Nịch Tửu

Chương 55 (H)

Thẩm Đình Vị ở đầu bên kia điện thoại làm điều gì, có thể tưởng tượng ra được, tiếng động được bọc trong âm thanh không gian* tràn ngập trong khoang xe chật hẹp, dùi đυ.c các dây thần kinh não của Liên Quyết, bốn chữ "tôi phát tình rồi" như đang cuộn lên một đám cháy ở trong bụng của Liên Quyết, bỏng đến mức gân xanh trên thái dương của hắn đột ngột nhảy lên.

*Đây là thuật ngữ Ambisonics không có từ thuần việt nên em để là âm thanh không gian (╥﹏╥)

Đây không phải là lần đầu tiên Thẩm Đình Vị dùng cách như vậy để quyến rũ, cái gọi là "phát tình" của cậu chỉ đơn giản là khéo léo bày tỏ cậu muốn...... Không, cũng không khéo léo.

Nhưng rất nhanh, lý trí chiếm thế thượng phong đã khiến hắn nhanh chóng rút ra khỏi những hình ảnh không ngừng hiện lên ở trong đầu.

Mấy lần cố ý quyến rũ trước đây đều bị Thẩm Đình Vị làm cho giống như cắn phải thuốc, hắn lại điên loạn nói lời thô tục, làm cũng làm đến quá đáng.

Nghĩ đến trong bụng của Thẩm Đình Vị còn có đứa bé, Liên Quyết áp chế bản tính của mình, giọng nói duy trì sự bình tĩnh vụng về, giảm âm lượng xuống thấp nhắc nhở cậu: "Bây giờ cậu đang mang thai." Hiếm khi hắn lại hơi khó diễn đạt thành lời: "Thẩm Đình Vị, ...... Cậu kiềm chế một chút."

Hắn không biết Thẩm Đình Vị rốt cuộc có nghe rõ lời hắn nói hay không, âm thanh của đối phương quả thật có thay đổi...... Không phải là từ có đến không, mà là tiếng thở tiếng rêи ɾỉ bị kiềm nén ban đầu biến thành tiếng thở hổn hển dinh dính khác.

-- Lời nhắc nhở của hắn đương nhiên cũng không có bất cứ tác dụng nào đối với Thẩm Đình Vị.

Sắc mặt của Liên Quyết hơi nghiêm, thấy ngọn lửa vừa được lý trí quay về đè xuống đang trong tình thế bốc cháy lên lại lần nữa, đè nén lời thô tục suýt chút nữa thì thốt ra ngoài, trực tiếp cúp điện thoại.

Liên Quyết hạ cửa xe xuống muốn hít thở không khí trong lành một lát, lông mày nhíu chặt lại không thể giãn ra, hắn nhanh chóng khởi động ô tô, vô thức nâng tốc độ xe lên mức nhanh nhất.

Đến khi Liên Quyết lái xe về đến nhà, ngọn lửa rực cháy kia không những không bị gió đêm thổi tắt, ngược lại còn hừng hực hơn mấy lần ngay khi bước vào cửa nhà. Đèn ở phòng khách vẫn sáng, nhưng không có người, mèo con đang nằm trên tầng cao nhất của cây mèo, mở mắt ra thong thả nhìn hắn một lát, tiếp tục ngủ.

Liên Quyết nhìn thoáng qua thời gian, lại ngồi trên ghế sofa hút một điếu thuốc.

Hắn cảm thấy Thẩm Đình Vị làm chuyện quá không có chừng mực, lại bất giác nghĩ đến những tiếng động khiến hắn khô người đến phát cáu ở trong điện thoại vừa nãy, hắn cắn đầu lọc thuốc lá, hút hết điếu thuốc, lại không tìm được bóng dáng của gạt tàn thuốc ở trong tầm mắt. Lúc này mới nghĩ đến từ khi Thẩm Đình Vị chuyển vào đây, hắn đã không còn hút thuốc ở phòng khách, lâu ngày cũng không có sẵn gạt tàn thuốc nữa.

