Cánh hoa nhỏ bên cạnh miệng lỗ hơi co rúm và khép lại, theo động tác ra vào của dươиɠ ѵậŧ mà khép kín rồi lại bung ra. Huyệt đạo trơn trượt mềm mại chặt khí bị dươиɠ ѵậŧ thô dài cắm đến mức rung lên bần bật, nước da^ʍ bắn đầy giường và chân Lục Sướиɠ. Lỗ huyệt đỏ tươi như một đóa hoa thịt phì nhiêu, thẹn thùng mà lại dâʍ đãиɠ tràn ra tất cả của mình cho dươиɠ ѵậŧ. Nước da^ʍ bị ma sát biến thành bọt trắng nhão dính trong đợt đâm rút điên cuồng nhanh chóng này, ướt dầm dề dính trên cánh hoa hồng bên ngoài lỗ thịt.
Thẩm Gia Ngọc bị cắm đến mức gần như ném bay linh hồn nhỏ bé đi mất. Nhục đạo nhỏ hẹp bị dươиɠ ѵậŧ căng tràn đầy. Cậu chỉ còn lại một chút ý thức bản năng mà đi ra sức xoắn chặt côn ŧᏂịŧ thô to đang đâm vào lỗ thịt của mình rồi ưm a rên lên không ngừng.
“Hu hu không phải cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ... Sâu quá a a a...” Cậu khóc lóc lắc đầu và túm chặt lấy khăn trải giường mềm mại dưới thân, đầu óc thì trống rỗng. Cánh môi ướŧ áŧ đỏ tươi hơi nhếch lên, nước miếng trong suốt sáng loáng tràn ra khỏi khóe miệng: “Lỗ nhỏ tê quá, ngứa quá nhưng cũng sướиɠ quá, ư ư... Bị cᏂị©Ꮒ sướиɠ chết mất, dươиɠ ѵậŧ lớn sắp cᏂị©Ꮒ cho lỗ nhỏ nát bét rồi...”
Lục Sướиɠ bóp chặt bầu vυ' trắng nõn của cậu rồi tạo hình nhũ thịt thành dạng căng lên phiếm hồng. Côn ŧᏂịŧ dưới háng hắn vẫn không ngừng điên cuồng ra vào trong huyệt đạo đỏ hồng mềm mại, đâm cho mông Thẩm Gia Ngọc rung lên bạch bạch. Hắn giận dữ hét: “Cái lỗ nát này mυ'ŧ chặt như thế, nhiều nước như thế! Đến kỹ nữ của các câu lạc bộ tư nhân cũng không nhiều nước như cái lỗ da^ʍ của cậu đâu. Nói xem, cậu có đê tiện hay không? Đê tiện hay không!”
“Ha a đừng đâm nữa. Cầu xin anh, lỗ nhỏ sắp bị cᏂị©Ꮒ nát rồi. Hu hu cầu xinh anh mà, đừng cᏂị©Ꮒ nữa, lỗ huyệt sắp hỏng mất rồi, tôi muốn đi tiểu hu hu hu!”
Thẩm Gia Ngọc thét chói tai khóc thút thít ra tiếng, đôi tay không kìm được mà nắm chặt bầu vυ' đang bị bóp của mình. Cậu kéo mạnh đầṳ ѵú sưng đỏ, véo chúng một cách tàn nhẫn. Kɧoáı ©ảʍ tê dại mãnh liệt lại ập tới khi lỗ thịt cậu bị côn ŧᏂịŧ mạnh mẽ đâm mở, Thẩm Gia Ngọc sướиɠ đến độ run bắn cả người. Ngón chân trắng bóng của cậu cuộn tròn lại, huyệt mềm điên cuồng run rẩy múi lấy côn ŧᏂịŧ của Lục Sướиɠ dưới háng côn ŧᏂịŧ.
Lục Sướиɠ thở hổn hển cố nén kɧoáı ©ảʍ tê dại ở hông xuống. Hắn cười lạnh bóp chặt hộŧ ɭε đỏ bừng giữa hai chân Thẩm Gia Ngọc và hung hăng véo niết. Thẩm Gia Ngọc khóc lớn lên, thân thể kịch liệt run rẩy, tử ©υиɠ chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà phun ra một luồng dịch da^ʍ nóng bỏng xối thẳng lên dươиɠ ѵậŧ Lục Sướиɠ.