Tống Hạo rời giường tiến đến ngăn kéo tủ, từ đó lấy ra một chiếc camera, hết sức lưu manh mà nhìn lên cơ thể không mảnh vải che thân của người trên giường. Thẩm Dương lúc này vẫn đang trong tư thế nằm quỳ, mông lớn nhô cao, bày ra tư thế phong tình.
Tất cả dáng vẻ đó của cậu đều được Tống Hạo thu vào ống kính, anh điều chỉnh camera, đặt nó lên tủ đầu giường sao cho bắt trọn được mọi chi tiết. Thẩm Dương lúc này hai mắt đã ngấn nước, mặt ửng đỏ vì du͙© vọиɠ, nhưng nhìn thấy hành động của Tống Hạo, cậu ra sức lắc đầu, yếu ớt cầu xin
-" Ông chủ....đừng quay lại...mất mặt lắm"
-" Nhìn dáng vẻ em đê tiện gợϊ ȶìиᏂ như vậy, không lưu giữ lại chút kỉ niệm thì thật lãng phí"
Bỏ qua lời khẩn cầu của cậu, anh chỉnh sửa lại vị trí camera một chút rồi vô cùng hài lòng mà bước lên giường. Đối diện với cánh mông trắng nõn no đủ của cậu, anh không nhịn được mà đánh lên nó một tiếng "chát" khiến thịt mông rung lắc, đau đớn từ mông truyền đến làm Thẩm Dương rêи ɾỉ, cậu cắn cắn môi dưới chịu đựng bàn tay to lớn đang mạnh mẽ đem mông cậu nhào nặn xoa nắn
Đột nhiên, hai bàn tay đột ngột buông ra, trong lúc cậu còn chưa kịp suy nghĩ gì, một ngón tay đã luồn vào khe huyệt chặt khít hồng hào đã nhớt nhát đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của cậu. Lỗ nhỏ đằng sau đột nhiên bị vật lạ xâm nhập khiến cả người cậu bỗng căng cứng, cảm nhận ngón tay anh đang dần tiến vào, đem dâʍ ŧᏂủy̠ từ trước đó từ từ khuếch tán xung quanh huyệt động, Thẩm Dương thoải mái rên lên, hai ngón tay nữa lại bất ngờ được cho vào.
-" A...." Cậu vặn vẹo mông, hai tay bấu chặt ga giường
Ba ngón tay thi nhau chọc ngoáy trong hậu huyệt, nhờ có dâʍ ŧᏂủy̠, việc ra vào cũng ngày càng thuận lợi, đẩy mạnh tốc độ khuấy đảo lỗ nhỏ. Cả tay anh dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ từ cúc huyệt chảy ra, Tống Hạo nhìn vào bàn tay dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của mình, không nhịn được véo lên thịt mông mềm mại trước mặt
-" Đồ dâʍ đãиɠ nhà em, không chỉ có lỗ bướm dâʍ đãиɠ khát tình mà cái lỗ đằng sau này cũng nhiều nước không kém. Có phải ngày nào lỗ nhỏ cũng thèm được cᏂị©Ꮒ?"
Cậu còn chưa kịp trả lời thì cúc huyệt đằng sau bị côn ŧᏂịŧ thô cứng mạnh mẽ đâm vào, dù sao cũng là lần đầu cúc huyệt bị khai phá, miệng huyệt chặt khít khó khăn bao lấy côn ŧᏂịŧ. Đau như cơ thể bị xé ra thành 2 mảnh, cậu nhăn mặt
-" A....ông chủ....nhẹ một chút"
Lông mày Thẩm Dương nhíu chặt, biểu tình thống khổ, Tống Hạo bên này cũng chật vật không kém, côn ŧᏂịŧ thô dài khó khăn tiến vào. Kích cỡ của côn ŧᏂịŧ so với cúc huyệt đằng sau thật sự quá lớn, vách thịt căng chặt ôm lấy côn ŧᏂịŧ
-" Ngoan. Thả lỏng một chút, côn ŧᏂịŧ ông chủ sắp bị em cắn hỏng rồi"
Thẩm Dương nghe vậy chỉ có thể nén lại đau đớn nơi hậu huyệt cố gắng thả lỏng cơ thể. Cảm nhận miệng huyệt đã thả lỏng hơn, Tống Hạo mới chậm chạp di chuyển, đem côn ŧᏂịŧ từ từ ra vào hậu huyệt. Vách thịt non mềm gắt gao ngậm nuốt côn ŧᏂịŧ.