Cuối cùng Liên Quyết đặt tàn thuốc dưới vòi nước trong nhà vệ sinh rồi dội nước tắt, ném vào thùng rác, chậm rãi rửa tay. Hắn đi ra khỏi nhà vệ sinh, mở cửa sổ phòng khách ra để giữ cho thông gió, lúc này mới đi lên lầu hai.

Cửa phòng của Thẩm Đình Vị đóng chặt lại, Liên Quyết đứng ở trước cửa phòng, gõ cửa một cái, bên trong không có tiếng động.

Nghĩ từ khi cúp điện thoại đến bây giờ đã hơn nửa tiếng đồng hồ, Thẩm Đình Vị có làm cái gì cũng nên làm xong hết đi ngủ rồi, Liên Quyết thầm nói thôi bỏ đi, nhìn bộ dạng kia của Thẩm Đình Vị...... Cũng không giống như cơ thể có vấn đề gì. Hắn đi về phòng, quyết định ngày mai lại đi hỏi ý kiến của bác sĩ về việc trong thời gian mang thai có cần phải cấm dục hay không.

Liên Quyết đi đến cửa phòng của mình, bàn tay vừa đè xuống tay cầm cửa, khóe miệng đột nhiên trở nên cứng ngắc, biểu cảm cũng tạm ngừng ở trên mặt.

Một mùi rượu ngọt ngào nồng đậm quen thuộc thẩm thấu ra ngoài xuyên qua khe cửa nhỏ hẹp, Liên Quyết gần như không cần phải suy nghĩ gì, lập tức nhận ra -- "Đầu nguồn" của mùi hương riêng biệt này đang ở trong phòng của hắn.

Bước chân của hắn dừng một chút, đẩy cửa ra đi vào, cửa sổ và điều hòa ở trong phòng cũng không được mở, trong không khí oi bức trộn lẫn với mùi rượu xông người, đèn ở trong sân đã được Liên Quyết thuận tay tắt đi khi vào cửa, giờ phút này chỉ có ánh trăng trắng nhạt rải vào trong dọc theo cánh cửa sổ sát đất, tỏa ra một ánh sáng mịt mù ở trước giường, lờ mờ bao phủ bóng dáng ở trên giường.

Mí mắt của Liên Quyết không chịu khống chế mà hơi động đậy một chút.

Hắn không có đoán sai, đúng là Thẩm Đình Vị đã ngủ rồi, còn là ngủ rất say...... Ở trên giường của hắn.

Thẩm Đình Vị đưa lưng về phía hắn, có thể là vì trong phòng quá nóng, cũng có lẽ là Thẩm Đình Vị đã gây ra khi làm chuyện khác lúc nãy, tấm chăn rơi hơn một nửa ở trên mặt đất, chỉ còn lưu lại một góc chăn nhỏ vẫn đang khoác lên hông.

Liên Quyết đi vài bước đến chỗ nồng nặc mùi rượu, khi nhìn rõ tư thế của người nằm ở trên giường, bụng dưới lại siết chặt. Vẻ mặt của hắn càng sâu hơn, đôi mắt hơi híp lại một chút, cảm thấy bản lĩnh quyến rũ người khác của Thẩm Đình Vị trái lại là càng lúc càng lớn.

Thẩm Đình Vị mặc trên người chiếc áo ngủ mà sáng sớm hắn đã thay ra, dây buộc ở bên hông tản ra không được cài lại, áo ngủ tơ lụa trượt xuống dọc theo đầu vai mà lộ ra đầu vai mượt mà và một vùng lưng lớn, lưng cong sạch sẽ gầy yếu, vì cuộn tròn cơ thể mà kéo căng đường cong cột sống lưu loát xinh đẹp.

Cậu nghiêng người nằm ở mép giường lớn, giống như một con vật vô cùng thiếu thốn cảm giác an toàn, nhỏ bé và dịu ngoan, ở trong ngực ôm chặt chiếc gối mà bình thường Liên Quyết sẽ gối lên khi đi ngủ, dùng hai đầu gối kẹp lại, đôi chân thon dài cân xứng đang lộ ra bên ngoài áo ngủ...... Thậm chí ngay cả trong giấc mơ trong cũng không yên phận, cặp đùi trắng nõn trơn truột vô thức cọ vào mặt gối.

