà đã khiến cậu cương cứng mất rồi.
Mùi tanh nhàn nhạt lưu chuyển giữa đầu lưỡi Hàn Dương, Hàn Dương dùng đầu ngón tay lau khóe môi: "Rất ngọt."
"..." Cố Noãn trơ mắt nhìn anh nuốt xuống.
Cố Noãn không chịu được nữa, tim cậu đập nhanh liên hồi. Cậu phát hiện mình luôn bị Hàn Dương dẫn dắt và luôn bị Hàn Dương trêu chọc. Cố Noãn không tự chủ được đỏ vành mắt, bỗng nhiên thừa dịp Hàn Dương không chú ý, cậu xoay người đè Hàn Dương xuống.
"Hôm nay có muốn tự mình đến không?"
Hàn Dương không ngại sự nhiệt tình của Cố Noãn, ngược lại anh rất vui.
Trong thời gian phục hồi tuyến thế, sớm chiều đều ở bên nhau, cả hai đã làm đủ mọi tư thế, Cố Noãn tình cờ tự mình động cũng không phải chuyện gì ngạc nhiên.
Nào có biết, Cố Noãn mới không thỏa mãn Hàn Dương. Cậu trực tiếp nằm nhoài trước mặt Hàn Dương, cúi đầu nâng lấy dương v*t của Hàn Dương, liều mạng ngậm vào trong miệng.
"Cố Noãn!" Hàn Dương nhanh chóng đè vai Cố Noãn lại, "Em không cần phải làm như thế!"
Cố Noãn giương mắt, căn bản không thả ra, ngậm lấy qυყ đầυ to lớn của Hàn Dương, mơ hồ nói: "Đừng nhúc nhích, cẩn thận, cẩn thận em cắn anh!" Đây rõ ràng là để trả thù lúc nãy.
Hàn Dương càng không cho cậu làm, thì Cố Noãn càng muốn làm.
Cố Noãn vất vả liếʍ láp gậy th*t to lớn của Hàn Dương, như thể đang ăn một cây kẹo mυ'ŧ vô vị. Nhưng bằng khứu giác, Cố Noãn lúc nào cũng như có như không ngửi thấy mùi tanh, hòa lẫn với tin tức tố của hai người, rất ấn tượng.
Tính khí của Alpha lớn hơn gấp ba hoặc bốn lần so với của Omega. Cố Noãn ra sức phu ra nuốt vào, cố ý mυ'ŧ một cách say sưa ngon lành, đầu lưỡi học theo động tác vừa rồi của Hàn Dương, đảo quanh trên đỉnh một vòng, vô cùng gợϊ ȶìиᏂ.
Trong cảnh này, Hàn Dương không tự chủ được nữa, vô thức ngẩng đầu lên, hầu kết chuyển động lên xuống, phát ra một tiếng trầm thấp: "A..." Một tiếng rêи ɾỉ này khiến thân thể Cố Noãn nóng bừng lên, cậu dùng hai má nóng hổi cọ cọ dương v*t của Hàn Dương, mười ngón tay cầm nó, lại cẩn thận đưa vào trong miệng, quai hàm ẩn ẩn đau.
Nhưng Alpha rốt cuộc là Alpha, không giống Omega động một chút là xuất tinh, sức chịu đựng của Alpha rất kinh người.
(Truyện chỉ được đăng tải trên s1apihd.com Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Cố Noãn khẩu giao cho Hàn Dương hai mươi mấy phút, ngoài việc gia hỏa kia càng sưng lên nhiều hơn thì không có dấu hiệu muốn phóng thích. Cố Noãn mệt đến không chịu nổi, cuối cùng thua trận, hai mắt đỏ ửng cầu viện Hàn Dương giúp đỡ: "Anh ơi, chừng nào anh mới bắn? Cầu xin anh mau bắn đi có được không..."
"Ngậm vào đi." Hàn Dương không muốn nói thêm điều gì với Cố Noãn, nếu Cố Noãn muốn đùa dai thì cậu phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình
Mọi chuyện đã đến thời điểm mấu chốt, Hàn Dương không dễ gì buông tha cho Cố Noãn.
Hàn Dương chỉ nói: "Mở miệng, ngậm vào đi."
Cố Noãn lại phải tiếp tục phun ra nuốt vào thứ tráng kiện cứng cáp này, khó đến nỗi nước mắt cậu bất giác rơi từ khóe mắt, phát ra tiếng "nha nha". Không thể không nói, một chiêu này rất hiệu quả, Hàn Dương lập tức lui ra khỏi miệng Cố Noãn, không nỡ tiếp tục bắt nạt cậu như thế này.
