Mỹ Nhân Kiều Mềm Bị Điên Phê Cưỡng Chế Ái

Chương 64: Thiếu gia yếu ớt của nhà giàu

Người nọ khẽ nhếch môi cười, rút hai ngón tay đang chôn trong vách động mềm nhũn kia ra một ít rồi mạnh tay hơn, banh rộng cửa vào chật chội đang nửa khép nửa mở kia một cách mạnh bạo. Người đàn ông đang đỡ lấy kỹ nam nhìn thấy vẻ đắc ý trong mắt hắn ta thì hiểu ý vịn kỹ nam thẳng người lên hơn, bày ra tư thế đi tiểu.

Kỹ nam bị nhét cả bàn tay vào trong lỗ da^ʍ đỏ rực đang chảy nước lênh láng, cảm giác căng tức truyền đến từ nơi đó lớn đến mức khiến cả linh hồn cậu như tan chảy. Vùng bụng hơi gồ lên như một thai phụ đầy tháng, cậu chỉ có thể gập chân lại, ưỡn bụng ra và ngồi xổm một cách khó khăn, mặc cho người đằng sau kìm giữ mình, bị bàn tay nọ ra vào thật nhanh trong hoa huyệt chật hẹp của mình. Lỗ nhỏ hồng hào da^ʍ mỹ lại chảy mật dịch đầm đìa vì bị đốt ngón tay và vết chai thô ráp trên bàn tay ma sát, bắn tung tóe khắp nơi theo tốc độ đưa đẩy của nó. Bàn tay kia đâm rất mạnh, cứ mỗi một lần rút ra như thế là lại kéo chút thịt non hồng nhuận ra ngoài, dây dưa quấn quýt với ngón tay, trở thành một đóa hoa nhỏ tươi thắm giữa miệng huyệt đẫm nước.

Người kia trêu đùa với tiểu huyệt tuyệt diễm nước tuôn như suối của kỹ nam, hết đâm vào rút ra đến khuấy đảo moi móc khoảng một trăm lần. Kỹ nam bị chơi như thế, cơ thể mong manh trắng như tuyết đổ mồ hôi đầm đìa, toàn thân ướŧ áŧ nhầy nhụa như vừa được vớt ra khỏi bể nước. Cậu run bần bật ngậm bàn tay vẫn còn đang đâm thọc lỗ nhỏ của đối phương, siết chặt triền miên bằng hoa huyệt đỏ tươi dưới háng mình.

Không biết đã bao lâu trôi qua, đột nhiên, người nọ khép hai ngón tay vào rồi cong đầu ngón lại. Chưa đợi kỹ nam kịp hoàn hồn, hắn ta đã mạnh tay kẹp lại với tốc độ nhanh như sấm rền, bóp lấy tử ©υиɠ hồng hồng đã bị dươиɠ ѵậŧ đâm nhuyễn của kỹ nam một cách chuẩn xác!

Kỹ nam la lên thất thanh, tiếng khóc kiều mị gần như vang khắp toàn bộ thanh lâu làm nhiều khách làng chơi đang vui vẻ với kỹ nam phải dừng nhấp hông lại, quấn một chiếc khăn quanh hông rồi hăng hái xúm lại xem kỹ nam xinh đẹp nào đang được điều giáo trong căn phòng ở giữa tối nay.

Người nọ bật cười: "Mới đó mà đã không chịu được rồi à? Vẫn còn trò chơi kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn ở đằng sau đấy đồ dâʍ đãиɠ, ngươi có muốn thử một lần không?"

Thẩm Gia Ngọc khóc lóc lắc đầu nguầy nguậy: "Không được! Đừng mà! Tử ©υиɠ sẽ hỏng mất... sẽ bị bóp nát mất... Sâu quá... Hức! Ưʍ..."

Người kia hỏi: "Sợ thế à?" Hắn ta kề sát vào tai Thẩm Gia Ngọc, thấp giọng cười: "Nếu ngươi sợ bị bóp nát như thế, hay là chúng ta thử kiểu chơi đó đi?"

Đồng tử Thẩm Gia Ngọc co nhỏ lại đầy sợ sệt, cậu lập tức liều mạng lắc đầu. Thế nhưng người kia lại không thèm để tâm đến sự chống cự của Thẩm Gia Ngọc, lại đâm cả bàn tay vào âʍ đa͙σ của cậu rồi xoa bóp, vân vê, ngón tay mạnh bạo bóp chỗ thịt non trên tử ©υиɠ mềm mại đẫm nước kia, sau đó còn kéo mạnh ra ngoài!

"Á! Đừng mà... A a a... Đau quá... Tử ©υиɠ... Tử ©υиɠ... Hức... Sắp bị... Sắp bị kéo ra rồi!" Thẩm Gia Ngọc ngẩng cổ lên, vừa khóc tức tưởi vừa bàng hoàng rên la: "Sâu quá... Không... Hức ưʍ... Giỏi quá... Ưm a... Nện tiểu huyệt sướиɠ quá... Sướиɠ quá đi thôi... Ưʍ... Sắp đến rồi... A a a..."

Cậu thét chói tai, thở hồng hộc, côn ŧᏂịŧ dưới háng cương cứng thành một cây gậy bắn xối xả tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c vào hai bầu ngực đang nảy lên. Chất dịch dính nhớp xối thẳng vào giữa hai quả cầu sữa trắng nõn, đâu đâu cũng là tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính nhớp. Tiểu huyệt giữa hai chân thì phun nước như suối, "Xì xì" phun nước da^ʍ ấm áp sền sệt ra từ trong khe hở bàn tay, làm cho mặt nạ của người đàn ông dưới thân cậu dính đầy chất dịch.