Ánh mắt của Liên Quyết như có thực chất men theo đôi vai trần trụi của cậu chạy xuống vòng eo hẹp và gầy, ánh mắt thẳng thắn, du͙© vọиɠ rõ ràng, lại bất giác phân tâm nghĩ cơ thể của Thẩm Đình Vị thật sự là kỳ lạ, dù cho bụng đã phồng lên thành như thế, nhưng khi nhìn eo từ phía sau lưng lại vẫn rất nhỏ.

"Thẩm Đình Vị." Liên Quyết đứng cạnh giường, thử đánh thức cậu.

Cánh tay của Thẩm Đình Vị động đậy rất nhẹ một chút, vùi đầu xuống thấp hơn, như là không nhận ra sự tồn tại của hắn chút nào, duy trì tư thế ban đầu không còn động đậy tiếp nữa.

Liên Quyết đứng ở phía bên kia giường, không nhìn thấy gương mặt của Thẩm Đình Vị, càng không thể nào suy đoán xem Thẩm Đình Vị có tỉnh hay không.

Liên Quyết nhìn cậu vùi cả gương mặt vào trong chiếc gối của mình, tóc của Thẩm Đình Vị hơi dài, dưới đuôi tóc đen nhánh lộ ra một phần gáy trắng như tuyết, ở trên phần nhô lên của xương cổ có một cái bọc nhỏ hơi phồng lên cỡ ngón tay cái. Liên Quyết đã để ý đến nơi phồng lên này của cậu từ rất sớm, cơ thể người mọc ra một khối thịt thừa nhỏ ở nơi nào đó cũng không phải là chuyện gì hiếm lạ, nhưng cái bọc phồng lên ở sau gáy của Thẩm Đình Vị lại hiện ra màu đỏ nhàn nhạt dưới ánh trăng trắng lạnh, tựa như có một sinh mệnh đang đập nhẹ.

Trong mắt của Liên Quyết lóe lên một sự nghi hoặc trong chớp mắt, duỗi đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào chỗ kia một chút, không đợi những ngờ vực triển khai ở trong đầu, Thẩm Đình Vị nằm ở trên giường đột nhiên cuộn tròn người lại chặt hơn, xương quai hàm của cậu kéo căng đến cứng ngắc, khó chịu kêu ra một tiếng ở bên dưới chiếc gối như là tiếng rêи ɾỉ đã bị đè xuống nhưng vẫn vô tình lộ ra ngoài.

Cặp đùi trắng đến chói mắt ở trong bóng tối kia dùng sức bóp chiếc gối mềm mại, màu xanh sẫm dày đặc và da thịt trắng nõn ở trong ánh mắt đã tác động vào mà tạo ra một sự quyến rũ khó coi.

Sắc mặt của Liên Quyết đột nhiên tối đi, hắn cố gắng khiến mình đưa mắt nhìn sang bụng bầu chưa bao giờ được chiếc gối che kín hoàn toàn của Thẩm Đình Vị, nhanh chóng đứng dậy, tách ánh mắt ra khỏi hình ảnh ở trước mắt.

Hắn trông thiếu kiên nhẫn mà nới lỏng chiếc cà vạt thắt chặt yết hầu, cầm điều khiển từ xa lên bật điều hòa, quay người đi nhanh vào phòng tắm.

Nghe thấy cửa phòng tắm bị đóng mạnh, tiếng nước chảy vang lên, mí mắt rất nóng của Thẩm Đình Vị mới chậm rãi nâng lên. Đôi mắt ướt dầm dề của cậu cọ lên chiếc gối tràn ngập hơi thở của Liên Quyết, hơi nóng trong cơ thể vẫn cuồn cuộn tầng tầng lớp lớp không dứt.

