Bị Một Alpha Không Phải Bạn Trai Đánh Dấu Hoàn Toàn

Chương 23: Tắm rửa

Edit: Điềm Điềm

***********************

Hai người tìm một chỗ thay quần áo bẩn trên người, Sở Lệnh vốn tưởng rằng là muốn trực tiếp về nhà, kết quả Hàn Cố nói: ” Khó được ra ngoài một chuyến, liền chơi thêm một ngày nữa đi.”

Sở Lệnh ngẫm lại cũng đúng, dù sao bọn họ chỉ có bây giờ mới có thể thường xuyên ở cùng một chỗ như vậy.

Bất quá nếu hai người đều không có mục đích gì, liền đơn giản đi dọc theo bờ biển, một bên nói chuyện phiếm, một bên ngắm biển. Chạng vạng họ chọn một khách sạn gần bờ biển, phòng rất lớn, cửa sổ kính sát đất lớn đối diện với cảnh biển, ngay cả phòng tắm cũng được xây dựng theo cùng một hướng, bồn tắm mở rộng làm cho người ta vừa tắm vừa ngắm cảnh. Phòng này cái gì cũng rất tốt, điều duy nhất làm cho người ta cảm thấy xấu hổ chính là cửa phòng tắm cùng vách tường đều là dùng kính trong suốt làm ra, hoàn toàn có thể nhìn thấy người bên trong đang làm cái gì.

Tuy rằng giữa bọn họ từng tiếp xúc thân thể thân mật hơn rất nhiều, nhưng Sở Lệnh vẫn nhịn không được sẽ cảm thấy thẹn thùng, dù sao cùng làm và bị nhìn hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau. Nhưng cậu cũng không rối rắm lâu, ngược lại khi Hàn Cố đề nghị cả hai cùng nhau tắm rửa. Sở Lệnh ấp úng nửa ngày cũng không thể nói ra một câu cự tuyệt.

Có lẽ cùng nhau ra ngoài du lịch thật sự có thể làm cho người ta trở nên lớn mật một chút, Sở Lệnh vào lúc này mới nhớ tới hành vi không biết xấu hổ của hai người mấy ngày nay, khi đó không để ý có xấu hổ hay không, thế nhưng lúc này khi cùng Hàn Cố ở một mình lại suy nghĩ tới.

Sở Lệnh ở bên này miên man suy nghĩ lung tung, Hàn Cố lại dường như không có tâm tư gì khác. Hắn rửa sạch bồn tắm rộng rãi một lần, mở nước nóng xong, thêm nước tắm do khách sạn chuẩn bị, thỉnh thoảng thử một chút nhiệt độ nước, chuẩn bị tất cả cũng chỉ là vì muốn thoải mái tắm rửa.

Sở Lệnh cũng phát hiện, sau khi xấu hổ thẹn thùng kia đi qua, hình như cũng thấy không sao cả.

Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, họ tự nhiên cởϊ qυầи áo, xả nước và tắm cho nhau, trải nghiệm này thực sự khá mới lạ và thú vị. Sở Lệnh bắt đầu vui đùa, cậu chạm vào cơ ngực của Hàn Cố, làn da sủi bọt mịn màng, săn chắc và thoải mái khi chạm vào. Đương nhiên, mấu chốt là cơ thể Hàn Cố rất tốt, cho nên cậu không thể không sờ một lần nữa, cũng không bỏ tay xuống được.

Hàn Cố cũng không ngăn cản, chỉ thấp giọng nói: ” Đừng náo loạn.”

Sở Lệnh nở nụ cười. Lúc trước cậu thấy Hàn Cố nhường nhịn sẽ làm cho cậu cảm thấy đau lòng, nhưng dưới tình huống này lại không giống, làm cho cậu nhịn không được muốn trêu chọc đối phương. Có lẽ cậu không ý thức được mình muốn gần gũi hơn với hắn, hoặc cậu nhận ra rằng cậu thực sự thích người này. Dù sao, cậu cũng theo bản năng khao khát tiếp xúc gần gũi hơn nữa.

