Đây không phải là lần đầu tiên bọn họ lên giường, nhưng lại là lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ với một người trong đó đang trong kỳ mẫn cảm.
Kỳ Hành ở trên giường rất biết săn sóc người khác, điểm này khi bọn họ còn là bạn giường Sở Hi Bạch đã biết. Bất quá tình huống lần này hơi khác một chút, động tác của Alpha có vẻ rất vội vàng, vừa hôn môi còn đồng thời mạnh bạo tháo thắt lưng và quần quân phục của Sở Hi Bạch.
Bàn tay phủ lớp chai dày từ vạt áo sơ mi dò xét vào, khác với vết sẹo dữ tợn đan xen khắp cả người mình, Sở Hi Bạch còn chưa lên chiến trường, cả người da thịt được nuông chiều nhẵn nhụi mê người, mỗi lần lên giường Kỳ Hành đều hận không thể dùng môi lưỡi hôn khắp từng tấc da thịt.
“Cục cưng, hình như hôm nay anh mới phát hiện da em trắng lạnh……”
Lúc nói lời này, Kỳ Hành thò hai ngón tay da^ʍ ô khối thịt mềm trong khoang miệng người dưới thân, đồng thời vừa mυ'ŧ hôn yết hầu của anh.
Kỳ thật cũng không phải hôm nay mới phát hiện, chỉ là Kỳ Hành hôm nay mới nói cho anh biết. Đầu lưỡi Sở Hi Bạch bị ngón tay kẹp lại đùa bỡn, nước miếng cũng từ khóe miệng chảy xuống đến cằm, anh khép răng lại, nhẹ nhàng cắn hai ngón tay kia.
Tay Alpha bỗng dưng dừng lại, Sở Hi Bạch ngậm ngón tay hắn ở giữa hai môi, đầu lưỡi ướt sũng từng chút từng chút liếʍ qua vết chai nơi ngón tay. Cái lưỡi mềm mại cùng vết chai thô ráp dính vào một chỗ, mang đến kɧoáı ©ảʍ không thể diễn tả nên lời.
Ngón tay Kỳ Hành hơi run lên, lần đầu tiên biết liếʍ ngón tay cũng có thể mang đến kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt như vậy. Không, có lẽ không phải vì hành động này, mà vì người đã làm hành động này.
Ánh mắt của hắn nhu hòa xuống, động tác ngắn ngủi ngừng lại vài giây, Sở Hi Bạch không hiểu vì sao ngẩng đầu, chạm phải một vùng biển sâu xanh thẳm.
Đôi mắt đó như thế nào, tin tưởng, gắn bó, chân thành, yêu thương cuồng nhiệt, đương nhiên cũng có chiếm hữu cùng du͙© vọиɠ. Nhưng Sở Hi Bạch biết, ánh mắt nóng bỏng cùng vui sướиɠ như vậy, chỉ trong lòng người đó thật sự tràn ngập yêu thương mới có.
Anh ấy yêu mình.
Sở Hi Bạch cảm giác mình sắp rơi vào vùng biển kia, anh đoán mặt mình phỏng chừng đỏ thẫm —— trên thực tế cũng thật như thế, tầm mắt nối tiếp, đầu tiên Kỳ Hành nhìn thấy đối phương giật mình ngẩn ra một chút, sau đó hai gò má nhanh chóng lan tràn một chút sắc đỏ. Hắn thật sự cực kỳ yêu dáng vẻ này của Sở Hi Bạch, nhịn không được cúi người hôn lên trán anh một cái.
Sở Hi Bạch cứ như vậy bị trấn an, anh vẫn cắn ngón tay Kỳ Hành, lại nâng cánh tay của mình kéo Alpha xuống. Cánh tay trắng có lực vòng quanh vai, trán hai người kề sát nhau, Sở Hi Bạch khẽ giật môi, cất tiếng rất nhẹ:
“Tiếp tục đi.”
Sở Hi Bạch dứt lời, hương cam ngọt ngào trong nháy mắt tản ra cùng tuyết tùng ẩm ướt quấn quýt, dung hợp, cuối cùng tuy hai mà một.
