Cùng Bạn Trai Cũ Diễn Trò

Chương 43

- Mật Kết-

Ba rưỡi chiều, Cố Triêu Hi lướt vòng bạn bè, nhìn thấy mẹ Thịnh Minh Dịch vừa mới đăng trạng thái mới, ba cái emoji tim vỡ.

Bên dưới là tấm hình có vẻ như đang ở nhà hát thành phố.

Mẹ chồng đến rồi?

Cố Triêu Hi ngay lập tức gọi điện thoại cho bà, hỏi: "Bác sao thế ạ? Bác đang ở đâu? Cháu đi tìm bác."

Trong điện thoại mẹ Thịnh thở dài, nói nhà mình bị xập. Wtp cam đường quýt mật

Cố Triêu Hi nhất thời không kịp phản ứng lại: "Bác không sao chứ ạ? Mà nhà nào ạ?"

Mẹ Thịnh nói: "Không sao, là đoàn kịch bác thích xảy ra chút chuyện."

Cố Triêu Hi hỏi địa chỉ, lái xe đi tìm bà, trên đường đi thì trời đổ mưa, cậu gọi điện thoại cho Thịnh Minh Dịch, nói với anh chuyện này.

Thịnh Minh Dịch nói anh đang bận, khi nào về thì nói tiếp. Bảo cậu chăm sóc mẹ giúp anh.

Sau khi tìm thấy người cậu đưa mẹ Thịnh đến một khu thương mại gần đó ăn cơm.

Bên ngoài mưa gió ầm ầm, hai người ngồi trước cửa sổ sát đất tầng chín. Cố Triêu Hi vẫn còn rất để ý đến chuyện nhà xập, không nhịn được hỏi: "Sao nhà lại xập ạ? Lúc xây dựng đã tồn tại lỗi ạ hay là?"

Mẹ Thịnh cười, nói với cậu đó không phải nhà thật. Hóa ra lần này bà đến đây nghe nhạc kịch, nhưng lại ngoài ý muốn biết được đoàn kịch bà thích xảy ra một vụ bê bối, cho nên không thể tiếp tục ủng hộ họ nữa.

Cố Triêu Hi hỏi: "Bê bối gì ạ?"

"Là cái kiểu không thể tha thứ ấy," mẹ Thịnh nói, "Khá là nhạy cảm."

Nói thế này thì Cố Triêu Hi đã hiểu, chắc chắn là có điểm mấu chốt.

Mẹ Thịnh nói: "Cháu thế mà lại không biết nhà xập là gì?"

"Bây giờ đã biết..." Cố Triêu Hi hơi ngại, cảm thấy mình giống như một ông già mất mạng.

Sau này phải nên chăm chỉ lên mạng lướt thôi.

Mẹ Thịnh lại thở ra một hơi: "Vốn dĩ bác định xây cho bọn họ một nhà hát, ba Minh Dịch mua cho bác một hòn đảo nhỏ, đã khai phá được một nửa. Bởi vì francis một trong những thành viên trong đoàn được sinh ra tại thành phố Đồng Quan, cho nên mua ở thành phố này."

"Bác thích đoàn kịch khác đi." Cố Triêu Hi nói, "Chắc chắn vẫn còn rất nhiều đoàn kịch ưu tú."

"Bác cảm thấy mình sẽ chẳng thể thích được đoàn nào nữa." Mẹ Thịnh phiền muộn, sau đó đột nhiên nói, "Đảo nhỏ bác tặng cho cháu nhé."

"Dạ?" Cố Triêu Hi kinh ngạc, "Tặng cháu?"

Cái gì cái gì với cái gì??

Cháu chỉ đến an ủi bác thôi mà!

"Ừm," mẹ Thịnh chỉ ra ngoài cửa sổ, "Ngay ở chỗ này, nhìn thấy không?"

Bên ngoài thật sự là một vùng biển, trong cơn mưa giăng, trên mặt biển có thể nhìn thấy một hòn đảo nhỏ mơ hồ.

Nhưng mà, nhưng mà...

Thế này không ổn! Wtp cam đường quýt mật

"Không không không," Cố Triêu Hi nói, "Bác xây cái khác đi. Hoặc là bảo bác trai xem xem phát triển thành cái khác cũng được mà."