Hàn Cố bắt lấy tay Sở Lệnh đang tác quái, hơi thở dài một hơi, ấn lấy gáy Sở Lệnh nhanh chóng hôn lên mặt cậu ba cái, lần đầu tiên rơi vào chóp mũi, lần thứ hai rơi vào khóe môi, lần thứ ba chính xác hôn lên môi cậu. Sở Lệnh chỉ cảm nhận được cánh môi bị nhẹ nhàng mυ'ŧ một cái, bên tai còn quanh quẩn thanh âm, nghe được sắc mặt cậu liền đỏ lên, ánh mắt nửa là kinh ngạc, lại nửa là chờ mong nhìn Hàn Cố nói: ” Lại một lần nữa đi. ”

Hàn Cố nhẹ nhàng nở nụ cười, làm cho Sở Lệnh hơi ngẩng đầu lên, nụ hôn lần này một đường từ vành tai trượt xuống cằm, giống như đang gãi ngứa, làm cho Sở Lệnh bật cười. Sau khi cười xong, cậu cũng học theo trả lại cho Hàn Cố nụ hôn giống nhau, chẳng qua cậu kéo dài khoảng cách hôn một chút, làm cho mỗi một nụ hôn đều phát ra âm thanh vang dội. Mà lần cuối cùng vừa vặn rơi vào trên môi Hàn Cố, liền bị đối phương ngậm lấy cánh môi mυ'ŧ lên.

Thân thể Sở Lệnh nhũn ra nhẹ nhàng tựa vào vách thủy tinh phía sau, phần lớn trọng lượng vẫn là dựa vào tay Hàn Cố nâng gáy mình. Cậu cảm thấy tuyến thể trong lòng bàn tay Hàn Cố đang mơ hồ nóng lên, giữa các ngón tay như có như không chậm rãi mang đến một loại kɧoáı ©ảʍ tương đối thoải mái, thế là cậu nhắm mắt lại, bất giác ngâm nhẹ ra tiếng.

Hàn Cố kết thúc nụ hôn triền miên này, nửa mở mắt nhìn Sở Lệnh. Sở Lệnh không có mở mắt, cậu tựa hồ còn đang hưởng thụ cái hôn thoải mái này.

Hàn Cố lại nhéo nhéo sau gáy cậu, làm cho cậu thoải mái hừ một tiếng, đồng thời dùng một bàn tay khác xoay vòi sen ra. Bọt nước rơi xuống cũng không lớn, mà là dùng tốc độ phi thường chậm rửa sạch bọt trên thân hai người, giống như đang tắm trong bọt nước vậy.

Sở Lệnh có thể cảm giác được tay đối phương di chuyển trên người mình, cậu cực kỳ thoải mái, tự nhiên liền buột miệng nói: ” Lại sờ tôi một chút.”

Lần này có thể cảm giác được trong vuốt ve mang theo nắn bóp tràn ngập du͙© vọиɠ, thỉnh thoảng nặng nề nhéo nhéo bên hông cùng mông. Bàn tay nâng ở gáy buông ra, trượt xuống trước ngực, ấn vào đầṳ ѵú ở một bên và xoa bóp. Sở Lệnh bị kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ hừ nhẹ một tiếng, lại dựa vào phía sau, cũng không dám dựa quá mạnh, thần trí của cậu vẫn còn thanh tỉnh, biết thủy tinh phía sau không chịu nổi áp lực nặng nề, nhưng mà bàn tay kia lại không khuất phục một mực cùng một chỗ đánh vòng. Sở Lệnh căng thẳng thân thể, giống như động vật nhỏ nức nở phát ra tiếng, trước ngực nhô lên đã bị đùa bỡn đến cứng rắn, hai chân lại bắt đầu nhũn ra, bọt nước dưới chân rất trơn, cậu bị vòng trong phạm vi thế lực của Hàn Cố, động cũng không dám động một bước.

Sở Lệnh cuối cùng cũng mở đôi mắt hiện lên hơi nước, giống như xin giúp đỡ nhìn về phía Hàn Cố, liền nhìn thấy đáy mắt Hàn Cố không chút che dấu ham muốn, giống như lửa hừng hực thiêu đốt.

Hàn Cố lại tiến lên tới gần một bước, tính khí nóng bỏng ở hạ thân đã trực tiếp dán lên bụng Sở Lệnh, Sở Lệnh chỉ cảm thấy nhiệt độ của thứ kia nóng đến dọa người, nhưng không có cách nào lui thêm một bước nữa.

