Vu Hám cảm thấy mình quá ngây thơ rồi...
Sao lại tin biếи ŧɦái này sẽ thành thật chứ?
Anh vừa nghĩ, vừa hung hăng đâm vào thân thể biếи ŧɦái, không trách anh không có định lực, là biếи ŧɦái quá đẹp.
Làn da biếи ŧɦái trắng như sữa, trơn láng, non mềm, mềm mịn.
Chủ yếu là Vu Hám bị tất chân của cậu ta dụ hoặc, tất màu trắng dài đến đùi là kiểu dáng thuần khiết, làn váy ngắn hơi nhếch lên, dưới làn váy là một quả cầu lông trắng muốt.
Đệt, cậu ta còn gắn một cái đuôi thỏ! Quả cầu lông xù nho nho theo biếи ŧɦái lắc mông mà rung rinh, thế mà có điểm đáng yêu!
Kết quả đương nhiên là biếи ŧɦái được như ước nguyện, bị cᏂị©Ꮒ tai thỏ lắc qua lắc lại.
Bởi vì tức giận + xấu hổ, Vu Hám đưa đẩy thô bạo, dươиɠ ѵậŧ màu đỏ còn ma đỏ cặp mông trắng nõn của biếи ŧɦái, nói gì huyệt nhỏ đáng thương kia.
Nhưng biếи ŧɦái thích Vu Hám thô bạo như này, càng thô bạo thì càng càng hưng phấn, rõ ràng đã bị cᏂị©Ꮒ không nói thành lời, đứt quãng kêu rên, còn có thể quay đầu vứt mị nhãn với Vu Hám.
Vứt mị nhãn với một cái chó, có da^ʍ không?
Vu Hám không thể không thừa nhận mình thua, đây không phải biếи ŧɦái nhất mà hắn từng gặp, nhưng nhất định là biếи ŧɦái da^ʍ nhất.
Đây là dâʍ đãиɠ tiện không làm ra vẻ nhất mà Vu Hám gặp được.
Hơn nữa cậu ta còn mị như yêu tinh, đối mặt với sau lưng làm hai lần, mắt thấy thân thể trắng nõn của biếи ŧɦái toàn mồ hôi, làn da non mềm như chọc là rách che kín vết đỏ nhợt nhạt, thật mê người.
Theo lý, cậu ta hẳn là mệt mỏi ngừng nghỉ.
Nhưng không, hai chân biếи ŧɦái kẹp chặt eo chó đực của Vu Hám, dùng rãnh mông ướt sũng cọ bụng lông của Vu Hám, giọng dính nhớp như miệng ngậm đường đang hòa tan. “Chồng ơi, lại làm một lần, nha?”
Vu Hám: “...”
Đôi tay biếи ŧɦái đỡ cằm chó Vu Hám, ánh mắt vừa thâm tình vừa quyến rũ, không hề giống đang xem một con chó: “Chồng ơi ~ anh tuyệt quá, lại làm một lần nữa đi, anh không muốn đυ. cɧó ©áϊ của anh mang thai sao ~”
A, cậu có thể mang thai mới là gặp quỷ.
Vu Hám rất muốn trợn trắng mắt, nhưng đang trợn một nửa, mà nghĩ chống đối biếи ŧɦái, không bằng thỏa mãn cậu ta còn hơn.
Anh vừa tiếp tục cày cấy, vừa suy xét không thì sau thế giới này, trở về làm việc ngừng nghỉ phép thôi, cuộc sống này, còn không tự do bằng làm phản diện, ít nhất lúc làm phản diện, muốn cᏂị©Ꮒ lúc nào thì cᏂị©Ꮒ lúc ấy.
Đâu giống hiện tại.
Uất ức.jpg
Biếи ŧɦái bị đút no, cảm thấy mỹ mãn ôm Vu Hám, cọ qua cọ lại trên lông chó: “Vượng Tài, hôm nay anh tuyệt quá, ngày mai dẫn anh đi ra ngoài mua đồ nhé, anh muốn mua gì cũng duyệt nha.”
A, miệng đàn ông, muốn người ta xuất lực thì chồng ơi, xong việc thì kêu Vượng Tài.
Vu Hám ngáp một cái, sải chân chuẩn bị ngủ.
Biếи ŧɦái có lẽ cũng mệt mỏi, không tắm mà đi theo ngủ. Ngày hôm sau, cậu rời giường lại bắt đầu làm nũng: “Phía dưới của em khó chịu quá, Vượng Tài, có phải bị anh cắm hỏng rồi không?”
Vu Hám cúi đầu thì thấy, hậu huyệt đúng là hơi sưng, còn có tϊиɧ ɖϊ©h͙ khô cạn động lại ở miệng huyệt nhưng hẳn là không bị thương.
Diễn nhiều như vậy, lần sau cậu tự an ủi đi.
Biếи ŧɦái như là xem hiểu ánh mắt của anh, oan ức nói: “Anh thế này mà là người sẽ bị gọi là tra nam.”
Người còn có thể ly hôn cơ, còn tôi làm gì có ngày nghỉ.
Biếи ŧɦái đi tắm rửa rồi thay một bộ quần áo đứng đắn, xong xuôi mới dẫn Vu Hám ra cửa. Vu Hám lâu lắm không đi ra ngoài đi bộ, sau khi lên xe vỗ lên cửa sổ. Biếи ŧɦái hiểu ý giúp anh mở cửa sổ xuống, cho Vu Hám có thể vươn đầu chó xem phong cảnh.
