Buổi chiều Giang Triết trở lại lớp, Trương Nham cau mày nhìn cậu, bộ dáng đầy hận ý.
Mà Giang Triết cũng không coi trọng cậu ta mà dùng ánh mắt lạnh nhạt đầy ẩn ý nhìn cậu. Trương Nham lập tức lúng túng, liền dời tầm mắt đi.
Giang Triết cũng mặc xác cậu ta, trở về chỗ ngồi, cầm sách giáo khoa tiếng Trung lên, đi đến bên cạnh Tô Tiểu Nhã.
“Lớp phó học tập, mình không hiểu ý nghĩa của một vài câu thơ, cậu có thể giảng giải cho mình được không?”
Giang Triết cười nhìn cô chằm chằm.
Khi cảm giác được Giang Triết tới, Tô Tiểu Nhã lập tức biến thành đà điểu, vội vàng vùi đầu vào sách.
Ôi trời, sao cậu ta lại đến đây!
Trái tim nhỏ bé của Tô Tiểu Nhã đập thình thịch như nhảy ra ngoài, Giang Triết nhận thấy vành tai của cô lại đỏ lên.
“Điểm nhịp tim của Tô Tiểu Nhã +233!”
Các bạn học nhìn thấy cảnh này, trên mặt đều lộ ra vẻ trêu chọc.
Tin nụ hôn kinh hãi xảy ra vào buổi sáng nay đã lan khắp cả lớp thâm chí cả những lớp xung quanh từ lâu!
Ai mà không biết rằng Giang Triết, tên lưu manh đẹp trai có tiếng của lớp 12-2, đã cưỡng hôn lớp phó học tập Tô Tiểu Nhã?
Trong khuôn viên trường trung học nhàm chán, mấy thể loại tin liên quan về tình yêu ngọt ngào này được yêu thích nhất!
Một nhóm nữ sinh đang tán gẫu và nói chuyện.
"Nhìn xem, Giang Triết lại đi tìm Tô Tiểu Nhã!"
"A a a, mình đột nhiên phát hiện Giang Triết càng ngày càng đẹp trai!"
"Sao, cậu ưa thích người ta rồi sao? Đã muộn rồi, cậu ta và Tô Tiểu Nhã đã hôn nhau rồi!"
Này, thật đáng tiếc! Tại sao trước đây mình không để ý thấy cậu ta đẹp trai như vậy. Nhưng Tô Tiểu Nhã chắc không quan tâm điều đó đâu! "
" Hừ, đầu óc của học bá toàn là sách giáo khoa, chắc là đọc sách nhiều nên ngớ ngẩn thôi!"
......
Tô Tiểu Nhã không thể bỏ ngoài tai những lời đó được, trong long cô ấy trở nên căng thẳng hơn. Đối với việc Giang Triết đến tìm chính mình khiến cô càng tức giận, nôn nóng.
Trương Nham thấy vậy, liền ho khan một tiếng đứng lên: “Giang Triết, có cái gì không hiểu để tôi sẽ dạy cho!”
Giang Triết nhíu mày, quay đầu lại chế nhạo: “Làm sao vậy, chẳng lẽ điểm của cậu tốt hơn sao? Tốt hơn cả lớp phó học tập của chúng ta?”
Điểm của Tô Tiểu Nhã chưa bao giờ rơi khỏi top 1 của lớp.
Trương Nham ngẩng cổ tự tin, “Điểm của tôi không bằng Tô Tiểu Nhã, nhưng để dạy cậu thì dư sức!”
Giang Triết trong lòng cười nhạo, cũng không định khách sáo với Trương Nham, cái tên không biết điều này.
Vì vậy, cậu hỏi ngược lại: “Tôi chỉ đang hỏi lớp phó về vấn đề học tập, lớp trưởng kích động như vậy làm gì, chả lẽ cậu ghen à?” Khi những lời này được nói ra, lớp học lập tức sôi trào!
