Cẩm Tú Phong Hoa Chi Đệ Nhất Nông Gia Nữ

Chương 35: Thịt gà phong ba

Tại phòng bếp thượng phòng, Quân Liễu cùng Tiền thị đang ở trong phòng bếp bận rộn luống cuống tay chân, hai người bình thường cũng không phải người chịu khó, lại càng không là người thông minh, nay đã không có ba chị em dâu hỗ trợ, các nàng có thể làm ra đồ ăn cũng đã là thực không tồi.

Đợi đến khi đem đồ ăn bưng lên bàn, trong lúc đó mỗi bàn một chậu lớn cải trắng xào thịt, một đĩa rau dại trộn, còn có một chậu lớn màn thầu bột ngô bột mỳ đen.

Sau khi Lưu thị ngồi xuống, liếc mắt một cái nhìn thấy lượng thịt heo không ít trong cải trắng kia, nhất thời đau lòng đều muộn lấy máu, một cỗ hờn dỗi áp lực ở ngực nhất thời tìm được chỗ phát tiết rồi, hướng về phía Tiền thị chửi ầm lên.

“Ngươi nữ nhân hiểm độc vừa lười lại tham này, coi nhà chúng ta là đại địa chủ sao? Thịt này ngươi thái như thế nào, mỗi miếng đều lớn theo kịp má trên mặt của ngươi, như thế nào, lão nương là cắt đứa dầu mỡ ngày nào của ngươi? Ngươi một cái tặc nữ nhân (nữ nhân là trộm) là muốn ăn chết cha mẹ chồng ngươi a, nữ nhân đáng chém ngàn đao.”

Tiền thị nắm chiếc đũa chuẩn bị gắp đĩa rau lập tức liền cứng ở không trung, sau lui cũng không xong, tiến lên phía trước cũng không được, nhìn miếng thịt béo lớn ngay tại trước mặt mình bị chiếc đùa kia của lão thái thái gắp vào đặt ở trong bát không trước mặt bà, sau đó lại ở trong chậu đồ ăn lẩm nhẩm, đem bảy tám miếng thịt béo nhặt ra, đứng lên cầm chén đặt lên tủ bát phía sau.

Lòng của nàng đang bị đánh đau không ngừng, nàng chính là đã tham cái thịt béo kia tham thiệt nhiều ngày, hôm nay thật vất vả dùng nhiều một chút, lại nửa miếng cũng chưa ăn được đã bị nhặt hết đi rồi, sớm biết rằng sẽ như vậy, ban đầu nàng liền cắt thành thịt hết, xen lẫn trong đồ ăn, ít nhất còn có thể ăn một chút.

Lão thái thái còn đang không ngừng than thở, Quân Dao lại bưng một chén thịt gà có ngọn đi đến, nhất thời hương vị cay nồng không ngừng đánh sâu vào mũi mọi người, thậm chí còn có thể nghe được thanh âm nuốt nước miếng.

“Nương, ta muốn ăn thịt gà, thịt gà!” Một cái tiểu oa nhi ba bốn tuổi lôi kéo mẫu thân mình, nâng tay không khách khí chỉ vào bát to trong tay Quân Dao, tham đến hắn trực tiếp chảy nước miếng.

Liễu thị khó xử nhìn con, trong lòng tuy rằng cũng muốn cho hắn, lại nhếch miệng không thể mở miệng ra.

Mắt thấy mẫu thân mình cũng mặc kệ mình, Quân Ngọc Hằng lại nhìn phía Tiền thị, “Bà nội, Hằng nhi muốn ăn thịt gà, bà nội.” (QA: Muốn ta nói, có bà nội nào thì có cháu như thế!)

Tiền thị chính là thương yêu tôn tử này nhất, nay vừa nghe tôn tử nói như vậy, nhất thời nói với Quân Dao: “Dao Nhi a, ngươi xem cháu ngươi cũng muốn ăn chút thịt gà ngươi làm, ngươi liền lưu lại một chút đi, dù sao một chén lớn như vậy, lão gia tử cũng ăn không xong.”