Sau một hồi khuyếch trương, tao huyệt dần dần thích nghi với kích cỡ của côn ŧᏂịŧ, phun ra nuốt vào cũng mỗi lúc một thành thục, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy lênh láng dọc theo bắp đùi xuống ga giường tạo thành một đường óng ánh. Nhưng Tống Hạo vẫn không dám đẩy nhanh tốc độ vì sợ sẽ làm Thẩm Dương đau, dù sao đây cũng là cúc huyệt, không được giống như hoa huyệt phía trước. Tống Hạo thương hoa tiếc ngọc là vậy nhưng
-" Ông chủ....ưʍ...." Thẩm Dương vặn vẹo, cả người nóng bừng, hơi thở gấp gáp khó chịu lắc lắc cái mông. Cậu muốn nhiều hơn, côn ŧᏂịŧ ra vào chậm quá khiến lỗ nhỏ rất ngứa, chỉ muốn dị vật bên trong đâm rút mạnh mẽ, ngãi ngứa cho vách thịt. Nhưng vì e ngại camera đang chiếu vào mình, cậu không dám kêu lớn, chỉ có thể ư hử trong cổ họng, tiếng rên nhỏ như muỗi kêu
-" Hửm? Em nói nhỏ vậy sao tôi nghe được, nói lớn lên"
Thẩm Dương đỏ mặt, cắn cắn môi dưới đến đáng thương, sau một lúc vì không chịu được cảm giác ngứa ngáy như hàng ngàn con kiến đang bò xung quanh tiểu huyệt mới ngượng ngùng nói
-"Em...em ngứa....ông chủ...nhanh....nhanh chút...lỗ nhỏ ngứa quá"
Nhận được lời khẩn cầu như này của cậu, Tống Hạo vui còn chẳng kịp, mãnh mẽ đem côn ŧᏂịŧ dứt khoát đâm đến nơi sâu nhất của tao huyệt.
Phần hông mạnh mẽ đưa đẩy, lần nào cũng đem côn ŧᏂịŧ đâm đến nơi sâu nhất của lỗ huyệt, ở trong đó đâm tới đâm lui khiến cậu sung sướиɠ rên la, mông lớn nhịp nhàng phối hợp với sự ra vào của Tống Hạo, tại nơi hai người giao hợp dâʍ ŧᏂủy̠ vì chuyển động đâm rút của côn ŧᏂịŧ mà văng tứ tung. Mỗi lần va chạm đều phát ra âm thanh bạch bạch khiến người khác phải đỏ mặt
-"A....đúng rồi....sâu quá...côn ŧᏂịŧ đâm mạnh quá....muốn bị cᏂị©Ꮒ chết...."