Đương nhiên cậu không dám thật sự làm chút gì đó ở trên giường của Liên Quyết, chỉ là muốn dựa vào cái mùi này để an ủi cơn phát tình hung hăng của mình...... Cậu hiểu rõ bộ dạng bây giờ của mình nhất định là rất trơ trẽn, thậm chí là bẩn thỉu, nhưng cậu không thể khống chế được bản thân. Dưới sự nóng bức giày vò của cơn phát tình, ngay cả lòng tự tôn cơ bản cậu cũng không thể duy trì, cậu cần gấp mùi vị của Liên Quyết, cũng cần gấp Liên Quyết vỗ về cậu một chút......

Tiếng nước chảy ở trong phòng tắm vang lên rất lâu, dần dần còn trộn lẫn tiếng thở dốc bị kiềm chế của Liên Quyết, và có một tiếng vang nhỏ khiến người ta thẹn đỏ mặt nhanh chóng hòa vào trong tiếng nước chảy...... Một vài âm thanh bị bọc trong một không gian chật chội khép kín, trong màn đêm tĩnh mịch lại phóng lên cực kỳ rõ ràng, truyền vào trong tai của Thẩm Đình Vị rất rõ rệt.

Sau khi ý thức được Liên Quyết đang làm cái gì, lỗ tai của Thẩm Đình Vị gần như sắp bị bỏng bởi tiếng động trộn lẫn với tiếng nước chảy này, cậu nhắm mắt lại, lần nữa giấu gương mặt đỏ bừng vào trong gối đầu, hô hấp và nhịp tim đã sớm rối loạn theo...... Cậu thậm chí còn không dám nghe cẩn thận, buộc mình thu hồi lực chú ý về lại.

Tiếng điều hòa khởi động vang lên vù vù, hơi lạnh chậm rãi bao trùm cả phòng, Thẩm Đình Vị lại vẫn cảm thấy cực kỳ nóng bức, tuyến thể phóng ra càng nhiều tin tức tố hơn, cơ thể của cậu không còn chút sức lực nào, đại não lại tỉnh, ngón tay thon dài nắm chặt mép gối, khớp xương hiện lên vết trắng nhàn nhạt......

Cũng không biết tiếng động giày vò người khác này qua bao lâu mới dừng lại.

Trong phòng tắm lại biến về thành tiếng nước chảy thuần túy, qua một hồi lâu, Liên Quyết mặc vào một chiếc áo ngủ mới đi ra từ trong phòng tắm.

Nhiệt độ ở trong phòng hạ xuống rất nhiều, vị ngọt xen lẫn ở trong không khí lại càng đậm đặc. Liên Quyết liếc nhìn Thẩm Đình Vị nằm ở trên giường với tư thế thay đổi một chút so với lúc trước, đi đến trước giường bật đèn tường ở đầu giường.

Lông mi của Thẩm Đình Vị mất tự nhiên mà run rẩy một chút ngay khi ánh đèn sáng lên, ánh mắt của Liên Quyết nhàn nhạt lướt qua mặt cậu, lấy ra một tấm chăn và một chiếc gối mới từ trong ngăn tủ, ném lên trên giường, quay lại nhìn ga trải giường nhăn nhúm lại ở dưới người cậu. Thật ra Liên Quyết có ý định đổi luôn tấm ga trải giường mà không biết Thẩm Đình Vị đã làm cái gì ở trên đó, nhưng nhìn cậu giả vờ ngủ rất nghiêm túc, thế là không quấy rầy "nhã hứng" của cậu, chỉ xoay người kéo tấm chăn mỏng chỉ phủ một góc lên trên người cậu mà rơi xuống mặt đất hơn một nửa.

Hắn kéo rèm cửa, sau khi nằm xuống, lần nữa tắt đèn tường.

Trong phòng rơi vào màn đêm đưa tay cũng không thể thấy được năm ngón, bên tai nghe được một tiếng động nhỏ xíu, rất nhẹ, cũng dừng lại rất nhanh.

Qua một hồi lâu, Liên Quyết cảm giác được phần nệm ở cạnh người hơi trũng xuống, ngay sau đó có một cơ thể nóng hổi dán lên trên.

