Khắp phòng đều là âm thanh rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, nơi giao hợp của hai người phát ra tiếng bạch bạch cùng tiếng nước nhóp nhép kí©ɧ ŧɧí©ɧ thính giác. Thẩm Dương hai chân gắt gao ôm chặt eo Tống Hạo, tao huyệt phía dưới không ngừng phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ thô dài nóng bỏng. Nước da^ʍ ồ ạt chảy ra tưới lên qυყ đầυ côn ŧᏂịŧ, Tống Hạo càng điên cuồng mạnh mẽ đâm chọc, từng cú thúc đều gắt gao đi vào nơi sâu nhất.
-" Ông chủ...chậm chút....a....a...a....tiểu dâʍ đãиɠ sắp không chịu được....a....a...ư....chậm chút..."
Tống Hạo vỗ mạnh lên cái mông mềm mại căng tròn của cậu, phía dưới càng đẩy nhanh tốc độ, hoàn toàn bỏ qua lời khẩn cầu của cậu. Côn ŧᏂịŧ rưới háng ra vào kịch liệt, như máy đóng cọc không ngừng đâm vào thao nát huyệt nhỏ non mềm. Mỗi lần côn ŧᏂịŧ đi ra đều kéo theo mị thịt hồng hào, mị thịt không ngừng ra sức bú ʍúŧ, ngậm lấy côn ŧᏂịŧ nam nhân, nước da^ʍ trộn lẫn máu xử nữ làm khu vực giao hợp một mảng rối mù, thiêu đốt ánh nhìn, nhìn thập phần da^ʍ mĩ
-" Cái lỗ nhỏ này của tiểu thư ký thật biết phục vụ nam nhân, chảy nước còn nhiều hơn chó mẹ, trời sinh dâʍ đãиɠ để đàn ông cᏂị©Ꮒ"
-"Không...ư....ưʍ....tiểu thư ký chỉ cho....ư..... mình ông chủ cᏂị©Ꮒ.....a....a....Bướm da^ʍ chỉ phục vụ ông chủ...ư ..ưʍ....ông chủ tùy ý đâm chọc....a....a..."
Ánh mắt Tống Hạo hằn lên tia máu, phía dưới điên cuồng đâm vào cái bướm non mềm của Thẩm Dương, bướm non bị đâm đến căng phồng, đỏ au không thể khép lại. Từng cú thúc mạnh mẽ đâm vào khiến cả người Thẩm Dương rung chuyển, vυ' lớn theo từng cú đâm mà nảy lên nảy xuống. Tống Hạo đem côn ŧᏂịŧ rút ra khỏi miệng huyệt, không đợi cho miệng huyệt đóng lại ngay giây sau đã đâm thẳng vào bên trong. Từng cỗ dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra như bên trong có một dòng suối nhỏ, nước da^ʍ tưới ướt cả côn ŧᏂịŧ. Tốc độ ra vào bướm non ngày càng kịch liệt, quanh chỗ giao hợp hình thành bọt nước trắng xóa, nước da^ʍ tung tóe bắn ra, âm thanh dưới háng phát ra bạch bạch
Thẩm Dương bị cᏂị©Ꮒ đến thở hổn hển, miệng không ngừng phát ra tiếng rên dâʍ đãиɠ, hai mắt trắng dã ngửa cổ lên trần nhà, cả người như có dòng điện chạy qua khiến cả thân thể tê dại, cả người chi chít dấu hôn, kɧoáı ©ảʍ từ bên dưới truyền đến khiến toàn thân cậu run rẩy, cảm nhận huyệt nhỏ phía dưới đang bị người hung hăng công phá, muốn đem bướm cậu cᏂị©Ꮒ đến hỏng
Đột nhiên " A...." Thẩm Dương thét lên một tiếng chói tai, cả người rụng rời trong kɧoáı ©ảʍ, từng tiếng rêи ɾỉ đứt quãng
-".Đâm... đâm tới tử ©υиɠ rồi...ư.. ông chủ....a..."
Tống Hạo thoáng ngạc nhiên, điều chỉnh côn ŧᏂịŧ đến vị trí sâu nhất trong da^ʍ huyệt, miệng nhỏ gắt gao hút lấy côn ŧᏂịŧ, theo từng chuyển động của anh, cả người Thẩm Dương run lên, mị thịt non mềm gắt gao bú ʍúŧ lấy côn ŧᏂịŧ
-" Dâʍ đãиɠ này quả thật có cả tử ©υиɠ nha, vậy để ông chủ em rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào đó. Thao nát tử ©υиɠ của em, để em mang thai"
Nói rồi anh hung hăng đâm mạnh vào miệng huyệt, mỗi cú thúc đều khiến hai mảnh âm thần bị lật ra, âm đế bị chà xát đến sưng đỏ, tiếng nước nhóp nhép nơi giao hợp mỗi khi côn ŧᏂịŧ đâm vào rút ra. Miệng huyệt căng chặt ra sức hứng chịu từng cú thúc mạnh mẽ, cả người Thẩm Dương bị thao đến nảy lên, tử ©υиɠ bị nam nhân điên cuồng đâm chọc khiến cả người cậu tê dại, kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn khiến cậu không chịu được
-" Dừng lại....a...ưʍ...ông chủ....đừng đâm nữa....a...a...đừng đâm nữa...."
