Tiểu Hoa Yêu Được Thiên Vị

Quyển 2 - Chương 29.2

Editor: Sất Béo

Bây giờ cậu đã sớm không phải hoa yêu nhỏ phải vắt óc nghĩ cách quyến rũ nam chính kia nữa, cậu là hoa yêu nhỏ cưỡi ở trên cổ nam chính để làm nũng……

Cố Nhiên chuyển qua phía sau Úc Hoan, cầm cán roi bên tay trái, lướt theo cột sống của thiếu niên xuống, lướt qua làn da non mịn mẫn cảm của cậu, hõm eo lún sâu, cuối cùng để vào chỗ xương cùng của cậu, nhẹ nhàng vẽ vòng tròn, tay phải thì như rắn độc, lặng lẽ trườn lên chiếc cổ mảnh khảnh của thiếu niên.

“Cuối cùng.” Hắn dán vào vành tai của thiếu niên “Ai cho cho em to gan dám ở chung với tên đàn ông khác?”

“Anh Chương anh ấy …… A…… Không phải là tên đàn ông khác……”

Đáy mắt Cố Nhiên bỗng chốc phừng lên hai ngọn lửa giận, bỗng chốc siết chặt cổ đối phương “Thế tên kia là cái gì? Hả? Để cho ngươi vứt bỏ ta không chút do dự đến nhờ cậy tên kia, rất quan trọng đối với em nhỉ?”

“Khụ khụ…… Anh ấy là anh em…… Là anh em, anh Chương có vợ sắp cưới rồi …… Khụ…… Bọn họ sắp kết hôn, anh Chương là thích người khác giới……” Úc Hoan cố sức giải thích.

“Dị tính luyến ái*, thì không phải đàn ông à?”

(*) Dị tính luyến ái: yêu người khác giới. Trái ngược với “đồng tính luyến ái” là yêu người cùng giới.

Cố Nhiên đương nhiên biết rõ ràng tư liệu của Sở Bạch Chương, nhưng cho dù vậy, cũng không đủ để đánh mất lòng đố kỵ của hắn khi đối phương ở chung với Úc Hoan nhiều ngày như vậy!

Úc Hoan: “……”

Trong lòng Úc Hoan tức giận mắng hắn bị điên, ngoài miệng lại nhận sai nhanh hơn ai hết “Em sai rồi! Ông xã, tha thứ cho em được không? Em cũng không dám nữa……”

Cố Nhiên nghe thế, dường như tin lời cậu nói, nhanh chóng buông lỏng cổ cậu ra, ngược lại lần xuống phía dưới cầm một bên vυ' trắng muốt xoa bóp mạnh mẽ.

Trong lòng Úc Hoan vui vẻ, đang muốn cố gắng không ngừng, bỗng nhiên, lỗ sau của cậu đã bị một cây đồ vật cứng rắn nhét vào miệng lỗ.

“A, đó là cái gì?” Úc Hoan cho rằng thứ kia lại là một cái sεメtoy bằng ngọc, cuống quít cự tuyệt, “Đừng, ông xã……”

Đã làm nhiều lần khi ở bên nhau, nhưng cậu còn chưa bao giờ thử qua việc bị cᏂị©Ꮒ cả trước lẫn sau, mới ngẫm thôi mà đã thấy trong lòng hoảng hốt, huống chi bây giờ cậu còn không nhìn thấy cái gì.

“Cái miệng nhỏ nhắn trên mặt bé cưng biết nói dối nhỉ, ông xã không tin đâu, hai cái miệng nhỏ phía dưới vẫn thành thật hơn.”

Cố Nhiên nói rồi đem cắm cán roi rất dài trong tay vào trong c̠úc̠ Ꮒσα ướŧ áŧ của thiếu niên.

Cái roi không thô to như dươиɠ ѵậŧ giả trước đó, nhưng đối với cái c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ mà một ngón tay cũng mυ'ŧ chặt được, thì kích cỡ cũng kha khá rồi, huống chi nó còn rất dài, thừa đủ để cắm đến nơi sâu nhất.

