Đến tối, Mạnh Thanh Mậu đẩy cửa vào phòng liền nhìn thấy Tô Hạ đã nằm trên giường ngủ ngon lành.
Mạnh Thanh Mậu rất nhanh thổi tắt ngọn nến, xốc chăn lên nằm bên cạnh Tô Hạ, đây là lần đầu tiên cả hai thậm chí không hôn nhau hay làʍ t̠ìиɦ mà chỉ nằm đó, Mạnh Thanh Mậu từ từ nhắm mắt lại tận lực kiềm nén hô hấp của chính mình, không cho bản thân nghĩ nhiều.
Ban đêm ở nông thôn là một mảnh yên tĩnh, hắn thậm chí còn có thể nghe tiếng chó sủa ở xa, tự nhiên cũng không bỏ lỡ động tĩnh của người bên cạnh.hanh
Mạnh Thanh Mậu đang nghi ngờ tại sao Tô Hạ lại giả vờ ngủ thì một bàn tay mềm mại chạm vào bên dưới hắn, quần bị kéo xuống, cự vật được thức tỉnh hoàn toàn bại lộ trong chăn.
"!" Mạnh Thanh Mậu cầm chăn vén sang một bên, nương theo ánh trăng ngoài cửa sổ, Tô Hạ mỉm cười ngẩng đầu nhìn hắn, trong tay y là cự vật màu đỏ của hắn, điều đó chứng tỏ rằng y đang rất hưng phấn.
Hầu kết khêu gợi của Mạnh Thanh Mậu liên tục chuyển động lên xuống, hắn mở miệng nhưng không biết nên nói gì.
Tô Hạ chưa bao giờ thấy cây côn ŧᏂịŧ này ở khoảng cách gần thế này, ngay cả mạch máu cũng có thể nhìn thấy rõ, bởi vì Mạnh Thanh Mậu là một người thập phần bảo thủ nên cả quá trình làm đều rất thô bạo, không có nhiều tư thế đa dạng lắm.
Đêm nay, y phải đổi một tư thế khác làm bản thân thoải mái hơn.
Tô Hạ há miệng ra, dưới cái nhìn chăm chú của Mạnh Thanh Mậu gian nan đưa côn ŧᏂịŧ vào trong miệng.
"Shh......"Mạnh Thanh Mậu ngửa đầu ra hít vào một hơi thật sâu, khoang miệng ấm nóng bao phủ lấy hạ bộ của hắn, hắn có thể cảm nhận được động tác yêu mến của Tô Hạ, sự bất an trong lòng cuối cùng cũng được an ủi.
Tô Hạ ra sức liếʍ nó, đầu lưỡi không quên nhẹ nhàng dán vào phần thịt mềm nhạy cảm bên dưới, nước miếng không khống chế được theo khóe miệng chảy xuống.
Y cũng không biết hiện tại dáng vẻ của mình dâʍ đãиɠ bao nhiêu, chỉ cần nhìn một cái liền có hiệu quả như thuốc kí©ɧ ɖụ© tốt nhất, Mạnh Thanh Mậu rất vất vả để khắc chế du͙© vọиɠ đang tràn ra của mình.
Tiếng thở hổn hển của nam nhân vang lên trên đỉnh đầu, giọng nói trầm thấp có chút khàn khàn do du͙© vọиɠ đặc biệt truyền đến tai y.
Hắn nhìn không được hơi nâng hông, vươn tay ấn đầu Tô Hạ để y nuốt vào càng nhiều.
Mùi hương hormone mãnh liệt của hắn làm cho cơ thể mẫn cảm của Tô Hạ như nhũn ra, qυყ đầυ to lớn liên tục đâm thẳng vào sâu trong cổ họng y, hạ thân trống rỗng khiến cho hắn muốn nhanh chóng tốc chiến tốc thắng.
Động tác của Tô Hạ nhanh hơn, ngậm chặt miệng, dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng không ngừng ra vào trong miệng y, trứng dái bên dưới cũng không bị vắng vẻ, ra sức hầu hạ rất lâu, khóe miệng y có chút trở nên mỏi nhừ thì hơi thở của người đàn ông cuối cùng cũng bắt đầu gấp gáp, và côn ŧᏂịŧ trong miệng y ngày càng to ra.