Quân Dao mắt lạnh nhìn người một nhà trước mặt, sau đó nhìn đến Lâm thị giữ yên lặng ngồi ở chỗ kia ăn cơm, mới liếc mắt xẹt qua, sau thoáng nhìn Tứ phòng Quân gia Diêu thị, một cái nữ nhân không tính xinh đẹp nhưng lại cực có thủ đoạn, là nữ nhân có thủ đoạn nhất trong bốn con dâu Quân gia, cũng là một cái sống nhẹ nhàng nhất, mắt đẹp nhíu lại, sau đó bất động thanh sắc thu hồi đến.

“Ngượng ngùng, vị thím này, ta và ngươi không quen, lại nói bát thịt gà này chính là cho lão gia tử cùng mấy vị đại thúc bên trong.” Nói xong, không để ý tới ánh mắt muốn phun lửa kia của Tiền thị, vén mành lên đi vào.

“Phi, tiện chân, cái gì vậy!” Tiền thị xì mũi một cái, quay đầu lại nhìn đến đại tôn tử đang chảy nước bọt lênh láng, nhất thời đau lòng đem hắn ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng vuốt phía sau lưng hắn, an ủi nói: “Hằng nhi ngoan a, bà nội gắp thịt cho ngươi được không, chúng ta ăn thịt.”

Ai biết Quân Ngọc Hằng lại căn bản là nghe không vào, một phen bỏ Tiền thị ra, thân mình nhỏ con mập mạp loạng choạng, vén rèm lên liền vọt vào phòng trong, sau đó đứng ở dưới mép kháng, mắt to ngập nước nhìn Quân Hiếu Trung ngồi ở bên cạnh kháng, ủy ủy khuất khuất nói: “Cha, Hằng nhi cũng muốn ăn thịt gà.” (QA: Thằng nhóc này quyết tâm phải ăn được thịt gà! Hix)

Quân Hiếu Trung giật mình, nhìn nhìn bát thịt gà cay nồng bốc hơi vừa được mang vào đã được đặt ở trước mặt lão gia tử kia, khó xử cúi đầu nhìn con trai béo trắng, dỗ nói: “Hằng nhi ngoan, chờ buổi tối cha cho ngươi thịt gà ăn có được hay không?”

“Ô ô, không được, Hằng nhi cứ muốn ăn thịt gà, cứ muốn cứ muốn.” Mắt thấy phụ thân mình cũng không giúp đỡ mình, Quân Ngọc Hằng nhất thời đặt mông ngồi dưới đất, duỗi chân đá tay kêu khóc lên. (QA: Ta mà có con trai như thằng nhóc này thì suốt ngày cho ăn gậy rồi!-_-!!!)

Người lớn trong phòng đều nhìn Quân Ngọc Hằng, lão gia tử mặt không chút thay đổi, khuôn mặt Quân Chính Quốc run run không ngừng, Quân Chính Thái vẫn ăn cơm của mình, Quân Chính An thì “Hiếu thuận” gắp vào trong bát lão gia tử hai miếng thịt gà, sau nhân tiện gắp một miếng đến trong bát mình.

Rốt cục thì nhìn không được, lão gia tử thế này mới nhẹ nhàng buông chiếc đũa, than nhẹ một tiếng nói: “Trung nhi, cầm chén bưng xuống, cho bên ngoài ăn đi.”

Tay Quân Hiếu Trung nắm chiếc đũa run lên, không nhúc nhích.

“Ai nha cha, ngài nói gì đâu, đây chính là Dao Nhi lấy tới cho ngài, Dao Nhi lúc này còn chưa đi đâu, dù thế nào ngài cũng phải ăn chút a.” Quân Chính An vừa nói xong, lại duỗi chiếc đũa gắp cho lão gia tử một miếng.