Cố Noãn được nghỉ ngơi một lúc thì rất vui vẻ, nhưng chưa kịp tỉnh táo lại thì cậu đã bị Hàn Dương đẩy ngã lên giường, kéo chân về phía Hàn Dương, mông của cậu hạ thân của Hàn Dương dán chặt vào nhau.
Hàn Dương cọ xát qυყ đầυ của mình vào hậu huyệt của Cố Noãn cách lớp qυầи ɭóŧ, tay anh dùng sức tuốt lọng, cuối cùng, anh cũng bắn lên bụng dưới của Cố Noãn. Một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, phun khắp bụng Cố Noãn, thậm chí có một chút còn bắn lên núʍ ѵú của Cố Noãn.
Mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng nặc của Alpha là thuốc kí©ɧ ɖụ© tốt nhất của Omega, hòa cùng tin tức tố của hai người, hậu huyệt của Cố Noãn bắt đầu chảy nước không ngừng, từng đợt ngứa ngáy khó tả làm rối loạn lý trí của cậu. Và cơ thể của cậu nhạy cảm đến mức dù là bất kỳ cử động nào cũng có thể khiến cả người cậu nóng lên.
Hàn Dương cắn mở một bαo ©αo sυ, hơi thở hổn hển, khéo léo đeo vào khí cụ của chính mình.
Trước khi Cố Noãn kịp nghẹn ngào, Hàn Dương dùng ngón tay đẩy ra một mép qυầи ɭóŧ hình chữ T, trực tiếp cắm dương v*t còn chưa thỏa mãn vào, chặn lại miệng nhỏ ướŧ áŧ này.
"A! Anh ơi! Anh không nói đạo lý... Anh, anh không nói một tiếng liền...liền...ưʍ...a!"
Từng tiếng rêи ɾỉ rơi ra khỏi miệng, Cố Noãn không nói nên lời.
Hàn Dương thở hổn hển, trầm giọng nói: "Tiểu Noãn, bên dưới của em đã ướt đến rối mù, không cần khuếch trương." Đã thao qua nhiều lần như vậy, sớm nên quen rồi.
Cố Noãn bất giác rêи ɾỉ, Hàn Dương nắm lấy chân cậu bắt đầu luật động. Tiếng da thịt va vào nhau nhanh chóng vang lên, tiếng nước da^ʍ mỹ từ trong hậu huyệt càng bị Hàn Dương làm cho vang vọng.
Hàn Dương quen cửa quen nẻo tìm thấy điểm nhạy cảm nhất của Cố Noãn, điên cuồng rút ra cắm vào.
(Truyện chỉ được đăng tải trên s1apihd.com Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Đột nhiên, kɧoáı ©ảʍ điên cuồng tràn đến, Cố Noãn bị làm đến mức hồn bay phách lạc. Bộ não ong ong của cậu không có bất kỳ sự tổ chức ngôn ngữ nào, chỉ có thể phát ra những tiếng cầu xin tha thứ vụn vặt, tiếng khóc và những âm thanh thoải mái ái muội đến mức cậu không thể nhận ra chính mình.
Hai tay Hàn Dương chống trên giường, nghiêng người trên người Cố Noãn, phi nước đại cắm vào trong cơ thể Cố Noãn, hết lần này đến lần khác cúi đầu cắn lấy bộ ngực căng cứng của Cố Noãn.
"Ừm...anh, anh ơi, nhẹ chút..."
Nhiệt độ giao hợp dần dần khiến căn phòng nóng lên, nóng đến mức cả người đều đổ mồ hôi.
Cậu bé phía trước của Cố Noãn bị lớp vải mỏng của chiếc qυầи ɭóŧ đè lên, lệch sang một bên, bị cọ đến khó chịu. Trong vòng mấy phút, cậu lại bị Hàn Dương thao bắn lần thứ hai. Kɧoáı ©ảʍ khiến Cố Noãn không thể nhận rõ mình đang làm gì, chỉ biết bắt đầu từ thời khắc này hai chân của mình sẽ không còn khép lại được nữa.
dương v*t cứng như sắt của Hàn Dương luôn đột ngột rút ra, rồi lại đột ngột đỉnh vào. Ngay cả hai viên bi bên dưới cũng đang đập mạnh vào mông Cố Noãn, phát ra tiếng "ba ba ba".
