Phu Nhân, Hôm Nay Chị Đã Thích Em Chưa?

Chương 123: Trí mạng

Sau khi ở bên Lục Uyển Đình, thời gian Kỳ Thanh đến công ty ngày càng ít, nhìn văn phòng tổng tài không có ai, trợ lý Hoa thở dài, đem đống văn kiện trong tay phân loại đặt trên bàn.

Tiểu trợ lý mới đến đứng ở cửa văn phòng tổng tài thăm dò, không dám bước vào, "Chị Cẩm Nghiên, có muốn em hỗ trợ quét dọn văn phòng không?"

Trong công ty luôn có người dọn vệ sinh, nhưng mà văn phòng tổng tài, từ trước đến nay đều do trợ lý quét dọn, ở đây có nhiều văn kiện quan trọng, đề cập đến sự phát triển của công ty, nếu bị tiếc lộ ra ngoài, tổn thất không thể đo được.

Trợ lý Hoa vẫy vẫy tay với tiểu trợ lý, "Không cần, trước tiên em đi làm quen với nhân viên ở các bộ phận khác đi, những việc khác chị sẽ dạy em sau."

Tiểu trợ lý gật đầu, trở lại vị trí của mình tiếp tục xem danh sách nhân viên do trợ lý Hoa đưa.

Hôm nay là ngày đầu tiên cô nàng đi làm, việc đầu tiên chính là nhận thức và nhớ kỹ từng người trong công ty, tiểu trợ lấy cầm lấy máy tính bảng lật từng trang từng trang, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn vào văn phòng tổng tài một cái.

Lúc Kỳ Thanh đến công ty, cửa văn phòng đang mở, ở khu vực của trợ lý thì thấy một người phụ nữ lạ, không thấy trợ lý Hoa ở đó.

Tiểu trợ lý nhìn thấy cô, lập đứng dậy chào, trên gương mặt trẻ tuổi lộ ra nụ cười tươi vui, "Chào Kỳ tổng, em là trợ lý của chị Cẩm Nghiên, tên là Lạc Bình."

Kỳ Thanh đứng ở cửa đánh giá cô nàng. Hiện tại, trợ lý Lạc ngẩng đầu đứng dậy, Kỳ Thanh xem mặt càng rõ hơn, gật gật đầu, kêu cô nàng một tiếng: "Tiểu Lạc." Rồi đi vào văn phòng của cô.

Tổng tài đều lạnh lùng như vậy sao? Tiểu trợ lý che ngực lại hoảng sợ, duỗi cổ nhìn vào văn phòng tổng tài.

Cửa đóng lại.

"Kỳ tổng." Trợ lý Hoa đang ở đứng ở quầy trà dọn dẹp, động tác trên tay cũng không có dừng lại.

Kỳ Thanh đi qua, đứng cách xa cô nàng 1 mét, "Người trợ lý mới đến kia, em tìm cái lý do gì đem cô ấy điều qua bên hành chính đi."

"A?" Trợ lý Hoa không hiểu, "Vì sao?"

"Em làm theo lời tôi là được."

Kỳ Thanh ngồi xuống bàn làm việc, mở ra văn kiện của dự án mới, "Em đi thông báo bên bộ phận sản phẩm, mười phút sau mở họp."

"Kỳ tổng, tiểu Lạc đi rồi, vậy em không có trợ lý sao?"

Kỳ Thanh ngẩng đầu nhìn trợ lý Hoa một cái, "Em muốn đến bộ phận hành chính sao?"

Trợ lý Hoa vừa nghe liền lắc đầu, "Em mang cô ấy điều qua bộ phận hành chính." Nói đi nói lại, cô vẫn tò mò, vì sao Kỳ tổng lại bảo cô mang trợ lý điều đi.

Là bởi vì cái vị trí trợ lý văn phòng, chỉ có một mình cô là đáng yêu sao?

Trợ lý Hoa còn không đi, Kỳ Thanh nhìn đến gương mặt thiếu nữ đang hoài xuân mừng thầm kia, gõ gõ mặt bàn, trợ lý Hoa lấy lại tinh thần, nhanh chóng đi ra ngoài.

