Chương 846
Nhϊếp Quảng Bình cười vui vẻ nói: “Từ trước đến giờ luôn là tôi đánh giá người khác, không ngờ hôm nay lại đến lượt tôi bị người ta đánh giá lại, ha ha, thật là kỳ lạ!”
Tạ Hoàng Dương cũng vuốt râu cười lớn: “Ông Nhϊếp Quảng Bình, hôm nay ở lại nhà họ Tạ chúng tôi đi, lát nữa tôi sẽ lấy ra hũ rượu Mao Đài quý gia ba mươi năm của tôi để hai ông già chúng ta say sưa một trận.”
“Tuyệt quá, có cờ có rượu thì còn gì tuyệt hơn nữa chứ!” Nhϊếp Quảng Bình vỗ đùi cười ha hả, không có vẻ gì là buồn bã uể oải vì thua Trần Gia Bảo Lê Khả Vy thấy vậy có chút không vui, cô ấy không nói gì, yên lặng bước ra ngoài.
Nhϊếp Quảng Bình thoải mái thở dài một hơi sau đó cười nói: “Cảm ơn ông, tôi xin phép một chút, lát nữa quay lại hai ta sẽ không say không về.”
Nói rồi, Nhϊếp Quảng Bình đứng dậy muốn đi khuyên giải Lê Khả Vy, đối với người học trò này, ông ấy đặc biệt coi trọng, còn muốn để cô ấy trở thành người kế thừa mình.
Sau khi Nhϊếp Quảng Bình rời đi, Tạ Cẩm Tú cuối cùng cũng không chịu được mà vui vẻ kêu lên một tiếng, nhào vào l*иg ngực Trần Gia Bảo, kích động nói: “Gia Bảo, anh lợi hại quá, ngay cả thần cờ mà cũng thua trước anh, nếu như chuyện này truyền ra ngoài chắc chắn sẽ khiến giới cờ vây trên toàn thế giới chấn động, anh hẳn sẽ trở nên nổi tiếng trong giới cờ vây.”
Trần Phi Vũ lắc đầu cười, trở nên nổi tiếng trong giới cờ vây? Với anh mà nói thì danh hiệu này không là gì cả, chẳng đáng để vui mừng.
Ánh mắt Tạ Hoàng Dương và Tạ Quốc Hùng có chút trêu chọc.
Sắc mặt Tạ Cẩm Tú đỏ lên, vội vàng rời khỏi l*иg ngực Trần Gia Bảo.
Tạ Quốc Hùng thân thiện cười nói: “Đúng rồi, em rể, tôi có một chuyện muốn thương lượng một chút được không?”
Trần Gia Bảo là bạn trai của Tạ Cẩm Tú nên bây giờ Tạ Quốc Hùng gọi Trần Gia Bảo là em rể cũng là điều đương nhiên.
Tạ Cẩm Tú càng thêm xấu hổ hừ một tiếng nhưng vẻ mặt lại không giấu nổi vui mừng.
Trần Gia Bảo cười nói: Có chuyện gì vậy, mọi người đều là người một nhà, không cần khách sáo.”
Tạ Quốc Hùng gật đầu nói: “Là thế này, khoảng thời gian trước tôi muốn phát triển sản nghiệp của nhà họ Tạ ở Thành Phố Nam Định, lúc đầu mọi chuyện vốn dĩ rất thuận lợi, thế nhưng nửa tháng trước tôi bị công ty đối thủ nhắm tới khiến cho việc phát triển gặp khó khăn, hơn nữa tôi cũng chưa biết phải giải quyết như thế nào nên mới về nhà mấy hôm để giải sầu.”
“Tôi thấy ông vẫn luôn khen ngợi cậu, nói cậu còn trẻ tuổi mà tài năng, lĩnh vực gì cũng giỏi cho nên tôi muốn mời cậu ngày mai đến Thành phố Nam Định cùng tôi thương lượng với đối phương một chút, ý của cậu thế nào?”
“Thành phố Nam Định?” Trần Gia Bảo hơi trầm ngâm, anh nhớ rất rõ ràng, Thành Trung, một trong những thuộc hạ của anh là một con rắn độc ở Thành phố Nam Định, Tạ Quốc Hùng là con trai trưởng nhà họ Tạ, xét về danh tiếng cũng được coi là một nhân vật lớn, anh rất tò mò rốt cuộc là ai dám nhắm đến doanh nghiệp của nhà họ Tạ.
Huống hồ, Trần Gia Bảo cũng đã hẹn với Hồng Liên cùng cô ấy đi đến Thành phố Nam Định để chinh phục người phụ nữ được mệnh danh là Phật cho nên Trần Gia Bảo bèn gật đầu đồng ý nói: “Không thành vấn đề, có điều phải chờ hai ngày nữa tôi mới tới Thành phố Nam Định.”
“Tốt quá rồi.” Tạ Quốc Hùng vui vẻ nói, anh ta có cảm giác như chỉ cần có Trần Gia Bảo thì mọi khó khăn mà anh ta gặp phải ở Thành phố Nam Định đều được giải quyết rồi.
Ngày hôm sau, Tạ Quốc Hùng không chờ nổi nữa mà quyết định đi đến Thành phố Nam Định trước.
Còn Trần Gia Bảo, mấy ngày tới anh đi cùng Hàn Đông Vy, Tạ Cẩm Tú, Tô Ánh Mai và Liễu Ngọc Anh vui chơi vài nơi sau đó mới đi cùng Hồng Liên, ngồi trên chiếc xe Bugatti Veyron của Tạ Cẩm Tú tới Thành phố Nam Định.
Khi ai người họ tới Thành phố Nam Định thì trời đã tối.
Thành phố xa hoa rực rỡ ánh đèn.
Tạ Quốc Hùng đã nhận được điện thoại của Trần Gia Bảo từ trước, lúc này anh ta đang đứng ở trước cửa quán bar Lit Up đợi Trần Gia Bảo tới.
Không lâu sau, Trần Gia Bảo đã lái chiếc xe Bugatti Veyron xuất hiện trước mặt Tạ Quốc Hùng.
Tạ Quốc Hùng mừng rỡ đi tới nghênh đón Trần Gia Bảo.