Tương Tư Bạn Cùng Phòng

Chương 1

Hiện tại là giữa tháng 8, mùa hè nóng bức khó chịu, nhiệt độ cao đến mức có thể đun chảy mọi thứ. Lại bị mất điện.

Thông báo được dán ngay khu phố, mấy ngày nay đường dây điện đang trong quá trình kiểm tra, đề phòng hoả hoạn. Cúp điện từ 8 giờ sáng đến 5 giờ chiều ba ngày liên tục.

Bùi Thanh cực kỳ sợ nóng. Bây giờ là 3 giờ chiều, những đợt sóng nhiệt thông qua cửa sổ ủa vào.

Bùi Thanh ngồi trên sô pha cầm cây quạt ra sức quạt. Môi nhấp đến cáu gắt, bực bội lại có phần khó chịu. Trên người ướt sũng mồ hôi, làn da trắng nõn trở nên hồng hào.

Bùi mẫu cầm quả dưa hấu vừa cắt ra mang đến, đau lòng sờ sờ đứa con trai, cầm lấy cây quạt mà quạt cho cậu: “ Ăn một chút giải nhiệt.”

Bùi Thanh cầm lấy một miếng đưa cho Bùi mẫu, tiếp mới lấy cho chính mình.

Cậu vừa ăn vừa sờ bụng, Bùi mẫu tự trách mình đau lòng nhìn con trai: “Còn đau?”

Bùi Thanh gật đầu, vẻ mặt có chút xấu hổ, nhưng cơn đau ở vùng bụng dưới rất trướng khiến cậu không muốn ăn, cực kỳ khó chịu. Phía dưới dán thứ đồ kia, rất oi bức và ngột ngạt, cậu thực sự không quen.

Bùi mẫu nhăn mày mắng: “ Hôm qua con cứ ăn lạnh! Khi tới ngày phải uống nước nóng, không thể ăn đồ lạnh!”

Bùi Thanh ngồi thẳng lưng, kháng cự lại, lớn giọng: “ Mẹ!”

Bà cũng biết con trai của mình thân thể có chút kỳ lạ, không đành lòng trách cứ làm tổn thương hài tử.

Lúc này, di động Bùi Thanh vang lên. Cậu cầm điện thoại lên, thấy tin nhắn WeChat của bạn cùng phòng.

Vương Nam: Núi Tianquing tránh nóng 3 ngày! Nơi lí tưởng để tránh nóng, chúng ta cùng nhau đi. @ mọi người

Vương Nam: Lão công, đang làm gì vậy? Chơi game? @ Thẩm Hoành Duệ

Lý Du: Khi nào? Cấm lừa chó vào nhà gϊếŧ!

Bùi Thanh đau lòng nhìn tin nhắn. Vương Nam, Lí Du, Thẩm Hoành Duệ, bốn người bọn họ là bạn cùng phòng. Bùi Thanh đối với Thẩm Hoành Duệ nhất kiên chung tình, do dự không dám thổ lộ tình cảm, vẫn luôn lén lút tặng quà. Vương Nam hoạt bát, vui vẻ, bày tỏ tình cảm với Thẩm Hoắc Duệ vào đầu khai giảng năm hai, Thẩm Hoành Duệ cũng đồng ý hắn.

Vào thời điểm, Bùi Thanh biết tin, cả người đều ngây ngốc, phải mất hai ngày mới nhận ra nhưng đã quá muộn.

Mỗi ngày ở chung, mỗi một lần nhìn thấy Thẩm Hoành Duệ, trái tim cậu lại ngứa ngáy, lại rất đau lòng.

Thẩm Hoành Duệ: Ừ.

Không cần nhìn cũng biết được âm thanh Thẩm Hoắc Duệ có bao nhiêu lãnh đạm.

Mặc dù Thẩm Hoành Duệ cùng tuổi với bọn họ, nhưng anh lại trưởng thành và chín chắn hơn nhiều.

Vương Nam: Yêu anh. Bùi Thanh đâu? @ Bùi Thanh

Bùi Thanh nhìn chữ lão công kia, tim như bị dao cứa vào.

Bùi Thanh: Đi.

Mặc dù cậu biết khi đến đó cậu sẽ thấy cảnh tình cảm của Vương Nam cùng Thẩm Hoành Duệ, nhưng cậu rất muốn gặp Thẩm Hoành Duệ.

