“Ư ư… Hư a… Ha…”
Thẩm Gia Ngọc như người sắp chết không ngừng vặn vẹo mông thịt, quả hồng đào béo tròn điên cuồng run rẩy, co rút siết chặt lấy bàn chải điện khiến nó càng thêm cắm sâu vào huyệt thịt. Hơi thở nóng ướt mềm mại phả vào trong không khí, hai chân thon dài trắng non banh rộng, bàn chải đánh răng liên tục rung động dữ dội bên trong vách thịt, từng dòng nước da^ʍ dính ướt nhớp nháp phun ra từ lỗ huyệt đỏ tươi của cậu.
Mạnh Thành Trạch nở nụ cười ấn công tắc bàn chải điện liên mức tối đa. Âm thanh "Rè rè” kịch liệt phát ra từ sâu trong hoa thịt, tiếp theo Mạnh Thành Trạch dùng nước khoáng trong tay đổ một ít vào trong lỗ huyệt trơn đỏ, rồi như đang cọ rửa đồ vật, một tay đang cầm bàn chải điện nhanh chóng chà xát trong vách thịt đỏ hồng, khiến cho động thịt đỏ au bị cọ đến chảy nước da^ʍ đầm đìa!
Dòng nước trong veo mát lạnh bị đổ vào hoa thịt lại nhanh chóng tràn ra ngoài, chảy xuống cặp đùi trắng tuyết non mềm, men theo đường cong đầy đặn lại lăn dài xuống cẳng chân thon dài. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt tràn ra từ giữa khe thịt mềm mại, hai cánh môi thịt ướŧ áŧ đỏ tươi càng trở nên quyến rũ xinh đẹp hơn.
Thịt da^ʍ mềm mịn ướt dính hơi run lên dưới tác động mạnh mẽ cứng rắn của bàn chải điện, thịt huyệt đáng thương bị bàn chải điện chà xát không ngừng phun ra nước da^ʍ ướt đẫm, giống như đóa hoa nở nộ sau màn mưa dày đặc bị thấm ướt.
Mạnh Thành Trạch không cảm xúc nâng mông Thẩm Gia Ngọc lên cao hơn chút nữa, sau đó lại tiếp tục cắm bàn chải điện vẫn còn đang rung động dữ dội vào trong miệng tử ©υиɠ nhỏ hẹp đã bị dươиɠ ѵậŧ nong rộng của cậu!
Thẩm Gia Ngọc như sắp hỏng đến nơi cao giọng hét lên một tiếng, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt điên cuồng lan ra mọi ngóc ngách trong cơ thể, khiến cậu ngay lập tức đạt đến cao trào. Cậu nức nở bắn ra một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng nhạt, cả người mất hết sức lực mềm nhũn buông lỏng cơ thể, trở thành một con búp bê xinh đẹp tùy ý để người ta chơi đùa gian da^ʍ trong huyệt thịt.
Mạnh Thành Trạch giả vờ không nhìn thấy dáng vẻ cậu bị mình chơi đến sắp ngất đi, dốc ngược chai nước khoáng lại, đổ toàn bộ nước vào bên trong âʍ ɦộ đỏ tươi đang run rẩy khép mở của Thẩm Gia Ngọc!
Dòng nước trong suốt men theo vách thịt đỏ mềm chảy mạnh vào trong tử ©υиɠ của Thẩm Gia Ngọc, khiến cho miệng tử ©υиɠ nhỏ hẹp chứa ngập nước. Bàn chải điện lại tiến sâu hơn vào động thịt, dùng nước khoáng chà xát bên trong tường thịt đỏ hồng, khiến cho nước da^ʍ bên trong bị rung động dữ dội ào ạt chảy ra ngoài.
Nghe thấy âm thanh rè rè của bàn chải điện bên trong lỗ thịt, Mạnh Thành Trạch cười hài lòng, cắm mạnh cán bàn chải không ngừng chà rửa bên trong huyệt thịt của Thẩm Gia Ngọc. Rung động dữ dội làm cho thịt huyệt mềm mại nhạy cảm bị cọ đến run lên, chỉ có thể liên tục co rút với ý muốn đẩy thứ đồ chơi đang rung động mãnh liệt bên trong hoa thịt của mình ra.
Yết hầu của Thẩm Gia Ngọc phát ra một tiếng rêи ɾỉ nho nhỏ, thịt huyệt đỏ tươi điên cuồng mấp máy, phun ra rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ trộn lẫn với nước da^ʍ dính nhớp, chảy dài xuống bắp đùi trắng nõn non mềm rồi rơi xuống tấm đệm bên dưới.
Mọi người trong phòng bị bất ngờ vì cảnh tượng trước, lỗ thịt ướt đỏ không ngừng run liên dữ dội dưới tác động kịch liệt của bàn chải điện, ai nấy đều không tự chủ được nuốt một ngụm nước miếng, tưởng tượng cảm giác sẽ sung sướиɠ thế nào khi đút dươиɠ ѵậŧ vào trong cái lỗ đó.
Mạnh Thành Trạch mặt không đổi sắc nhìn họ, thấy cả chai nước khoáng đã bị Thẩm Gia Ngọc nuốt hết vào trong bụng, lại dùng bàn chải cắm tiếp mấy cái vào trong thịt huyệt của cậu, lúc này mới từ từ rút nó ra khỏi âʍ ɦộ non mềm đáng thương của Thẩm Gia Ngọc, chậm rãi thu tay lại, chiếc bàn chải điện kia được rút ra ngoài.
Hắn ta nhìn một đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính nhớp trên bàn chải, ghét bỏ rút đầu bàn chải điện ra, thay vào một cái mới to cứng hơn. Sau đó lại lấy thêm một chai nước khoáng khác, vặn mở nắp chai ra, nhắm ngay vào lỗ hậu ướt mềm đang mấp máy của Thẩm Gia Ngọc, đâm mạnh một phát vào trong!