Nịch Tửu

Chương 4 (H)

•••••••~꒰⑅ᵕ༚ᵕ꒱˖♡🥂♡˖꒰ᵕ༚ᵕ⑅꒱~•••••••

Ngọn đèn ở đầu giường lóe lên ánh sáng dịu nhẹ ấm áp, phản chiếu một dòng nước xuân gợn sóng trong đôi mắt của người đàn ông.

Cậu hơi híp mắt lại, trong tầm nhìn mơ hồ thấy rõ bả vai vững chắc của người kia, bên tai phát ta tiếng nước bọt nhỏ bé quyến rũ khi người kia hôn lên tai mình.

Cánh tay chống trên gối vì dùng sức mà cơ bắp trở nên căng cứng, l*иg ngực căng đầy của người kia giữ cậu ở dưới thân, khí chất ở trên người không quá tương xứng, mùi hương trầm ổn dễ chịu.

Người đàn ông mơ màng bắt lấy lưng của hắn, cơ thể khô nóng lại càng thêm khó chịu hơn khi tay của đối phương luồn vào trong áo sơ mi của mình, mi mắt của cậu trĩu nặng vì mùi rượu ngày càng nồng đậm, hơi khép lại, xuyên qua lông mi thật dài mà nhìn người đàn ông ở trên người mình, hô hấp càng nặng hơn.

Làm với beta, có thể hòa hoãn cơn phát tình không?

Người đàn ông không rõ ràng. Từ cái ngày phân hóa là cậu đã biết, tương lai của cậu cần một alpha, không cần rất anh tuấn, cũng không cần rất mạnh mẽ, chỉ cần có độ phù hợp với cậu và có mùi không phản cảm là được, là có thể gắn bó sinh sống cùng nhau.

Nhưng, nếu như không có alpha thì sao?

Liên Quyết chống người lên, nhíu mày nhìn người đàn ông ở dưới thân, mùi rượu trên người cậu quá nồng đậm, trong một khoảnh khắc, thậm chí Liên Quyết còn cảm thấy mình cũng đã hơi say.

Hắn không nhanh không chậm cởi đồng hồ của mình xuống rồi đặt trên tủ đầu giường, chậm rãi cởi cúc áo sơ mi của mình từ trên xuống dưới, rủ mắt xuống nhìn đôi mắt mông lung của người đàn ông: "Rốt cuộc là cậu đã uống bao nhiêu?"

Đại não của người đàn ông bị du͙© vọиɠ không được giải tỏa của cơ thể làm cho mờ mịt, cậu nhìn hai cánh môi thật mỏng của Liên Quyết mấp máy, lại không nghe rõ được bất cứ điều gì, chỉ cảm thấy khát, yết hầu, cơ thể, cùng với các dây thần kinh bị tê liệt bởi tin tức tố cũng vô cùng khát vọng được người ta an ủi.

Giọng nói của Liên Quyết truyền vào trong tai cậu ong ong một mảnh, giống như rút sạch hết tất cả sức lực của cậu, cậu luống cuống lắc đầu, vươn tay kéo lấy góc áo sơ mi của Liên Quyết, kéo người đến gần mình.

Cậu nghe được người ở trên thân nhẹ giọng cười, bên tai cũng trở nên nóng hổi, nắm chặt góc áo của Liên Quyết, lẩm bẩm nói: "Sờ sờ tôi......"

Liên Quyết cởϊ áσ sơ mi ra rồi ném xuống thảm, thuận thế cúi người xuống rồi đè lên một lần nữa, l*иg ngực trần trụi dán lên trên quần áo ướt đẫm của người đàn ông.

Tóc ướt của người đàn ông dính vào trán, thấy Liên Quyết khó chịu, vươn tay lên trán cậu vuốt một cái, vén tóc của cậu ra sau đầu, lộ ra cái trán trơn bóng. Cả khuôn mặt bại lộ dưới ánh sáng làm cho người đàn ông hơi khó chịu, hơi nghiêng đầu, lại bị Liên Quyết cưỡng chế quay mặt lại.

Liên Quyết bóp lấy cái cằm của cậu, ngón cái hơi dùng sức vuốt ve bờ môi của người đàn ông, nhìn đôi môi tái nhợt của cậu đang chậm rãi khôi phục lại màu máu, muốn cười nhưng lại không cười: "Lúc tao thì rất tao, lúc này lại không cho nhìn? Quay mặt qua."

