“Chỉ từng bị Lục thiếu gia cᏂị©Ꮒ ư? Vậy sao lại da^ʍ thế?”
“Ư ưm ư, lỗ da^ʍ nhiều nước bẩm sinh, a sâu quá, anh trai có dươиɠ ѵậŧ lớn nhẹ một chút. Lỗ da^ʍ sắp bị cắm nát rồi…”
“Còn nói không dâʍ đãиɠ ư? Da^ʍ như thế, chặt khít lại còn biết mυ'ŧ như vậy. Ưm, Lục thiếu gia tìm được cậu ở đâu đó, a…”
“A, đừng làm nữa, tử ©υиɠ dâʍ đãиɠ căng quá, ưm ư dươиɠ ѵậŧ lớn đâm vào rồi… Ưm a tuyệt quá, sắp ra rồi ưm ư, sướиɠ chết mất, đồ dâʍ đãиɠ sướиɠ chết mất thôi.”
“Đồ dâʍ đãиɠ cái gì, cậu chính là cɧó ©áϊ da^ʍ đã ấy! Là một con cɧó ©áϊ chỉ biết dẩu mông lên cho đàn ông cᏂị©Ꮒ! Ưm!”
“Ha a ưm ư, tôi là một con cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ chỉ biết dẩu mông lên xin đàn ông cᏂị©Ꮒ! Cɧó ©áϊ cầu xin anh trai có dươиɠ ѵậŧ lớn bắn tinh vào trong tử ©υиɠ dâʍ đãиɠ đi mà! Tử ©υиɠ dâʍ đãиɠ muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đàn ông hu hu hu… Bắn đầu tử ©υиɠ của cɧó ©áϊ đí, để cɧó ©áϊ mang thai rồi tiếp tục cho anh trai có dươиɠ ѵậŧ lớn cᏂị©Ꮒ…”
Người đàn ông gầm nhẹ một tiếng, mười ngón tay bấu chặt lấy hai cánh mông của Thẩm Gia Ngọc, dươиɠ ѵậŧ hung ác mà điên cuồng ra vào trong lỗ thịt mềm mại, trơn trượt và đỏ bừng. Miệng lỗ bị côn ŧᏂịŧ thô dài ngang ngược căng ra để thọc vào rút ra, kéo theo cả thịt hồng run rẩy quyến rũ bên trong. Dươиɠ ѵậŧ đâm đến độ lỗ da^ʍ phát ra những tiếng vang phụt phụt đầy dâʍ đãиɠ. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra bốn phía vẩy khắp bồn rửa tay, sau đó lại chảy nhỏ giọt xuống mặt đất từ lỗ da^ʍ hồng hào. Thẩm Gia Ngọc mở rộng hai chân ra, mông nâng lên cao, cậu bị dươиɠ ѵậŧ sau lưng đâm đến độ ngã trái ngã phải. Trên cặp đùi trắng nõn dính đầy chất dịch dinh dính đầm đìa chảy ra từ lỗ da^ʍ, chúng uốn lượn chảy xuôi xuống dọc theo chân cậu, đến cả mu bàn chân cũng dính một chút chất lỏng trộn giữa nước da^ʍ và tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Cậu run rẩy ghé lên bồn rửa tay, cặρ √υ' dâʍ đãиɠ trước ngực bị kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến độ hơi sưng lên. Đầṳ ѵú đỏ tươi dán lên mặt bàn đá lạnh banh, không hiểu sao lại khiến cậu dâng lên cảm giác ngứa ngáy vi diệu. Cậu bủn rủn mà đùa bỡn hai đầṳ ѵú sưng đỏ cao ngất của mình, lỗ da^ʍ mềm mại kẹp chặt lấy dươиɠ ѵậŧ lớn đang không ngừng xỏ xuyên qua. Người đàn ông đỡ lấy vòng eo nhỏ trắng nõn mượt mà của cậu, dươиɠ ѵậŧ cắm mạnh vào trong, tinh hoàn đập bạch bạch lên cánh hoa thịt phì nhiêu dính đầy nước da^ʍ, khiến cho cái mông trắng nõn của Thẩm Gia Ngọc đỏ ửng lên.