L*иg ngực trơn truột của Thẩm Đình Vị dán lên cánh tay dính hơi nước và mát lạnh của Liên Quyết, hơi thở cực nóng phun nhẹ lên bả vai của Liên Quyết, ngay sau đó cậu chống chóp mũi lên cơ bắp cường tráng ở cánh tay của Liên Quyết.

Liên Quyết lấy bàn tay sờ lên ngực mình của cậu ra, giọng điệu đã khôi phục sự bình tĩnh của ngày xưa: "Tỉnh rồi thì về phòng cùa cậu đi."

Chóp mũi của Thẩm Đình Vị nhẹ nhàng cọ qua cọ lại cánh tay của hắn, không biết là lắc đầu hay là làm nũng, trong hơi thở mà cậu phun ra đều mang theo mùi rượu, một bên mặt nóng hầm hập dán lên cánh tay của Liên Quyết, lẩm bẩm: "...... Không thích cái này......"

Du͙© vọиɠ vừa mới lắng xuống của Liên Quyết suýt chút nữa bị mùi rượu phiền lòng ở trên người cậu gợi lên lại, hắn hơi nghiêng mặt, né tránh hơi thở của Thẩm Đình Vị: "Không thích cái gì."

"Mùi......" Thẩm Đình Vị lại nâng cằm lên đuổi đến, cậu xích lại gần hõm vai của Liên Quyết, ngửi mùi ở trên người hắn, trong đôi mắt nhiễm phải hơi ẩm, lắc đầu, nói: "không thích......"

Trên cơ thể chưa hết ẩm ướt của Liên Quyết còn mang theo một mùi thơm tươi mát của sữa tắm, cậu không thích, cậu ngang bướng nói với Liên Quyết không muốn. Tay của cậu mịn màng mang theo nhiệt độ cơ thể, vuốt ve cơ bụng có gờ lõm lại tinh tế ở giữa bụng của Liên Quyết, chưa đến hai lần đã bị Liên Quyết đè tay lại lần nữa.

Giọng nói của Liên Quyết trầm xuống, âm lượng cũng cao lên vài mức, trong giọng điệu nghiêm túc mang theo ý cảnh cáo rõ ràng: "Thẩm Đình Vị, lấy tay ra."

Thẩm Đình Vị giống như là không nghe được bất cứ điều gì, tay không rút ra được cũng không động đậy được, dứt khoát mặc hắn đè lại. Cậu đau đầu chóng mặt, dựa theo bản năng mà tới gần hormone có lực hấp dẫn trí mạng với cậu từ trên cơ thể của người ở trước mặt.

Thẩm Đình Vị dán môi lên cổ của hắn, cảm nhận hormone được phóng ra nồng nặc hơn vì nhiệt độ cơ thể tăng cao đang nhào về hướng cậu, lại khó dằn xuống mà hôn dọc theo cổ của hắn, đôi môi nóng ướt ngậm lấy hầu kết nhô lên ở cổ họng của Liên Quyết...... Cậu còn muốn nhiều hơn, nhiều mùi của Liên Quyết hơn.

Liên Quyết phát ra một tiếng hừ từ trong khoang mũi, hắn giơ cổ lên, bàn tay từ đè lại mu bàn tay của Thẩm Đình Vị cũng bất giác trở thành vuốt ve và nhào nặn, giọng nói hơi thấp của hắn trở nên khàn khàn: "Thẩm Đình Vị có phải là cậu nghiện tìиɧ ɖu͙© hay không?"

Kỹ năng miệng của Thẩm Đình Vị thực sự quá kém, không biết là bị lời nói của hắn làm cho phân tâm hay là vì cái gì, hàm răng nhẹ nhàng gõ một chút lên hầu kết của Liên Quyết.

Liên Quyết "xì" hít một ngụm khí lạnh, giơ tay vỗ lên mông cậu một cái không nhẹ không nặng, Thẩm Đình Vị bị tìиɧ ɖu͙© điều khiển toàn bộ ý thức, bị hắn đánh đau, giống như cáu kỉnh mà cố ý cắn hầu kết của hắn.