"Tặng cho cháu, coi như là sính lễ là được." Mẹ Thịnh nói, "Không thì bác xây phòng tân hôn trên đảo cho hai đứa? Đây chính là hòn đảo nhỏ hai đứa yêu. Ở đó có thể nhìn không rõ, hòn đảo này thật ra là hình trái tim, rất đẹp."

"Nhưng mà bọn cháu chưa có ý định kết hôn." Cố Triêu Hi nói, "Trong nước không cho nhận giấy chứng nhận, bọn cháu cũng không muốn ra nước ngoài nhận. Cảm thấy kết hôn hay không cũng không sao cả, dù sao bọn cháu cũng sẽ mãi luôn bên nhau."

"Không nhận được giấy chứng nhận nhưng tiệc cưới vẫn phải làm chứ," mẹ Thịnh nghiêm túc nói, "Nghi thức chắn chắn là phải có."

Cố Triêu Hi lắc lắc đầu: "Không cần thiết đâu ạ... bọn cháu biết tấm lòng của nhau là được rồi."

"Không được," mẹ Thịnh cố chấp nói, "Cháu nghe bác, nhất định phải kết hôn. Bác sẽ giúp hai đứa lo liệu."

"Cứ coi như là kết hôn đi, phòng tân hôn mà xây ở đó thì phải rộng đến mức nào?!" Cố Triêu Hi đứng dậy, cậu bước đến trước cửa sổ, nhìn ra ngoài, nói là hòn đảo nhỏ nhưng cũng rất lớn đấy!

Có cần thiết phải khoa trương như vậy không?

Cậu lắc đầu: "Không được, to quá, đắt quá, cháu không thể nhận."

"Không có cái gì không thể nhận cả," mẹ Thịnh nói, "Sau này sản nghiệp trong nhà đều là của hai đứa, bác còn thấy hòn đảo nhỏ này không đủ sức nặng đây."

"Có sức nặng lắm rồi," Cố Triêu Hi quay lại bàn ngồi xuống, " Bác nghe cháu nói, hòn đảo nhỏ này khai phá ra kiểu gì cũng kiếm được tiền. Hay là bác về nhà thương lượng với bác trai một chút đi. Về phần cháu, cho dù không có phần sính lễ này thì cháu vẫn luôn bên cạnh Minh Dịch, điều này bác không cần lo lắng. Cháu yêu anh ấy thật sự không phải vì sản nghiệp nhà nhà bác. Nhưng cháu cũng biết bác và ba anh ấy không giống nhau, cũng không phải có ý muốn hạ nhục cháu. Thế này đi, nếu bác còn băn khoăn thì mua cho cháu một con cáo là được rồi, cháu vẫn luôn muốn nuôi một bé cáo."

Mẹ Thịnh gật gật đầu: "Bé cáo bác sẽ mua cho cháu, chỉ là đất của nhà nhiều quá, ba nó bây giờ cũng không ở nhà, bác cũng không nghĩ gì cả, cháu cứ nhận đi. Cháu bảo Minh Dịch xem xem, thảo luận với nói xem xây như thế nào thì nói với bác, bác sẽ bảo bọn họ sửa theo ý hai đứa."

"Không được đâu bác." Cố Triêu Hi sao lại cứ cảm thấy không được ổn lắm, mình thế mà lại được thừa kế một hòn đảo nhỏ?

Cái này được tính là gì?

Cậu đang định khuyên thêm mấy câu nữa thì điện thoại của mẹ Thịnh vang lên.

Cố Triêu Hi nhìn thấy cái tên hiện lên là: Chồng.

Mẹ Thịnh bắt máy, ngay lập tức nói cho ba Thịnh biết chuyện nhà xập.

Cố Triêu Hi bèn ngồi đó đợi bà. Wtp cam đường quýt mật

Ai mà biết được mới nói mấy câu lại nghe mẹ Thịnh nói: "Vậy ông lên đây đi, tôi và Tiểu Hi đang ăn cơm."

Cố Triêu Hi vội vàng bảo phục vụ mang thêm bát đũa.

Không lâu sau ba Thịnh lên đến nơi.

Mấy tháng không gặp, ông lại già đi rất nhiều, mũi nhọn trên người cũng thu lại không ít.