Cả người cậu đung đưa theo nhịp thúc của côn ŧᏂịŧ, hai vυ' lớn lắc lư điên cuồng, toàn thân ửng hồng nóng rực vì du͙© vọиɠ, cổ họng không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ. Cơ thể chìm trong kɧoáı ©ảʍ khiến cậu liên tục bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, không thể kiểm soát mà rêи ɾỉ tạo ra thanh âm gợϊ ȶìиᏂ phóng túng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tống Hạo đằng sau, anh không ngừng đẩy mạnh đâm chọc, đem tiểu huyệt điên cuồng cᏂị©Ꮒ vào
-" Tiểu dâʍ đãиɠ, tiếng rên của em phóng đãng dụ hoặc như vậy, thật muốn ngày nào cũng đem em ra cᏂị©Ꮒ, để em ngày ngày da^ʍ kêu, miệng nhỏ ngày nào cũng phát ra âm thanh dâʍ đãиɠ"
Tống Hạo càng nói, thắt lưng càng điên cuồng luận động, côn ŧᏂịŧ mạnh mẽ đem hậu huyệt khai phá triệt để. Hai bộ phận gắt gao dính lấy nhau, nước da^ʍ thấm đẫm nơi giao hợp, tốc độ xỏ xuyên của côn ŧᏂịŧ lại càng nhanh đến kinh ngạc. Vách thịt non mềm ra sức ngậm lấy dị vật, miệng huyệt căng chặt không ngừng cắи ʍút̼, muốn đem côn ŧᏂịŧ tiến vào sâu hơn, lưu luyến không muốn côn ŧᏂịŧ đi ra.
-" Lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ, cắи ʍút̼ côn ŧᏂịŧ ông chủ thật lợi hại, lại còn biết chảy nước da^ʍ, lỗ da^ʍ không cho ông chủ rời đi rồi"
-" Ư...ưʍ...ông chủ....cᏂị©Ꮒ mạnh....đừng dừng lại....a"
Tiểu huyệt bên dưới của cậu tham lam ngậm lấy côn ŧᏂịŧ thô to, cứ theo động tác của anh mà thân thể lên lên xuống xuống theo nhịp, côn ŧᏂịŧ ở trong tiểu huyệt đâm thúc, không ngừng mang ra chất lỏng da^ʍ mỹ.
-" Sâu quá....mạnh quá....ông chủ lợi hại nhất...." Thẩm Dương thoải mái rêи ɾỉ, du͙© vọиɠ lấn át lý trí khiến cậu không còn bận tâm đến dáng vẻ phóng túng của mình, cũng không quan tâm camera, cả người giờ chỉ tập trung duy nhất vào côn ŧᏂịŧ đang đâm chọc trong cơ thể mình
-" Bé ngoan, gọi ông xã"
Anh hết sức lưu manh lợi dụng lúc cậu đang chìm đắm trong du͙© vọиɠ, liên tục dụ dỗ cậu, phía dưới vẫn suy trì tốc độ đâm rút như đóng cọc
Đầu óc cậu hiện tại vẫn đang nâng nâng mơ màng, hoàn toàn theo sự kiểm soát của Tống Hạo
-" Ông xã....a....ông xã...mạnh quá...đâm sâu quá....côn ŧᏂịŧ bự đang cᏂị©Ꮒ tiểu dâʍ đãиɠ...cᏂị©Ꮒ mạnh quá mất thôi....muốn bị cᏂị©Ꮒ hỏng "
Nghe được điều đang mong chờ, Tống Hạo mỉm cười đắc ý, tiếp tục không ngừng trêu chọc cậu, để cậu nói ra những lời phóng túng
-" Ông xã cᏂị©Ꮒ tiểu bảo bối có sướиɠ không hả? Muốn ông xã cᏂị©Ꮒ tiếp không"
-" Sướиɠ...ưʍ....ông xã lợi hại....côn ŧᏂịŧ bự cᏂị©Ꮒ hỏng lỗ nhỏ....muốn bị ông xã cᏂị©Ꮒ tiếp...a"
Tống Hạo càng nghe càng hưng phấn, dồn lực đâm thúc, không một chút nương tình, mơ hồ muốn đem tiểu huyệt cᏂị©Ꮒ nát. Miệng huyệt non mềm bị chà xát đến đáng thương vẫn ra sức ngậm cắn côn ŧᏂịŧ. Tống Hạo lấy tay ôm lấy vòng eo mảnh mai của cậu, mạnh mẽ đong đưa, lần nào cũng đem hết cây côn ŧᏂịŧ thô dài lấp đầy hậu huyệt
-" Tiểu huyệt phục vụ đàn ông tốt như vậy, em ở nhà có từng tự thủ da^ʍ chưa?"