Yết hầu yếu ớt bị người ta cắn, Liên Quyết vô thức giơ tay lên, chọc ngón tay vào giữa những sợi tóc của Thẩm Đình Vị, muốn lôi cậu ra.

Chưa kịp dùng lực, hô hấp lại đột nhiên siết chặt, rất nhanh đã không thể phát ra bất cứ âm thanh nào.

Bàn tay thoát khỏi sự ràng buộc kia của Thẩm Đình Vị trượt xuống dưới dọc theo bụng của hắn, ngón tay vén mép qυầи ɭóŧ của Liên Quyết lên, đầu ngón tay thăm dò vào bên trong, nắm chặt dươиɠ ѵậŧ cứng rắn nóng bức đang cương cứng ở thân dưới của Liên Quyết.

Liên Quyết ngửa cổ lên thở một hơi, tay lại vỗ lên mông của Thẩm Đình Vị một cái rất nhẹ, nhưng ý tứ đã thay đổi so với ý khiển trách lúc ban đầu.

Những ngày nay Thẩm Đình Vị được nuôi dưỡng ở trong nhà, tuy rằng vẫn rất gầy, nhưng ít nhiều cũng có thêm chút thịt, nhất là ở trên mông. Cách một lớp áo ngủ tơ lụa, bàn tay lớn của Liên Quyết bao bộc lấy thịt mông có xúc cảm rất tốt của cậu, giữ cặp mông mềm mại của cậu ở trong lòng bàn tay rồi nhào nặn ra các hình dạng hỗn loạn.

Thẩm Đình Vị quỳ đầu gối xuống chống ở hai bên chân của Liên Quyết, hôn cũng chầm chậm hướng xuống...... Đôi môi của cậu rất nóng, cũng khô khan, thuận theo động tác hất cằm lên của Liên Quyết mà kéo đường cong của cổ lên hôn nhẹ xuống phía dưới, thỉnh thoảng duỗi đầu lưỡi ra liếʍ láp, dươиɠ ѵậŧ của Liên Quyết cũng bị bàn tay mịn màng của Thẩm Đình Vị nắm chặt, di chuyển lên xuống một cách vụng về và cực kỳ không thành thạo, dấy lên ngọn lửa du͙© vọиɠ mãnh liệt hơn tại l*иg ngực và bụng dưới của Liên Quyết.

Thẩm Đình Vị ngậm đầṳ ѵú dựng đứng của Liên Quyết, mông bị hắn nhào nặn, dòng điện tê dại lan từ xương cụt đến toàn thân, bàn tay chen vào trong mái tóc của cậu của Liên Quyết từng chút từng chút đè xuống da đầu của cậu, cả người Thẩm Đình Vị đều mềm đến không chống lên được, cậu dán cái má nóng hầm hập vào l*иg ngực của Liên Quyết, ngửi hơi thở lành lạnh nhàn nhạt trộn lẫn bên trong mùi thơm của sữa tắm, trong khóe miệng tràn ra tiếng nghẹn ngào, lại bởi vì thở một ngụm lớn mà ngửi được một mùi càng nồng nặc và tinh khiết hơn ở bên dưới lớp chăn, thế nên không kìm lòng nổi mà hôn xuống dưới dọc theo l*иg ngực của Liên Quyết.

Thẩm Đình Vị hôn rất nhẹ lại không có kết cấu, động tác còn hấp tấp, bàn tay giữ dươиɠ ѵậŧ của Liên Quyết cũng nắm rất chặt, Liên Quyết bị kỹ thuật hấp ta hấp tấp của cậu làm cho gân xanh trên dươиɠ ѵậŧ đột ngột nhảy lên, hắn vò nhẹ mái tóc của Thẩm Đình Vị, giọng nói khàn đến gợi cảm, mang theo một ít vỗ về: "Gấp như vậy làm gì?"

Trong cổ họng của Thẩm Đình Vị mềm mềm mại mại mà lẩm bẩm, nói: "Muốn......"

