Editer: Kim Linh
“Có muốn ăn một chút không?” Hứa Nhuế Nhi bưng tới một mâm bánh quy, đặt ở trên bàn sách, “Đã xem một buổi sáng, nghỉ một chút đi.”
Bộ điện ảnh kia Quý Dương là nam chính, là một bộ phá án, không chỉ có rất nhiều cảnh đánh võ, suất diễn của anh cũng nhiều nhất. Mấy ngày nay, anh luôn ở nhà xem kịch bản, chuyên chú nghiêm túc, hình thức hai người ở chung so với trước cũng tốt hơn trước không ít, đáy lòng cô càng không phải nói cao hứng cỡ nào.
“Ừ.” Quý Dương khép kịch bản lại, ngẩng đầu nhìn về phía cô, “Xem kịch bản thế nào rồi? Anh cho em cần hai cái kịch bản, em xem một chút chọn cái mình thích nhất.”
“Em đang nghiêm túc xem.” Hứa Nhuế Nhi dùng sức gật đầu, tưởng tượng có thể cùng anh đóng phim, cô cảm thấy giống như nằm mơ.
Tốt đến không chân thật.
“Cân nhắc cho tốt.” Quý Dương dặn dò, “Em vừa tốt nghiệp về nước, nếu muốn phát triển mà nói, khẳng định muốn thử vai, tận lực liền tốt rồi, không cần tạo áp lực tâm lý quá lớn, coi như một trải nghiệm.”
Đời trước, năng lực diễn xuất của Hứa Nhuế Nhi không tồi, dựa vào chính mình cũng thử vai thành công mấy nhân vật quan trọng, đáng tiếc bị Hứa Uyển chèn ép, không có ngày xuất đầu.
Nghe anh nói như vậy, Hứa Nhuế Nhi mím môi, nhìn anh, một cỗ dòng diện chậm rãi chạy toàn thân, tâm của cô, chậm rãi mềm xuống.
Cô nhìn lên người kia, ưu tú ôn nhu, cơ trí ổn trọng.
“Sẽ.” Cô sẽ tận dụng tốt tâm ý này, hy vọng có thể đứng gần anh một chút, lại gần một chút.
Quý Dương gật đầu, lúc này điện thoại vang lên, ghi chú: Hứa Uyển.
Hứa Nhuế Nhi tự nhiên cũng nhìn thấy, cô giật mình, ánh mắt tức thì ảm đạm xuống, vội vàng mở miệng, “Em… Em còn đang nấu canh ở dưới bếp, liền đi ra ngoài.”
Không chờ Quý Dương nói chuyện, đã không thấy bóng người cô.
Đóng cửa lại, chóp mũi Hứa Nhuế Nhi cay lên, chẳng sợ biết mình không có tư cách tức giận, nhưng chính là không nhịn được, hốc mắt cũng nổi lên hơi nước, tâm buồn đau đến muốn chết.
Từ nhỏ, Hứa Uyển sẽ cướp đi đồ vật cô sở hữu, mà từ nhỏ cô đã chịu dạy dỗ là không được cùng chị tranh giành đồ vật, chỉ có thể chắp tay nhường lại.
Cái gì cũng có thể cho, mặc kệ cô không cam lòng cũng sẽ làm, nhưng mà Quý Dương là cô dùng hết sức mà thích, Hứa Uyển làm thương tổn anh thì làm sao bây giờ? Chính mình không biết phải làm sao.
Trong phòng.
Quý Dương nhìn Hứa Nhuế Nhi chạy trối chết, thở dài một hơi, nhìn di động không ngừng rung lên, chỉ có thể nhận lấy.
“Quý tiền bối.”
Đầu bên kia truyền đến một giọng nữ mềm nhẹ.
Nếu là nguyên chủ nghe được, khả năng sẽ dâng lên một chút tâm tư, chính là hiện tại đổi người, anh chỉ cảm thấy nổi lên một tầng da gà.
Anh đã ức chế cảm tình nguyên chủ đối với Hứa Uyển, cho nên đáy lòng không hề gợn sóng.
“Có việc?”