Hoa huyệt phía trước còn bị một cây sεメtoy bằng ngọc nhét đầy, c̠úc̠ Ꮒσα ở phía sau cũng không được cự tuyệt mà bị bắt mở miệng huyệt ra, cảm giác phong phú quá mức khi cả phía trước lẫn phía sau đồng thời bị lấp đầy, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức hai cái huyệt nhỏ của Úc Hoan đều xoắn chặt lại.

“Ông xã, đừng…… A…… Thật…… Thật kỳ quái……”

Cố Nhiên có thể cảm giác rõ ràng thấy cán roi đi vào khó khăn, cơ thể bị treo lên của thiếu niên cũng trở nên căng thẳng.

Hắn xoay mặt người yêu lại, dịu dàng ngậm lấy cái miệng nhỏ đang rêи ɾỉ, khóc thút thít của cậu, sau đó vong một tay ra phía trước, nắm lấy cây gậy như ngọc ở phía trước của thiếu niên rồi vuốt ve một cách cực kì điêu luyện.

Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt nhanh chóng khiến Úc Hoan thả lỏng cơ thể, nhưng mà giây tiếp theo, cán roi bên trong hậu môn đã nắm chặt lấy thời cơ đẩy sâu vào bên trong một đoạn dài!

“Ưm a……”

“Ngoan ngoãn, thả lỏng nào.” Người đàn ông nhẹ giọng dỗ dành trong miệng, động tác ở trên tay lại vững vàng không đổi.

Cứ như vậy lặp lại bằng cách này, cán roi bằng da có hoa văn nhanh chóng được đẩy đến tận gốc.

Trong khoảnh khắc toàn bộ cơ thể bị lấp đầy, Úc Hoan lập tức bị đẩy đến cao trào, hai cái huyệt nhỏ, cộng với gậy thịt nhỏ đang dâng trào, gần như bị mất khống chế mà phun nước vào cùng một lúc.

Thiếu niên nhất thời hét lên một tiếng, sau đó chỉ có thể căng cứng cơ thể, yếu ớt mở to cái miệng nhỏ, thừa nhận sự dây dưa từ cái lưỡi thô to của người đàn ông bỗng nhiên xâm nhập vào.

Nước miếng tràn ra cả khoé miệng do bị hôn đến không kiểm soát được, trong lúc mơ mơ màng màng, cậu chỉ cảm thấy cả hô hấp cũng khó khăn, bởi vì chỉ cần hít thở thôi, thịt non trong hai huyệt trước sau cũng sẽ chuyển động theo, sau đó kéo theo dươиɠ ѵậŧ giả bằng ngọc lẫn cán roi cọ vào những điểm nhạy cảm trong huyệt, thậm chí còn va chạm với nhau qua một lớp màng mỏng.

Nhưng sự thận trọng của câu chả có tác dụng gì, bởi vì người đàn ông vừa nhanh chóng mυ'ŧ lấy cái lưỡi cậu, vừa lần lượt nắm lấy hai vật cứng ở trước và sau, bắt đầu cắm vào rút ra thật nhanh!

“A a a…… Không…… Ưm a a a……”

Kɧoáı ©ảʍ khổng lồ ập đến trung tâm đại não, thiếu niên vừa mới mới cao trào một lần lập tức căng cứng cơ thể thành một cây cung bị kéo căng hết cỡ, thét lên chói tai.

Cố Nhiên mê muội nhìn vào phản ứng của thiếu niên được gây ra bởi mình, hang hông mày khẽ cau lại, cái đầu ngẩng lên, vẻ mặt tựa đau đớn cũng tựa sung sướиɠ, còn có tứ chi cật lực duỗi ra sau, khiến cậu thoạt nhìn như một con thiên nga trúng phải mũi tên.

Mà còn là một con thiên nga trắng bị xiềng xích lạnh bang khoá chặt, không thể bay lượn, không thể thoát khỏi, bị chìm sâu vào trong bóng tối.