-" Chưa....ưʍ....ông xã là người đầu tiên...lỗ nhỏ chỉ bị côn ŧᏂịŧ ông xã cᏂị©Ꮒ thôi"
Dù biết chắc đáp án là gì nhưng Tống Hạo vẫn rất hài lòng khi nghe được nó từ chính miệng cậu.
-" Rất tốt, nhớ kỹ, bây giờ hay sau này, chỉ duy nhất ông xã được cᏂị©Ꮒ em, 2 huyệt da^ʍ chỉ được hầu hạ côn ŧᏂịŧ ông xã"
Thẩm Dương đầu óc quay cuồng trong kɧoáı ©ảʍ, hoàn toàn không phòng bị, nhất nhất làm theo Tống Hạo. Còn suy nghĩ gì nữa, hiện tại cậu chỉ muốn được cᏂị©Ꮒ, muốn được côn ŧᏂịŧ đâm thọc, đem cậu làm đến chết đi sống lại
-" Dạ...ưʍ...tiểu dâʍ đãиɠ chỉ có mình ông xã...chỉ muốn côn ŧᏂịŧ bự của ông xã...ưʍ...ngoài ông xã ra không ai được động vào...để mình ông xã cᏂị©Ꮒ thôi"
Tống Hạo không nhịn được vui sướиɠ trong lòng, phần hông đưa đẩy càng thêm kịch liệt, cả người sung sức cᏂị©Ꮒ đến, đem miệng huyệt đâm thành một cái lỗ nhỏ. Dâʍ ŧᏂủy̠ bắn tung tóe không ngừng, chăn đệm nhăn nhúm thấm ướt nước da^ʍ loang thành một mảng lớn. Côn ŧᏂịŧ mạnh mẽ cắm vào tiểu huyệt ướŧ áŧ thêm trăm phát, cᏂị©Ꮒ cho Thẩm Dương đến mềm nhũn, tiếng rêи ɾỉ cũng trở nên khàn khàn, miệng huyệt bị đâm đến tê dại vẫn gắt gao bú ʍúŧ lấy côn ŧᏂịŧ không buông
-" Đĩ da^ʍ, tiểu huyệt đằng sau của em cũng tham lam quá rồi, ngậm mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ ông xã vô cùng nhiệt tình, hoàn toàn không biết thoả mãn. Nhìn xem, bướm nộn đằng trước cũng đang biểu tình rồi"
Anh luồn tay lần mò đến hoa huyệt đã vô cùng ướŧ áŧ, dâʍ ŧᏂủy̠ chưa gì đã thấm ướt cả bàn tay to lớn, ngón tay mân mê âm đế, nhẹ nhàng mơn trớn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hoa huyệt
-"A.... Ông xã" Thẩm Dương không tự chủ rên lên, mặc dù cúc huyệt được chăm sóc vô cùng thoải mái, nhưng hoa huyệt đằng trước đã sớm cảm thấy rất cô đơn, muốn được côn ŧᏂịŧ đâm thọc. Giờ đột nhiên bị tay Tống Hạo chạm vào, kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng lên đến đỉnh điểm, cảm giác trống rỗng bên trong hoa huyệt khiến cậu vô cùng khó chịu
-" Ông xã....bướm nhỏ ngứa....ông xã đút bướm nhỏ ăn no đi"
-" Nhưng ông xã mệt rồi, cᏂị©Ꮒ xong cúc huyệt sẽ nghỉ, không muốn cᏂị©Ꮒ bướm nhỏ nữa, làm sao đây?"
Tống Hạo lưu manh giảm chậm tốc độ đâm rút, nhưng ngón tay vẫn không ngừng chà xát âm đế cậu đến sưng đỏ. Côn ŧᏂịŧ vốn dĩ đã trướng đến phát đau cũng nhất quyết không chịu bắn, so với việc trêu chọc cậu, nhịn khổ chút với anh cũng không sao.