Nghe được anh lãnh đạm như vậy, Hứa Uyển có điểm mất tự nhiên, trong lời nói ám chỉ lại thu liễm hai phần, như là thuận miệng nói, “Nghe nói ngày mai Quý tiền bối đến Hải Thành làm giám khảo thử vai đúng không?”
Trước kia mỗi lần Quý Dương làm giám khảo đều báo cho cô ta một hai câu, quan taamc ô ta, vì biểu hiện của cô ta rụt rè, cũng chưa từng biểu hiện quá mức nhiệt tình, ngẫu nhiên sẽ cố ý lộ ra một chút sùng bái.
Người đại diện nói Quý Dương để lại một cơ hội thử vai nữ phụ, cô ta chờ tới chờ lui cũng không thấy thông báo, Quý Dương cũng không nói gì với cô ta, cho nên mới hỏi một chút, có phải đã quên rồi hay không.
“Ừ.” Quý Dương nói tiếp.
“Thật tốt, ngày mai em cũng phải đi thử vai, tuy rằng chỉ là một nhân vật nhỏ, nhưng có thể từ đạo diễn Từ Nguyên làm khách mời đã là rất tốt, hy vọng có thể được tuyển, còn không có được cùng Quý tiền bối diễn quá nhiều đâu.” Trong lời nói của cô ta lợi ra chờ mong nho nhỏ.
“Vậy chuẩn bị cho tốt đi.” Giọng Quý Dương bình đạm.
Hứa Uyển rào đón một hồi, còn tưởng chờ anh nói ra chuyện vai nữ phụ, kết quả nghe được đối phương nói một câu, “Không có việc gì thì tắt máy.”
“Quý…”
“Tút… Tút… Tút”
Lời còn chưa nói xong, đầu dây bên kia liền cắt đứt.
Hứa Uyển cầm di động chưa phản ứng lại.
“Thế nào? Có phải quên mất rồi không?” Người đại diện ở một bên nói, “Buổi sáng ngày mai liền thử vai, hiện tại ra thông báo vẫn còn kịp.”
Hứa Uyển nhéo di động, “Anh ta chưa nói.
“Vậy cô không hỏi?” Người đại diện nhíu mày, “Anh ta không nói thì cô không hỏi sao.”
“Loại chuyện này tôi hỏi thế nào?” Khuôn mặt Hứa Uyển trầm xuống, ngữ khí cũng không tốt lên, bộ mặt có chút vặn vẹo.
Ý thức được hình tượng của chính mình, Hứa Uyển cũng lập tức thu liễm biểu cảm, kéo khóe miệng nói, “Không phải công ty cũng tranh thủ được một vai sao? Đến lúc đó tôi đến thử vai kia là tốt rồi.”
“Một nhân vật nhỏ, có thể so sánh với nữ phụ sao? Không xứng với thân phận hiện tại của cô.” Người đại diện phủ quyết, “Từ mức độ nổi tiếng hiện tại, nếu có thể bắt được vai diễn kia, hình tượng của cô sẽ càng tốt hơn hơn một chút.”
Quý Dương rõ ràng có ý tứ với Hứa Uyển, đây chính là tài nguyên tốt nhất.
Chỉ cầu Quý Dương mắc câu, liền giống như ngồi trên hỏa tiễn, cô đảm bảo Hứa Uyển sẽ đỏ tía, hồng rực nửa bầu trời!
“Có lẽ là hiểu lầm? Nhân vật nhỏ cũng là nhân vật.” Trong lòng Hứa Uyển không vui cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài, cô ta đương nhiên không nghĩ như vậy, nếu Quý Dương là quên mất, cô ta nhắc đến không phải đã nhớ ra rồi sao? Đến lúc đó nhân vật nữ phụ còn không phải của cô ta?
“Sao có thể hiểu lầm? Tôi đi hỏi người đại diện của anh ta một chút.”
“Chị Trần.” Hứa Uyển ngăn lại, nhíu mày, “Anh ta để lại nhân vật là chuyện của anh ta, cơ hội lần này là ai cũng là quyền của anh ta, đi như vậy liền có chút khôi hài.”
