Trong Lòng Mật Đào Hôn

Chương 19

Hiện tại bị Tư Hành gây rối vô cớ như này, cô không khống chế được mà l*иg ngực phập phồng lên xuống.

Tư Hành nghiêm túc nói, "Tôi muốn em trả lời vấn đề".Khóe miệng còn như có như không mà hiện một tia ủy khuất.

Nhan An An hoàn toàn bị anh đánh bại, nể anh hôm nay uống nhiều như vậy, liền biến anh trở thành một cô công chúa nhỏ, cô liền không tức giận mà so đo nữa.

"Tinh Vũ so với tôi nhỏ hơn vài tuổi, tôi sao có thể thích cậu ta". Cô tận lực khiến bản thân trả lời hết sức bình tĩnh.

Tư Hành giật giật môi, muốn nói lại thôi.

Cánh môi anh mỏng mà lại gợi cảm.Nhan An An đôi khi cũng tự hỏi, ông trời như thế nào lại thiên vị cái tên cẩu đàn ông này, đem những gì đẹp đẽ đều có trên người anh.

Trong đầu cô đang có muôn vàn suy nghĩ, thanh am Tư Hành lại vang lên lần nữa, cô lại lâm vào trạng thái im lặng

"Trong trường học nhiều chị em tình luyến như vậy, tôi nghe nói, hiện tại phụ nữ đều thích chó con. Em vừa khen cậu ta tốt như vậy, vì cái gì không thích cậu ta"

Nhan An An hoàn toàn tuyệt vọng, "Vậy anh rốt cuộc thích cậu ta hay là không thích cậu ta?"

Tư Hành đột nhiên ngẩng đầu, nghiêm túc mà nhìn chăm chú vào cô, giọng nói trầm thấp: "Tôi đương nhiên hy vọng em không thích cậu ta"

Tôi chỉ hy vọng em thích tôi, nửa câu sau Tư Hành không có nói ra.

Thanh âm càng ngày càng thấp, đến cuối cùng, làm người khác khó mà biết được anh nói gì.

"An An, em có biết hay không, nếu không có em ở bên cạnh, nơi này sẽ rất khở sở rất khổ sở." Tư Hành nắm lấy tay cô, đặt ở vị trí trái tim.

Nhan An An ngẩn ra, cùng với ánh mắt Tư Hành mà đối diện.

Chỉ thấy đáy mắt anh một trận quay cuồng, trên mặt tràn ngập sự khổ sở.

Đột nhiên đầu óc cô có một mảng hỗn lộn, Tư Hành rốt cuộc đang làm gì, anh vì cái gì mà muốn nói như vậy.

"An An, em không cần thích Thẩm Tinh Vũ, em về sau cách cậu xa một chút được không?"

Nhan An An có chút không vui, "Anh hiện tại, còn muốn quản chuyện tôi tự do kết bạn ư?"

"Tôi không phải ý tứ này, tôi chỉ là...."

Chỉ là cái gì đâu, Tư Hành chính mình cũng không biết. Mãnh liệt chiếm hữu cùng sợ hãi mất đi khiến nh khống chế không được, thật sự khống chế không được.

Cuối cùng, anh nhàn nhạt nói: "Không có việc gì, em vui vẻ là tốt rồi"

Tư Hành đem cô buông ra, kêu cô đi tắm trước.

Nhan An An đứng dậy, chần trừ đứng trước mặt anh, thần sắc cực kỳ mất tự nhiên hỏi một câu: "Không cùng nhau sao?"

Cô đỏ mặt giải thích nói: "Ban ngày ở văn phòng, có chút không tiện"

Cho nên buổi tối cô mới từ chối Thẩm Tinh Vũ mời đi ăn, cố ý trở về sớm một chút bồi anh.

Kết quả Tư Hành lại chạy đi uống rượu, lăn lộn đến nửa đêm.

Tư hành hầu kết lăn lộn, đem Nhan An An chặn ngang bế lên, ánh mắt cực ningr mà nhìn cô một cái, rồi sau đó hai người hướng đến phòng tắm mà đi tới.

Hơi nước trong phòng tắm bắt đàu bốc lên, Tư Hành trên trán có lớp mồ hôi mỏng, đặt cánh tay cô xuống.

Nhan An An làn da tương đối mẫn cảm, giừi phút này toàn thân rùng mình, tận lực không để bản thân phát ra âm thanh.

Anh lại ở bên tai cô mf dụ dỗ: "Không có việc gì An An, kêu tới ra đi sẽ không có người khác nghe thấy"

Không biết là bị lời nói của anh dụ dỗ hay là bản thân nhịn không được, rốt cuộc phát ra một tiếng nỉ non.

Sau cùng anh đem cô ôm đến giường lại lăn lộn một phen.

Uống xong rượu Tư Hanh, phảnh phất mất đi vài phần lý trí, thời điểm Nhan An An đau đến không chịu được, mới thoáng khắc chế chính mình một chút.

Nhan An An cuối cùng là khóc lóc cầu xin anh dừng lại, Tư Hành hôn hôn lên giọt nước bên khóe mắt cô, cầm lòng không đậu nói: "An An, tôi thíc em, thực thích thực thíc loại chuyện này"

Nhan An An lúc ấy ý loạn tình mê, hơn nữa quá mệt mỏi, đầu óc nhất thời chậm chạp không có phản ứng lại.

Thẳng đến ngày hôm sau, cô mới có một chút thanh tỉnh, sau đó mặc kệ Tư Hành vẫn còn đang ngủ, liền thay quần áo ra cửa.

Tư Hành là bị điện thoại của Tả Nhiên đánh thức.

"Đại ca, anh tối qua không có cùng chị dậu nhỏ cãi nhau đi?"

Tư Hành từ nủa tỉnh, nửa mê, chợt trả lời:" Không có, chỉ là đánh một trận mà thôi"

Tả Nhiên: "A, anh thật vất vả mới đem chị dậu nhỏ đuổi tới, còn đánh nhau, anh chán sống?"

Hàn Triết ở một bên phun trào nói: " Cậu còn tự xưng là tán gái vô số, đánh nhau có ý tứ gì anh không hiểu?"

Tả Nhiên hậu tri hậu giác hiểu đực, trợn mắt, cũng tốt lắm vì bản thân mà tìm một cái cớ, anh chỉ là lắng sẽ bị loạn mà thôi.