Người đàn ông bị hắn xoa cằm, trong đôi mắy say mềm chứa đựng một tầng sương mù mông lung, đôi môi bị Liên Quyết ác liệt tách ra, ngón cái trêu đùa đầu lưỡi mềm mại ướŧ áŧ trong miệng của cậu. Người đàn ông vô thức dùng đầu lưỡi chống đỡ ngón tay của hắn, muốn đẩy ngón tay của hắn ra khỏi miệng, Liên Quyết lại thuận theo cậu mà rút tay ra ngoài, thay vào đó là một nụ hôn ướŧ áŧ tràn ngập ý tứ áp bức.

Liên Quyến ngậm đôi môi của cậu rồi nhẹ nhàng mυ'ŧ cắn, lại trằn trọc quấn lấy đầu lưỡi của vào rồi mυ'ŧ, răng môi chạm vào nhau, hơi thở giao hòa, mùi rượu càng mãnh liệt. Hai tay của hắn chống lên đôi chân yếu ớt đang khép vào nhau kia, ép đối phương tách rộng chân ra hơn, dùng tư thế của của một kẻ xâm lược để chen vào giữa hai chân của đối phương, một đôi tay lớn bóp chặt bắp đùi của người đàn ông rồi kéo vào người mình.

Người đàn ông bị hắn gần như thô bạo kéo đến gần, tiếng kêu đau còn chưa có phát ra ngoài, rất nhanh đã đổi thành một giọng điệu trầm bổng ở trong khoang mũi.

Con ngươi của cậu đột nhiên co lại, cái chỗ sớm đã ướt đẫm ở phía sau kia bị một chỗ cứng rắn chạm vào, cảm giác trống rỗng mãnh liệt ở trong cơ thể nhanh chóng tỉnh dậy, hơi thở trở nên gấp rút và hỗn loạn.

Dươиɠ ѵậŧ cứng rắn ở dưới hông của Liên Quyết cách một lớp quần của người đàn ông, cọ sát từng cái vào nơi ở phía sau kia của cậu, tay sờ dọc theo tuyến eo mịn màng của người đàn ông, ngón cái bị nước bọt của đối phương làm cho ướt nhẹp cách một cái áo sơ mi hơi mỏng, cọ vào một điểm đứng thẳng ở trước ngực của người đàn ông.

Cơ thể của người đàn ông bị hắn điều khiển hoàn toàn, run rẩy mẫn cảm mỗi khi bị ngón tay của hắn đùa giỡn, trong cổ họng phát ra một tiếng than nhẹ khó kiềm chế được.

Giọng nói có hơi khàn khàn của Liên Quyết truyền vào trong tai, đấm vào màng nhĩ của người đàn ông: "Tự cởϊ qυầи áo ra."

Tay của người đàn ông run rẩy kịch liệt, run rẩy cởi một cái cúc áo cũng phải mất một hồi lâu.

Sự kiên nhẫn và hào hứng của Liên Quyết dần dần bị động tác của cậu làm cho hao mòn, dứt khoát kéo tay của cậu rồi cởϊ qυầи áo của cậu ra trong hai ba bước, l*иg ngực trắng như tuyết của người đàn ông bại lộ trước mắt hắn, bàn tay nóng rực của Liên Quyết vừa chạm lên trên, đã gây ra một trận run rẩy mẫn cảm.

Người đàn ông quay đầu, vùi nửa gương mặt vào trong gối, đầu tóc đen nhánh bù xù xõa ra trên gối, lúc này Liên Quyết mới để ý đến một ít vết keo xịt tóc ở trên đầu cậu, thuận miệng hỏi: "Ăn mặc như thế này, để làm cái gì?"

"...... Xem, xem mắt."

Liên Quyết có hơi bất ngờ, cố ý dùng hai ngón tay vân vê đầṳ ѵú gắng gượng của cậu và xoa vào giữa các đầu ngón tay, chậm rãi hỏi: "Cái mặt thiếu thao này của cậu, cũng với nữ được?"

Người đàn ông nhắm mắt lại, ngửa đầu ra sau rồi dùng sức tựa vào gối, giữa cằm và cổ vẽ ra một đường cong mượt mà, cắn môi kêu lên một tiếng: "Ừm --"

Hiển nhiên Liên Quyết đã hiểu sai ý của cậu, nhéo đầṳ ѵú của cậu một cái, nghe cậu rêи ɾỉ phóng đãng, khóe miệng hơi giương lên, ánh mắt đùa cợt: "Thi với vợ của cậu ai ở trên giường rên lớn hơn sao?"

Ý thức của người đàn ông chìm xuống, dường như không nghe rõ lời Liên Quyết nói, gương mặt của cậu lại đỏ bừng lên lần nữa, những ngón tay mảnh khảnh trắng lạnh xoắn chặt vào gối...... Vài cái đυ.ng chạm này không cách nào làm dịu đi những làn sóng ham muốn đang ào ạt ở trong cơ thể của cậu.