Cô ta không nghĩ đến chuyện mất mặt, nhưng cũng không muốn Quý Dương phát hiện cô ta có tâm tư nóng vội.
Người đại diện giống như chịu đòn cảnh cáo, có chút thanh tỉnh, Hứa Uyển cùng Quý Dương thật đúng là không có quan hệ gì, tài nguyên là do người ta tự nguyện cung cấp, không muốn cho thì các cô thật đúng là không có biện pháp.
“Chị Trần vẫn là nên chú ý đến phương diện nà một chút, nếu đối phương phủ nhận, như vậy đến lúc đó sẽ rước lấy rất nhiều phiền toái.” Hứa Uyển thực đau đầu.
Trên weibo cô ta cũng có vài trăm vạn fans, nhưng trong đó cũng có một số là mua, Quý Dương không dùng weibo, nhưng lượng fans của anh phi thường cao, đoàn thể fans đoàn kết, nếu bị phát hiện cô ta cọ nhiệt hấp thụ ánh sáng của anh, fans sẽ xé cô ta ra.
Người đại diện cũng ý thức được tính nghiêm trọng, ngượng ngùng ngậm miệng, là cô quá nóng vội, khoảng thời gian này bị Quý Dương ném tài nguyên tới muốn hôn mê tâm hồn.
*
Hôm sau.
Quý Dương rời giường, bên cạnh đã không còn ai, mép giường dán một mẩu giấy nhớ, chữ viết thật sự thanh tú, “Chào buổi sáng, bữa sáng em đã làm tốt, em đi thử vai trước.”
Hơn nữa cuối cùng còn thêm một gương mặt tươi cười.
Quý Dương bật cười, cô gái nhỏ này, rõ ràng có thể đi cùng nhau lại muốn dậy sớm chạy xa như vậy, chính trực đi xe công cộng, sợ là phải mất khoảng ba tiếng mới có thể đến.
Quý Dương nhanh chóng rời giường rửa mặt xong, người đại diện cũng đi vào, nhìn bữa sáng trên bàn lắc đầu, “Ha, nuôi bông hoa nhỏ bên người, còn rất tri kỷ.”
Hắn là người duy nhất biết thân phận của Hứa Nhuế Nhi, cái cô gái nhỏ này chính là thiêu thân lao đầu vào lửa, hiện tại Quý Dương cùng Hứa Uyển không minh bạch, hắn lại càng cảm thấy Hứa Nhuế Nhi có điểm đáng thương.
“Trên đường cẩn thận, một hồi chờ anh cùng trở về.” Quý Dương gửi cho Hứa Nhuế Nhi một tin nhắn, liếc người đại diện, “Cái gì mà bông hoa nhỏ, nói chuyện nghiêm túc.”
Anh cũng không thể quá mức sốt ruột, không phù hợp với tính tình của nguyên chủ cùng quan hệ của hai người.
“Nếu không thì là cái gì?” Người đại diện ngồi xuống, bẹp miệng, “Tôi có thể nói thế nào? Đây còn không phải quan hệ không minh bạch? Chính cậu cũng không nói với tôi.”
“Bạn gái.” Quý Dương cầm miếng bánh mì, nhàn nhạt lên tiếng.
Người đại diện bị hoảng sợ, “Thật hay giả? Bạn gái? Hứa Nhuế Nhi? Hay là Hứa Uyển?”
Hứa Nhuế Nhi quá ngốc, là fans nhìn lên thần tượng, toàn tâm toàn ý, Hứa Uyển thật ra có thể khiến Quý Dương có hứng thú, nhưng hắn cảm thấy cô gái kia rất khó khống chế.
Quý Dương nhíu mày.
“Tối hôm qua Hứa Uyển tới?” Người đại diện nhìn anh như vậy, hít hà một hơi, “Như vậy tối qua…?
Hứa Nhuế Nhi còn ở đầy không? Như vậy càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ sao? Chẳng lẽ khẩu vị của Quý Dương là loại này?
“Nghĩ cái gì vậy?” Quý Dương cạn lời, “Là Nhuế Nhi…”