Xuyên Nhanh: Vì Mạng Sống Mỗi Ngày Đều Cầu Thảo

Quyển 9 - Chương 2

Sở Độ Tiêu cầm bút lông đi vào bên trong, Tô Hạ "A" hét lên một tiếng, thẳng người, đầu bút lông dê ở trong cơ thể như nổ tung, theo cán bút thọc vào rút ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ vách tường thịt.

"A...... Thật ngứa, đừng, ô ô." giống như là có vô số con sâu gặm cắn ở trong cơ thể y, Tô Hạ khó chịu bắt lấy tay vịn, đầu ngón tay trắng bệch, lý trí còn sót lại làm y vẫn nhớ rõ chính mình hiện giờ ở trong Tử Thần Điện Hoàng đế làm việc, chỉ có thể kiềm chế mà than nhẹ, không dám làm ra động tĩnh quá lớn.

Thẳng đến khi Tô Hạ chịu không nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn như thế kéo căng cơ thể đến cao trào, mã mắt phun ra một cổ chất lỏng sền sệt, Sở Độ Tiêu mới đưa cây bút lông dính đầy dâʍ ɖị©ɧ ở trong tiểu huyệt rút ra, lướt qua dọc theo người Tô Hạ, đem chất lỏng trên côn ŧᏂịŧ thoa khắp người Tô Hạ.

Tô Hạ đã hoàn toàn luân hãm, cả người mềm thành một đoàn rúc lại ở trên ghế, hai cái đầṳ ѵú run rẩy bại lộ ở trong không khí, Sở Độ Tiêu cúi đầu một cái, sau đó sử dụng môi lưỡi mà ngậm lấy mυ'ŧ vào.

Long bào của Sở Độ Tiêu vẫn còn mặc tốt ở trên người, trong lúc hôn môi hắn đã dành ra một tay để kéo tiết khố xuống, sau đó bắt lấy tay Tô Hạ ấn lên trên côn ŧᏂịŧ đang sung huyết và sưng lên của mình.

So với cán bút mới vừa rồi, côn ŧᏂịŧ của nam nhân nóng kinh người, Tô Hạ ý loạn tình mê mà xoa nắn, cao trào qua đi thân thể trở nên mẫn cảm dị thường, y muốn đem đồ vật to lớn này bỏ vào trong cơ thể mình.

Ngón giữa của Sở Độ Tiêu chậm rãi cắm vào sờ soạng tiểu huyệt mới vừa cao trào, vách tường bên trong lập tức quấn lấy, gắt gao mà hút lấy ngón tay của hắn, giống như cái miệng nhỏ không được thỏa mãn, ngón tay hắn nhẹ nhàng ấn một cái, cơ thể Tô Hạ liền chịu không nổi mà nâng lên trên.

"A...... Mau tiến vào!" Tô Hạ hai mắt mê ly nhìn hắn, ngữ khí vừa mang theo chút cầu xin vừa mang theo điểm hờn dỗi.

Sở Độ Tiêu rốt cuộc nhịn không được, ôm lấy đầu Tô Hạ thô bạo mà hôn lên, đem côn ŧᏂịŧ của chính mình hung hăng đâm vào trong tiểu huyệt của Tô Hạ.

Hai người đồng thời thở phào nhẹ nhõm, Sở Độ Tiêu bóp eo Tô Hạ, mỗi lần cắm vào đều vô cùng tàn nhẫn, Tô Hạ lúc còn tưởng bản thân có thể kiềm chế âm thanh của mình, không ngờ sau vài lần liền không nhịn được, âm thanh rêи ɾỉ càng lúc càng lớn, y khóc nức nở ôm lấy cổ Sở Độ Tiêu, cơ hồ không chịu nổi kɧoáı ©ảʍ kịch liệt như vậy.

Nam nhân một tay cởi bỏ dây cột trên quần áo Tô Hạ, trong tư thế cắm mặt đối mặt này đem người nâng lên.

Đột nhiên đứng thẳng lên làm Tô Hạ sợ hết hồn, phản xạ có điều kiện mà kẹp lấy eo nam nhân, hạ mông xuống liền đem côn ŧᏂịŧ của nam nhân nuốt vào sâu hơn. Bởi vì khẩn trương nên vách tường bên trong không ngừng co rút kẹp chặt lấy côn ŧᏂịŧ ở bên trong cơ thể, Sở Độ Tiêu sướиɠ đến mức thở hổn hển.

"Hô......" Sở Độ Tiêu hít sâu vài hơi thở sau ôm lấy cái mông y, bắt đầu ra vào theo biên độ nhẹ: "Bên trong của Thái phó thật là chặt, muốn bấm gãy long căn của trẫm?"

"Ưm, bệ, bệ hạ, quá sâu, chậm, chậm...... A." liên tục kiềm chế làm cho Tô Hạ rất khó phát ra âm thanh hoàn chỉnh, y chỉ có thể đem đầu vùi ở trong ngực nam nhân, điều này sẽ làm dịu sức chịu đựng một chút.

Đứng cắm vào ở tư thế này làm cho côn ŧᏂịŧ to dài của chính hắn để ở sâu trong nơi mẫn cảm của Tô Hạ, cơ hồ mỗi lần cắm vào rút ra đều có thể vừa vặn đâm trúng hoa tâm, cơn kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt hơn so với thường ngày tuôn ra.

Sở Độ Tiêu hoàn toàn làm lơ lời cầu xin của y, xoay người đem người đè ở trên long án, giống như muốn đem tất cả du͙© vọиɠ mãnh liệt phải kiềm chế nhiều ngày sau khi đăng cơ toàn bộ đều phát tiết ra ngoài, không quan tâm mà đè người bên dưới rút ra cắm vào.

Lúc đầu Tô Hạ vẫn còn có sức để đáp lại, về sau ngay cả cầu xin đều không thấy, cơ bản là tùy ý cho hắn ra vào giữa hai chân, lại một trận cao trào quét tới, Tô Hạ nức nở đến đỉnh điểm, trong đầu chỉ còn lại một mảnh trống rỗng, tràn ngập trên công văn và tấu chương, khóe mắt đỏ bừng cùng biểu cảm tràn đầy du͙© vọиɠ không chút che giấu.

Sở Độ Tiêu thở dốc nặng thêm, lại một lần nữa rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở bên trong tiểu huyệt, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn mà đem côn ŧᏂịŧ mềm xuống rút ra, không có vật gì chặn lại, miệng huyệt bắt đầu chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng, chỉ chốc lát sau liền đem mặt bàn làm cho thấm ướt một mảnh.