"Ư......" Mạnh Thanh Mậu biết bản thân sắp bắn, muốn đem đầu Tô Hạ kéo ra.
Tô Hạ đương nhiên không chịu, nếu không bắn vào thì sẽ không được tính vào "Con đường thu hoạch tϊиɧ ɖϊ©h͙" , y nằm xuống bụng dưới của nam nhân, hít một hơi thật sâu.
"A!" Bàn tay to lớn của Mạnh Thanh Mậu đỡ lấy đầu Tô Hạ, sảng khoái đem tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn hết vào trong miệng y.
Lần xuất tinh này kéo dài rất lâu, cuối cùng Tô Hạ nhịn không được liền nhổ dươиɠ ѵậŧ của Mạnh Thanh Mậu ra, chỗ lỗ nhỏ vẫn còn một ít, toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều phun ra bên ngoài và trên mặt Tô Hạ.
Mạnh Thanh Mậu thở hổn hển, bàn tay to che mắt lại, cảm nhận được dư vị mãnh liệt.
Tô Hạ bên này đã không nhịn được nữa, tiểu huyệt nhỏ đã sớm ướt đẫm tiết ra rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, Tô Hạ thừa dịp Mạnh Thanh Mậu vẫn chưa hoàn hồn, tách hai chân nhắm vào dươиɠ ѵậŧ đang cương cứng kia mà chậm rãi ngồi xuống, cho đến khi toàn bộ côn ŧᏂịŧ đã cắm chặt vào trong cơ thể y.
Ngay khi dươиɠ ѵậŧ to lớn kia được đưa vào, Mạnh Thanh Mậu mở mắt ra nhìn người đang ngồi trên người mình.
"A..." Tô Hạ thoải mái rêи ɾỉ, hai tay đặt lên trên cơ bụng cường tráng của Mạnh Thanh Mậu sờ soạng một phen,"Ngươi nằm đó đừng nhúc nhích, ta bắt đầu đây."
Nói xong, Tô Hạ đong đưa mông mình lên xuống, mỗi lần ngồi xuống, hạ thể của hai người sẽ dính chặt với nhau, đám lông đen của Mạnh Thanh Mậu cọ cọ vào cái mông bóng loáng mềm mại của Tô Hạ, thậm chí còn có một ít xâm nhập vào trong tiểu huyệt,"A...ngứa quá."
Nhưng rất nhanh, thể lực của y liền cạn kiệt, lần nào cũng không cao trào được, chỉ có thể khóc lóc xin giúp đỡ.
"Ư ~ A Mạnh đại ca, ta không làm được....Ngươi mau động, động một tý, ta muốn..."
Lúc này Mạnh Thanh Mậu liền đem y đặt ở dưới thân mình hung hăng động, Tô Hạ điên cuồng bị làm cho lêи đỉиɦ, chỗ kết hợp của cả hai dính rất nhiều dâʍ ɖị©ɧ do va chạm của hai người mà vỡ thành bọt biển, dươиɠ ѵậŧ to lớn không chút cố kỵ nào liên tục tấn công.
"A...Mạnh đại ca...Chậm, chậm một chút!"
Nam nhân làm đến đỏ mắt làm sao có thể nghe được, cho đến khi "ầm" một tiếng, một bên chân giường bị gãy, tấm ván gỗ ngay lập tức liền nghiêng qua...
"Ha ha ha ha, ta đã nói ngươi chậm lại một chút, ngươi xem cả giường đều đã gãy." Điều này khiến cho côn ŧᏂịŧ ở trong cơ thể y nháy mắt héo, Tô Hạ không nhịn được mà cười trước vẻ mặt căng thẳng của hắn.
"A!Ngươi đang làm gì?"Một hồi trời đất quay cuồng, Tô Hạ liền bị nam nhân bế lên trong tư thế giao hợp, dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể nháy mắt phồng lên, một lần nữa lấp đầy cả hoa huyệt:"A...Thật trướng."