Ánh mắt Kỳ Hành càng sâu, hắn lại lần nữa hạ xuống rất nhiều nụ hôn, dẫn dắt tiết tấu dần dần đi về phía nhiệt liệt. Hắn biết rõ qua không lâu nữa mình sẽ rơi vào hố sâu của du͙© vọиɠ, mà người dưới thân này hiển nhiên còn chưa đủ động tình, tùy tiện xâm nhập sẽ làm bị thương đến anh.
Tình yêu của hai A có điểm này không tốt, mỗi lần dạo đầu đều phải làm rất lâu.
Kỳ Hành cố gắng chống đỡ ý thức mở rộng cho Sở Hi Bạch. Hắn đem chân dài dưới thân kéo vào trong khuỷu tay, tay trái vẫn để cho đối phương cắn, tay phải thì ở huyệt khẩu quanh quẩn vài vòng, thừa dịp hôn lên l*иg ngực trắng của Sở Hi Bạch cắm một ngón tay đi vào.
Thân thể Sở Hi Bạch chấn động, chờ đến khi áp xuống tiếng kinh hô bị bức đến thốt ra, mới phát hiện ngón tay ngậm trong môi bị anh cắn ra một vòng dấu răng thật sâu. Anh cảm thấy có chút áy náy, thế là ngậm mυ'ŧ chỗ kia hai cái, Kỳ Hành thấy anh đã khôi phục lại, môi lưỡi liền từ từ đi xuống phía dưới, khi đi ngang qua cái rốn nhỏ nhắn mượt mà kia, Alpha dùng đầu lưỡi liếʍ một cái, chọc cho đối phương run rẩy đồng thời đưa vào ngón tay thứ hai.
Ở trong trường học, Sở Hi Bạch bị gọi là đóa hoa cao lãnh, chỉ có Kỳ Hành mới biết thân thể người này nhiệt tình đến mức nào.
Vách trong nóng ẩm dần dần tiết ra nước, thậm chí ra vào đều phát ra tiếng nước lép nhép. Nhìn người dưới thân bởi vì mình mà sắc mặt trở nên ửng hồng thở không nổi, nội tâm độc chiếm cùng du͙© vọиɠ của Alpha cực kỳ thỏa mãn.
Rất nhanh ngón tay ra vào biến thành ba ngón, cuối cùng là bốn ngón, Kỳ Hành cuối cùng nhịn không được nữa, gian nan khàn khàn hỏi: “Được không?”
Từ lúc tiêm thuốc đến bây giờ, đã qua gần một giờ, Sở Hi Bạch cảm giác được trạng thái tinh thần của đối phương đã gần kề biên giới, chỉ sợ chỉ cần anh vừa nói “Được”, Kỳ Hành sẽ lập tức rơi vào hố sâu du͙© vọиɠ.
“……”
Nhưng mà Sở Hi Bạch cũng chỉ có thể thỏa hiệp. Đây là bạn trai mà anh đã bỏ ra rất nhiều công sức để theo đuổi, anh ngoại trừ cưng chiều còn có thể làm gì.
Thời kỳ mẫn cảm của Alpha cũng không phải đùa giỡn, cho dù là thể chất S anh cũng khó tránh khỏi lúc sau phải nghỉ ngơi vài ngày. Sở Hi Bạch không dấu vết xoa xoa eo, ở trong lòng thở dài, vô cùng thuận theo ôm cổ Kỳ Hành, ngầm đồng ý nhắm mắt lại:
“Tiến vào đi.”
Đây là lời mời. Cũng là tín hiệu mãnh thú sắp ra khỏi l*иg.
Ánh mắt Alpha bỗng nhiên trở nên nguy hiểm, ngay cả hương tuyết tùng trong không khí cũng trở nên bén nhọn lạnh lẽo. Gen khắc vào trong xương tủy khát vọng khống chế hết tất cả khiến Kỳ Hành muốn liều lĩnh đâm thủng người dưới thân, vứt bỏ linh hồn tùy ý ra vào nơi đó.
Nhưng không được.
Vật cứng nóng hổi chống nơi cửa vào mới được một phần đầu liền bị cản trở, tầng tầng thịt mềm cắn lấy hắn, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến da đầu Kỳ Hành tê dại.
Mặc dù đã khuếch trương đầy đủ, nhưng thân thể Alpha trời sinh không thích hợp để phục tùng, bọn họ cự tuyệt bị đè ở dưới thân tiến vào. Nhìn Sở Hi Bạch bởi vì thống khổ mà nhăn chặt mày, Kỳ Hành áp xuống tìиɧ ɖu͙© dưới bụng càng lúc càng nóng rực, cúi đầu hôn lên trán đầy mồ hôi lạnh của người thương, hỏi: “Còn ổn không?”