-" Bướm da^ʍ cắn chặt như vậy còn dám bảo dừng, cái miệng dâʍ đãиɠ này không thành thật chút nào"
Tống Hạo hôn lên đôi môi mềm mại của cậu, môi lưỡi quấn quýt, cái lưỡi điêu luyện đảo khắp ngóc ngách khám phá vị ngọt trong khoang miệng. Thẩm Dương bị hôn đến mơ hồ, nước miếng từ miệng chảy dọc xuống cổ. Tống Hạo càng hôn càng nghiện, tham lam gặm cắn môi cậu. Cho đến khi cậu đã hết không khí, phát ra tiếng rên nhỏ nhẹ anh mới luyến tiếc rời khỏi kéo theo sợi chỉ bạc.
Thẩm Dương mơ hồ nhìn theo, đầu óc bị hôn đến choáng váng. "A..." Bướm non tiếp tục bị côn ŧᏂịŧ điên cuồng đâm chọc, lần nào cũng chạm đến điểm nhạy cảm khiến cậu tê dại, cả người đều bị du͙© vọиɠ chiếm hữu
-" A...ông chủ thật lợi hại...ư...ưʍ....bướm...da^ʍ bị cᏂị©Ꮒ sướиɠ muốn chết....a...a...đem tiểu dâʍ đãиɠ cᏂị©Ꮒ hỏng a..."
-" Ông chủ chiều em"
Sau hơn trăm cú thúc, Tống Hạo mạnh mẽ rút ra rồi dùng toàn lực đâm vào lỗ bướm, tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm nóng bắn thẳng vào tử ©υиɠ khiến cả người Thẩm Dương cong lên, hai mắt trắng dã, ngón chân quặp lại, kɧoáı ©ảʍ đạt đến cực điểm. Cả người như cậu như có dòng điện chạy qua khiến toàn thân không kiềm chế được mà run rẩy. Côn ŧᏂịŧ hồng hào xinh xắn cũng bắn ra luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ rồi xụi lơ
Nhìn bướm nhỏ nhận lấy toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình, Tống Hạo vui vẻ rút côn ŧᏂịŧ ra, không có côn ŧᏂịŧ ngăn ở miệng huyệt, dâʍ ŧᏂủy̠ trộn lẫn tϊиɧ ɖϊ©h͙ cứ thế ồ ạt chảy ra vô cùng đẹp mắt. Tống Hạo hết sức hài lòng ngắm nhìn thành quả của mình, miệng huyệt đỏ au bị chà đạp không thương tiếc đang khép mở, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nước da^ʍ óng ánh chảy xuống làm bệ rửa tay lênh láng một vùng nước.
Thẩm Dương mặt còn ửng đỏ sau trận kí©ɧ ŧìиɧ, xụi lơ ngồi trên bệ, lưng vô lực dựa vào tấm gương đằng sau, thở hổn hển
-" Được... được rồi đúng không? Tôi đã làm đúng theo yêu cầu của anh rồi....anh sẽ không nuốt lời chứ"
Thẩm Dương nuốt nước bọt lo lắng, ánh mắt mong đợi nhìn Tống Hạo. Đối diện với Thẩm Dương hiện đã mềm nhũn như nước, cả người không mảng vải che thân lộ ra những dấu hôn đỏ ửng, bầu vυ' to mềm bị xoa nắn in hằn dấu tay, nhũ hoa sưng to đỏ ửng. Đặc biệt là cái bướm non lấp lánh tϊиɧ ɖϊ©h͙ chói mắt, tất cả đều là dấu ấn của một trận kí©ɧ ŧìиɧ mãnh liệt. Tống Hạo cười nhẹ, ánh mắt mê hoặc nhìn cậu
-" Cậu làm rất tốt, tôi cũng rất hài lòng, nhưng đây mới chỉ là dạo đầu thôi, tiểu dâʍ đãиɠ"
Thẩm Dương trợn tròn mắt, cả người xụi lơ, lắp bắp
-" Dạo...dạo đầu...mới chỉ là dạo đầu thôi á?"
-" Trên đời này không có gì là dễ dàng đâu bé con" Tống Hạo cười nói
Cậu hoảng sợ lắc đầu:" Không...không được đâu, tôi không chịu nổi nữa rồi"
Mới dạo đầu mà đã khiến cậu muốn chết đi sống lại rồi, cậu vội vàng muốn chạy trốn, nhưng chân vừa chạm xuống nền gạch đã đứng không vững ngã nhào về Tống Hạo. Anh đưa tay ôm lấy cậu, cảm nhận da thịt mềm mại cùng bộ ngực đẫy đà chạm vào cơ thể, côn ŧᏂịŧ phía dưới lại đã bắt đầu cương cứng. Cảm nhận được côn ŧᏂịŧ của Tống Hạo, Thẩm Dương lại càng vội vã thoát khỏi vòng tay anh, nhanh chóng nhặt quần áo lên, nhưng chưa kịp mặc vào thì
-" Nếu cậu rời đi, tôi sẽ coi như cậu bỏ cuộc, đương nhiên là cậu đã không hoàn thành giao dịch trước đó. Thế nào?"
Thẩm Dương khựng lại một lúc, không hoàn thành, tức là cậu sẽ bị đuổi, vậy từ nãy giờ cậu cố gắng thành công cốc hết sao? Lần đầu của cậu, trinh tiết của cậu... Thẩm Dương cắn răng, quay lại nhìn Tống Hạo, thả quần áo xuống, cậu không thể để hi sinh nãy giờ là vô ích được, còn vì mẹ và em gái nữa. Đau đớn, nhục nhã mấy cậu cũng chịu
Nhìn bộ dạng quyết tâm của cậu, Tống Hạo không nhịn được cười thầm trong lòng, cảm thán bé thỏ này thật quá dễ thương. Thật không thể kìm lòng được muốn bắt nạt cậu