Mạnh Thanh Mậu đưa tay xuống dưới nâng mông y lên, ôm người ra ngoài, vừa đi thì côn ŧᏂịŧ liền đâm sâu vào trong lỗ nhỏ, góc độ va chạm mỗi lần đều không giống nhau, điểm lêи đỉиɦ của tiểu huyệt cũng không giống nhau, kí©ɧ ŧɧí©ɧ không ngừng khiến cho Tô Hạ đang ôm cổ nam nhân thét chói tai đến cao trào, số lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ chảy tràn ra mặt đất.
"Shh, thật chặt!" Mạnh Thanh Mậu rất nhanh liền bị tiểu huyệt quyến rũ kẹp chặt lại lần nữa khiến cho gân xanh trên trán nổi lên, rất nhanh hai người đi đến phòng trước đây của Tô Hạ, Tô Hạ cả người không còn chút sức lực nào bị nam nhân đặt ở trên cửa bắt đầu làm.
Tô Hạ như bị treo trên thân hắn, cảm thấy lỗ chân lông toàn thân như đang gào thét, thất thần mà hôn vào đôi môi ấm áp của hắn, cảm nhận được hương vị cùng sự đυ.ng chạm của hắn.
Cánh cửa phía sau dưới tác động mạnh mẽ của cả hai cũng bắt đầu kêu kót két, Tô Hạ thật sự sợ rằng ngay cả nó cũng sẽ bị hỏng.
Nhưng Mạnh Thanh Mậu lại không quan tâm được nhiều như thế, hông liên tục di chuyển rất nhanh, sau một hồi va chạm kịch liệt, hắn liền ấn người vào trên cửa, đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong cơ thể của Tô Hạ.
Kết thúc vận động kịch liệt, làm hắn bắn tinh thập phần thỏa mãn.
"Ngươi vẫn lo rằng sau này ta khôi phục trí nhớ sẽ rời khỏi ngươi sao?" Tô Hạ nằm trong lòng ngực Mạnh Thanh Mậu buồn cười mà nhìn hắn.
Mạnh Thanh Mậu đưa tay ra giúp y vén tóc, trầm giọng đáp:"Còn người thân của ngươi...."
"Ta không có người thân."
"Cái gì?"
Tô Hạ có chút thẹn thùng nói:"Thật ra ta không có mất trí nhớ, là ta lừa gạt ngươi."
Mạnh Thanh Mậu có chút không dám tin:"Vì cái gì?"
"Bởi vì chỉ có thế ta mới có lý do để ở lại bên ngươi." Tô Hạ liền đem chuyện bản thân vào kinh thành đi thi thì bị người ta bắt giải thích lại lần nữa, sau đó cẩn thận nhìn hắn:"Mạnh đại ca, ngươi có trách ta đã lừa ngươi không?"
Mạnh Thanh Mậu cuối đầu hôn hắn một cái, ôn nhu nói:"Làm sao có thể, chỉ là ngươi đã chậm trễ thời gian dài như thế, hiện tại đến kinh thành còn kịp không?"
Tô Hạ lắc đầu:"Ta không định đến kinh thành nữa."
Thấy vẻ mặt khó hiểu của Mạnh Thanh Mậu, Tô Hạ tiếp tục giải thích:"Làm quan trong triều đình tạo phúc cho dân chúng đương nhiên là tốt, nhưng bây giờ ta lại muốn làm tiên sinh dạy học hơn, giúp bọn trẻ có thể đọc sách."
Tô Hạ cứ như vậy ở lại thôn Thạch Khê, bình thường dạy kiến thức mới cho bọn trẻ, ngẫu nhiên sẽ cùng với Mạnh Thanh Mậu lên núi săn thú.
Ngày hôm đó, hai người đuổi theo một con nai vào trong núi sâu, không những bị lạc mà trên đường còn gặp mưa to, cả hai đành phải tìm một hang động để trú ẩn. Trận mưa kéo dài liên tục đến khuya mới bắt đầu tạnh, đường buổi tối khó đi, không nên tùy tiện xuống núi.