Vương Nam: OK! Vậy mai đi.

Lý Du: Duệ ca sẽ lái xe chở mọi người đi chứ?

Thẩm Hoành Duệ: Ừ

Lý Du: Cảm ơn đại ca.

Bùi Thanh: Cảm ơn đại ca.

Thẩm Hoành Duệ: Đúng giờ, đúng địa điểm.

Bùi Thanh tưởng tượng đến ngày mai được nhìn thấy Thẩm Hoắc Duệ, cả người không nhịn được hưng phấn, không che giấu được ngữ khí hân hoan: “ Mẹ, ngày mai con đi chơi cùng đám bạn, đi tới núi tránh nóng.”

Bùi mẫu từ trong nhà vệ sinh mang quần áo ra: “ Đi đi, ở nhà nóng đến mức muốn nhiệt cả phòng. Đi mấy ngày?”

Bùi Thanh: “ Ba ngày “

Bùi mẫu gật đầu.

Bùi Thanh vui sướиɠ chạy vào phòng thu dọn quần áo, Bùi mẫu theo vào phòng: “ Đừng quên mang theo kem chống muỗi, trong núi có nhiều muỗi."

Bùi Thanh: “ Con biết rồi “

Bùi mẫu nghe giọng điệu cậu không kiên nhẫn, bất đắc dĩ rời đi.

Gần một tháng không nhìn thấy Thẩm Hoành Duệ, tưởng tượng đến ngày mai thấy anh, Bùi Thanh kích động đến không mức không ngủ được, cuối cùng cũng ngủ thϊếp đi, nửa đêm lại mơ đến Thẩm Hoành Duệ.

Bùi Thanh mở to mắt, vặn vẹo eo ở trên giường, vòng eo tinh tế trắng nõn, thời điểm vặn vẹo giống như con rắn, hơi dang chân ra cạ cạ ga giường cũng không hết ngứa bên trong bộ phận riêng tư của mình.

Trong mơ, Thẩm Hoành Duệ trần trụi từ trong nhà vệ sinh bước ra, cơ bắp săn chắc, những giọt nước theo da chảy xuống. Thời điểm Thẩm Hoành Duệ đi ngang qua Bùi Thanh, Bùi Thanh ngửi được mùi sữa tắm trên người anh, một mùi chanh.

Thẩm Hoắc Duệ không bao giờ mặc áo sau khi tắm, thật khó chịu, Bùi Thanh hơi hơi bực.

Nơi riêng tư ngày càng nóng và ngứa, hai chân cọ sát không đủ ngăn ngứa.

Bùi Thanh ngồi dậy, áp ngón tay vào phía dưới, luồn tay vào tiểu huyệt, chậm rãi xoa, ở đó còn có băng vệ sinh, khi xoa cảm thấy ngứa ngáy, hoàn toàn không có cảm giác gì.

Cậu nghĩ tới khuôn mặt Thẩm Hoành Duệ, chuyển động càng lúc càng nhanh, đầu tiên là xoa xoa, sau đó moi móc, mới cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ đến rùng mình.

Bùi Thanh lấy điện thoại, nhắm ngay tiểu huyệt bắt đầu quay lại.

“ Lão công, thật khó chịu.” Cậu cào cào chiếc qυầи ɭóŧ trắng và băng vệ sinh, ngứa ngáy khóc nức nở, hai chân run rẩy đến mức không thể khuỵ xuống.

Bùi Thanh hai mắt đỏ hoe mà nhìn điện thoại: “ Sao anh không ở bên cạnh em?” Phía dưới ngứa quá đi, hai chân lộn xộn.

Cơ thể hỗn loạn dẫn tới mắt cá chân va vào bàn cạnh giường phát ra tiếng động. Mắt thấy góc cạnh cứng sắt bén của bàn, Bùi Thanh đôi mắt nóng rực, giống nhau tẩu hoả nhập ma. Cạ cạ tiểu huyệt vào cạnh bàn, cảm giác khác lạ, rõ ràng cách hai lớp, nhưng cậu vẫn cạ cạ đến mức không thể thoát ra được, vòng eo đung đưa.