Sở Lệnh không chút do dự làm theo lời hắn, hai tay gắt gao vòng quanh cổ Hàn Cố. Trong nháy mắt này cậu dường như có một loại ảo giác, bọn họ giống như đang ở trong một dòng sông chảy xiết, mà người trước mắt này là cây gỗ cuối cùng của cậu, chỉ cần nắm chặt, hắn sẽ dẫn mình đến bất cứ nơi đâu. Nhưng mà ảo tưởng trong nháy mắt này rất nhanh đã bị phá vỡ, bàn tay Hàn Cố vốn dừng ở phía sau Sở Lệnh, đột nhiên trượt xuống, thẳng tắp dò xét tiến vào.

Sở Lệnh vốn đã động tình, huyệt khẩu hơi ướŧ áŧ rất nhanh nghênh đón ngón tay xâm nhập. Cậu nức nở một tiếng, cả người dán bên tai Hàn Cố động tình nói: ” Thật thoải mái.”

Câu nói này là đủ để làm cho hắn mất trí.

Hàn Cố rút ngón tay ra, rất nhanh tắt nước, ngay cả nước trên người hai người cũng không lau liền trực tiếp ôm Sở Lệnh đi ra phòng tắm, ném lên trên giường.

Sở Lệnh vừa mới ngã vào giường không bao lâu, lập tức có trọng lượng nặng hơn đè lên. Hàn Cố khẩn cấp kéo hai chân Sở Lệnh ra, đầu ngón tay lại một lần nữa hướng phía sau thăm dò, nơi đó đã hoàn toàn ẩm ướt, có thể làm cho cả một ngón tay chìm vào đến cùng.

Thế là ngón tay thứ hai lại duỗi vào, lần này lại mở ra vách tường bên trong, đảo qua vách thịt mẫn cảm, Sở Lệnh nặng nề hừ ra thanh âm, cậu muốn lui về phía sau, lập tức lại bị kéo trở về. Ngón tay thứ ba tiến vào, Sở Lệnh hoàn toàn chỉ có thể khó nhịn thở dốc rêи ɾỉ.

” Làm ơn tiến vào đi mà.” Cậu đã bị tìиɧ ɖu͙© tra tấn không chịu nổi, chủ động mở rộng đùi, chất lỏng khiến người ta xấu hổ dọc theo chân trượt xuống. Vừa nói vừa nghiêng đầu đi, không dám nhìn Hàn Cố bây giờ có biểu tình gì.

Hàn Cố đem mặt cậu quay lại, bắt cậu nhìn thẳng vào mình, đáy mắt nhảy lên ngọn lửa tìиɧ ɖu͙© càng thêm mạnh mẽ hơn trước, khàn giọng nói: ” Nhìn tôi và nói lại lần nữa.” Trên người Sở Lệnh đã nổi lên ửng hồng vì tìиɧ ɖu͙©, thậm chí bởi vì có chút chịu không nổi mà run rẩy.

Cậu nhìn Hàn Cố, lại một lần nữa nói: ” Cầu xin anh làm tôi đi mà.”

Hàn Cố rút ra bàn tay bị dịch thể thấm ướt kia, nắm lấy tay Sở Lệnh sờ xuống dưới thân, trước tiên sờ về phía nửa người dưới đã ướt đẫm của cậu, sau đó dẫn đến tính khí cứng rắn đau đớn của mình.

Sở Lệnh hiểu được hắn muốn tự mình làm gì, cậu hơi di chuyển thân thể, để cho tính khí của đối phương chuẩn xác đặt lên huyệt khẩu của mình, sau đó nhắm mắt lại, cố nén xấu hổ đem đồ vật của đối phương đẩy vào trong cơ thể mình. Hàn Cố theo động tác của cậu trực tiếp tiến vào, lại là không chút lưu tình đẩy cả cây vào đến cùng.

Sở Lệnh đau đớn kêu một tiếng, theo đó là cảm giác thân thể bị lấp đầy. Hàn Cố giống như biết cậu muốn gì, không có bất kỳ dừng lại nào liền trực tiếp ra vào. Sở Lệnh thỏa mãn phát ra thanh âm êm tai, đồng thời không ngừng co lại bên trong muốn cảm thụ sự tồn tại của thứ to lớn kia.

Vách thịt càng siết chặt, càng có thể cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt do tính khí ma sát trên thành ruột mềm mại mang lại, mà vách thịt càng chặt, những cú đâm của Hàn Cố cũng càng mãnh liệt.

Thật thoải mái….