Giày cao gót đạp loạn trên sàn nhà dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ lầy lội, Thẩm Gia Ngọc gần như bị dươиɠ ѵậŧ người đàn ông cᏂị©Ꮒ cho thành một bãi nước xuân mềm nhũn. Váy áo bị kéo lên đến tận hông, chỉ còn lại chút vải đang che khuất vùng bụng cậu. Lỗ da^ʍ đã bị đâm mở hoàn toàn đang điên cuồng run rẩy và xoắn chặt lấy côn ŧᏂịŧ không ngừng ra vào. Cậu đột nhiên phát ra một tiếng thét chói tai dâʍ đãиɠ, co giật nắm chặt lấy hai bên bồn rửa tay. Cặρ √υ' da^ʍ bị đè dưới thân bị ép thành một làn sóng thịt trắng nõn.
“Ưm ư, ra rồi, ra rồi a a a… Sắp ra rồi, sướиɠ quá, sướиɠ chết mất! Anh trai có dươиɠ ѵậŧ lớn tuyệt quá ư a a a…”
Người đàn ông bị cái lỗ mềm của cậu co rút đến độ tê rần cả người. Hắn ta thở mạnh một tiếng rồi đâm sâu vào bên trong lỗ thịt chặt khít, cắm cho Thẩm Gia Ngọc thét chói tai không ngừng. Qυყ đầυ phá vỡ cổ tử ©υиɠ mềm mại khép hờ, non nửa côn ŧᏂịŧ đâm vào trong tử ©υиɠ chật hẹp. Tinh hoàn hắn ta co rút, hắn gầm nhẹ một tiếng rồi bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng vào trong cơ thể Thẩm Gia Ngọc.
Tử ©υиɠ nho nhỏ bị động tiếp nhận tϊиɧ ɖϊ©h͙ đông đúc dâng lên như súng máy của người đàn ông, từng luồng tinh một đắp lên một lớp dịch trắng trên vách tử ©υиɠ màu đỏ thịt. Thẩm Gia Ngọc nhũn ra ghé lên bồn rửa tay, hai mắt cậu trợn ngược lên do bị người đàn ông cᏂị©Ꮒ quá sướиɠ, nước miếng không kiêng nể gì chảy khỏi khóe môi cậu. Cơ thể cậu run lên khe khẽ, bụng bị người đàn ông bắn đến độ hơi phồng lên.
Người đàn ông thở phì phò rời khỏi lỗ thịt của cậu, hắn ta buông cậu ra rồi tiện tay lau dươиɠ ѵậŧ nhũn xuống đang dính đầy vết bẩn của mình và mặc quần vào. Thẩm Gia Ngọc ngồi thụp xuống đất, nằm bẹp trên sàn nhà đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà thở dốc khe khẽ. Lỗ thịt cậu co rút phun ra vài giọt dịch da^ʍ trắng đυ.c dinh dính, ướt đẫm mà giăng trên cánh hoa thịt sưng đỏ phì nhiêu. Cánh hoa đang kề sát nước bẩn trên đất và thong thả phun ra nuốt vào.
Qua một hồi lâu, Thẩm Gia Ngọc mới tỉnh táo lại khỏi sự sung sướиɠ tột độ từ cơn cao trào vừa rồi.
Người đàn ông nghiền mũi giày lên lỗ thịt còn đang run rẩy của cậu rồi khẽ cười một tiếng và nói: “Cảm ơn vì đã chiêu đãi.”
Nói xong, hắn ta chẳng buồn quan tâm đến Thẩm Gia Ngọc còn đang ngơ ra mà cứ thế xoay người đi mất.