Cậu lúc đầu cảm thấy xấu hổ ngượng ngùng, không dám dùng sức, chỉ là nhẹ nhàng cọ xát, cảm giác mép thịt càng ngày càng nóng, sự va chạm làm thân thể đến linh hồn đều bắt đầu sảng khoái.

Bùi Thanh nhẹ nhàng rêи ɾỉ, bất tri bất giác tăng thêm sức lực.

Điện thoại vẫn ghi hình, cả người Bùi Thanh dán chặt vào cạnh bàn đầu giường, thắt lưng đung đưa từ từ, nhưng vẫn dùng sức. Băng vệ sinh nhét vào mép thịt, mới đầu thịt non có chút đau do cọ xát băng vệ sinh, khi nước chảy ra làm ướt băng vệ sinh, da^ʍ thuỷ ngày càng nhiều, ma sát của các sợi bông nhỏ mất đi, Bùi Thanh dần không thoả mãn.

Cậu nâng mông mình lên, dập vào nơi đó, thời điểm băng vệ sinh nhét càng sâu vào mép thị không nhịn được mà rêи ɾỉ lớn hơn. Sau đó chuyển động cái mông.

Hướng về video nói một cách sung sướиɠ: “ Lão công, anh mệt rồi sao?”

Sự kɧoáı ©ảʍ không còn thoả mãn được nhu cầu trong lòng của Bùi Thanh. Cậu tiếp tục ngồi xuống cho đến khi góc cạnh chạm vào mép thịt, Bùi Thanh ấn mạnh hông vào nơi đó, hy vọng có thể tiến sâu vào chút nữa,

Cậu đưa một tay vào trong qυầи ɭóŧ, lột băng vệ sinh ra, hai tay điên cuồng xoa nắn tiểu huyệt, không đủ, vẫn chưa đủ, móng tay nhọn của Bùi Thanh cào cào lên da non, cảm giác đau nhẹ khiến cơ thể cậu run lên.

Trong mắt Bùi Thanh hiện lên vẻ bối rối và chật vật, tiểu huyệt thật ngứa , muốn được thoã mãn nhanh chóng. Bùi Thanh thử lấy hai ngón tay véo mép thịt giật mạnh. “ A!“

Đau quá.

Bùi Thanh đau đến ứa nước mắt. “Lão công, em thích bị làm đau như thế này.”

Bùi Thanh đau đớn xoa xoa chính mình, sau đó lại ngập ngừng kéo nhẹ mép thịt. Đau đớn xen lẫn kɧoáı ©ảʍ khiến cậu lắc đầu liên tục, quả nhiên cậu thích bị làm đau, đau đớn khiến cậu càng hưng phấn và sung sướиɠ.

Cậu sờ sờ miệng huyệt, áp vào miếng gỗ cứng kia, thèm thuồng run lên khi ngón tay cậu chạm vào. Bùi Thanh hung hăng cọ xát cạnh bàn vài cái, đạt tới cao trào.

Cậu lấy tay ra khỏi qυầи ɭóŧ, trên lòng bàn tay có vết máu. Cậu nằm trên giường quay mặt về hướng camera dụ dỗ nói: “ Lão công, anh có muốn biết máu chảy ra từ đâu không?”

Bùi Thanh cố ý dừng lại một chút, rồi dụ dỗ: “ Lão công, trừ khi anh đυ. em, em mới nói cho anh biết máu từ nơi nào.”

Bùi Thanh nằm trên giường khôi phục lại chút sức lực, sau đó rời giường đi nhà vệ sinh đem vết máu cùng da^ʍ thuỷ trên tay rửa sạch, bước ra nằm trên giường. Cậu cẩn thận kiểm tra video một chút xác định không có lộ mặt, liền gửi video cho Thẩm Hoành Duệ.

Cậu càng ngày không thể khống chế được tình yêu của mình dành cho Thẩm Hoành Duệ, khi phần tình yêu này ngày càng lớn thì khao khát và mong muốn của Bùi Thanh đối Thẩm Hoành Duệ ngày càng sâu đậm hơn. Cậu đã làm một số điện thoại khác, dùng để gửi các video cho Thẩm Hoành Duệ.

Bùi Thanh đã gửi video cho Thẩm Hoành Duệ được một tháng, Thẩm Hoành Duệ cư nhiên không phát hiện được cậu. Nếu không biết dãy số này không có lỗi, Bùi Thanh hoài nghi chính mình gửi nhầm.