Lần này anh ta là thật sự ngây ngẩn cả người, lần trước chính mắt gặp qua Cố Sanh bắt quỷ, nhưng nữ quỷ kia kỳ thật cũng không có tạo thành thương tổn cho Cố Sanh.
Ngược lại, bởi vì bắt quá mức dễ dàng, cho nên trừ bỏ làm hắn trong lòng cảm thấy Cố Sanh rất lợi hại, mắt thấy như vậy nhưng trong lòng vẫn không tin cho lắm
Anh ta vừa mới nói câu nói kia, kỳ thật chỉ là đùa cợt Cố Sanh một tí, cũng không có thật sự bảo cô tính ra, bởi vì trong tiềm thức, Phó Cảnh cảm thấy thật sự không ai có thể tính được chuyện này
Nhưng mà, hiện tại mặt anh ta đã sưng lên( ý chỉ việc ông này bị vả mặt á)
Trời ơi! Cố Sanh thật đúng là có thể tính rõ ràng như vậy……
Anh ta có phần xấu hổ, cuối cùng ho nhẹ một tiếng, khích lệ nói: “Cố đại sư năng lực thật cao.”
Cố Sanh nhìn anh ta, không nói lời nào.
Phó Cảnh ngày thường cà lơ phất phơ, da mặt dày hơn so tường thành, chẳng sợ lúc trước còn có việc xấu hổ hơn nhiều nhưng cũng lập tức có thể ném nó ra sau đầu
Anh ta không đợi Cố Sanh mở miệng, liền tự mình đẩy cửa ra đi vào, đến trước mặt Cố Sanh liền ngồi xuống ghế.
Cái nhà này là nơi Cố Sanh trước đây ở, thật sự rất nghèo, ghế là loại đã cũ dùng rất nhiều năm rồi,khi ngồi xuống còn phát ra âm thanh "cọt kẹt"
Bất quá trên mặt Phó Cảnh lại không hiện ra sự ghét bỏ nào mà hơi có chút nôn nóng hỏi: “Như vậy Cố đại sư, cô có thể cứu cha của tôi không?”
Cố Sanh liếc mắt nhìn anh ta, cũng không nói có thể cứu hay là không
Phó Cảnh chớp mắt sửng sốt, lập tức mở miệng, “ Tôi biết quy củ, nếu cô thật có thể cứu cha tôi, thù lao tôi trả cô một trăm vạn, như thế nào?”
Cố Sanh nhướng mày, không nghĩ tới hắn liền trực tiếp ra giá.
Bất quá ——
“ Tôi không cần tiền.” Cố Sanh miệng nhẹ nhàng phun ra mấy chữ liền đem thù lao của anh ta trả về
“Vậy cô muốn cái gì?” Phó Cảnh cũng không gấp, anh ta biết một đại sư lợi hại chân chính, trên người trước nay cũng không thiếu tiền tài, bất quá hiện giờ tình hình cha anh ta rất nguy hiểm rồi, nếu Cố Sanh thật có thể làm lão gia tử tỉnh, thù lao đều tùy cô chọn, như vậy đối với cô cũng không có hại gì.
“ Tôi muốn nổi danh.”
“Cái gì?” Phó Cảnh còn tưởng rằng mình nghe lầm, đáy mắt toát ra sự kinh ngạc, “ Cô vừa mới nói cô muốn nổi danh?”
“Đúng vậy, tôi muốn nổi danh trong giới huyền học”
Cố Sanh không cảm thấy mình nói gì sai, Phó Cảnh ngay từ đầu còn tưởng rằng Cô nói nhầm, hiện tại nghe được cô muốn ở trong huyền học giới nổi danh như vậy càng đau đầu
“Huyền học giới, tôi cũng không quen thuộc.” anh ta nói rồi cười khổ một tiếng, “Nếu tôi thật có thể quen biết người ở đó, thì cha tôi cũng sẽ không nằm ở đó lâu vậy”
“ Tôi biết.” Cố Sanh cũng không bắt buộc anh ta, chỉ nói: “Nhưng nếu tôi giúp anh cứu cha anh tỉnh lại, anh phải phụ trách giúp tôi tuyên truyền, như thế nào?”
Phó Cảnh chỉ nghe vậy, liền biết ý tứ của cô, Cố Sanh là muốn cho mình ở trong giới truyền bá cho cô, làm cho người khác chú ý, mà người trong vòng giao lưu giới thượng lưu sau khi biết lợi hại thì sẽ đem lễ vật đến cung phụng thậm chí còn có thể quen biết được huyền học thế gia. Như vậy cứ từ từ đem thanh danh truyền đi liền có thể làm cho cả giới huyền học chú ý.
Không thể không nói, phương pháp này của cô là tương đối cao tay
Phó Cảnh lập tức đối với cô lại xem trọng một phen, hơn nữa cái này anh ta vẫn là có thể làm được, vì thế lập tức đồng ý.
Trưa hôm đó, Phó Cảnh liền tìm đạo diễn xin nghỉ, mang theo Cố Sanh đi về nhà cũ Phó gia.
Vừa xuống xe, cô liền nhìn chằm chằm ngôi nhà to lớn thâm trạch trước mặt, Cố Sanh đi tới vài bước liền ngừng lại.
