Hữu Duyên Gặp Người

Chương 40: Khẩu giao (H)

Viên Bân không hài lòng ôm Sở Trí Tu trong vòng tay, quá nhẹ rồi, nói ra không biết ai mới làm công tử thế gia nữa, người ta còn tưởng Yến vương bỏ đói nhi tử đấy.

Đặt người ngọc lên vị trí hắn thích nhất, trên giường. Viên Bân đầu óc chìm trong vui sướиɠ được người thương thấu hiểu cùng thiên vị, cấp thiết muốn "giao hòa gần gũi", thấu hiểu tâm hồn xong liền đến tìm hiểu thân thể.

Hắn có chút khó nhịn cúi người hôn lên môi mềm mại, một màn trao đổi nước bọt ướŧ áŧ vang lên theo từng tiếng nước, hương vị ấm nóng gợϊ ȶìиᏂ nồng nàn lưu chuyển trong phòng.

Viên Bân chôn đầu vào bộ ngực đơn bạc trắng nõn của Sở Trí Tu, đầu lưỡi hư hỏng đảo quanh núʍ ѵú hồng hào, đưa đẩy hai hạt đậu đỏ nổi bậc trên nền da trắng, âm thanh "chùn chụt" vọng rõ.

Cả người Sở Trí Tu hồng thấu, hai mắt mê ly, rất nhanh đắm chìm vào biển tình lênh láng, độ tuổi mười sáu quả nhiên mẫn cảm lại nhiệt thành, du͙© vọиɠ động vào lập tức bùng nổ.

Hai tay ngọc vòng qua ôm lấy đầu ái nhân, đùi thon mở rộng ôm ấp vòng eo hữu lực của nam nhân, mắt y đong đầy nước mắt sinh lý, rêи ɾỉ nhè nhẹ liêu tình.

"A…ưm…A Bân hưm, ngực ngứa…ưm ngứa quá…"

Viên Bân ngẩng đầu lên khỏi núʍ ѵú nho nhỏ mê người, kéo một đường dài nước bọt ánh bạc, diễm sự da^ʍ dật chảy xuôi từng giọt. Hắn hôn cằm nhọn của y, mυ'ŧ nhẹ, khàn khàn giọng hỏi:

"Thích chứ Trí Tu? Sướиɠ không?"

"A…Thích ưm…Sướиɠ a ha…"

Hàm răng bất mãn đay nghiên lên đầu nhũ tròn tròn đáng yêu, để lại dấu vết tình ái thật sâu, Viên Bân đột ngột dừng lại, tay không ngừng vân vê chúng, mang đến sự ngứa ngáy không thể thỏa mãn, hắn muốn điều giáo lại da^ʍ ngữ đã dạy dỗ y hôm trước.

"Trí Tu cần ta nhắc lại câu hỏi sao? Hửm? Là ai sướиɠ, sướиɠ ở đâu?"

Sở Trí Tu nào chịu nổi sắc tình nơi đầu ngực, xấu hổ cùng du͙© vọиɠ dâʍ đãиɠ đan xen đối nghịch hòa làm một, xoắn nát tất cả lý trí của y, rên lên từng tiếng bằng giọng mũi khản đặc đứt quãng bởi sự sung sướиɠ, kɧoáı ©ảʍ dừng lại đột ngột khiến cả người trống vắng bất mãn, hai mắt mông lung nhìn nam nhân ác liệt đùa giỡn trên người y.

Ánh mắt cầu xin đáng thương không đả động được cơn thú tính của con sói già lưu manh, Viên Bân vẫn tiếp tục không mặn không nhạt chọc ngoáy hai vυ' mẫn cảm, một tay rảnh rỗi vỗ về tiểu dươиɠ ѵậŧ co rúm trong bụi cỏ thưa.

Động tác chậm rãi nhợt nhạt của hắn làm Sở Trí Tu phát điên lên, thân thể non nớt trải qua vài lần dạy dỗ đã không thể thõa mãn những động tác âu yếm nhẹ nhàng này, y cần hắn mạnh mẽ chiếm đoạt, từ thân thể đến cả linh hồn đều kêu gào nam nhân thô bạo đối xử.