Trong đầu Sở Lệnh hiện tại chỉ tràn ngập ý niệm này, cái gì cũng không thể nghĩ tới. Cậu thậm chí theo bản năng dùng hai tay ôm lấy tấm lưng rộng lớn của đối phương, hai chân kẹp lấy thắt lưng người nọ, Hàn Cố thì thuận thế ôm lấy toàn bộ người của cậu.

Thân thể hai người dán sát không hề có khe hở, chỉ còn lại cảm giác thân thể bị dùng sức ra vào, cùng với tiếng nước giao hợp da^ʍ mỹ vang dội trong phòng. Kɧoáı ©ảʍ ma sát hạ thân dần dần mãnh liệt, du͙© vọиɠ của Sở Lệnh đặt ở bụng đối phương cũng trở nên thẳng đứng sưng lên, đang theo động tác lay động mà chảy ra chất lỏng trong suốt, làm ướt cơ bụng gợi cảm của Hàn Cố.

Sở Lệnh rên hừ hừ kêu lên, giống như là bị mài rất thoải mái. Không nghĩ tới Hàn Cố đột nhiên đưa tay bắt lấy đầu trên của miếng thịt mềm kia, ở chỗ chảy ra chất lỏng nặng nề ấn một cái, Sở Lệnh không hề phòng bị a một tiếng, cả người mãnh liệt run rẩy một chút, liên tục siết chặt phía sau, Hàn Cố hừ một tiếng, kiên trì nhịn xuống du͙© vọиɠ muốn xuất tinh của mình.

Hắn cúi đầu nhìn, Sở Lệnh cũng đã chịu không nổi loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt này mà tiết ra, khóe mắt còn mang theo nước mắt bị kɧoáı ©ảʍ bức ra, cả người run rẩy.

Hàn Cố sờ mặt cậu một chút, bất đắc dĩ lại cưng chiều nói: ” Nhanh quá rồi.” Sở Lệnh rất đáng thương nhìn hắn một cái.

Làm chuyện này nhiều lần, Hàn Cố cũng nhận thấy rằng cơ thể của mình trở nên nhạy cảm hơn và ham muốn hơn. Theo như lời nhắc nhở của bác sĩ, hắn cũng biết rằng gần đây phải kiềm chế một chút. Nhưng mà lần đi chơi này lại hoàn toàn phá hư mọi tính toán, nhìn thấy quá khứ của Sở Lệnh, cùng một mặt khác với bình thường cậu, nhịn không được liền muốn hiểu rõ hơn một chút.

Sở Lệnh lớn lên trong một môi trường ấm áp như vậy, nên cậu mới có thể bao dung, tha thứ cho hắn. Hắn biết rõ mấy ngày nay làm có chút quá mức, nhưng vẫn nhịn không được muốn có được nhiều hơn, muốn hoàn toàn xâm phạm cậu, cũng muốn lưu lại hơi thở của mình trên người cậu.

Hàn Cố thở dài một hơi, rút lui ra ngoài, hắn đang định đi xuống giường, lại bị Sở Lệnh kéo lại. Sở Lệnh biết Hàn Cố còn chưa tận hứng, cậu thậm chí đối với chuyện này cảm thấy hổ thẹn, thế là nói: ” Lại một lần nữa đi.”

” Không được, em… “

Sở Lệnh ngắt lời hắn, xấu hổ đỏ mặt nói: ” Là tôi vẫn muốn.”

Bốn chữ này làm cho Hàn Cố dừng một chút, trong lúc nhất thời không tìm được bất cứ lời nào để cự tuyệt.

Sở Lệnh đoán không ra Hàn Cố đang suy nghĩ cái gì, lại gần một chút. Hàn Cố vẫn thỏa hiệp, nói: ” Đây là lần cuối cùng, được chứ?”

Lúc này đây lại thay đổi tư thế, Sở Lệnh dựa lưng vào Hàn Cố ngồi trên người hắn. Theo cậu, không nhìn thấy sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của nhau sẽ không phản ứng lớn như vậy.

Lúc Hàn Cố nghe được những lời này, thật đúng là không biết nên khóc hay là nên cười. Hắn bảo Sở Lệnh hơi nâng thắt lưng lên, ấn tính khí của mình để đối phương chậm rãi ngồi xuống. Nơi đó còn rất ẩm ướt, cơ hồ là vừa mới tiến vào đã có thể trong nháy mắt cảm giác được bao bọc chặt chẽ.