Nơi hoang vu không người, hai người nhanh chóng ôm nhau.
Trong hang động đâu đâu cũng gồ ghề, có đá vụn, Mạnh Thanh Mậu liền ôm người đặt trên tảng đá tương đối nhẵn duy nhất.
Độ cao của tảng đá cao vừa đến đùi Mạnh Thanh Mậu, Tô Hạ ngồi trên đó, ôm lấy cổ nam nhân tinh tế hôn môi, cổ áo của y sớm đã bị kéo xuống, nhũ hoa mềm mại bị ngón tay thô ráp nắm và kéo ra, cảm giác đau đớn xen lẫn với cảm giác tê dại.
Trong tiếng thở hổn hển, từng kiện quần áo từ từ được cởi ra, thân thể trần trụi hiện rõ trong ánh lửa.
Ánh mắt nam nhân dừng lại ở chỗ rộng mở giữa hai chân y, tiểu huyệt giống như chủ nhân của nó, vừa sạch sẽ lại xinh đẹp.
"Đừng, đừng nhìn như vậy." Tô Hạ đưa tay ra muốn che lại thì bị bàn tay to lớn nắm lấy, đồng thời côn ŧᏂịŧ bên dưới bị ngậm vào trong khoang miệng nóng bỏng:"A, Mạnh đại ca, đừng, hừ......"
Đầu óc Tô Hạ quay cuồng và hỗn loạn, kỹ thuật khẩu giao của Mạnh Thanh Mậu thật sự không tốt, thậm chí có thể nói là vụng về, chiếc lưỡi to dày của hắn không theo quy luật mà chỉ liếʍ một cách lộn xộn, răng nanh của hắn còn thường xuyên va chạm vào côn ŧᏂịŧ y, nhưng chỉ cần hắn vừa ngẩng lên thì có thể thấy dáng vẻ của hắn vô cùng đáng yêu, đó là cảm giác thỏa mãn không gì sánh được.
Tô Hạ rất nhanh liền bắn vào trong miệng Mạnh Thanh Mậu, nam nhân ngậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun vào tiểu huyệt bên dưới, đầu lưỡi không có lộ trình đi vào bên trong mà chơi đùa , thậm chí còn giữ lấy tiểu âm đế mà chơi đùa, tóc Tô Hạ gần như muốn nổ tung, nước chảy giàn giụa.
Tô Hạ cao trào tận hai lận bởi miệng của hắn, tiểu huyệt quyến rũ không ngừng co giật, càng muốn vật dày hơn và dài hơn lấp đầy mình.
Lúc này Mạnh Thanh Mậu giữ chân Tô Hạ, côn ŧᏂịŧ to lớn che lại những chất lỏng hỗn loạn trước tiểu huyệt, Tô Hạ nằm trên tảng đá, góc độ này cho phép y nhìn thấy rõ động tác của hắn, qυყ đầυ to bằng quả trứng chen vào lỗ nhỏ của y, cảm giác đau xót và trướng làm cho Tô Hạ rêи ɾỉ thành tiếng.
"Vào, vào, nhanh lên." Tô Hạ khó khăn hoạt động cơ thể mình.
Hoa huyệt nhỏ đã sớm ướt đẫm, Mạnh Thanh Mậu chỉ cần đẩy lên phía trước, côn ŧᏂịŧ to lớn không cần phí nhiều sức thuận lợi đi vào.
Tô Hạ cảm thấy bản thân hoàn toàn cứng đờ, hoa huyệt trống trải được lấp đầy, trong vô thức thắt chặt lại làm cho Mạnh Thanh Mậu phải trở mình.
"A......Thả lỏng một chút.......đừng siết chặt như thế......." Bàn tay nam nhân duỗi ra trước bụng Tô Hạ thăm dò đi xuống, tìm lấy cành hoa nhỏ và vân vê nó, hắn nhớ rõ khi nãy hắn đã uống một ngụm từ chỗ này, nhưng người dưới thân lại không cho.
Tô Hạ không kìm lòng được, mềm nhũn thành một vũng nước, sự tê dại từ giữa hai chân truyền đến toàn bộ cơ thể khiến y kêu lên:"Ô ô ô, nhanh lên, làm ta đi, ta muốn......"