Cán cân tâm lý nghiêng hẳn về phía du͙© vọиɠ, xấu hổ cùng lương tri bị vứt vào xó, có một thoáng nào đó chúng sẽ trồi lên trong suy nghĩ của y muốn chỉ trích y là đồ dâʍ đãиɠ, tao hóa thiếu thao, lại chỉ khiến y càng thêm mẫn cảm cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

"A ha…là tao hóa của A Bân…ưm…sướиɠ a đầu ngực thật sướиɠ…A Bân cầu ngươi…tao hóa muốn cắn vυ'…ngaaaaa~"

Một tiếng rên dài thỏa mãn vang lên, đầu nhũ dâʍ đãиɠ như ý nguyện được nam nhân chăm sóc tận tình. Sở Trí Tu sau nhiều lần bị chơi đùa, thần trí đã sớm nằm gọn trong lòng bàn tay kɧoáı ©ảʍ, nhanh chóng trở về thân phận được Viên Bân ban cho, tao hóa.

Viên Bân hài lòng trước thành quả dạy dỗ người ngọc, nhìn xem, hắn không vội chiếm đoạt hoàn toàn y, từ từ dạy dỗ đến khi y không thể rời khỏi hắn cũng là một loại tình thú, hấp dẫn hơn cả tiến vào thân thể y.

Thân thể Sở Trí Tu trở thành món quà tự phong trong lòng Viên Bân, hắn sẽ có được y hoàn toàn khi hắn đủ sức mạnh, hiện tại hắn sẽ từng chút một kéo tiểu thư sinh này khỏi thần đàn cao cao tại thượng, đẩy ra cánh cửa ngăn cách, lôi y vào thế giới du͙© vọиɠ của hắn xây nên.

Chính y đã thiên vị hắn, thấu hiểu hắn, cho hắn lấn lướt một lần lại một lần, vậy y cũng liền không có cách này thoát khỏi hắn được nữa.

Hắn để lại một chuỗi dấu răng từ ngực đế má đùi trong của y, làn da bạch ngọc bị vấy bẩn bởi "tỳ vết" kí©ɧ ŧɧí©ɧ hưng phấn chinh phục cùng hủy hoại tàn bạo trong lòng Viên Bân.

Chinh phục là thiên tính của nam nhân, đặt một nam nhân khác dưới thân, tước bỏ đi sự mạnh mẽ của y, khiến y thuần phục cầu xin hắn ban phát du͙© vọиɠ sung sướиɠ. Cảm giác quyền lực này làm sắc lang giơ cao móng vuốt sắc lẹm, tóm chặt con mồi, vùng vẫy đến đầm đìa máu tươi vẫn không thể thoát thân, trở thành bữa tiệc thơm ngon dưới miệng sói.

Yết hầu Viên Bân chuyển động, gân xanh gồ lên, hạ thân bành trướng thành một túp lều nhỏ, quần áo cả hai vẫn chưa thoát hết, lỏng lẻo treo trên người, nửa kín nửa hở quyến rũ hơn hẳn.

Hắn đã quen thuộc với từng tất thân thể người ngọc dưới thân, nâng cao chân y gác qua vai hắn, miệng nhấm nháp vào vùng đất thần bí, đặc biệt mỏng manh yết ớt của nam nhân.

"Không…a a a ….A Bân…tao hóa ưm dươиɠ ѵậŧ của tao hóa…nóng quá…"

Sở trí Tu hai mắt trợn tròn vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ ở hạ thân, Viên Bân đã ngậm chặt phân thân hồng phấn của y, biến nó thành cây kem dâʍ đãиɠ liên tục mυ'ŧ liếʍ, kem nhỏ tan chảy ra một dòng dịch trong suốt, hòa cùng nước bọt chảy xuôi xuống hai hòn tinh hoàn trướng căng, kéo đến tận kẽ mông căng tròn.

Viên Bân lần đầu khẩu giao có chút trắc trở, răng cắn trúng tiểu dươиɠ ѵậŧ của y, cơn sướиɠ hòa cùng đau đớn làm Sở Trí Tu co chặt tay chân, thân thể kéo căng, lần đầu cảm nhận sung sướиɠ khi dươиɠ ѵậŧ được hầu hầu hạ ở nơi vừa ẩm vừa nóng.

Đều là nam nhân, Viên Bân sao không hiểu được, điểm yếu của nam nhân vĩnh viễn ở dương cụ, hắn cho y tận hưởng khoái hoạt nam nhân đều thích thú, xem như một phần thưởng cho tình cảm y dành đến hắn.

Nam nhân thật sự phải trải qua khoái hoạt như thế nào hắn đều muốn y có được, để y sẽ không vì cái mới lạ sau này mà rời khỏi hắn, việc đó có thể khiến hắn phát điên rồi tổn thương y, tất cả sung sướиɠ của y sẽ do hắn ban cho, dù mặt trước hay mặt sau.