Cậu tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, chóp mũi toát ra mồ hôi lấm tấm, cơ thể bị tìиɧ ɖu͙© tùy ý chi phối, đôi chân dài quấn lên vòng eo của Liên Quyết, đầu gối cọ mạnh vào thắt lưng của hắn, thở hổn hển, mềm giọng xin hắn: "Làm đi, tiên sinh......"

Liên Quyết không cảm thấy hứng thú với ân oán tình thù giữa nam lẫn nữ của cậu, cơ thể này cũng rất hợp với khẩu vị của hắn. Hắn bắt lấy eo của người đàn ông rồi lật lại, ấn người vào trong gối, một phát giật quần của cậu xuống.

Người đàn ông bị hắn lật cả người lại, đầu óc ong ong, trước mắt đen kịt một mảnh, nửa ngày cũng không có hòa hoãn lại. Ngay sau đó phía sau lạnh lên một cái, cái mông chịu một cái tát mạnh, khiến cậu suýt chút nữa rơi nước mắt.

Trên cặp mông mềm mại tròn trịa bị Liên Quyết đánh ra một vết đỏ ửng, giống một trái đào vừa mới chín, lại có dòng nước mê người chảy ra, chảy xuống dọc theo bắp đùi, tạo thành một sợi tơ mỏng trong suốt --

Liên Quyết biến sắc.

Đầu ngón tay của hắn vẽ dọc theo đáy chậu sáng óng ánh nước của người đàn ông, toàn bộ ngón tay gần như bị chất lỏng chảy ra từ miệng huyệt của người đàn ông làm cho ướt đẫm, đôi mắt của hắn tối đi, sự hào hứng vừa mới nổi lên của hắn giờ phút này đã biến mất hoàn toàn, tuy đã sớm đoán được người đàn ông này có tính toán khác, giờ đây cũng chỉ cảm thấy nhàm chán.

Khép lại hai ngón tay không có chút thương tiếc nào, trực tiếp chen vào trong miệng nhỏ đang đóng mở kia của người đàn ông, khuôn mặt của người đàn ông vùi sâu vào trong gối, trong miệng phát ra một tiếng nghẹn ngào trầm thấp, vòng eo mảnh khảnh sụp xuống tấm chăn ở bên dưới.

Ngón tay của Liên Quyết không ngừng chuyển động ở trong lối vào ẩm ướt của cậu, ngón tay móc lấy vách trong mềm mại của cậu, vẻ mặt lạnh đi: "Ban ngày đi xem mắt, kiếm sống vào ban đêm?"

Tùy tiện đâm vào hai lần, hắn liền rút ngón tay từ trong cơ thể của người đàn ông ra, lúc đầu ngón tay rời đi còn có chất lỏng nóng ướt trượt ra theo, khoang mũi tinh tế của người đàn ông khẽ hừ một tiếng.

Lại là một cái tát trong trẻo lên mông của người đàn ông.

"Ưʍ......" Người đàn ông cắn vào gối, âm thanh giống như là đang khóc.

Liên Quyết mò lên eo của cậu, lấy cái gối rồi nhét vào dưới bụng của cậu, người đàn ông nhận lấy lại muốn nằm xuống, bị Liên Quyết nắm lấy gáy rồi kéo lên.

"Eo, nâng lên."

Người đàn ông rất nghe lời, thật sự nâng eo lên, áo sơ mi của cậu còn dán ở trên người, vạt áo bị Liên Quyết vén đến trên lưng, lộ ra thắt lưng tinh tế, hai cái hõm venus ngập tràn ánh sáng, da thịt lại là loại trắng trẻo mềm mại. Quần tây cũng treo một nửa ở trên đầu gối, hai cái đùi trắng nõn gầy gò bị ống quần bắt lấy, buộc phải kẹp chặt, giữa hai chân là cảnh xuân ẩm ướt.

Liên Quyết dùng một ánh mắt ác liệt mà quét qua cơ thể của cậu, lúc cởi thắt lưng nghe được người đàn ông nhỏ giọng nói: "Bαo ©αo sυ......"

"Tự lấy." Liên Quyết nói.

Người đàn ông vươn tay cầm lấy bαo ©αo sυ ở trên tủ đầu giường, đang muốn sờ đến chỗ gel bôi trơn, Liên Quyết đã đoạt lấy bαo ©αo sυ ở trong tay cậu, mở ra, lạnh lùng nói: "Không phải là cậu đã tự mình làm hết rồi sao?"