"Ồ ~"
Nhóm nam sinh phía sau cũng bắt đầu la ó.
Các nữ sinh cúi đầu đầy phấn khích và bắt đầu trò chuyện.
"Trời ơi, Trương Nham chả lẽ cũng thích Tô Tiểu Nhã sao?"
"Vậy thì ba người bọn họ không phải là chuyện tình tay ba sao? Ahhhhh! Trời ạ, thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ!"
Trương Nham nhìn thấy cảnh này lập tức có chút hoảng hốt, cậu nhanh chóng nói với lương tâm cắn rứt: “Đừng nói nhảm, tôi chỉ muốn giúp cậu học tập thôi!”
Nói xong liền nhanh chóng ngồi xuống, giả vờ đọc sách, nhưng lại lén lút nhìn chằm chằm nơi này.
Giang Triết cười nhìn Tô Tiểu Nhã đang rút đầu như con đà điểu, ôn nhu nói: “Có lớp phó học tập giúp tôi là đủ rồi!”
Cậu cúi đầu, cười với cô gái nhỏ đang ngượng ngùng nhẹ giọng hỏi: "Lớp phó học tập, việc giúp đỡ bạn bè học tập là trách nhiệm của cậu, đúng không?"
Tô Tiểu Nhã hai mắt ngấn nước, trong lòng muốn đấm đá tên vô lại này!
Nhưng khi lặng lẽ ngẩng đầu lên, liếc nhìn nụ cười cưng chiều trên khuôn mặt tuấn tú của cậu, trong lòng than phiền đều tan biến một nữa.
Ngược lại, có một cảm giác rất lạ khiến tim cô đập rất nhanh!
Rất lo lắng, có một chút tức giận, nhưng cô cảm thấy ... thật hạnh phúc, thật vui vẻ!
Trong lòng cô nghĩ: Hình như cậu ấy nói đúng, mình là lớp phó học tập, trách nhiệm của mình là giúp cậu ấy làm bài tập ở trường. C chắn không phải vì ... bất cứ điều gì khác.
Tô Tiểu Nhã cắn môi, định đồng ý yêu cầu của Giang Triết.
Đúng lúc này, Vương Đan Đan, người bạn cùng bàn của cô đứng dậy đập bàn "Rầm!" Chuyện buổi sáng còn không tính sổ với cậu đâu, lại đến quấy rối Tô Tiểu Nhã? Nếu như cậu còn như vậy, tôi sẽ nói với giáo viên chủ nhiệm lớp! "
Tô Tiểu Nhã sững sờ một lúc, không biết tại sao, có chút yên tâm nhưng cũng có chút thất vọng.
Giang Triết nhìn Vương Đan Đan đột nhiên đứng lên, trong lòng cũng có chút phiền muộn.
Này cậu, cậu không thấy rằng tôi và cô ấy đang tán tỉnh nhau sao? Tại sao cậu lại xen vào cuộc vui?
Vương Đan Đan là một cô gái có tính cách nóng nảy, cột tóc đuôi ngựa, lộ ra vầng trái có thể đậu được cả máy bay, hung hăng trừng mắt nhìn Giang Triết.
“Tôi đang tìm lớp phó học tập để hỏi bài mà!”
Giang Triết mặc dù bất lực nhưng cũng không muốn đấu với Vương Đan Đan.
Dù sao cô ấy và Tô Tiểu Nhã quan hệ rất tốt, lại còn ngồi cùng bàn, nên chuyện cô ấy ở bên cạnh thổi gió bên tai Tô Tiểu Nhã là điều khó tránh khỏi. Thật không tốt nếu cậu xúc phạm cô nàng này!
"Hừ, đừng nghĩ rằng tôi không biết kế hoạch của cậu! Đưa câu hỏi cho tôi xem một chút, biết đâu tôi biết trả lời đó!"
Cô vỗ nhẹ vào bộ ngực hơi phẳng của mình, ngẩng cổ nói.