Trong văn phòng chỉ còn lại Kỳ Thanh, cô nhăn mi lại, từ điện thoại mở một phần tư liệu, nhanh chóng mà lật, quả nhiên tìm được ảnh chụp của tiểu trợ lý vừa rồi.

Kỳ Thanh do dự, gọi điện thoại cho Tần Phụ Tuyết.

Điện thoại vang lên nửa ngày mới tiếp, Tần Phụ Tuyết cuộn tròn trong ổ chăn, mơ mơ màng màng mà nhìn màn hình, nhìn thấy tên Kỳ Thanh, alo một tiếng.

Kỳ Thanh không có cùng cô hàn huyên mà đi thẳng vào vấn đề, "Cậu giúp mình tra trong thời gian này tập đoàn Trương Trạch ở Giang Lâm làm cái gì."

"Làm sao vậy?" Tần Phụ Tuyết từ trong chăn chui đầu ra, nhìn bên gối có một người phụ nữ đang ngủ, ánh mắt dại ra, mới nhớ tối hôm qua cô nói trợ lý Tô ngủ lại ở nhà mình.

Điện thoại này không tiện để cho trợ lý Tô nghe được, cô quyết đoán xốc chăn lên đi xuống giường, đi đến cửa sổ ngoài phòng khách nghe điện thoại.

"Được." Tần Phụ Tuyết tay sờ lên mặt kính nhìn ra bên ngoài "Ngày mai gửi cho cậu."

Nói chuyện chính xong, Kỳ Thanh quan tâm một chút việc tư "Cậu và trợ lý Tô sao rồi?"

Tần Phụ Tuyết quay đầu nhìn về hướng phòng ngủ nhìn thoáng qua, cô và trợ lý Tô tình cảm có chút không rõ, hiện tại không thể dùng từ nào hình dung được, Tần Phụ Tuyết lạnh lùng nói, "Mình cúp điện thoại, bye."

Trốn tránh câu hỏi của Kỳ Thanh.

Vừa mới nói chuyện điện thoại bảo Tần Phụ Tuyết đi tra tập đoàn Trương Trạch thì trợ lý Hoa nôn nóng gõ cửa đi vào, báo với cô người bên tập đoàn Trương Trạch đến.

Thật đúng là trùng hợp mà, trong lòng Kỳ Thanh cảm thán một câu.

Trợ lý Hoa hỏi, "Kỳ tổng, có muốn cho bọn họ vào không?"

"Em đi báo với giám đốc Trần cuộc họp hoãn lại một chút, để cho bên Trương Trạch đi vào đi." Kỳ Thanh khép văn kiện lại, "Mang bọn họ tới văn phòng tôi."

"Vâng, Kỳ tổng."

Trợ lý Hoa đang muốn đi ra, Kỳ Thanh gọi cô nàng lại, "Tiểu trợ lý mới tới kia đến bộ phận hành chính rồi sao?"

"Còn không có." Trợ lý Hoa thấp thỏm nhìn Kỳ tổng, tiểu trợ lý Lạc ngoan ngoãn ngồi xem danh sách nhân viên, cô nhất thời không thể mở miệng kiếm lý do điều người đi được.

Kỳ Thanh hơi mỉm cười, "Lúc người bên Trương Trạch vào đây, em nói cô bé đi vào rót nước."

Ngắt điện thoại, Tần Phụ Tuyết không có lập tức trở về phòng ngủ, ở trên bên cửa sổ đứng một lát, cô mở cửa sổ ra, để không khí vào bên trong.

Tần Phụ Tuyết mặc đồ mỏng manh, một trận gió lạnh lẽo thổi vào, làm cho cả người thanh tỉnh, nhưng mà cảm mạo cũng nghiêm trọng hơn.

Cô đóng cửa sổ lại, mang một thân lạnh đi vào phòng ngủ.

Trợ lý Tô đã dậy, ngồi dựa ở trên đầu giường nhìn cô, Tần Phụ Tuyết ngồi lên chăn, cũng dựa vào đầu giường, nghiêng đầu nhìn trợ lý Tô, "Hôm nay, cô không đi làm sao?"