“Đúng vậy, cha.” Quân Chính Quốc cũng khuyên: “Ngài vẫn là ăn trước đi, cả một ngày ở tư thục giảng giải, rất là hao phí thể lực, Hằng nhi một cái tiểu hài tử, làm sao có thể nuông chiều như thế.”

Lão gia tử yên lặng rũ mắt xuống, nhìn bát trước mặt, vừa rồi thời điểm Dao Nhi lấy vào hắn ăn một miếng, tay nghề xác thực tốt lắm, thậm chí không thua gì đầu bếp tửu lâu lúc trước hắn ở trong thành ăn qua, nhưng hiện tại chính là nhất đại gia đình a, bao nhiêu há mồm đang chờ.

Trong lòng than nhẹ một tiếng, vươn chiếc đũa, gắp một miếng thịt đưa tới trong bát Quân Hiếu Hiền, cười nói: “Hiền nhi, ăn nhiều một chút, gia thấy ngươi chỉ ăn nửa bánh bao, làm sao vậy?”

Quân Hiếu Hiền vừa bị lão gia tử hỏi, nhất thời ngẩn ngơ, giây tiếp theo phản ứng lại đây, vội nói: “Gia, không có gì, ta không phải rất đói bụng.” Quả thật không phải rất đói bụng, giữa trưa ở chỗ Quân Dao ăn qua, thời điểm chạng vạng trở về, còn nhân tiện ăn bánh bột mỳ trắng mới ra nồi của Quân Dao, mềm mại ngon miệng, cắn một miếng trong miệng đều thơm.

“Vậy cũng nhiều ăn ít chút, Tứ tỷ ngươi làm thịt gà ăn ngon lắm, nếm thử.” Lão gia tử trong lòng vẫn đều thực thích tôn tử nhu thuận hiểu chuyện không nói chuyện nhiều lắm này, chính là nghiêm túc cả đời, thật sự không biết nên ngậm kẹo đùa cháu như thế nào.

“Ai!” Quân Hiếu Hiền bưng bát lên đem thịt gà trong bát ăn xong, chỉ cảm thấy vừa vào miệng chính là mang theo hương vị cay nồng, sâu trong bụng nhất thời nổi lên, không khỏi cười ánh mắt đều mị lên, ngẩng đầu nhìn lão gia tử nói: “Gia, ăn ngon thật, ngươi cũng ăn nhiều một chút.” Lại quay đầu đối với Quân Ngọc Hằng đang quyệt miệng nhìn mình, “Hằng nhi, rất cay, ngươi không thể ăn, không tin ngươi nếm thử.”

Nói xong, liền gắp lên một miếng đưa cho Quân Ngọc Hằng.

Quân Ngọc Hằng vừa thấy có thể ăn được thịt gà, nhất thời cũng không buồn rầu, từ dưới đất đứng lên, bổ nhào tới trước mặt Quân Hiếu Hiền, há mồm cắn chiếc đũa của hắn, mồm to nhấm nuốt, càng ăn càng…

“Thực, thực cay, ô ô… Cha, nước, muốn uống nước.” Quân Ngọc Hằng nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn, không ngừng giương miệng hít khí, chờ Quân Hiếu Trung mang nước lên, vội nâng cái chén lên liền mồm to uống hết, uống xong sau đó còn đang không ngừng le lưỡi, thực rõ ràng là bị cay không nhẹ.

Quân Hiếu Hiền nhất thời hắc hắc trộm cười rộ lên, “Hằng nhi, có phải rất cay hay không a?”

Quân Dao nhìn Quân Hiếu Hiền làn da trắng nõn, đặt ở hiện đại chính là một tiểu chính thái, đột nhiên phát hiện cho tới bây giờ đến nơi này lần đầu tiên nhìn thấy cái loại bình thản này của hắn, đến lúc này ẩn ẩn có loại cảm giác đem hắn trở thành đệ đệ vậy, nhất là hiện tại nhìn đến một mặt nghịch ngợm như thế của hắn, không khỏi câu môi cười khẽ.