Người đàn ông còn chưa kịp phản ứng, Liên Quyết đã mang bao xong, đỡ lấy dươиɠ ѵậŧ trướng to của mình đỉnh vào trong.

Người đàn ông mở to hai mắt, theo bản năng mà giãy giụa, Liên Quyết đè gáy của cậu xuống, dùng sức chuyển động, thẳng tắp đâm dương vậy vào sâu bên trong cơ thể của cậu, dứt khoát mở ra.

"Ưʍ...... Nhẹ, một chút......"

Một tay của hắn đè xuống gáy của người đàn ông, đốt ngón tay vô thức chạm vào khối thịt nhô lên kỳ quái kia, một tay vươn từ sau ra trước ôm lấy người đàn ông.

Chỗ nhô lên kia không giống vết sẹo, cũng không phải là vết bớt, Liên Quyết vừa chạm vào một cái, phản ứng của người dưới thân lại cực lớn, toàn thân đều giống như bị điện giật mà co rút trong chớp mắt, ngay sau đó tiết ra một tiếng rêи ɾỉ thật dài, mùi rượu quanh người càng nồng đậm hơn, bên trong kịch liệt co vào kẹp Liên Quyết chặt đến mức phải nhíu mày.

Có khả năng là cậu đã bị mùi rượu này ảnh hưởng, lại có thêm hai ba phần uống say nên mới thiếu kiên nhẫn, đau đớn nổi lên, dưới hông hung hăng đỉnh vào bên trong người đàn ông một chút, cùng lúc đó tát lên mông của người đàn ông một cái. Lực không tính là lớn, nhưng âm thanh lại rất trong trẻo, mảng da thịt kia nhanh chóng đỏ lên.

Người đàn ông bị xoa bóp liên tục vào mông thịt mềm mại, sau gáy lại bị hắn siết chặt, có lẽ là khiến cậu không được thoải mái, nhíu mày đẩy cái tay đặt trên gáy của cậu ra, không cho hắn đυ.ng vào cái khối nhô lên kia nữa: "...... Đừng đυ.ng, nơi này......"

Liên Quyết chưa từng thấy người nào ở trên giường lại phiền phức như thế, vừa khát vọng vừa khước từ, dứt khoát khóa tay cậu ở sau lưng, không nhịn được mà nói: "Chịu đựng."

Phía dưới vừa mới dừng lại, người đàn ông liền nâng mông lên cọ cọ thân dưới của Liên Quyết.

"Cho...... Cho tôi......"

Người đàn ông há to miệng, chỉ kịp phun ra hai chữ này, lại bị thao liên tục đến mức không nói được thêm một câu hoàn chỉnh nào, sẽ chỉ "Ư ư a a".

Âm thanh cậu phát ra ngọt ngào lại không cảm thấy chán ghét, trộn lẫn với mùi rượu, làm cho Liên Quyết sinh ra kɧoáı ©ảʍ một cách kỳ diệu, động tác ở bên dưới lại càng lớn hơn. Dần dần ở bên trong không còn chặt chẽ như ban đầu, cùng với tiếng nước trơn trượt, ra vào cũng càng thêm dễ dàng, người đàn ông sau khi bị thao phát ra âm thanh giống như không biết xấu hổ, cũng sẽ không kêu lên, chỉ có thể rêи ɾỉ, câu chữ bị mắc kẹt ở trong cổ họng, Liên Quyết không nghe rõ cậu nói cái gì, bị cậu làm cho hơi choáng, chỉ muốn chơi cậu nhanh hơn, để người này ít kêu một chút.

Hắn chưa từng thấy một người đàn ông nào giống như vậy ở trên giường, nhưng hắn thoải mái nên cũng không tính là quá phản cảm.

Chỗ giao hợp của người bị đập ra tiếng nước phốc phốc phốc phốc, dần dần có nước chảy ra theo động tác đưa đẩy của hắn.

Liên Quyết không kiềm chế người đàn ông nữa, người đàn ông bị làm đến thất thần, mông eo chỉ biết nghênh đón Liên Quyết.

Vươn tay sờ lên nơi kết hợp một cái, chất nhầy trong suốt không giống như gel bôi trơn, lại còn trơn hơn một ít, ngón tay của Liên Quyết dính vào, trong lúc được một cơ thể mềm mại ấm áp bao bọc vẫn còn rảnh rỗi để hoài nghi, đàn ông cũng có thể có nhiều nước như thế sao?

Nhưng rất nhanh hắn đã không còn thời gian để suy nghĩ nhiều như thế, người đàn ông trở tay kéo lấy cánh tay của hắn một cái, trong miệng mơ hồ nói muốn muốn.