"Tôi nghỉ phép." Trợ lý Tô nhấc tay lên cầm lấy góc chăn của mình, đem người bọc vào trong chăn, ôm lấy Tần Phụ Tuyết.

Đột nhiên bị ôm, Tần Phụ Tuyết không biết làm sao, hai giây sau, cô đẩy trợ lý Tô ra, nhưng trợ lý Tô ôm cô càng chặt hơn, dùng chính nhiệt độ cơ thể của mình để sưởi ấm cho cô, "Ôm một lát sẽ ấm liền."

Tối hôm qua ngủ, cô ngửi được mùi hương trên người trợ lý Tô, hiện tại bị trợ lý Tô ôm, mùi hương nhàn nhạt kia càng rõ hơn, Tần Phụ Tuyết ngửi ngửi, cảm giác kỳ quái, cô không phải bị cảm sao, vì sao lại nghe được mùi hương trên người trợ lý Tô?

Động tác hít mũi của cô làm cho trợ lý Tô chú ý, mắt trợ lý Tô đảo lên đầu giường, ở ngăn tủ có khăn giấy, cô tạm thời buông Tần Phụ Tuyết ra, cúi người lấy tờ giấy giúp Tần Phụ Tuyết lau mũi.

Tần Phụ Tuyết đè tay cô lại, lấy giấy ra nói, "Tôi ngửi mùi trên người cô."

Cho nên, động tác hút mũi vừa rồi, không phải bị cảm mà là ngửi mùi trên người cô sao?

Nghĩ đến cái đáp án này, tim trợ lý Tô ngừng đập nửa giây, ngay sau đó lại đập liên hồi, đến Tần Phụ Tuyết cũng có thể nghe được tiếng tim đập của cô.

Không khí bây giờ thật ái muội, một thanh âm trong lòng ngực trợ lý Tô mê hoặc lấy cô, mê hoặc cô hôn lên.

Nhìn lên cánh môi hơi nhợt nhạt kia, trợ lý Tô nuốt nước miếng, nhích lại gần Tần Phụ Tuyết.

Phát hiện ra trợ lý Tô muốn hôn mình, Tần Phụ Tuyết không chút do dự nào mà đẩy trợ lý Tô ra, cơ thể cô chui vào trong chăn, vô cảm nhìn cô, "Cô có thể về nhà rồi."

"Aizz..." trợ lý Tô thở dài, nằm xuống theo Tần Phụ Tuyết, cùng Tần Phụ Tuyết gối chung một cái gối, "Phụ Tuyết, có phải lời nói tối hôm đó của tôi làm em lưu lại bóng ma tâm lý không?"

"Không phải." Tần Phụ Tuyết không nghĩ ngợi liền phủ nhận, "Là tôi không thích cô."

Không thích sẽ không để cô ngủ ở đây qua đêm, trợ lý Tô không hề bị đả kích, nhéo góc áo cô mà kéo kéo, giọng nói ôn nhu, "Phụ Tuyết, tôi thích em."

Tần Phụ Tuyết xoay người để trợ lý Tô đối mặt với lưng của cô, ý thật rõ ràng là cô không muốn nghe nữa, đừng nói nữa.

Nhưng mà người sau lưng cô lại hiểu sai ý, trợ lý Tô mím môi, khoé môi cong cong cười, ôm lấy Tần Phụ Tuyết từ phía sau, đem người ôm vào lòng ngực.

Tần Phụ Tuyết, "Cô ôm tôi làm gì?"

Trợ lý Tô ôm chặt hơn, "Em làm tôi ôm em a."

Ở trên giường, tư thế ôm từ sau lưng chính là tư thế ấm áp nhất.

"Tôi không có." Tần Phụ Tuyết nhắm mắt, chôn đầu trong gối, gối đầu mềm mại vẫn có thể hít thở được, giọng nói Tần Phụ Tuyết bị hãm bởi cái gối truyền ra, "Tôi còn muốn ngủ, cô đi về ổ chăn của cô đi."

Trợ lý Tô lén hôn lên sau gáy Tần Phụ Tuyết, "Chờ em ngủ rồi tôi trở về ổ chăn của tôi."