“Còn, còn ổn……”
Đây hầu như là quá trình mỗi một lần làʍ t̠ìиɦ đều phải trải qua, kỳ thật Sở Hi Bạch đã quen rồi. Anh đưa tay ôm cổ Kỳ Hành, hai người dán cực gần, nhiệt độ của một thân thể khác truyền tới, làm cho thân thể anh cũng dần dần nóng lên, tràn ngập sóng tình.
Khác với sự hấp dẫn của AO, tin tức tố của AA đa phần bài xích lẫn nhau, cũng chính bởi vì như thế, mỗi một lần bọn họ làʍ t̠ìиɦ tin tức tố giao hòa, luôn làm cho Sở Hi Bạch vừa mơ hồ bài xích rồi lại nhịn không được trầm luân.
Anh xoa dịu sự khó chịu bị cưỡng ép tiến vào, từ phía dưới nhìn chăm chú vào đôi mắt ẩn nhẫn đỏ bừng của Kỳ Hành, không khỏi trong lòng mềm nhũn, buông lỏng ngón tay đang cắn ra. Chủ nhân của ngón tay biết đây là được cho phép tiến thêm một bước nữa, thế là biết nghe lời như nước chảy mây trôi nắm lấy vòng eo thon chắc của người dưới thân.
Dươиɠ ѵậŧ ở phía sau hơi tiến vào đã vận sức chờ phát động, Kỳ Hành liếʍ mở đôi môi cắn chặt của Sở Hi Bạch, cuốn lấy đầu lưỡi trao một nụ hôn dài thân mật. Đôi môi này dày mỏng vừa phải, mềm mại như bên trong người này, khiến Kỳ Hành chỉ muốn hôn thêm nữa.
Nụ hôn nóng bỏng từ khóe môi chuyển đến vành tai, tiếng nói trầm thấp của Alpha quanh quẩn ở bên tai, Sở Hi Bạch rụt cổ lại, chỉ nghe Kỳ Hành dụ dỗ nói: “Thả lỏng một chút được không…… Cưng à, cho anh vào…… Hở?”
Tên này thật sự quá phạm quy, biết rõ anh chịu không nổi lời năn nỉ như vậy. Ý thức Sở Hi Bạch rối tung cả lên, không thể nghi ngờ, anh cũng đã bị mê ly trong tìиɧ ɖu͙©, chỉ là bởi vì làm sinh viên trường quân sự được huấn luyện chống cự tin tức tố mới có thể duy trì tỉnh táo ngắn ngủi.
Nhưng chút tỉnh táo này rất nhanh sẽ bị ngọn lửa nóng bỏng của tìиɧ ɖu͙© thiêu cháy sạch sẽ.
“Ừm… A…… Tiến, tiến vào đi.”
Sở Hi Bạch nhắm hai mắt lại, nỗ lực thả lỏng cơ bắp căng chặt nơi riêng tư, đồng thời hai chân nâng lên, quấn lấy thắt lưng Kỳ Hành.
Hậu huyệt ướŧ áŧ thả lỏng, ngoan ngoãn nuốt vào kích cỡ quen thuộc trong lòng, tiếng rêи ɾỉ vỡ vụn từ trong đôi môi run rẩy, lại bị Kỳ Hành nuốt hết tất cả.
Bé cưng của hắn không thích kêu quá lợi hại, vì để cho anh ngày hôm sau không đến nỗi quá thẹn thùng, Kỳ Hành quyết định giúp anh một chút.
Vật cứng có kích thước khả quan trực tiếp phá vỡ hành lang, đến chỗ mẫn cảm sâu nhất, thịt mềm xếp chồng lên nhau giống như vô số cái miệng nhỏ đồng thời mυ'ŧ vào, cảm giác khó có thể diễn tả khiến Kỳ Hành vui sướиɠ thở ra một hơi.