Yết hầu của Liên Quyết siết chặt, thân nhiệt khó chịu đựng, nghe cậu buông thả hết lần này đến lần khác, cũng mất đi lý trí, nhấn đầu cậu xuống thân dưới của mình.

Thẩm Đình Vị rút tay ra khỏi qυầи ɭóŧ của Liên Quyết, dịu ngoan cúi thấp đầu, dùng chóp mũi tìm kiếm mùi của Liên Quyết cách một lớp vải hơi mỏng.

Đôi môi khô khan của cậu cọ lên dươиɠ ѵậŧ của Liên Quyết, mùi rượu thở ra từ trong mũi giao hội với mùi nồng đậm bên dưới lớp vải, khiến hai mắt của Thẩm Đình Vị hơi thất thần, cậu mở miệng ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ được bọc trong chiếc qυầи ɭóŧ của Liên Quyết, đầu lưỡi ẩm ướt chuyên tâm liếʍ dọc theo các tĩnh mạch, nước bọt tiết ra từ trong miệng làm ướt lớp vải đồ lót mềm mại của Liên Quyết.

Liên Quyết sờ tóc của cậu, một cái tay khác luồn vào trong từ cổ áo ngủ rộng thùng thình của cậu, dạo chơi trên tấm lưng trơn bóng của cậu, động tác nhẹ nhàng và dịu dàng, so với vỗ về thì càng giống với khích lệ hơn, thế là Thẩm Đình Vị cúi thấp người hơn, vội vàng kéo mép qυầи ɭóŧ của Liên Quyết ra, dươиɠ ѵậŧ với hình dạng và kích thước đều vô cùng kinh người sau khi cương cứng hoàn toàn nhảy ra từ trong qυầи ɭóŧ, Thẩm Đình Vị không suy nghĩ gì thêm mà cúi thấp đầu ngậm lấy phần đầu tròn tròn to to của hắn.

Kɧoáı ©ảʍ dươиɠ ѵậŧ được một khoang miệng nóng như lửa bao bọc khiến Liên Quyết không nhịn được mà khẽ mắng một câu "Fuck", hắn không kiềm chế được mà ấn đầu Thẩm Đình Vị xuống thấp hơn. Bản thân Thẩm Đình Vị trong chuyện giường chiếu ngoan ngoãn đến vô lý, Liên Quyết ấn đầu của cậu xuống, cậu liền thuận theo cảm giác áp bức do Liên Quyết làm ra mà hướng xuống dưới ngậm.

Bởi vì động tác cúi người không thoải mái, vừa khẩu giao giúp Liên Quyết, vừa hơi điều chỉnh tư thế một chút, mu bàn tay đỡ bụng dưới thỉnh thoảng cọ vào chân của Liên Quyết, hô hấp của Liên Quyết càng nặng hơn, nhưng đột nhiên tìm ra được một chút thần trí từ trong du͙© vọиɠ bị nửa người dưới chi phối.

Điện thoại của hắn để ở rất xa, bèn dùng tay sờ soạng ở trên giường một hồi lâu, tìm được chiếc điện thoại được đặt ở bên gối của Thẩm Đình Vị, thở hổn hển hỏi Thẩm Đình Vị mật khẩu.

Không biết là Thẩm Đình Vị không nghe thấy hay là sao, vẫn cúi đầu ở giữa thân dưới của Liên Quyết, nghiêm túc và chuyên chú mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ của Liên Quyết, trong miệng thỉnh thoảng phát ra tiếng nước.

Liên Quyết nắm tóc của cậu lên, không dùng lực quá lớn, chỉ buộc cậu ngẩng đầu lên, hỏi lại lần nữa: "Mật khẩu điện thoại."

Ý thức của Thẩm Đình Vị hỗn loạn, ngẩng đầu lên nhìn hắn một hồi lâu, vẫn không thể hiểu ý của hắn.

