Người nọ thở hổn hển tàn nhẫn đút dươиɠ ѵậŧ vào bên trong huyệt thịt rồi thô bạo thọc cắm. Huyệt thịt mềm mại bị dươиɠ ѵậŧ đâm chọc không ngừng phát ra tiếng “Phụt phụt”, nước da^ʍ dính ướt chảy ra đầm đìa, thịt hoa đỏ tươi bị kéo ra từ trong khe hở non mềm, mềm mịn dính ở bên ngoài miệng lỗ. Cặp mông trắng nõn béo tròn dính đầy một tầng chất lỏng ướŧ áŧ phun ra từ huyệt thịt mập mạp đỏ au, chảy xuống dính đầy tay đối phương, từng giọt từng giọt nặng trĩu nhỏ xuống tay người nọ. Người đàn ông gầm lên một tiếng, dươиɠ ѵậŧ thọc mạnh vài cái, tinh hoàn giật giật, ngay lập tức bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.
“A a... Bắn nữa đi... Ưʍ... Ha a... Muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nữa... Bắn đầy tử ©υиɠ của cɧó ©áϊ đi... Hư... Các anh trai bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ làm cɧó ©áϊ mang thai... Hưʍ...”
Người nọ rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi huyệt thịt Thẩm Gia Ngọc đang không ngừng kêu da^ʍ. Thẩm Gia Ngọc khóc nức nở mềm oặt ngã xuống đệm. Hai chân bị bẻ căng ra không khép lại được, để lộ rõ hai cái lỗ da^ʍ mềm mại đỏ tươi bị dươиɠ ѵậŧ cᏂị©Ꮒ sưng lên lỏng ra, lỗ thịt mở lớn như quả hạch đào, chậm rãi co rút đóng mở, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c nóng hổi không ngừng chảy ra. Thịt huyệt đỏ tươi liên tục mấp máy, tràn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt nhớp nháp bị đàn ông bắn vào, dịch trắng chảy xuống loang lổ khắp đệm. Thịt hoa sưng ướt đỏ hồng không ngừng co rút, phun ra nuốt vào dòng tinh trắng đυ.c, theo sau đó là một túi thịt đỏ hồng ướt mềm bị đưa đẩy trượt gần hết ra ngoài miệng lỗ.
Toàn thân Thẩm Gia Ngọc run rẩy nằm liệt trên đệm, ngay cả sức để kêu da^ʍ cũng không còn. Tử ©υиɠ bị dươиɠ ѵậŧ đâm thọc bắn tinh vào bên trong không ngừng co rút mấp máy, chậm rãi chảy ra thấm ướt đệm. Những người xung quanh cực kỳ thích thú vây lại xem, ghé lại gần Thẩm Gia Ngọc nói: “Tử ©υиɠ rớt ra rồi kìa, nhét tử ©υиɠ của cậu vào đi.”
Thẩm Gia Ngọc nức nở một tiếng, run rẩy vươn tay sờ xuống tử ©υиɠ của chính mình bị cᏂị©Ꮒ rơi ra ngoài, cố gắng dùng sức nhét lại vào trong huyệt thịt. Thịt hoa huyệt ướt hồng trơn trượt phun ra nuốt vào túi tử ©υиɠ mềm mại, co rút banh rộng hết cỡ, từ từ nuốt lại vào bên trong lỗ thịt. Cậu thở gấp một tiếng, phả ra hơi thở nóng ướt lượn lờ trong không khí, nước mắt gần như thấm ướt cả bịt mặt. Nước da^ʍ dính nhớp phun ra từ huyệt thịt đỏ hồng chín rục, chảy ra ướt đẫm trên đệm.
“Ư… Căng quá… Ha… Chết mất…” Cậu khóc thút thít hai chân không ngừng run rẩy: “Ha… Ha… Không vào được… Ha… Ai giúp cɧó ©áϊ với… Ưm… Khó chịu quá…”
Có người nghe thấy vậy, ngay lập tức quỳ xuống, vươn một tay nắm lấy tử ©υиɠ bị rớt ra bên ngoài của cậu. Thẩm Gia Ngọc hét lên một tiếng, ngã ngửa ra phía sau, hai chân khó khăn banh rộng ra ngoài, nước miếng từ khóe miệng chảy xuôi xuống, mơ màng mất hết sức lực mềm nhũn ngã xuống đệm. Người nọ ngay lập tức nhẹ nhàng dùng ngón tay bẻ ra hai mép thịt đỏ hồng béo múp đang không ngừng co rút run rẩy, nhắm ngay qυყ đầυ thẳng vào bên trong, tàn nhẫn đâm thọc không thương tiếc!
“Nha… A… A! Sắp chết rồi… A… A…! Sắp bị cᏂị©Ꮒ chết rồi!... Ư… Tử ©υиɠ của cɧó ©áϊ… Hưm… Ưm!”
Thẩm Gia Ngọc điên cuồng lắc đầu, khóc lóc kêu lên cơ thể không ngừng rụt lùi. Nhưng lại bị một người đàn ông chặn đường sau lưng, bắt lấy hai cánh tay, tàn nhẫn giữ chặt tại chỗ. Người đàn ông nắm lấy tử ©υиɠ, dạng hai chân cậu ra hết cỡ, tàn nhẫn thọc mạnh dươиɠ ѵậŧ của mình vào lỗ thịt đang không ngừng mấp máy co chặt kia. Túi thịt mềm mại đỏ hồng run rẩy mυ'ŧ lấy dươиɠ ѵậŧ của gã, bị thọc lại sâu vào bên trong huyệt thịt đang không ngừng run rẩy. Thịt hoa huyệt đỏ mềm nóng hổi dính ướt ở bên ngoài miệng lỗ huyệt bị dươиɠ ѵậŧ cắm rút thành một nụ hoa béo múp đỏ tươi nóng bỏng ướt nhẹp.
Người đàn ông đâm chọc vài cái, thọc đến nỗi khiến cho tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc dính được cất giấu trong tử ©υиɠ đều bị chảy ra ngoài. Thẩm Gia Ngọc đã bị gã ta làm cho ngất đi, cả cơ thể chỉ biết run rẩy trong vô thức. Tử ©υиɠ đã rớt ra ngoài một nửa bị dươиɠ ѵậŧ mở rộng hết cỡ, chất dịch trắng đυ.c nhớp nháp tràn ra từ miệng tử ©υиɠ mềm mại đỏ hồng. Mọi người ai nấy đều nở nụ cười thích thú kéo giật núʍ ѵú hồng hào béo tròn đang sưng lên, rồi cùng nhau xúm lại, nhìn chằm chằm bộ dạng đang bất tỉnh của cậu, sau đó tự lấy tay tuốt dươиɠ ѵậŧ của mình.
Lần lượt từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi trắng sệt phun lên người Thẩm Gia Ngọc, cậu hoảng hốt mở to mắt, kéo khăn bịt mắt trên mặt xuống, mơ màng vươn đầu lưỡi ra liếʍ đi vài giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên khóe miệng, sau đó lại nở một nụ cười nhẹ.