"Muốn?" Liên Quyết nằm lấy lưng cậu, l*иg ngực dính thật sát vào cơ thể nóng bức kia, ép lên trên người cậu, cố ý cọ xát vào bên trong ẩm ướt mềm mại của người kia.

Hắn nghĩ mình đã nửa tỉnh nửa say, nếu không sao có thể làm ra chuyện hoang đường như vậy -- Trong một ngày mưa, lên giường với một người đàn ông không rõ lai lịch lại phóng đãng như thế, thậm chí hắn còn không biết tên của người này.

Lung tung nghĩ đến, thân dưới chìm xuống, dươиɠ ѵậŧ đột ngột tiến vào sâu bên trong cơ thể của người đàn ông, giống như là có một khối thịt mềm mại nóng hổi trơn trượt đang đẩy hắn, vô cùng chặt, cản hắn đâm về phía trước.

Cho dù đã mang bao, người đàn ông vẫn giật nảy mình.

Cậu vội vàng bắt lấy tay của Liên Quyết, không khỏi nức nở, cầu xin: "Quá sâu rồi......"

"Sâu sao?" Liên Quyết nắm tóc của cậu, kéo người lên, kéo lại gần mình: "Trước kia chưa từng gặp người có thể thao như vậy?"

Người đàn ông bị hắn kéo ngẩng cái cổ lên, bên trong của cậu lại siết chặt, kẹp lấy dươиɠ ѵậŧ của Liên Quyết, đuôi mắt đỏ giống như là đã khóc, mũi cũng đỏ. Cậu khó chịu nheo mắt lại, chỉ lắc đầu, một câu cũng không nói ra được.

Liên Quyết hài lòng với phản ứng của cậu, cũng khó chịu với tiếng khóc của cậu, cuối cùng bỏ qua cho cậu, không còn kiên trì đυ.ng vào chỗ sâu nữa.

Liên Quyết bóp eo của người đàn ông mạnh mẽ thao làm một hồi lâu, cuối cùng rút ra ngay khi đối phương gần như không thể khóc được nữa, cởi bαo ©αo sυ xuống, lật người đàn ông lại.

Hai đầu gối của hắn quỳ ở hai bên đầu của người đàn ông, tay nắm lấy hai má chảy mồ hôi ròng ròng của người đàn ông, qυყ đầυ to lớn để lên đôi môi có hơi sưng đỏ của người đàn ông, con mắt nhỏ rỉ ra chất nhầy trong suốt cọ lên đôi môi mềm mại, cầm lấy dươиɠ ѵậŧ của mình rồi nhanh chóng đánh lên, mới bắn ra một lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lớn vào khoảng trống ở giữa hai cánh môi của cậu.

Đuôi mắt dài nhỏ của người đàn ông ửng đỏ, nước mắt hòa với tinh dịnh trắng đặc chảy dọc theo cằm, làm bẩn tay của Liên Quyết.

Liên Quyết bóp mặt cậu không buông: "Tên."

Người đàn ông hơi há miệng, mùi xạ hương dày đặc ở bên cạnh liền xông vào trong miệng, cậu ho đến hai mắt đỏ ửng, Liên Quyết cũng không chịu bỏ qua cho cậu, bóp ra mấy cái dấu tay trên gương mặt trắng nõn của cậu.

Con mắt của người đàn ông có hơi thất thần, khàn giọng nói: "Thẩm...... Đình Vị......"

Lúc Liên Quyết tắm rửa xong đi ra khỏi phòng tắm, người đàn ông đã ngủ say, tấm chăn trắng như tuyết đắp lên hông, toàn bộ tấm lưng gầy gò lộ ra bên ngoài, cánh tay trắng nõn nhỏ gầy bị Liên Quyết không để ý mà bóp ra vài dấu xanh tím.

Liên Quyết cau mày, nghĩ đến vừa rồi chóp mũi cậu đỏ lên còn khóc đến hít thở không thông, trái tim mỉm cười yếu ớt, quay người nhặt áo sơ mi để trên mặt đất của mình rồi mặc vào.

Mưa bên ngoài không biết là đã ngừng vào lúc nào, rạng sáng đường phố vắng vẻ, không khí có hơi lạnh.

Liên Quyết ngồi trên ghế lái, không đóng cửa xe, đốt điếu thuốc ngậm vào miệng, lấy điện thoại ra gọi điện.

"Tra một người tên là Thẩm Đình Vị."

•••••••~꒰⑅ᵕ༚ᵕ꒱˖♡🥂♡˖꒰ᵕ༚ᵕ⑅꒱~•••••••

U là tr chương này nó dài :)))