Liên Quyết thiếu kiến nhẫn bật điện thoại lên rồi đặt ở trước mặt của Thẩm Đình Vị, ánh sáng từ điện thoại hất vào gương mặt đỏ bừng của Thẩm Đình Vị, đôi mắt của Thẩm Đình Vị không thể thích ứng với tia sáng mà trở nên yếu ớt, đuôi mắt ửng đỏ cùng với đôi môi hơi sưng lên đều nhiễm hơi nước ướt đẫm, dươиɠ ѵậŧ của Liên Quyết còn đang gắng gượng ở trong miệng của cậu, chất lỏng trong suốt tiết ra từ đỉnh đầu quệt ra một mảng ẩm ướt sáng bóng trên chiếc cằm trắng nõn của Thẩm Đình Vị.

Thẩm Đình Vị bị buộc phải ngẩng đầu lên, cái mùi thật vất vả mới hấp thu được lại bị cắt đứt, hơi thở còn dồn dập, cậu khó chịu lắc đầu, muốn thoát khỏi bàn tay quấn quanh đỉnh đầu của cậu, lại không thể vùng ra...... Đôi mắt của Thẩm Đình Vị thất thần mà trống rỗng nhìn Liên Quyết ở trong bóng tối, trong khoang mũi phát ra một tiếng hừ, Liên Quyết lại bất di bất dịch.

Không còn cách nào, cậu giơ bàn tay vừa mới khuấy động dươиɠ ѵậŧ của Liên Quyết lên, đưa đến bên miệng liếʍ mùi còn lưu lại ở trên ngón tay......

Thẩm Đình Vị ngửa mặt lên, hai mắt híp lại, lông mi bị ánh sáng trắng lạnh từ trong điện thoại chiếu ra cảm giác mềm mại của lông nhung, đầu lưỡi mềm mại đỏ thắm thò ra từ trong miệng tỉ mỉ liếʍ những ngón tay thon dài của mình...... Cảnh tượng này thực sự quá sắc tình, khiến Liên Quyết bất giác phân tâm.

Hầu kết của hắn hơi nhúc nhích một chút, thầm mắng lời thô tục, thả lỏng bàn tay nắm lấy mái tóc của Thẩm Đình Vị, cầm lấy dươиɠ ѵậŧ trướng đến phát đau của mình lần nữa nhét vào đôi môi đỏ hồng hơi mở ra của Thẩm Đình Vị.

Bởi vì ánh sáng trong phòng quá mờ, Thẩm Đình Vị cũng không chịu hợp tác, Liên Quyết thử mấy lần, mở khóa bằng gương mặt trên điện thoại đều nhận dạng thất bại, Liên Quyết nhíu mày đưa điện thoại về lại trước mặt, bực bội loay hoay hai lần.

Ngọn lửa bị Thẩm Đình Vị dấy lên cả một đêm, lên lên xuống xuống vài cái rồi chạy đi chạy lại, lòng kiên nhẫn của Liên Quyết sớm đã kiệt sức, nửa ngày cũng không thể mở khóa được điện thoại, dứt khoát trực tiếp đánh thức trợ lý giọng nói, nói với giọng khàn khàn:

"Hi Siri, trong thời gian mang thai có thể làʍ t̠ìиɦ không?"

Động tác mở miệng ngậm lấy Liên Quyết của Thẩm Đình Vị hơi dừng lại, ngước mắt lên, trong đôi mắt vốn đang mông lung không hiểu sao lại tìm được một ít tiêu cự, cảm xúc mất tự nhiên lóe lên nhanh chóng và không rõ ràng ở trong mắt.

Liên Quyết nhìn chằm chằm vào điện thoại không có để ý đến.

Trong điện thoại rất nhanh liền "Ting" một tiếng, trên màn hình bắn ra một trang, giọng nói máy móc lạnh lùng và không giàu tình cảm vang lên:

"Đây là những nội dung tôi tìm được ở trên mạng về "trong thời gian mang thai có thể làʍ t̠ìиɦ không"."

•••••••~꒰⑅ᵕ༚ᵕ꒱˖♡🥂♡˖꒰ᵕ༚ᵕ⑅꒱~•••••••

Chương này dài xỉu