Biếи ŧɦái không hổ là biếи ŧɦái, tùy thời tùy chỗ đều có thể động dục: “Này, chồng ơi, lần sau mình làm trên xe đi?”
Cậu nói cái gì? Tôi chỉ là một con chó, tôi nghe không hiểu.
Vu Hám ghé vào cửa sổ hóng gió, tỏ vẻ mình không nghe được gì hết. Biếи ŧɦái đang lái xe, tự nhiên không thể quấy rầy anh, nhưng mà anh không thảnh thơi được lâu. Sau khi vào siêu thị, biếи ŧɦái đẩy cái xe đẩy: “Vượng Tài, em đẩy anh nhé?”
Vu Hám cao quý lãnh diễm liếc cậu một cái, trẻ con mới thích ngồi lên xe đẩy. Vu Hám có không ít đồ muốn mua, như là đồ ăn vặt, xem TV mà không có đồ ăn vặt thì vui sướиɠ ít đi một nửa. Anh muốn mua cái gì sẽ vươn chân chó chỉ chỉ.
Năm phút về sau...
Vu Hám ngồi trên xe đẩy, duỗi chân chó chỉ điểm giang sơn. Ở phương diện này, biếи ŧɦái rất sủng anh, muốn cái gì mua cái nấy. Nhưng Vu Hám nghĩ đến đây đều là thưởng do buổi tối anh ở trên giường ra sức thì thấy không khác gì cu li dọn gạch, lại không vui vẻ nổi.
Trong siêu thị sẽ có một ít đồ dùng hàng ngày. Lúc đi ngang qua quầy nội y phụ nữ, biếи ŧɦái đột nhiên mỉm cười với Vu Hám, sau đó tay trái cầm một qυầи ɭóŧ viền ren màu trắng, tay phải cầm một cái qυầи ɭóŧ hồng nhạt có nơ con bướm: “Vượng Tài, anh thích cái nào?”
Vu Hám tưởng tượng tí mà mũi chó nóng lên.
Không chịu nổi, không chịu nổi, da^ʍ khí xộc vào mũi, anh quyết đoán vươn chân chó, chỉ chỉ qυầи ɭóŧ tình thú màu đen trên giá, tên gọi tắt là qυầи ɭóŧ lọt khe.
Biếи ŧɦái mỉm cười mua cả ba cái, sau đó ghé vào tai Vu Hám: “Tối nay mặc cho anh xem, được không?”
Tôi đã nói tôi chỉ là một con chó! Tôi không nghe hiểu!
Mua một đống đồ ăn vặt với một ít... Khụ khụ, xong, biếи ŧɦái xách túi to túi nhỏ, dẫn Vu Hám rời khỏi siêu thị.
Đồ vật để hết lên xe, sau đó bọn họ đi ăn cơm, đi vào một nhà hàng gia đình, trông rất nhiều khách, bà chủ là người có kiến thức, không cảm thấy dắt chó đến ăn cơm có vấn đề gì, dẫn họ đi vào phòng.
Ừm, chia bộ đồ ăn cho họ, còn kéo ghế cho Vu Hám.
“Vượng Tài muốn ăn gì? Ở đây thịt xào cải thảo với cá hầm cải chua đều ăn siêu ngon, gọi cho anh một phần giò đường phèn nữa nha?”
Vượng Tài nhà cậu thích ăn thịt, đương nhiên, chó đều thích ăn thịt, cho nên biếи ŧɦái gọi hầu hết là thịt, chỉ mấy món chay cho cậu ăn.
Đồ ăn nhà này đúng là ngon, hơn nữa món chay còn ngon hơn món thịt. Vu Hám còn rất vừa lòng, cả bữa cơm toàn là biếи ŧɦái nhặt thịt ra, từng miệng đặt vào đĩa của anh, haizz, ngoài việc đòi đυ. nhiều thì biếи ŧɦái vẫn khá tốt.
Ăn cơm nước xong về nhà, biếи ŧɦái thả đồ xuống, dắt Vu Hám đi đến mặt cỏ bên kia đi bộ, tiêu cơm. Vu Hám không biết cậu làm nghề gì, dù sao rất nhàn, ngày thường toàn là 9 giờ sáng mới ra cửa, về trước 6 giờ tối, cả người thảnh thơi.
Chắc là phú nhị đại.
Biếи ŧɦái còn mua một ít đồ chơi cho chó, nên hiện tại, đang cầm một cái đĩa ném bay ra ngoài: “Vượng Tài ~”
Vu Hám nâng mí mắt, có vợ nào chơi chồng thế này à? Không ngừng nghỉ tí nào.
Nể ăn ở đều là của biếи ŧɦái, anh bò dậy đi nhặt đĩa, vừa đến gần cái đĩa, Vu Hám đột nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm một người đi ngang qua mình, từ trên người này, anh ngửi được mùi khói thuốc súng với mùi máu tươi.
Làm chó cũng có chỗ lợi, ít nhất cái mũi đặc biệt nhạy.
Người này đi hướng... Hình như là đi đến chỗ biếи ŧɦái.
Bản năng làm Vu Hám cong lưng, làm động tác đấu khuyển đi săn, chậm rãi đi theo, ngay lúc người kia thò tay vào trong ngực thì nhảy lên vồ tới.
Biếи ŧɦái dù thế nào cũng là kim chủ của anh, sao có thể để người ngoài bắt nạt.