Hàn Dương của hôm nay không nói được câu nào hay, toàn bộ quá trình chỉ có thao cậu, thao cậu một cách tàn nhẫn.
Điều kinh khủng nhất là Hàn Dương không cho cậu cởϊ qυầи lót ra, vừa mặc vừa làm. Đôi khi, người cực kỳ ôn nhu chưa chắc sẽ bình tĩnh được trong chuyện chăn gối, thậm chí còn có thể điên cuồng hơn.
Thật vất vả Hàn Dương mới bắn ra được một lần, anh rút cây hàng của mình, cởi bαo ©αo sυ, thắt một cái nút.
(Truyện chỉ được đăng tải trên s1apihd.com Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Cố Noãn mở rộng chân, không khép lại được nữa, dương v*t đã mềm nhũn, hậu huyệt mở ra khép lại, tựa hồ là mệt đến chết rồi. Giọng nói của Cố Noãn trở nên khàn khàn, đáng thương nhìn Hàn Dương, trên mi đều là nước mắt, bất lực khóc nức nở.
"Tiểu Noãn, mở miệng."
Cố Noãn ngoan ngoãn mở miệng, chỉ thấy Hàn Dương uống một ngụm nước, trực tiếp hôn cậu, rót vào miệng cậu một ngụm nước.
Cố Noãn khát nước cực kỳ, vươn đầu lưỡi liếʍ láp khóe môi, bộ ngực chập trùng, hai đầu v* sung huyết mỹ lệ. Cậu rêи ɾỉ nói: "Anh ơi, em còn muốn."
Như mọi người đều biết, tính sự vốn nên kết thúc, mà bởi vì câu nói "Em còn muốn" của cậu lại khơi dậy ngàn cơn sóng.
Hàn Dương kiên nhẫn nâng cậu dậy, đút cậu uống nước.
Đôi chân tội nghiệp của Cố Noãn cuối cùng cũng có thể khép lại bằng sức mạnh của tư thế nửa ngồi lên. Ai biết, trước khi cậu có thể thở phào nhẹ nhõm, cậu đã thấy dương v*t của Hàn Dương lại dựng đứng lên.
Cố Noãn tròn mắt kinh hãi: "?!"
Hàn Dương không giấu giếm, anh để Cố Noãn cẩn thận uống nước, từ từ uống nước, dù sao thì phút chốc nữa lại lâm trận, rất mất sức.
Lần này, Hàn Dương làm cậu từ phía chính diện, anh để Cố Noãn quỳ trên giường, đẩy mông lên đối mặt với chính mình. Cố Noãn liên tục bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bởi tin tức tố của Hàn Dương, cơ thể cũng không nghe theo cậu sai khiến, Hàn Dương kêu cậu làm gì, cậu lập tức ngoan ngoãn làm theo.
Bờ mông căng mọng bị đánh đỏ bừng, dương v*t của Cố Noãn bị Hàn Dương sờ soạng xoa nắn, cực kỳ thoải mái.
"Xoạt——"
Cố Noãn sửng sốt, cậu nghe thấy Hàn Dương cắn xé bαo ©αo sυ thứ hai.
Sau đó, trong phòng nghỉ truyền đến tiếng da thịt va chạm, cũng như tiếng kêu yếu ớt của Cố Noãn: "Anh, anh không phải là người!"
"Đúng vậy, anh không phải là người."
Ba ba ba ——
"Anh chỉ biết làm em! Anh bây giờ chỉ biết làm chuyện này!"
"Đúng, anh chỉ muốn thao em thôi."
Ba ba ba ——
"Hàn Dương, anh chỉ biết động dục thôi!" Ngay cả tiếng 'anh' cũng không gọi.
Hàn Dương không phủ nhận: "Đúng vậy, nhìn em anh sẽ động dục."
Ba ba ba ——
"Ô...ô...a..., anh ơi, anh nhẹ...nhẹ chút, được không? Anh ơi, anh làm em đau..."
Hàn Dương thấy vậy mềm lòng, cúi người hôn cậu: "Ngoan, anh sẽ làm em nhẹ một chút. Bên dưới của em toàn là nước, anh phải giúp em chặn lại."
Cố Noãn thực sự khóc không ra nước mắt.
Sau đó, bαo ©αo sυ thứ ba, bαo ©αo sυ thứ tư...đêm nay, tất cả đều hoàn thành xuất sắc sứ mệnh trọng đại nhất của đời mình.
......
Đêm nay là một đêm không ngủ, Cố Noãn cảm thấy ngày hôm sau cậu phải xin nghỉ phép.