Cố Triêu Hi cũng khách sáo gọi một tiếng "bác trai". Ba Thịnh trả lời lại một tiếng, sau đó quay đầu nhẹ nhàng an ủi vợ mình.

Khó lắm mới có một lần trôi qua trong yên bình, Cố Triêu Hi nhắc đến chuyện tặng hòn đảo. Cậu nghĩ ba Thịnh ghét mình, chắc chắn không muốn mang hòn đảo tặng cho mình đâu.

Ai mà biết được ba Thịnh nghe xong lại bảo: "Cậu nhận đi."

Cố Triêu Hi không biết làm sao: "Cháu nhận thì cháu làm gì?"

"Muốn làm thế nào thì làm thế đó." Ba Thịnh kéo lấy tay mẹ Thịnh, "Đừng buồn nữa, tôi đưa bà đi Vienna nghe âm nhạc."

Sau đó bọn họ đi mất. Wtp cam đường quýt mật

Cố Triêu Hi: "...."

Cậu nhìn hòn đảo bên ngoài, cả người trở nên mơ màng.

Phải làm sao đây??

Nhìn thấy đã hơn năm giờ rồi nên cậu lái xe đi đón Thịnh Minh Dịch tan làm.

Trên đường lại nhận được điện thoại của Quan Tuấn Hào, đối phương nói, Thịnh Minh Dịch từ chức rồi.

"Thật sao? Thế thì tốt quá." Cố Triêu Hi cười nói, nói xong mới ý thức được không đúng lắm, vội vàng sửa miệng, "Ờm... có phải anh ấy qua loa quá không, tôi biết rồi, tôi sẽ khuyên anh ấy."

Cúp máy cậu nghĩ, sao tin tức lớn hôm nay lại cứ lần lượt xuất hiện thế này?

Đến nơi muốn đến, cậu đợi một lúc lâu Thịnh Minh Dịch mới xuống.

Trên mặt Thịnh Minh Dịch mang theo nụ cười, xem ra đã thoải mái hơi mấy ngày hôm trước nhiều, lên xe liền hỏi: "Tối nay ăn gì thế?"

Cố Triêu Hi không trả lời mà hỏi lại: "Anh từ chức rồi à?"

"Vẫn chưa nghỉ hẳn." Thịnh Minh Dịch vừa thắt dây an toang vừa nói, "Quan tổng bảo em khuyên anh à?"

"Cũng không nói rõ là muốn em khuyên anh," Cố Triêu Hi lái xe đưa anh rời đi, "Chỉ là trong lời nói có vẻ vô cùng tiếc nuối, chắc vẫn hy vọng em giữ anh lại giúp anh ta, nhưng anh ta lại ngại."

Điện thoại một đống tin nhắn, Thịnh Minh Dịch bận bịu trả lời: "Vậy em nghĩ thế nào?"

"Em hơi băn khoăn...." Cố Triêu Hi nói, "Trước kia đúng là em thấy anh vất vả quá, không muốn anh như vậy... cho nên mới thuận miệng nói mấy câu bảo anh từ chức. Nhưng thật sự chỉ là thuận miệng nói thôi, thật ra em cũng không nghĩ đến bắt cóc anh đi... em vẫn luôn ủng hộ anh xây dựng sự nghiệp mà anh yêu thích. Nếu anh vì em mà từ bỏ thứ mình thích, em sẽ rất áy náy."

"Cho nên em cũng không định nuôi anh à?" Thịnh Minh Dịch nghiêng đầu nhìn cậu, "Nhưng anh lại vô cùng nghiêm túc nghĩ về việc này đấy, cho nên em bằng lòng nuôi anh, anh mới từ chức."

"Nuôi đương nhiên là bằng lòng nuôi mà," Cố Triêu Hi nói, "Em nói rồi em chỉ không muốn anh vì em mà từ bỏ sự nghiệp của mình, cho nên vẫn hy vọng anh suy nghĩ thận trọng."

Thịnh Minh Dịch rút ví ra vỗ vỗ lên chân cậu: "Quan Tuấn Hào cho em bao nhiêu tiền? Anh trả gấp đôi!"