Tần Phụ Tuyết không có cự tuyệt cô, trợ lý Tô vười vui vẻ, đối với Tần Phụ Tuyết nên ôn nhu như vậy.

....

Trợ lý Hoa mang đoàn người Trương Trạch vào văn phòng tổng tài, Kỳ Thanh từ bàn làm việc đứng dậy, đi đến chỗ người bên Trương Trạch.

"Trương tổng, tổng giám Đông Dã." Kỳ Thanh thong dong bình tĩnh mà tiếp đãi bọn họ, đưa tay hướng sô pha, "Mời ngồi."

"Mạo muội đến đây, Kỳ tổng không để ý chứ?" Trương Hoàng Nhã ngồi xuống sô pha, Đông Dã Lam Phong đối mặt với Kỳ Thanh cười sâu xa, kêu một tiếng Kỳ tổng, ngồi xuống bên cạnh Trương Hoàng Nhã.

Kỳ Thanh nhìn trợ lý Hoa một cái, trợ lý Hoa gật đầu, Kỳ Thanh ngồi xuống ghế sô pha đối diện hai người kia, "Không biết Trương tổng đến Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật của chúng tôi để làm gì?"

"Muốn cùng cô nói chuyện hợp tác." Trương Hoàng Nhã nói xong, vị trợ lý bên cạnh đã mở túi lấy ra một phần văn kiện, chính là bảng kế hoạch dự án đưa cho Trương Hoàng Nhã, Trương Hoàng Nhã đem văn kiện đưa cho Kỳ Thanh, "Không biết là Kỳ tổng có hứng thú hay không?"

Kỳ Thanh tiếp nhận bảng kế hoạch dự án mở ra, tiểu trợ lý Lạc vào lúc này bưng cà phê đi vào trong văn phòng, dựa vào theo phân phó của trợ lý Hoa, cô đem cà phê đặt trước mặt khách trước.

Kỳ Thanh một bên xem dự án, một bên chú ý phản ứng của tiểu trợ lý và Đông Dã Lam Phong.

Ngoài dự đoán, hai người không có làm bộ như không quen nhau, tiểu trợ lý gọi tên Đông Dã Lam Phong, mà Đông Dã Lam Phong nhìn thấy Lạc Bình, trên mặt lộ rõ sự kinh ngạc.

Xem ra, tiểu trợ lý Lạc không phải do Đông Dã Lam Phong sắp xếp đưa vào trong công ty cô làm đôi mắt nhỏ.

Trương Hoàng Nhã luôn hiểu biết cấp dưới của mình, Trương Hoàng Nhã bưng cà phê lên, làm như không có gì mà liếc mắt nhìn Đông Dã Lam Phong một cái, Đông Dã Lam Phong lập tức hiểu ý đứng dậy lấy cớ muốn đi wc, rời khỏi văn phòng.

Không khí có chút xấu hổ sau khi tiểu trợ lý đi ra ngoài, Kỳ Thanh làm bộ tò mò hỏi, "Tổng giám Đông Dã quen biết với trợ lý mới đến này của chúng tôi sao?"

Trương Hoàng Nhã uống một ngụm cà phê, không chút nào để ý mà nói "Chắc là vậy, Lam Phong có quen biết với rất nhiều người phụ nữ." Cô cũng không để ý đến việc Kỳ Thanh biết được tổng giám này của cô kết giao với rất nhiều người,

Kỳ Thanh thuận miệng hỏi, "Vậy cô cũng là một trong số đó sao?"

Trương Hoàng Nhã buông tách cà phê cười với cô, "Người tôi thích là Lục Uyển Đình."

Lá gan này cũng quá lớn rồi đó, chạy đến chính thất mà nói thích phu nhân nhà người ta, sắc mặt Kỳ Thanh lập tức nghiêm lại, Trương Hoàng Nhã cười cười, "Tôi chỉ đùa một chút thôi, Kỳ tổng không phải vừa rồi nói giỡn tôi là một trong người cũ của Lam Phong sao?"

Kỳ Thanh đóng bảng kế hoạch lại đưa qua, "Xin lỗi, dự án hợp tác này tôi không có hứng thú."

