Editor: May
Lâm Dật mở cửa xe xuống xe, “Ta tới đón con tan học.” Lâm Dật búng một cái ở cái trán trơn bóng của bé, con ngươi thâm thúy thả ra thần thái khác thường, khiến người giật mình.
“Bảo Bảo, tớ cũng muốn ngồi xe của soái ca.” An Tiểu Mễ lắc lư cánh tay của Điền Bảo Bảo, che miệng dùng đôi mắt to nước doanh doanh nhìn Điền Bảo Bảo, tràn đầy chờ mong và khẩn cầu, làm người gần như không có năng lực chống cự. Bởi vì An Tiểu Mễ nói chuyện giọng nói non nớt mà mềm mại, cho nên phát âm có chút không chuẩn, nũng nịu, lại đặc biệt dễ nghe.
“Vậy chú tài xế nhà cậu phải làm sao bây giờ?” Điền Bảo Bảo chỉ chỉ xe BMW tới đón cô bé tan học. Ngày thường không có người tới đón Điền Bảo Bảo, Điền Bảo Bảo liền sẽ đi nhờ xe cô bé.
“Không có việc gì, bảo tài xế theo sau xe chú đẹp trai là được rồi. Được không?” Lâm Dật buồn cười nhìn Điền Bảo Bảo không chút cẩu thả, xem ra công phu dày vò người của bạn gái nhỏ này của bé là hạng nhất. Khó trách bé bị mê đến thần hồn điên đảo.
“Mau lên xe đi.” Lâm Dật vẻ mặt ôn hoà ném xuống một câu, liền một tay bế một đứa lên, đặt tới trên xe. Hiện tại là tan học, giờ tan tầm cao điểm, nếu lại nói chuyện tào lao nữa, chỉ sợ muốn bị chặn lại thật lâu.
“Chú Lâm, là mami nhờ chú tới đón con sao?” Điền Bảo Bảo rất hiếu kì, không phải mami vẫn luôn không quá thích mình và chú Lâm thân cận sao?
“Có thể nói như vậy. Qua hai ngày nữa mẹ con muốn đi Hongkong công tác, cho nên tạm thời cô ấy giao con cho ta. Ủy khuất con ở nhà chú mấy ngày, con có bằng lòng hay không?” Lâm Dật tà mị mở miệng, nếu bị người khác nghe được lời anh, tất nhiên lại trợn từng mắt ngây người. Khi nào nghe qua Lâm Dật nói lời khiêm tốn như vậy, hơn nữa còn là đối với một đứa nhỏ bảy tuổi.
“Thật sự sao. Nói như vậy, con có thể ở cùng chú Lâm ư!” Điền Bảo Bảo phản ứng vài giây, sau đó cả người đều hoan hô nhảy nhót lên. Bé rốt cuộc có thể ở cùng một chỗ với daddy, tuy rằng là phúc lợi cần mami bé đi công tác mới đổi lấy được, nhưng trong khoảng thời gian này nếu bé có thể bồi dưỡng tình cảm với chú Lâm thật tốt, nói không chừng một nhà ba người bọn họ thực mau là có thể đoàn tụ. Vì sao chú Lâm sẽ không nhớ rõ mami chứ? Điền Bảo Bảo bỗng nhiên lại nghĩ tới vấn đề này. Nhưng thừa dịp mấy ngày này, bé có thể thử hỏi một chút.
“Chú đẹp trai ơi, chú sẽ mỗi ngày đều tới đón Bảo Bảo tan học sao?” An Tiểu Mễ nhìn bộ dáng vô cùng vui vẻ của Điền Bảo Bảo, cũng cười không khép miệng được.
“Chú không chỉ sẽ đón Bảo Bảo tan học, còn sẽ đưa Bảo Bảo đi học.” Từ trước đến nay Lâm Dật đều thích làm mọi chuyện đến thập toàn thập mỹ. Nếu anh đã khoác lác với Điền Kỳ Kỳ, anh lại không muốn đến cuối cùng lỡ miệng để người đàm tiếu.
“Wow, chú Lâm, wonderful!” Điền Bảo Bảo hoan hô!
“Chú đẹp trai thật tốt!” An Tiểu Mễ cũng phụ họa nói theo, như vậy cô bé liền mỗi ngày đều có thể ngồi xe của chú đẹp trai với Điền Bảo Bảo.