“Làm sao vậy?” Phó Cảnh nhạy bén cảm nhận được có gì đó không thích hợp.
“Không có gì.” Cố Sanh lắc đầu.
Kỳ thật cảm xúc lúc nãy là không phải của cô mà là của nguyên chủ, mà cô trong lòng có chút kinh ngạc, bởi vì cô như thế nào cũng không nghĩ tới, nhà cũ của Phó gia cư nhiên là nơi này.
Ở trong trí nhớ nguyên chủ, trừ bỏ việc về huyền học thế gia thì nơi này để lại cho cô ấn tượng sâu nhất, bởi vì đây là nhà Phó Hằng.
Tóm lại…… Cảm xúc phức tạp.
Bởi vì tiếp thu kí ức nguyên chủ việc cô ấy cùng Phó Hằng dây dưa tình cảm cô vẫn có thể hiểu rõ
Nhưng cũng đúng là bởi vì như thế, cô mới không muốn đi tìm Phó Hằng bởi vì bọn họ dây dưa vậy rất phức tạp
Nhưng phải nói tới, Phó Hằng không thích nguyên chủ, điểm này vẫn luôn đều biểu hiện thực rõ ràng, anh ta cùng nguyên chủ nói rõ, nhưng nguyên chủ như cũ không chịu rời đi, còn vẫn luôn đi theo phía sau Phó Hằng càng khiến cho mọi người khó xử cùng chán ghét
Tuy rằng nguyên chủ hèn mọn theo đuổi, nhưng Phó Hằng là người có vị hôn thê, mặc kệ bọn họ cảm tình như thế nào, nguyên chủ biết rõ Phó Hằng đã có vị hôn thê, còn gắt gao dây dưa theo đuổi, loại tác phong không có phép tắc này Cố Sanh cũng không thể nào thông cảm được.
Cho nên, mặc dù Cô đã chiếm được thân thể nguyên chủ, cũng không có biện pháp đi tìm Phó Hằng vì nguyên chủ đòi lại “Công đạo”.
Không nghĩ tới hôm nay trời xui đất khiến, cô vẫn là đi tới cái này nơi này.
Bất quá hôm nay cô là khách Phó Cảnh, nguyên chủ cùng Phó Hằng, đã xem như là quá khứ. Tuy rằng nguyên chủ không phải người phúc hậu, nhưng Phó Hằng cũng không phải cái thứ gì tốt, lúc trước thời điểm cứu nguyên chủ, hắn cũng là vì nguyên chủ xinh đẹp, tùy ý trêu chọc ghẹo vài lần, nguyên chủ mới chậm rãi yêu anh ta
Nếu hai bên đều sai, đến bây giờ coi như hết thảy đều đi qua.
Chẳng qua nguyên chủ trước kia đưa ra lá bùa bình an, nếu có cơ hội cô vẫn là muốn phải về tới lấy nó về
Rốt cuộc kia trương phù trừ bỏ bảo vệ bình an cho cô ở bên ngoài còn có một tác dụng, đó là do huyền học thế gia đưa cho cô khi cô phải rời đi, đó là cách duy nhất xác định thân phân của cô,cũng là thứ nguyên chủ để ý nhất chỉ sau Phó Hằng
Cố Sanh một bên cân nhắc về việc đó, một bên đi theo Phó Cảnh vào nhà, mới vừa vào cửa, liền nhìn đến một cô gái đi ra, lúc nhìn đến Phó Cảnh, cười nhạo một tiếng: “Nhị thiếu lại về rồi a?”
Dứt lời, lúc này mới nhìn đến người phía sau Phó Cảnh, trên mặt trào phúng càng sâu sâu, “Nhị thiếu đây là mời thần tiên nơi nào đến chữa bệnh cho lão gia? Đây là người thứ tám thứ chín của tháng này đi? Làm hại chúng tôi mỗi ngày đi theo làm cho việc của mọi người đều rối hết cả lên.”
Phó Cảnh trên mặt ẩn nhẫn giận dữ, nhưng nghẹn không phát tiết, chỉ đối cô ta nói: “Tránh ra.”
“Đừng trách tôi không nhắc nhở nhị thiếu a! Đại thiếu hôm nay chính là ở nhà, đại thiếu gia nếu là nhìn đến anh lại như vậy lăn lộn lão gia tử, a……”
Cô ta ý vị không rõ cười một tiếng, nghe dị thường chói tai.
Phó Cảnh sắc mặt càng trầm, cánh tay thượng gân xanh đều nổi lên, hắn siết chặt nắm tay, “ Cút!”
Cô ta làm ra vẻ mặt không sao cả né qua bên cạnh hai bước, Phó Cảnh bình tĩnh lại, mang theo Cố Sanh đi qua.
Hai người gặp thoáng qua nhau một cái chớp mắt, nhìn dung mạo của Cố Sanh sắt mặt cô ta liền nhạt hẳn đi
Hai người khi nào thông đồng đến cùng nhau?
Cô ta tròng mắt nhanh chóng đảo hai vòng, nhìn đến Phó Cảnh cùng Cố Sanh vào phòng, liền vội vội vàng vàng đi lên lầu.
- ----------
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
Một lúc nữa em lại up thêm một chương mới
Cảm ơn vì số flower cùng số sao mà mọi người cho em ạ OuO.