Edit: Điềm Điềm
***********************
Sở Lệnh cần bổ sung thêm nước và một ít thức ăn.
Cậu mất nước quá nhiều, cả giường ướt đẫm, sau khi phát tiết qua, khô nóng trên người thật vất vả mới lui xuống được một chút. Nhưng đây cũng chỉ là tạm thời, rất nhanh đợt phát tình tiếp theo lại muốn tập kích.
Hàn Cố ngồi ở một bên, yên lặng nhìn cậu.
Sở Lệnh đón nhận ánh mắt của hắn, tuy rằng có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn hỏi: ” Làm sao vậy? ”
” Em không nên nói những lời như vậy, tôi sẽ coi là thật.”
Sở Lệnh nở nụ cười, ” Tôi vốn nói thật mà. “
Tuy rằng làm đến hai người đều mất đi lý trí, nhưng ít nhất cũng đạt được mục đích.
Hàn Cố thở dài một hơi, ” Ở trên giường kɧıêυ ҡɧí©ɧ, em sẽ chịu thiệt đó.”
Sở Lệnh không nói gì nữa, cậu không có vạch trần chút tâm tư của mình, mặc kệ Hàn Cố không hiểu rõ cũng không sao cả.
Uớc chừng hai giờ sau, Sở Lệnh lại bắt đầu cảm thấy thân thể nóng lên.
Hàn Cố tùy thời đều lưu ý tình huống của cậu: ” Bắt đầu rồi? ”
” Ừm.” Sở Lệnh cau mày, sắc mặt bắt đầu hồng nhuận.
Tựa như sau khi có lần đầu tiên, mọi chuyện sau đó đều trở nên suôn sẻ hơn.
Nam nhân đứng dậy, kéo khăn tắm trên người mình ra, lại kéo Sở Lệnh đến gần, lột sạch đối phương, để cho cậu tách chân ngồi trên người mình. Đầu ngón tay hướng hậu huyệt dò xét, Sở Lệnh run rẩy rất nhẹ, vừa mới làm không bao lâu, hiện tại đã trơn trượt đến mức không cần khuếch trương cũng có thể trực tiếp tiến vào, hậu huyệt thậm chí còn bắt đầu đóng mở.
Nhưng Hàn Cố không trực tiếp tiến vào, rút ngón tay ra, nâng cằm Sở Lệnh lên, hôn môi với cậu trước. Đầu lưỡi mở ra môi thịt mềm mại, nhẹ nhàng quét một vòng, đi trêu chọc đầu lưỡi đối phương, Sở Lệnh phối hợp mở miệng, để cho thứ linh hoạt ấm áp kia chui vào, thậm chí còn khép lại hai môi dùng sức hút liếʍ một chút, hai đầu lưỡi rất nhanh dây dưa cùng một chỗ, phát ra tiếng nước chậc chậc mờ ám.
Lúc này đây hai người đều thanh tỉnh, cả hai đều biết đối phương đang làm cái gì. Hàn Cố vẫn là Hàn Cố dịu dàng kia, giống như mấy giờ trước người đè mạnh lên người cậu không phải hắn vậy.
Sở Lệnh nghiêng đầu đi chuyển đổi các góc độ khác nhau, nụ hôn càng thêm sâu. Tay Hàn Cố thì bắt đầu di chuyển trên người cậu, từ sống lưng trần trụi, trượt xuống mông, lại di chuyển lên núʍ ѵú mẫn cảm trước ngực, vòng eo mềm dẻo, bên trong đùi trắng nõn co dãn, đầu gối lõm xuống, bắp chân cong duyên dáng, mắt cá chân gợi cảm, lực đạo lúc nặng lúc nhẹ, thậm chí cố ý dừng lại ở bộ vị nhạy cảm nhất của Sở Lệnh không rời đi.
Toàn thân Sở Lệnh từ trên xuống dưới dường như bị sờ soạng khắp một lượt, cảm giác tê dại giống như có dòng điện trong nháy mắt chạy thẳng tới đại não, thông đến tứ chi, loại ái dục kɧıêυ ҡɧí©ɧ này làm cho cậu nhẹ nhàng hừ một tiếng mềm mại, hô hấp bắt đầu rối loạn. Nhưng Hàn Cố dường như không muốn buông tha môi cậu, vẫn không ngừng cắn, mυ'ŧ, hôn đến khi cánh môi sưng đỏ.
Sở Lệnh phát ra âm ủy khuất, dùng tính khí đang bất mãn của mình chống lên bụng Hàn Cố, thậm chí lớn mật nắm lấy một tay của hắn để an ủi phía trước của mình. Hàn Cố phối hợp dùng tay vuốt một cái từ đầu đến gốc, ngón cái ấn vào qυყ đầυ đang hưng phấn, chọc qua đảo lại lỗ nhỏ.
