Hệ Thống Công Lược

Chương 12: Tiểu huyệt của sư tổ thật chặt (Cao H)

Thẩm Thành thử cắm rút ngón tay trong cúc huyệt Mộ Bạch, bởi vì vừa rồi Mộ Bạch đã bắn một lần, hậu huyệt phân bố ra càng nhiều dịch nhầy, Thẩm Thành lại thử tăng thêm một ngón tay, hai ngón tay cùng cắm rút. Mộ Bạch vừa mới hạ quyết tâm muốn vượt qua cửa ải này, cũng không bài xích động tác của Thẩm Thành nữa, ngược lại còn hơi thuận theo, dâʍ ŧᏂủy̠ ở hậu huyệt cũng dính đầy tay Thẩm Thành, nhưng Mộ Bạch vẫn cắn môi không chịu phát ra tiếng.Môi hồng hơi mỏng bị cắn vừa xanh vừa trắng, Thẩm Thành ngẩng đầu lên nhìn thấy đôi mắt như hàn băng của sư tổ trở nên ngập nước, rõ ràng thân thể cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ nhưng lại không chịu kêu ra tiếng. Thẩm Thành cười trong lòng, theo ngón tay cắm rút bắt đầu liếʍ láp lên cúc huyệt của Mộ Bạch. Mộ Bạch cảm thấy hậu huyệt bị thứ ướt mềm liếʍ láp, tê dại một trận, âm thanh vẫn luôn nhẫn nại rốt cuộc phát ra: "Ưʍ...ha...đừng...đừng liếʍ nơi...đó...dơ...ưm"

Thẩm Thành nghe được tiếng rên rủ vẫn luôn khát vọng ngược lại càng ra sức liếʍ láp, ngón tay cũng tăng lên ba ngón, ở tiểu huyệt Mộ Bạch bắt chước thọc vào rút ra "phụt phụt", lúc đầu lưỡi của Thẩm Thành rốt cuộc đâm đến điểm kia, hậu huyệt của Mộ Bạch bụ Thẩm Thành liếʍ láp chảy ra từng dòng dâʍ ŧᏂủy̠, đều bụ Thẩm Thành nuốt vào.

Thiêu niên nâng cái đầu vùi ở hậu huyệt của Mộ Bạch lên, trên mặt hơi lộ ra vài phần tà khí: "Sư tổ không dơ, ngày hôm qua con đã hưởng qua rồi." Nói xong, ngón tay cắm trong hậu huyệt Mộ Bạch cũng không an phận tiếp tục thọc vào rút ra.

"A...a a... không được...ta mới...ưʍ..." Mộ Bạch vừa mới dùng hậu huyệt cao trào, phía trước còn chưa bắn, lúc này bị Thẩm Thành đùa bỡn hậu huyệt, phía trước cũng dần dần tới cực hạn, lúc Mộ Bạch đong đưa eo muốn bắn ra, Thẩm Thành dùng tay lấp mã mắt của Mộ Bạch lại, Mộ Bạch vội vàng dùng sức vặn vẹo, dươиɠ ѵậŧ cũng ở trong tay Thẩm Thành giật giật, đôi mắt giống như hàn băng gấp đến mức chảy ra nước mắt: "Ngươi...buông ra...ta muốn...a--" Mộ Bạch mới nói được một nửa, mã mắt lại bị Thẩm Thành ấn càng chặt.

Thẩm Thành rút tay phải cắm ở trong hậu huyệt của Mộ Bạch ra, đỡ lấy côn ŧᏂịŧ của mình, để ở miệng huyệt của sư tổ, Mộ Bạch cảm thấy hậu huyệt vô cùng trống rỗng, đột nhiên cảm nhận được thứ thô to ở đằng sau, trong lòng cả kinh, theo bản năng co rút lại miệng huyệt. Vừa co rút lại liền hút vào cái đầu của côn ŧᏂịŧ Thẩm Thành.

Phía trước của Mộ Bạch bị Thẩm Thành lấp kín, mặt sau lại không cẩn thận làm qυყ đầυ của Thẩm Thành tiến vào, không khỏi kêu lên "A--" một tiếng, làm cho trong lòng Thẩm Thành giống như bị mèo cào một cái. Thẩm Thành rốt cuộc không nhịn được, dùng sức đỡ lấy côn ŧᏂịŧ của mình, cắm thẳng vào, làm cho cái bụng phía trước của Mộ Bạch nhô ra một khối.

"Sư tổ, nguyên nhân con không cho người bắn bây giờ là vì đợi chút nữa chúng ta cùng nhau bắn, đợi lát nữa con bắn ở hậu huyệt của người, người cứ như vậy bắn ở trên tay con, được không?" Thẩm Thành nói xong còn đỉnh côn ŧᏂịŧ đang cắm ở hậu huyệt Mộ Bạch, Mộ Bạch bị làm cho kêu ra tiếng, cảm giác dươиɠ ѵậŧ bị chặn cũng giảm đi rất nhiều.