“Đừng…… Đừng cùng nhau…… A…… Sắp bị cắm hỏng rồi…… Cú© Ꮒσα nhỏ bị đâm sâu quá…… Hức hức hức……”

Thiên nga xinh đẹp yếu đuối khóc kêu giãy giụa, nước mắt trong suốt rơi xuống như những viên kim cương, nhưng lại càng rúc sâu vào trong vòng tay của thợ săn, khiến da thịt của hai người dính với nhau, mồ hôi hoà vào nhau.

Nước da^ʍ ở hai huyệt phía trước và sau hoà vào nhau, rồi chảy ròng ròng xuống theo đôi chân mảnh khảnh thẳng tắp của người đẹp, cuối cùng đi qua mu bàn chân đang cố gắng cong lên, rơi xuống khăn trải giường.

Cố Nhiên nhìn chằm chằm vào roi dài đang lắc lư kịch liệt ở phía sau của thiếu niên, hô hấp thô nặng đến lạ thường “Bé cưng đuôi dài, giống như một con mèo cái nhỏ đang động dục……”

“Bé mào dâʍ đãиɠ thích hai cây dươиɠ ѵậŧ giả này sao? Hửm? Chúng nó cᏂị©Ꮒ em sướиɠ hơn, hay là ông xã cᏂị©Ꮒ em xướng hơn?”

“Ông xã…… A…… Muốn ông xã…… Muốn dươиɠ ѵậŧ lớn của ông xã hức……”

Khoé miệng Cố Nhiên cong lên, sau khi đâm nhanh vài cái, hắn rút sεメtoy ở hoa huyệt, trong khoảnh khắc sεメtoy rời khỏi cơ thể, hắn ưỡn eo lên, đâm hung khí hơn người của mình vào bên trong từ phía sau, sau đó di chuyển nhanh chóng!

Còn cái cây sεメtoy được hoa huyệt ngậm đến ướt đầm đìa kia, thì bị hắn cắm vào cái miệng nhỏ đang rêи ɾỉ lẳиɠ ɭơ trên mặt của Úc Hoan.

Vào đúng lúc này, mắt kính nhìn đêm của Cố Nhiên bị rơi xuống vì Úc Hoan giãy dụa.

Vào thời điểm rơi vào bóng tối, ngoài thị giác thì cái giác quan khác tức khắc được phóng đại lên mấy lần.

Cố Nhiên chỉ cảm thấy cả người mình đều chìm trong biển hoa da^ʍ mỹ, cảm giác non mềm khi chạm vào da thịt, còn có tiếng rêи ɾỉ triền miên đến cực điểm của người yêu vây quanh ở bên tai, lại bị kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt hơn trước đến vài lần tấn công đến sắp mất trí!

Bụng dưới của hắn căng cứng, hô hấp nặng nề, gần như tạm dừng một chút, rồi bắt đầu dập như một cái máy đóng cọc, va chạm với một một loại tốc độ khó tin.

Huyệt non nhỏ đáng thương dường như trở thành một cái bao dươиɠ ѵậŧ để người đàn ông tiết dục, khi dươиɠ ѵậŧ đang hung ác cắm vào cắm ra, huyệt nhỏ non mềm căn bản không kịp khép lại, lại bị cᏂị©Ꮒ mở một lần nữa, mà mỗi lần va chạm của người đàn ông, đều sẽ khiến cán roi bị c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ nhổ ra đâm mạnh trở lại!

Điều này tương đương với việc Cố Nhiên đang đồng thời cᏂị©Ꮒ hai cái huyệt cực phẩm, kɧoáı ©ảʍ cực hạn của cơ thể cùng với tâm lý kí©ɧ ŧɧí©ɧ ở mặt khác, khiến Cố Nhiên thành một con bò mộng đang động dục không rảnh suy nghĩ mà chỉ biết cậy mạnh va chạm thôi!

Trong căn phòng kín mít tối đen như mực, hai con người đang quấn quýt lấy nhau kia chẳng ai nhìn thấy gì, chỉ có mỗi ánh đèn màu đỏ đang nhấp nháy ở trên trần nhà, đang ghi lại hết những việc xảy ra trong phòng một cách cẩn trọng.