” Ưm… ưm” Cho dù miệng bịt kín, Sở Lệnh vẫn dùng giọng mũi hừ ra một tiếng sung sướиɠ, theo động tác tay người nọ tăng nhanh, âm điệu trở nên dồn dập. Hàn Cố cố ý buông môi cậu ra, làm cho những tiếng rêи ɾỉ kiềm nén biến thành tiếng rêи ɾỉ êm tai, ” Ha..a…..a…!”
Nhưng Hàn Cố chỉ động được một nửa liền dừng lại, lấy tay đỡ lấy eo cậu, khàn giọng nói: ” Ngồi lên đi. ”
Sở Lệnh lập tức ngoan ngoãn thuận theo kề sát thân thể, hai tay vịn bả vai Hàn Cố, tự mình ưỡn chân cùng thắt lưng, dán lên trên côn ŧᏂịŧ nóng rực cứng đến không chịu nổi. Chẳng qua chỉ mới vừa phủ lên mà thôi, cũng đã có thể cảm giác được từng đường gân mạnh mẽ.
Sở Lệnh có chút rụt rè lui ra, lại bị tay người nọ kiên định đè thắt lưng trầm xuống. Ngay lúc sắp kết hợp, cậu ma xui quỷ khiến mở mắt ra, đối diện với ánh mắt Hàn Cố. Trong mắt hai người đều có một mảnh tình cảm phức tạp.
Chưa kịp suy nghĩ đó là gì, thì đã bị nhấn ngồi xuống.
“ A—a—!!!”
So với lần đầu tiên, tiếng rêи ɾỉ của Sở Lệnh đã thoải mái hơn rất nhiều. Côn ŧᏂịŧ thô dài dường như được cơ thể cậu dung hợp mà không cần cố sức, tuy vẫn căng đầy và đau đớn, nhưng điều khó bỏ qua hơn đó là kɧoáı ©ảʍ khi ma sát và cảm giác thỏa mãn khi được lấp đầy hoàn toàn. Sở Lệnh thở gấp, dần thích ứng với sự xâm nhập của dị vật trong cơ thể.
Mà lúc này Hàn Cố lại không lập tức động đậy, hắn một mực nhìn Sở Lệnh, nhìn đôi môi cậu bị mình hôn đến sưng đỏ, nhìn cậu bởi vì kɧoáı ©ảʍ mà toát ra thần thái mê say, nhìn cả người cậu tản mát ra mùi vị tìиɧ ɖu͙©.
Nhưng mà lần này Sở Lệnh lại gấp gáp, cậu nâng thắt lưng lên, lại nặng nề ngồi xuống. Vách thịt bên trong theo động tác thu lại, gắt gao kẹp chặt vật trong cơ thể, cảm giác tồn tại dị thường rõ ràng.
” Thật chặt.” Hàn Cố bị kẹp đến thất thần trong chốc lát, sau đó dùng sức đẩy lên trên, đâm đến chỗ mẫn cảm trong cơ thể.
Sở Lệnh rêи ɾỉ một tiếng, thân thể mềm nhũn ngã xuống người nam nhân.
Thế là Hàn Cố cũng không nhẫn nại nữa, hai tay nắm lấy cánh tay của cậu tách ra bên cạnh, lúc nông lúc sâu mà đưa đẩy.
Hai tay Sở Lệnh vòng quanh cổ người kia, sức lực toàn thân cơ hồ đều không còn, duy nhất có thể cảm giác rõ ràng được điểm chống đỡ vẫn là thứ không ngừng ra vào trong cơ thể mình.
Cậu căng thẳng co rút tay chân lại, lại không tự giác đem vách thịt co lại càng chặt, nam nhân như được khích lệ càng thêm tàn nhẫn làm cậu, Sở Lệnh trong miệng nức nở đã nghe không ra đang nói cái gì, ủy khuất hô: ” Hàn Cố…Hàn Cố…”
Hàn Cố quay đầu hôn cậu, nụ hôn phi thường nhẹ nhàng, nhưng trái ngược, nửa người dưới lại càng hung ác. Hắn gắt gao trói chặt eo Sở Lệnh, làm cho cậu không thể nhúc nhích, để cho cậu khóc lóc kêu lên, để cho cậu dùng trọng lượng toàn thân để thừa nhận xâm phạm của mình.
Hắn không hiểu chính mình đây là tâm tính gì, khi hắn cái gì cũng không thể làm, thì không để cho Sở Lệnh phát ra thanh âm; nhưng mà một khi có thể muốn làm gì thì làm, hắn lại muốn Sở Lệnh tận tình kêu lên, nghe cậu gọi tên mình, kêu đến khóc, thậm chí là cầu xin tha thứ.
Khi Sở Lệnh sắp phát tiết hắn đột nhiên ngừng lại, cứng rắn ngăn chặn du͙© vọиɠ đang muốn phát tiết của cậu.