"Ưʍ...ha... được...ưm đợi lát nữa chúng ta cùng nhau..." Mộ Bạch nói xong, hậu huyệt còn co rút thật chặt, lại hút côn ŧᏂịŧ của Thẩm Thành vào sâu trong huyệt một ít, Thẩm Thành nhịn không được cách song sắt đánh mông Mộ Bạch, mỗi một lần đánh liền cảm thấy côn ŧᏂịŧ trong hậu huyệt bị mυ'ŧ vào càng chặt, Thẩm Thành nhịn không được liên tục đánh mông Mộ Bạch, chẳng được bao lâu, cái mông tròn trịa của Mộ Bạch đã bị đánh đỏ lên.

Mộ Bạch chưa từng bị đánh mông, từ nhỏ tu luyện võ công cũng là thiên tư ưu tú, có một lần phạm sai duy nhất cũng chỉ bị phạt quỳ, biết sai rồi sau đó cũng chỉ đánh bàn tay mấy cái, lúc này bị Thẩm Thành đánh mông lại càng ngày càng hưng phấn. Trong miệng cũng kêu da^ʍ: "Ưʍ...ha...đừng...đừng đánh...ưm"

Tay Thẩm Thành giống như có ma lực, mỗi một lần đánh mông Mộ Bạch, côn ŧᏂịŧ chôn ở hậu huyệt của y liền theo đó đâm vào, nhiều lần đâm đến tuyến tiền liệt của Mộ Bạch, dươиɠ ѵậŧ của Mộ Bạch lúc bị đánh cũng đứng thẳng lên, mã mắt bị chặn cũng dần dần chảy ra chút dâʍ ŧᏂủy̠.

Thẩm Thành dừng động tác đánh lại, chuyên tâm cắm rút trong hậu huyệt Mộ Bạch, vốn dĩ lúc vừa mới bị liếʍ huyệt dâʍ ŧᏂủy̠ của Mộ Bạch đã tràn lan, trước đó lại bị Thẩm Thành đè lại đâm vào điểm mẫn cảm, hiện tại càng nhiều nước bao vây lấy thứ thô dài của Thẩm Thành. Huyệt thịt phấn hồng bị Thẩm Thành cắm rút hơi lật ra ngoài, nơi kết hợp của hai người dâʍ ŧᏂủy̠ cũng chảy đầy mặt đất, hình thành vũng nước.

Mộ Bạch thoái mái đến thần trí không rõ, tiếng rêи ɾỉ trong miệng càng lúc càng lớn: "Ưʍ...ha...a a...ưʍ...thật thoải mái...ưʍ...đúng...chính...chính là chỗ đó..." Hậu huyệt cũng kẹp chặt côn ŧᏂịŧ của Thẩm Thành không cho anh rời đi, mỗi khi côn ŧᏂịŧ sắp rút ra Mộ Bạch cũng luôn lớn tiếng ngăn lại: "Ưʍ...đừng mà...đừng...ha...vẫn muốn..." Hai đùi cơ bắp rõ ràng mở rộng ra, thoải mái đến cuộn tròn ngón chân.

Thẩm Thành thọc vào rút ra mấy trăm cái trong hậu huyệt Mộ Bạch, rốt cuộc gắt gao nắm chặt eo y, bắn tràn đầy trong tiểu huyệt của y, tay trái cũng buông lỏng dươиɠ ѵậŧ của Mộ Bạch. Mộ Bạch cảm thấy bụng mình chậm rãi bị dương tinh rót đầy, dươиɠ ѵậŧ bị giam cầm cuối cùng cũng được buông ra liền gấp không chờ nổi run rẩy phun ra từng dòng dịch trắng.

Trên tay Thẩm Thành dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Mộ Bạch, anh nhìn Mộ Bạch đang đắm chìm trong dư vị bắn tinh và kɧoáı ©ảʍ khi bị bắn vào trong, đưa đôi tay dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ đến bên môi Mộ Bạch. Mộ Bạch hoảng hốt nhìn bàn tay duỗi đến trước mắt mình, chờ đến khi nhận ra là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình, cả khuôn mặt của Mộ Bạch đều đỏ.

Tình sự qua đi, hai người dựa vào nhau thở dốc, Thẩm Thành nhìn cơ thể giống như băng tuyết của sư tổ hiện tại phiếm màu hồng nhạt, anh cũng không định lừa Mộ Bạch: "Tiểu giáo chủ sắp quay lại, sợ là tạm thời con không thể đến thăm người, nhưng con sẽ tìm cơ hội tiếp cận đại giáo chủ, lấy được chìa khoá của nhà tù." Sau khi trải qua tìиɧ ɖu͙© với thiếu niên này, trong lòng Mộ Bạch cũng xuất hiện một cảm giác khó nói, hiện giờ nghe thấy Thẩm Thành nói như vậy cũng gật đầu: "Cũng được, gần đây ta cũng phải áo chế Viêm Vũ trong cơ thể ta."

Thẩm Thành để quần áo của mình lại cho Mộ Bạch liền ra khỏi nhà tù, Mộ Bạch ở trong lao cũng ngồi xuống điều chỉnh khí tức hỗn loạn trong cơ thể, Viêm Vũ trong cơ thể Mộ Bạch căm tức trừng lớn mắt, trong lòng lại cảm thấy thật ra có chút hời cho y.