“Bảo bối, thật thoải mái……”
“Bé yêu, em rất nhiệt tình……”
Giọng nói từ tính chứa đầy tìиɧ ɖu͙© ở bên tai kể lại cảm nhận của mình, Sở Hi Bạch mặc dù cảm thấy cực kỳ thẹn, nhưng cũng bị Kỳ Hành mê hoặc, khi hôn lại nâng thắt lưng thẳng hông, để cho đối phương có thể tùy ý mạnh mẽ trên cơ thể mình.
“Ưm a…… đừng, đừng quá nhanh, chậm một chút……”
Vật cứng nóng bỏng chôn sâu trong cơ thể đầu tiên không nhanh không chậm co rút, đợi đến khi Sở Hi Bạch dần dần thích ứng, Kỳ Hành liền bắt đầu không chút thương tiếc đẩy hông va chạm. Hắn vốn đang trong kỳ mẫn cảm, có thể kiên trì dịu dàng lâu như vậy đã không dễ dàng, cũng may người thương của hắn là một Alpha khác, thể chất so với Omega cùng Beta bình thường mạnh hơn nhiều.
Một hồi tình sự rơi vào cảnh đẹp, dươиɠ ѵậŧ trong hậu huyệt chặt chẽ lần lượt cọ qua một chút nơi mẫn cảm sâu tận bên trong, như thổi bùng lên chút đốm lửa nóng bỏng, cuối cùng bừng lên giống lửa cháy lan đồng.
Kỳ Hành lại hôn lên cái cổ yếu ớt của người yêu, đôi tay cũng không nhàn rỗi, một tay ôm lấy eo đối phương không ngừng ve vuốt, một tay phủ lên l*иg ngực như quả hồng trong suốt. Không có môi của Alpha bịt kín, tiếng khóc kéo dài trong miệng Sở Hi Bạch bật thốt ra, ý thức mơ hồ vẫn còn nhớ rõ những hành động này quá xấu hổ, nhưng lại thật sự nhịn không được, chỉ có thể giơ tay che mặt lại, tự sa ngã cất lên tiếng rêи ɾỉ.
Kỳ Hành là một cao thủ tán tỉnh, nhiều lần hoan ái đã sớm khiến hắn cực kỳ hiểu rõ thân thể bạn đời. Hắn biết đυ.ng vào chỗ nào sẽ khiến cho đối phương run rẩy, hôn môi chỗ nào sẽ nhận được phản ứng đáng yêu không thể ngờ tới, cho nên khi thân thể Sở Hi Bạch chấn động mạnh mẽ, hắn liền biết người dưới thân sắp tới.
Sự tích lũy kɧoáı ©ảʍ đòi hỏi cả một quá trình, để đạt tới sự phát tiết cuối cùng lại vô cùng đơn giản —— chỉ cần một cái đυ.ng chạm giản đơn, hoặc một nụ hôn thực nhẹ.
Thân thể Sở Hi Bạch đã sớm rơi vào tìиɧ ɖu͙©, ý thức mông lung cùng sự an ủi thoải mái làm anh cứ ngỡ đang bay lượn trên mây. Lại một lần cọ qua nơi muốn mạng kia, anh phát ra một tiếng kinh hô, đang muốn thuận thế phát ra, lại bị người nào đó không có ý tốt ngăn cản lối ra.
“Này a!!…… Anh, buông tay ra!”
Thân thể Sở Hi Bạch trong nháy mắt căng cứng, ngay cả hậu huyệt cũng đồng thời siết chặt, thịt mềm không ngừng mấp máy xoắn chặt, hận không thể đem vật cứng trong đó trực tiếp xoắn đứt.
“Siii ——” Kỳ Hành không nghĩ tới anh phản ứng lớn như thế, đột nhiên không kịp đề phòng thiếu chút nữa liền tước vũ khí. Hắn cười một tiếng, nhìn thẳng vào đôi mắt của người dưới thân dấy lên lửa, cười nói: “Bé yêu nhanh như vậy không được đâu, anh còn chưa sướиɠ mà.”
“Kỳ Hành, buông ra!”
Tìиɧ ɖu͙© mãnh liệt ở nơi cao trào bị cắt đứt mạnh mẽ, cảm giác tϊиɧ ɖϊ©h͙ trào ngược khó có thể dùng ngôn ngữ miêu tả, thân thể trong nháy mắt phát ra nhu cầu mãnh liệt khát vọng giải thoát, nhưng mà người có thể thỏa mãn cho anh, cũng là người trong nháy mắt khiến anh từ trên đỉnh núi rơi xuống đáy vực.