Sở Lệnh quả nhiên sụp đổ, vừa lắc đầu vừa thở dốc nói: ” Tôi muốn bắn… tôi muốn bắn mà…”
Người đàn ông nói, ” Hãy để tôi đi vào đi.”
Sở Lệnh nghe thấy những lời này, thân thể run rẩy một chút, mở mí mắt có chút ẩm ướt, theo bản năng lắc đầu, ” Chúng ta đã nói rõ rồi mà.”
” Để tôi đi vào đó đi.”
” Anh” Sở Lệnh vẫn lắc đầu, nhưng tựa hồ có chút không xác định.
” Tôi muốn đi vào.”
Đây là một tuyên bố không cho phép từ chối.
Sở Lệnh không nói gì, thân thể tựa hồ bởi vì khí tức áp chế mà liên tục run rẩy, không nói ra rốt cuộc là sợ hãi hay là hưng phấn.
Nam nhân lại một lần nữa động đậy, lần này chậm rãi rút ra, lại đổi góc độ tiến vào, một bên đưa đẩy một bên tìm kiếm nơi bí mẩn cảm nhất trong thân thể, cũng là nơi không thể chạm vào nhất.
Trong đầu Sở Lệnh vẫn trống rỗng, có chút hoảng hốt, nhưng thân thể phát tình đối với kɧoáı ©ảʍ mà nói không kháng cự được, cậu trong quá trình ra vào như vậy vẫn có cảm giác, thậm chí thỉnh thoảng cọ cọ lên người nam nhân, thẳng đến khi tính khí hắn đặt ở chỗ ẩn mật nhất trên thân thể, cậu kinh hô một tiếng, phía trước dĩ nhiên đã nhịn không được chảy ra tinh thủy.
” Là nơi này.” Hàn Cố xác nhận nói, lại hơi di chuyển tư thế, giống như đang chuẩn bị đầy đủ cho chuyện xảy ra tiếp theo. Mà Sở Lệnh tựa hồ cuối cùng cũng cảm thấy sợ hãi, nhớ lại điều gì đó làm cho thân thể cậu không khỏi run lên. Hàn Cố nắm lấy tay chân không ngừng nhúc nhích của cậu, khẽ hôn lên má cậu trấn an nói: ” Đừng sợ, sẽ không có việc gì. ”
Khi hắn nói câu này xong, cậu lại bị xâm nhập ngày càng sâu hơn. Côn ŧᏂịŧ cứng rắn đi vào khoang sinh sản, không ngừng tiến thẳng vào bên trong.
” Đừng mà──” Sở Lệnh kêu lên một tiếng, ngay sau đó kɧoáı ©ảʍ đầy trời đánh úp lại, cậu bị cảm giác sung sướиɠ điên cuồng này tập kích, hoàn toàn không thể động đậy, bị ép xuất tinh một cách mất kiểm soát, trong miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ yếu ớt mà khát vọng.
Lúc bị tiến vào là sợ hãi, sau khi bị tiến vào hoàn toàn chỉ có thể thuận theo du͙© vọиɠ. Giống như bản năng Alpha là chinh phục, là xâm chiếm; bản năng Omega là vâng lời, là thần phục. Cậu hoàn toàn không kháng cự được ý nguyện mạnh mẽ của Hàn Cố, thậm chí chỉ có thể gắt gao bám lấy đối phương.
” A… cho tôi…” Sở Lệnh bị kɧoáı ©ảʍ bức ra nước mắt, cậu thậm chí cũng không biết đây rốt cuộc có phải là ý nguyện của mình hay không, chỉ có thể cầu xin.
Hàn Cố lại nghiêng người hôn cậu, dùng sức đưa đẩy, côn ŧᏂịŧ giật giật vài cái, thế nhưng trước khi nghênh đón cao trào lại lui ra.
Sở Lệnh cảm nhận được động tác của hắn, khϊếp sợ cứng đờ thân thể. Cậu thậm chí còn chưa hiểu được, thì một luồng nhiệt đã được phun ra từ mông cho đến đùi.
Không có tạo kết mà xuất tinh đối với Alpha mà nói, không thể nghi ngờ là một loại tra tấn tinh thần.
Hàn Cố cơ hồ là dùng hết sức lực toàn thân mới khắc chế bản năng không tạo thành kết trong cơ thể đối phương, hắn vẫn còn ở bên tai cậu thở hổn hển, giống như đang cực lực nhẫn nại cái gì đó nói: ” Sở Lệnh, tôi hy vọng em hiểu được, vô luận như thế nào tôi cũng sẽ không thương tổn em lần nữa.”
Sở Lệnh cuối cùng cũng hiểu được, tựa như cậu muốn trợ giúp Hàn Cố cởi bỏ khúc mắc, đối phương cũng dùng phương thức tương tự trợ giúp cậu.
Sở Lệnh quả thực không biết nên nói cái gì cho phải, há miệng, lại ngậm miệng, cuối cùng vẫn nhịn không được mắng chửi: ” Cái tên ngốc này. ”