Tô Tiểu Nhã nhìn thấy Giang Triết như quả bong bóng xì hơi, trong lòng có vui vẻ nở nụ cười, trên mặt có chút tự đắc.
Giống như đang nói rằng: Bây giờ cậu không còn cách nào a?
Giang Triết có chút không nói nên lời, trong lòng nói: Vương Đan Đan chính là cục đá ngáng chân trên đường đuổi theo Tiểu Nhã, xem ra trước tiên phải xử lý cô ta!
Cậu cầm cuốn sách giáo khoa, trở về chỗ ngồi với vẻ chán nản.
Vương Đan Đan rất tự hào nói với Tô Tiểu Nhã: "Tiểu Nhã, sau này nếu cậu ta dám bắt nạt cậu, cậu nói cho mình để mình trừng trị cậu ta !!"
Tô Tiểu Nhã trên mặt đầy cảm ơn nói, "Cảm ơn cậu, Vương Đan Đan!"
Thành thật mà nói, khi đối mặt với Giang Triết, cô luôn cảm thấy có chút bồi hồi. Sẽ lo lắng đến nỗi mặt đỏ tim run, ngay cả nói chuyện cũng khó khăn.
Rốt cuộc một cô gái nhút nhát như cô, làm sao có thể chịu được sự công kích táo bạo của Giang Triết!
Giang Triết ở phía sau, nghe thấy cuộc nói chuyện giữa hai người, trên trán hiện lên mấy vạch đen.
Khâu Hiểu Đông nghiêng người lại gần nói với vẻ mặt giễu cợt: "Giang Triết, lần này cậu gặp được đối thủ rồi à?"
Giang Triết quay đầu, nhìn thấy vẻ mặt hả hê của Khâu Hiểu Đông, cáu kỉnh nói: "Vương Đan Đan tính là thứ gì? Mình xử lý cô ấy trong vài phút!"
Khâu Hiểu Đông nhìn cái trán trơn mịn của Vương Đan Đan, liếʍ môi, tò mò hỏi: “Bạn có ý kiến gì hay? Cô ấy không dịu dàng như Tô Tiểu Nhã, là hạt tiêu nổi tiếng trong lớp!
Giang Triết nhìn chằm chằm vào Khâu Hiểu Đông vỗ vỗ vai cậu ta cười, nảy ra một ý hay.
“Đừng lo lắng, mình có cách giúp cậu đem Vương Đan Đan đuổi tới tay!”
Khâu Hiểu Đông sững sờ.
"Trời ạ, cậu không được nói nhảm! Mình làm sao thích người giống cô ấy!"
Giang Triết cười hắc hắc nói: "Đừng giả bộ, còn cho rằng mình không biết cậu thường xuyên nhìn trộm cô ấy sao?" Vương Đan Đan có vẻ ngoài cũng xinh, ngoại trừ tính khí hơi nóng nảy. Xét các khía cạnh khác đều không kém! Thành tích của cô ấy cũng tốt vừa vặn bổ sung trí thông minh với cậu nha. Đuổi được cô ấy, đối với thế hệ sau của họ Khâu chẳng phải tốt sao! ”
Giang Triết không phải ghép đôi đại.
Bởi vì cậu biết rằng Khâu Hiểu Đông thực sự đã yêu thầm Vương Đan Đan rất lâu, nhưng lại xấu hổ nên không dám nói ra.
Khi cậu ta tốt nghiệp cấp 3, tụ tập nhóm nhỏ uống rượu với nhau, cậu ta mới say rồi thổ lộ hết sự thật.
Sau đó, hai người họ đã thực sự ở bên nhau.
Giang Triết cũng giúp họ sớm thiết lập mối quan hệ.
Một khi Vương Đan Đan và Khẩu Hiểu Đông đến với nhau thì Tô Tiểu Nhã sẽ trở thành của riêng cậu.
Như người ta đã nói, nếu bạn muốn cua được bất cứ cô nàng nào, trước tiên phải xử lý bạn thân của cô ấy đã!