Sở Hi Bạch tự nhận mình đã đối xử đủ tốt với Kỳ Hành, kỳ mẫn cảm cũng cùng hắn càn quấy, nhưng tên này không chỉ không cho anh phát tiết, còn cực kỳ ác liệt xoa nắn lỗ nhỏ kia! Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt từ dưới thân truyền đến thần kinh, Sở Hi Bạch lại tràn ra hai tiếng rêи ɾỉ ngắn ngủi.
Kỳ Hành đương nhiên sẽ không buông tha cho anh như vậy, thứ nhân tố ác liệt trong xương cốt quấy phá, chẳng sợ hắn hiện tại hận không thể đem Sở Hi Bạch chia ra nuốt vào bụng, nhưng vừa nghĩ đến dựa theo kế hoạch tiến hành hắn có thể nhấm nháp miếng bánh ngọt càng ngon hơn, như vậy hắn liền có thể nhẫn nại.
Vừa nhẹ vừa nặng vuốt ve cái mông trắng vểnh của Sở Hi Bạch, Alpha ở cổ anh hôn mυ'ŧ ra dấu vết mới, rậm rạp chằng chịt vết hôn trải rộng trên cổ cùng l*иg ngực, nửa người trên của Sở Hi Bạch quả thực không một chỗ nào còn nguyên.
“Hôm nay anh muốn dịu dàng một chút, cho nên tụi mình từ từ tới thế nào?”
Kỳ Hành ác liệt xoa nắn phân thân của bạn đời, thân là A chất lượng cao, kích cỡ của bọn họ đều rất tốt, trong lúc nhất thời thế nhưng làm hắn chơi đến nghiện. Móng tay gạt lên miệng nhỏ không ngừng tràn ra chất dịch, vật nhỏ này bị chơi đùa đến căng to ẩm ướt nóng bỏng, Kỳ Hành vui vẻ làm không biết mệt trêu chọc nó, mỗi lần Sở Hi Bạch lêи đỉиɦ lại nhanh chóng lấp kín lối ra, vật nhỏ giống như chủ nhân của nó, bị đùa bỡn vô cùng đáng thương.
Đột nhiên Alpha như nghĩ tới cái gì đó, bổ sung một câu: “Đương nhiên, nếu em muốn nói……” Hắn hôn lên chóp mũi Sở Hi Bạch, “Vậy thì phải tự mình cầm, bé cưng.”
Ý đồ của Kỳ Hành rốt cục bại lộ, cho nên hôm nay hắn làm ra như vậy, chỉ vì, chỉ vì mình có thể chủ động?
Sở Hi Bạch tức giận lại có chút buồn cười, anh không khỏi nghĩ lại mình gần đây có phải lạnh nhạt bạn đời hay không, mới để cho hắn làm ra loại hành động tranh yêu như đứa nhỏ này.
Sau một lúc lâu không nhận được đáp lại, Kỳ Hành cũng không sốt ruột, hắn chậm rãi di chuyển thân dưới, hung hăng chạm hai cái gần nơi cửa khoang sinh sản đã thoái hóa của Alpha. Sở Hi Bạch phát ra một tiếng kinh hô, cái mông vểnh lên từng đợt sóng ập đến, cửa khoang sinh sản bị chạm đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm anh siết chặt tấm lưng rắn chắc của Kỳ Hành.
“Bé yêu, em nói xem, lúc này anh đi vào sẽ như thế nào đây?” Kỳ Hành híp mắt, lời nói trở nên nguy hiểm.
Khoang sinh sản của Alpha không có chức năng thai nghén, nhưng khi dươиɠ ѵậŧ đi vào nơi đó vẫn sẽ gây nên kɧoáı ©ảʍ ngập trời. Trước kia bọn họ không phải chưa từng đi vào, cái cảm giác kia quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá mãnh liệt, chỉ thẳng tiến vào đã có thể làm Sở Hi Bạch trong nháy mắt đạt tới cao trào.
Loại cảm giác này quá khó khống chế, bởi vậy Sở Hi Bạch trước nay chỉ cho phép hắn ở trong tình huống chuẩn bị đầy đủ tiến vào, mà trước mắt hiển nhiên không thích hợp, bọn họ thậm chí còn chưa bắn qua một lần, càng miễn bàn hiện tại Kỳ Hành còn đang kỳ mẫn cảm. Nếu thật sự để Kỳ Hành tiến vào, Sở Hi Bạch dám khẳng định, anh nhất định sẽ chết trong phòng huấn luyện này.