Hàn Cố nhịn không được chuyển động, chỉ nghe Sở Lệnh hừ hai tiếng, sau đó chính là mặc kệ ý tứ của đối phương.

Hàn Cố bảo Sở Lệnh co chân lại đưa về phía sau, quấn lấy eo hắn, lại cúi đầu hôn lên cổ cậu, sau đó bắt đầu từ từ đẩy lên. Tư thế này càng vào sâu, càng dễ đạt kɧoáı ©ảʍ.

Sở Lệnh vốn là muốn như vậy có thể nhanh hơn một chút, ít nhất sau khi mình phát tiết một lần, du͙© vọиɠ sẽ không dễ dàng ngẩng đầu nữa, nhưng mà cậu vẫn đánh giá sai năng lực của Hàn Cố.

Hàn Cố luôn dễ dàng tìm ra nhược điểm của cậu, thậm chí cố ý tránh vị trí khoang sinh sản, Sở Lệnh lại bị đỉnh kêu lên thành tiếng, kɧoáı ©ảʍ giống như dòng điện chạy khắp thân thể.

Cuối cùng ý thức được không ổn, cậu xen lẫn rêи ɾỉ nói ra: ” Dưới…a…Hàn Cố ” Hàn Cố cúi đầu nhìn, tính khí xinh đẹp của Sở Lệnh lại cương cứng.

Hắn chậm lại lực đạo hỏi: ” Còn có thể nhịn được không?” Sở Lệnh gật đầu một cái, sau đó lại lắc đầu. Hàn Cố cười khổ một tiếng, không còn cách nào khác.

Hắn đột nhiên đưa tay nắm lấy gốc rễ tính khí của đối phương, dụ dỗ nói: ” Ngoan, nhịn một chút.”

Sở Lệnh vừa mới nghe thấy những lời này, đã bị Hàn Cố gắt gao giữ thắt lưng, tính khí đột nhiên đi sâu vào trong. Cậu bị kɧoáı ©ảʍ kịch liệt như vậy làm cho trước mắt trống rỗng, thậm chí không có cách nào chống cự, dồn dập thở dốc, lại hét lớn thành tiếng.

Hàn Cố nghe thấy thanh âm của cậu tựa hồ càng hưng phấn, đem người đè xuống giường, hai chân hắn đè chặt đôi chân thon dài trắng nõn của người nọ, kéo ra hai bên, để Sở Lệnh bày ra tư thế quỳ nằm sấp, hạ thân mượn lực vừa nhanh vừa ngoan mạnh xông vào trong tiểu huyệt.

Tình huống hậu huyệt lần này đều thấy rõ ràng, tựa hồ là bởi vì phía trước bị nắm chặt không thể phát tiết, nội bích giờ phút này đang dùng sức mυ'ŧ đồ của mình, chất lỏng da^ʍ mỹ tràn ra đầy chân, mắt Hàn Cố đỏ lên, thậm chí không để ý đến lời cầu xin của Sở Lệnh mà điên cuồng xâm phạm cậu.

Tính khí của Sở Lệnh đã trướng lên không chịu nổi, một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng từ qυყ đầυ chảy ra, nhưng hoàn toàn không đủ, cậu cực kỳ muốn phát tiết triệt để hơn, thế là cậu chỉ có thể phối hợp với động tác ra vào hung ác của Hàn Cố.

Hàn Cố vừa nỉ non tên Sở Lệnh, vừa thấp giọng nói: ” Thực xin lỗi.”

Sở Lệnh cảm thấy mình không chịu nổi kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt như vậy, nhưng tinh thần của cậu lại phi thường phấn khởi, giống như đang khát khao nhiều hơn.

Đợi đến khi Hàn Cố đến điểm giới hạn, bàn tay nắm chặt gốc rễ Sở Lệnh chậm rãi buông ra, từ phía dưới gốc tính khí chậm rãi vuốt lên trên. Trong nháy mắt đó cảm giác rất kỳ diệu, tϊиɧ ɖϊ©h͙ giống như bị động tác của Hàn Cố dẫn dắt chậm rãi chảy ra, cảm giác cao trào kéo dài mấy chục giây.

Sở Lệnh đã hoàn toàn mơ màng, cậu nằm trên giường không thể cử động, thân thể vẫn vô thức run rẩy, làm sao có thể thoải mái như vậy chứ?