Sau khi cười xong, nàng ngồi đối diện lão gia tử ở trên đầu giường đặt gần lò sưởi nói: “Lão gia tử cũng đừng để đưa ra ngoài, trong phòng nương ta còn có một chén canh suông, chỉ là vì bát quá lớn còn nóng không thể lập tức bưng lại đây, để cho Hiền nhi đi qua lấy tới bàn kia của lão thái thái đi.”

“Không cần, nương ngươi thân mình không tốt, vẫn là lưu cho nàng ăn đi.” Lão gia tử một ngụm cự tuyệt.

“Không có việc gì, dù sao trong chuống còn có vài con mà, nếu muốn ăn nói cùng lắm thì lại gϊếŧ, ta đi đây. Hiền nhi, cùng Tứ tỷ đến trong phòng Tam thẩm đệ bưng thịt gà đi.”

Quân Hiếu Hiền linh hoạt nhảy xuống kháng, lên tiếng trả lời rồi đi theo: “Ai, Tứ tỷ. Hằng nhi ở bên ngoài chờ, Thất thúc đi lấy thịt gà cho ngươi.”

Không để ý đến bộ dáng vui vẻ hoa chân múa tay vui sướиɠ của Quân Ngọc Hằng ở phía sau, Quân Dao lắc mình ra khỏi phòng trong, con mắt đều không có nhìn nữ nhân gian ngoài một cái, nhấc chân ra khỏi thượng phòng hướng về phía tây sương phòng đi.

Đi vào tây sương, Quân Hiếu Hiền liền nhìn đến một cái bát to còn đặt ở trên bếp, chỉ thấy Quân Dao bưng lên đến đưa cho hắn: “Hiền nhi, vốn là muốn trước khi đi vụиɠ ŧяộʍ đưa đi đông sương phòng cho ngươi, hiện tại cũng không thể ăn mảnh, ngươi liền mang đi qua đi.”

Quân Hiếu Hiền ngực nóng lên, sắc mặt đỏ hồng, “Tứ tỷ, ta không sao, như vậy cũng có thể, dù sao cha cùng nương đều có thể ăn đến.”

“Ân, vậy ngươi bưng đi qua đi, ăn nhiều một chút.” Nói xong từ trên bệ bếp lấy ra một đôi đũa, sau đó từ trong bát to gắp ra một cây chân gà tráng kiện, cười thấp giọng nói với Quân Hiếu Hiền: “Hiện tại ăn đi, đừng để cho cái tiểu bàn tử kia.” (bàn tử: mập mạp)

Nghe được ba chữ tiểu bàn tử, Quân Hiếu Hiền thiếu chút nữa thì phốc cười ra tiếng, nhưng là nhìn đến chân gà nàng đặt ở trước mặt mình, mũi chua xót, hốc mắt lại có chút phiếm hồng, cảm giác thực kỳ quái, có thể làm cho người ta hạnh phúc muốn khóc.

“Tứ tỷ, ngươi đối ta thật tốt.” Hắn cắn môi dưới phấn nộn, nhỏ giọng than thở.

Quân Dao nháy mắt mấy cái, ngay sau đó liền nở nụ cười, nâng tay vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói: “Đó là bởi vì Hiền nhi hiểu chuyện, không có xem thường Tứ tỷ, ngươi xem Liễu tỷ muội, Tứ tỷ sẽ đối nàng không tốt.”

Nói xong, cầm chân gà trong tay đưa đến trước mắt hắn, “Chạy nhanh ăn, chờ bưng trở về, còn không biết bị ai ăn đâu.”

Quân Hiếu Hiền cũng không từ chối, buông bát to, tiếp nhận chiếc đũa trong tay Quân Dao, gắp lên cái chân gà kia rồi cắn lên, chờ ăn xong liền phát giác, bụng mình là thật sự ăn no căng, vậy phải làm sao bây giờ, trên phòng trong ở thượng phòng còn có nửa cái màn thầu hắn chưa ăn đâu.