Bên này khuôn mặt cậu biểu tình ủy khuất, cắn cắn môi dưới như muốn khóc, hai mắt ngấn nước vô cùng đáng thương, cậu nhịn không mà nức lên từng tiếng rất nhỏ
-" Hức...ông xã...đừng bỏ mặc bướm nhỏ....em ngứa hức....ông xã làm ơn....cᏂị©Ꮒ bướm da^ʍ của em...ư..."
-" Đĩ da^ʍ, trên giường có thể bày ra bộ dạng phóng đãng đến cực điểm như này, cầu xin ông xã nữa đi, ông xã sẽ đút bướm nộn ăn no"
Cậu nóng lòng, biểu tình cũng đã thống khổ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ nơi cúc huyệt và hoa huyệt khiến cả người cậu nóng rực, hơi thở có phần gấp gáp
-" Ưʍ....Ông xã...đĩ da^ʍ muốn ăn côn ŧᏂịŧ bự của ông xã.. ưʍ..ông xã cᏂị©Ꮒ em....a...đem bướm nộn cᏂị©Ꮒ nát....ưʍ...cᏂị©Ꮒ bao nhiêu cũng được....cᏂị©Ꮒ bướm nộn đi ông xã...ô..."
Cậu còn chưa kịp dứt lời, hoa huyệt đằng trước đã bị côn ŧᏂịŧ mạnh mẽ đâm đến kèm theo đó là tiếng gầm của anh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng ngay lập tức bắn vào tử ©υиɠ khiến cậu kêu lên, tay túm chặt ga giường, bụng dưới lấp đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm nóng, côn ŧᏂịŧ vẫn thế chôn trong hoa huyệt ướŧ áŧ.
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến da đầu tê dại, cậu mệt lả thở dốc, cả người nhờ tay Tống Hạo giữ lấy mới không đổ gục xuống. Anh đem người cậu lật lại, khuôn mặt từ từ kề xuống hôn lên đôi môi sưng mọng, dây dưa một hồi mới luyến tiếc rời bỏ
Sau đó lại một trận luận động, anh hết đâm hoa huyệt lại cᏂị©Ꮒ hậu huyệt, thao đến cả người cậu mềm nhũn, đến rêи ɾỉ cũng không còn sức chỉ có thể banh rộng hai chân cho côn ŧᏂịŧ xâm nhập, làm đủ mọi tư thế, kịch liệt suốt mấy tiếng.
Đến khi anh đã thoả mãn bắn tinh đợt cuối cùng, cậu lúc này đã sớm không còn gì để bắn nữa, côn ŧᏂịŧ nhỏ xụi lơ, hai miệng huyệt đều tê dại, dâʍ ŧᏂủy̠ hoà lẫn với tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra dòng dòng từ bên trong lỗ huyệt, cả chiếc giường rộng lớn chỗ nào cũng nhăn nhúm loang lổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠. Tống Hạo ôm lấy cơ thể đã mềm nhũn của Thẩm Dương vào lòng, đắp chăn lên che đi cơ thể của cả hai, lúc này mới từ từ hôn lên trán cậu, dịu dàng nói
-" Vất vả cho em rồi, ngủ đi"
Thẩm Dương lúc này đã mệt đến không còn sức động đậy, để mặc cho Tống Hạo tùy ý ôm lấy, nhưng trước khi nghỉ ngơi, vẫn yếu ớt hỏi anh
-" Tống tổng, anh đã thoả mãn thật rồi chứ?"
Nghe vậy, Tống Hạo bật cười véo má cậu
-" Rất thoả mãn, em đã làm rất tốt"
Nhận được câu trả lời của anh, Thẩm Dương lúc này mới yên tâm nhắm nghiền mắt chìm vào giấc ngủ