Mạnh Thanh Mậu phát ra tiếng rêи ɾỉ thỏa mãn, hai tay giữ lấy eo Tô Hạ, để hai chân y quấn lấy eo mình, nâng khỏi tảng đá, sau đó bắt đầu động.
Tô Hạ thích đến mức toàn thân phát run, mỗi khi Mạnh Thanh Mậu rút ra một ít, tiểu huyệt quyến rũ liền gắt gao xiết chặt để nó không ra ngoài, sau đó mạnh mẽ đâm trở lại.
Tô Hạ bị đâm đến mức tiếng rêи ɾỉ đứt quãng,"Ba ba ba", tiếng đánh vang vọng trong hang động, sau lưng là tảng đá lạnh lẽo, trong thân thể là dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng chôn trong đó.
"A......Ta không được......Ô ô, Mạnh đại ca......"
"Chậm, chậm một chút, thật là khó chịu, ô ô ô......"
Nếu là hắn lúc trước, Tô Hạ chỉ cần nói thế hắn sẽ làm hơn nữa, đáng tiếc Mạnh Thanh Mậu thành thật rất thành thật, thấy y vừa khóc liền dừng lại, tưởng rằng bản thân làm Tô Hạ đau.
"Thật có lỗi, đều do ta không tốt." Hắn tự trách cúi người xuống hôn lên mặt Tô Hạ, hơi thở nóng rực phả lên cổ Tô Hạ, khiến cho lông tơ cả người Tô Hạ đều dựng lên.
Cho dù thân dưới căng đến mức muốn nổ tung, Mạnh Thanh Mậu vẫn không ngừng hít sâu chống đỡ du͙© vọиɠ trong nội tâm muốn trào ra, cho đến khi mồ hôi đầm đìa, hắn vẫn đặt cảm xúc của Tô Hạ lên trên trước.
Tô Hạ không thể chịu đựng được nữa, thầm mắng bản thân, bắt đầu thay đổi chiến lược.
Mông Tô Hạ nhẹ nhàng kề sát ở bụng trên của Mạnh Thanh Mậu, hai chân kẹp lấy hắn, mông dùng sức siết chặt, hạ thân chứa dươиɠ ѵậŧ nam nhân bắt đầu đong đưa đứng dậy.
"Ô ô ô, ta khó chịu, ta muốn......" Tô Hạ ôm cổ hắn cầu xin, Mạnh Thanh Mậu làm sao chịu được, bàn tay to lớn hung hăng xoa mông Tô Hạ, côn ŧᏂịŧ to lớn thoáng rút ra, sau đó không nói hai lời liền đâm vào chỗ sâu nhất, hung hăng động, không biết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ai từ mông Tô Hạ chảy thẳng xuống làm ướt một mảnh trên tảng đá.
"Hừ......Sướиɠ quá..." Trái lại với sự nhẫn nhịn khi nãy thì bây giờ hắn đang làm với cường độ rất cao, Mạnh Thanh Mậu không biết mệt mỏi mà điên cuồng ra vào.
"A!" Tô Hạ thét chói tai khi bị đưa lên cao trào, hai mắt tối sầm lại, toàn thân không còn sức lực để đứng dậy, cao trào nhiều lần làm cho cơ thể y mẫn cảm hơn bình thường, tiểu huyệt siết chặt lấy côn ŧᏂịŧ bên trong.
Mạnh Thanh Mậu rốt cục cũng không chịu được mà rống lên một tiếng, hung ác đè Tô Hạ xuống bắt đầu hướng vào bên trong Tô Hạ bắn tinh, tiểu huyệt bên trong dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng, miệng huyệt bị côn ŧᏂịŧ chắn lại, Tô Hạ chỉ cảm thấy bụng căng ra cực kì khó chịu.
Mãi đến khi dư vị cao trào rút đi, dươиɠ ѵậŧ theo đó cũng ra ngoài, chất lỏng cùng dâʍ ŧᏂủy̠ từ trong miệng huyệt chảy ra.