Kỳ Hành hiển nhiên cũng ý thức được vấn đề này, cho nên thay vì nói hắn đưa ra hai lựa chọn —— vào khoang sinh sản, hoặc là tự mình động —— chi bằng nói từ đầu đến cuối chỉ có một lựa chọn, nếu Sở Hi Bạch còn muốn sống sót ra khỏi phòng huấn luyện này.
Sở Hi Bạch buồn rầu nhíu mày.
Trước khi anh tỏ tình sao lại không phát hiện bản tính người này xấu xa như vậy. Không, trên thực tế anh đã sớm phát hiện, chỉ là Kỳ Hành quá mức chói mắt, chút xấu xa không nhầm gì này đều có thể bao dung.
Huống chi, anh càng hưởng thụ thích hơn tính tình thoải mái như vậy.
“Nếu muốn em chủ động, như vậy……”
Sở Hi Bạch hồng hai má bàn tay đặt lên vai cùng eo Alpha, trong nháy mắt trời đất quay cuồng, hai người liền ở tư thế phía dưới gắn liền nhau xoay người. Tư thế này quá sâu, dươиɠ ѵậŧ chôn thật sâu trong lối nhỏ ẩm ướt nóng bỏng, giống như chỉ cần tiến thêm một chút đã có thể hôn lên cửa khoang sinh sản mẫn cảm.
“A……” Hai tay Sở Hi Bạch chống lên l*иg ngực người thương để giữ cân bằng, sau đó môi răng đi tới nơi gáy trơn bóng, dùng răng hung hăng cắn một cái.
Sau khi anh cắn vào thịt sau gáy Alpha bổ xong câu nói: “Anh phải nghe theo em.”
“Tất nhiên không thành vấn đề.” Kỳ Hành đáp ứng rất nhanh, ở phía dưới cũng không làm cho hắn cảm thấy khó chịu, đối với bọn họ mà nói những thứ này chẳng qua chỉ là một chút tình thú giữa những người yêu nhau.
Từ phía dưới nhìn lên, cảnh đẹp đập vào mắt, tay Alpha cũng không thành thật, theo cơ bắp đùi bóng loáng có lực chậm rãi hướng lên trên, một cái tay khác giữ chặt cổ tay Sở Hi Bạch. Hắn kéo tay đối phương đến bên môi, hôn lên xương cổ tay hình dáng xinh đẹp, giọng nói của hắn trải qua lửa tình đê mê có vẻ quá mức du dương:
“Bé cưng, không cần thương tiếc anh chi.”
Ha, nhìn một chút đi, đây là Alpha.
Alpha làʍ t̠ìиɦ không bao giờ dịu dàng, tất cả sự dịu dàng có thể chỉ là biểu hiện của đạo đức giả.
Alpha chân chính cho dù làʍ t̠ìиɦ cũng như đang đánh nhau, bọn họ giống như thú hoang cắn xé, cướp đoạt, giao cấu, dấu răng phủ đầy mỗi một tấc da thịt mà mắt thường có thể thấy được. Hàm răng cắn chặt sau cổ, rót vào một lượng lớn tin tức tố, chơi mềm anh, chơi anh nhiều hơn nữa. Cái gì, tin tức tố tương tự sẽ làm Alpha không thoải mái? Ha, mặc kệ nó!
Con thú hoang tràn ngập tính độc chiếm cướp đoạt mới là Alpha. Khác với Alpha của Omega, Beta.
Ánh mắt Kỳ Hành dần dần hưng phấn lên.
Đúng rồi, nên như thế này, đây mới là ý thức cướp đoạt mà Alpha nên có.
Đến đây đi bé yêu ơi, để anh nhìn xem, em còn có thể cho anh bao nhiêu niềm sung sướиɠ ngoài ý muốn.
Alpha trong thời kỳ mẫn cảm lặng lẽ nở nụ cười, hắn giơ tay ấn gáy người thương, ở tuyến thể xoa nhẹ hai vòng.
Sau đó nghiêng người thăm dò, ở nơi đó rơi xuống một nụ hôn rất nhẹ, rất nhẹ.