Xuyên qua màn hình máy theo dõi, có thể nhìn thấy những dây xích rất dài treo ở trên trần nhà rủ xuống, đang trói chặt cơ thể của một người đẹp tuyệt vời, nhu nhược và bất lực.

Trong miệng của người đẹp đang nhét một cây sεメtoy bằng ngọc dính đầy dịch da^ʍ của mình, hai bầu vυ' bự mềm mại dính nước miếng chảy xuống từ khóe miệng của cậu, bị hai bàn tay to có xương khớp rõ ràng nắm như đang nhào bột, xoa bóp thành đủ loại hình dạng, mà người dưới của cậu, bị một cái dươиɠ ѵậŧ lớn cùng với cái cán roi như một cái đuôi đâm vào rút ra mãnh liệt, nện đến mức nước da^ʍ văng tung tóe, sưng đỏ vô cùng.

Người làm tất cả việc này, chính là người đàn ông cao lớn có cơ bắp căng cứng như đá ở phía sau người đẹp đang thở hổn hển gấp gáp, gằn giọng gào như một con thú!

Người đàn ông có khuôn mặt đỏ bừng đang cực kì hưng phấn.

Trong bóng tối, hai người là chỗ dựa duy nhất của nhau, sau khi trải qua nỗi sợ hãi suýt nữa mất nhau, hắn cực kỳ hưởng thụ loại cảm giác được người yêu ỷ lại cả cơ thể lẫn linh hồn vào hắn như đang bấu vào một cọng rơm cứu mạng vậy.

Đặc biệt là khi nghe được tiếng xiềng xích vang lên, quả thực như âm nhạc của tiên vậy, khiến hắn có đầy cảm giác an toàn.

“Ưm…… Sướиɠ muốn chết! Bướm da^ʍ nhỏ kẹp giỏi quá, lại còn nhiều nước, thật muốn cᏂị©Ꮒ chết em…… A…… Bé mèo dâʍ đãиɠ lại phun nước…… Huyệt da^ʍ nhỏ của cưng muốn rửa dươиɠ ѵậŧ cho ông xã à? Hả? Phù……”

“Ưm ưm…… ư a……”

“Bé ngoan, còn muốn chạy nữa không? Hử? Còn dám tìm thằng đàn ông khác nữa không? Đệt…… Da^ʍ muốn chết, sắp bấm gãy dươиɠ ѵậŧ của ông rồi……”

Người đàn ông biết rõ miệng Úc Hoan bị bịt không thể trả lời, lại càng muốn hỏi ngay lúc này, sau đó hắn có thể lấy cớ trút giận, trừng phạt thiếu niên càng quá đáng hơn!

Úc Hoan sớm bị cᏂị©Ꮒ đến mất hồn, hai cái huyệt nhỏ và gậy thịt xinh xắn không biết ra bao nhiêu lần rồi, nhưng kɧoáı ©ảʍ trong cơ thể vẫn chồng chất lên như vô tận, cuối cùng phản lại thành một loại tra tấn.

Cậu mềm nhũn người dựa vào bờ ngực chắc khỏe của người đàn ông ở phía sau, để mặc bản thân rơi vào trang thái gần hôn mê trong kɧoáı ©ảʍ.

Cố Nhiên cảm nhận thấy trạng thái của cậu, cuối cùng mới cảm thấy trừng phạt của mình hơi có hiệu quả, mãn nguyện rồi thì không nhịn nữa, sau khi tiến công mãnh liệt mấy lần, thì sảng khoái bóp lấy bầu vυ' bự, khẽ gầm lên rồi xối tinh lên huyệt da^ʍ đang co rút.

“Bắn chết em! Ưm…… Bắn hết vào trong bướm nhỏ tham ăn! Bắn lớn bụng của em, xem em còn chạy kiểu gì…… A……”

Miệng của người đàn ông hung hăng, dươиɠ ѵậŧ lớn dưới háng như một cây súng bắn nước cao áp, bắn tinh một phát từ miệng huyệt vọt vào trong tử ©υиɠ nhỏ, sau đó lại rút ra, đến khi bắn hết giọt cuối cùng, mới miễn cưỡng chấp nhận dừng động tác cᏂị©Ꮒ huyệt lại.