Trợ lý Trương Hoàng Nhã liền tiếp văn kiện, Trương Hoàng Nhã liếc mắt nhìn văn kiện, ánh mắt lần thứ hai dừng trên người Kỳ Thanh, "Dự án này còn hợp tác với một công ty khác, là tập đoàn Lục Thị, như vậy vẫn còn không hứng thú sao?"

"Tôi biết." Nhìn đến mấy chữ khu dân cư AI, Kỳ Thanh đã biết dự án này có Lục Thị tham gia.

Trương Hoàng Nhã đứng lên, "Kỳ tổng, suy xét một chút đi." Ý bảo trợ lý để văn kiện lại.

Đông Dã Lam Phong đã trở lại, phát hiện chỉ một lát hai người này đã nói xong rồi, Kỳ Thanh nhìn cô nàng một cái, bảo trợ lý Hoa, "Trợ lý Hoa, tiễn khách đi."

Hai người đi rồi, Kỳ Thanh cầm lấy văn kiện mở ra nhìn, tiểu trợ lý Lạc hốc mắt đỏ đứng ở cửa văn phòng, giọng nói có chút uỷ khuất kêu một tiếng "Kỳ tổng."

Nếu người đứng ở cửa là trợ lý Hoa, có lẽ Kỳ Thanh sẽ buông văn kiện xuống mà an ủi, nhưng đối với người mới, Kỳ Thanh không có chút tình cảm nào, liếc nhìn trợ lý Lạc một cái nói, "Trở về nghỉ ngơi đi."

Trợ lý Lạc có chút cảm động, Kỳ Thanh cúi đầu tiếp tục xem văn kiện, "Về sau không cần tới nữa."

Cuộc họp bị dời lại nửa tiếng, đang họp được một nửa, trợ lý Cao đột nhiên gõ cửa, tiến vào phòng họp đến bên tai Kỳ Thanh nói, "Kỳ tổng, Lục tổng đến, ở văn phòng chờ chị."

"Tôi đã biết." Kỳ Thanh gật đầu, đẩy tiến độ cuộc họp lên, họp trong 5 phút đã xong, để cho bộ phận sản phẩm sau khi họp xong gửi qua email cho cô về ý tưởng.

Đi vào văn phòng, ngồi trên sô pha xem văn kiện mà Trương Hoàng Nhã để lại, Lục Uyển Đình thấy Kỳ Thanh trở lại, đứng lên ôm lấy Kỳ Thanh rồi hôn hôn, nói thẳng lý do cô đến, "Chị nghe nói Trương Hoàng Nhã đến đây tìm em."

Kỳ Thanh cười cười hôn lên khoé môi cô, rồi ngồi xuống sô pha, "Cô ấy đến tìm em nói chuyện hợp tác."

Lục Uyển Đình cầm lấy văn kiện hỏi, "Em cự tuyệt cô ấy sao?"

"Ân." Kỳ Thanh nghiêng đầu dựa lên vai Lục Uyển Đình, ánh mắt dừng trên ngón tay đang nhẹ nhàng lật từng trang giấy kia, "Cái dự án này, nói là hợp tác, thực chất là bảo trì kỹ thuật mà thôi."

Bảo trì kỹ thuật thì Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật không phải là công ty duy nhất.

"Chị đã xem qua tài liệu cô ấy đưa cho em với của chị đều giống nhau." Lục Uyển Đình buông văn kiện, tay ôm lấy người Kỳ Thanh, "Cự tuyệt cũng tốt, dự án quan trọng trước mắt của công ty em, là cùng với Lục Thị hợp tác."

"Hoá ra Lục tổng đến đây để quan tâm công việc a." Kỳ Thanh nắm lấy cằm Lục Uyển Đình.

Lục Uyển Đình cười, "Lại đây quan tâm phu nhân của chị là chính, thuận tiện quan tâm một tí công việc."

Nói đến từ vợ, Kỳ Thanh hơi híp mắt, hô thẳng tên người ở trước mặt, hỏi ra một câu trí mạng, "Lục Uyển Đình, chị biết Trương Hoàng Nhã thích chị sao?"