"Cút đi!" Cố Triêu Hi lườm anh, "Em đang lái xe anh đừng nghịch! Em không khuyên anh giúp anh ta, là bản thân em hy vọng anh suy nghĩ thận trọng, dù sao đây cũng không phải chuyện nhỏ. Tuy anh cũng không thiếu tiền, trong nhà còn có vương vị cần thừa kế... vậy từ chức thì cứ từ chức đi...."

Thịnh Minh Dịch không nhịn được bật cười: "Cho nên em vẫn hy vọng anh từ chức đúng không?"

"Không có!"

"Vậy anh quay lại đi làm tiếp nhé."

"Anh đi đi." Wtp cam đường quýt mật

"Anh không đi nữa đâu." Thịnh Minh Dịch dựa lưng vào ghế, lười biếng nói, "Thật sự không muốn đi nữa. Anh muốn sống cuộc sống của chính mình. Về phần sự nghiệp gì đó, game đã hoàn thiện hết rồi, nhìn thấy mọi người thích, anh cũng không còn tiếc nuối gì nữa. Anh tin công ty sẽ tiếp tục duy trì và phát triển nó. Thật ra anh cũng không muốn vươn lên top1 ngành game, chỉ đơn giản là anh thích game mà thôi. Bây giờ anh được coi như là... thành công rồi về ở ẩn không?"

"Được rồi, bản thân anh không tiếc nuối là được rồi." Cố Triêu Hi nói, "Sao em nghe Quan Tuấn Hào nói anh muốn xây dựng phòng chủ đề Thần tình yêu?"

"Ừ." Thịnh Minh Dịch nói, "Thật ra... anh lừa anh ta, anh... nên nói thế nào nhỉ?"

Cố Triêu Hi khẽ nhíu mày: "Có điều gì mà không thể nói với em?"

"Chính vì nói với em nên mới ngại...." Thịnh Minh Dịch ngại ngùng, "Đợi anh nghĩ kỹ rồi nói em nghe, được không? Anh cần phải lên kế hoạch cẩn thận, suy nghĩ cẩn thận. Dù sao cũng sẽ nói với em, chắc chắn sẽ không giấu em."

"Có cần phải rắc rối như vậy không?" Cố Triêu Hi nhẹ nhàng nói, "Không phải anh muốn xây một công viên vui chơi theo chủ đề à? Ha ha ha cái này có gì phải ngại nói, đến mức đó không?"

"Em đoán ra được à?" bị cậu cười mặt Thịnh Minh Dịch đỏ bừng lên, vừa hay đúng lúc đèn đỏ, sau khi xe dừng lại anh nhéo mặt đối phương, "Đừng cười nữa."

"Khó đoán lắm sao?" Cố Triêu Hi cố gắng nhịn cười, "Anh ta vừa nói là em đã đoán ra có chuyện gì rồi, anh chính là lén lút mang theo hàng cấm." (làm chuyện riêng)

"Đúng vậy," Thịnh Minh Dịch cào cào tóc mình, "Đúng là mang theo hàng cấm, cho nên anh ngại dùng tài nguyên của công ty làm cái này, cũng ngại nói với Tuấn Hào, cho nên anh nghĩ nên từ chức."

Anh ngừng lại: "Thật ra từ trước đến nay anh vẫn luôn vì cái này mà thôi. Giống như lúc đầu ước định với em, xây một công viên vui chơi chủ đề tình yêu, thiết kế toàn là màu hồng, mỗi ngày lái xe du lịch đi loanh quanh, xem du khách nô đùa và lắng nghe những câu chuyện của bọn họ."

"Được, thật ra em cũng... trước kia tích tiền cũng là vì muốn làm cái này," Cố Triêu Hi nói, "Vậy ngày mai chúng ta có nên đi mua một mảnh đất không?"

Thịnh Minh Dịch nói: "Chuyện đất đai thì không cần vội, đợi anh bàn giao xong công việc thì chúng ta sẽ đi xem."

Cố Triêu Hi hơi lo lắng: "Nhưng bọn họ sẽ để anh đi sao?"

"Anh muốn đi thì bọn họ có thể giữ nổi không?" Thịnh Minh Dịch nói, "Yên tâm, Tuấn Hào sẽ không ép anh đâu."

"Vậy thì tốt." Cố Triêu Hi lại hỏi, "Mua đất có phải là cần rất nhiều tiền đúng không? Về nhà em sẽ đưa hết tiền của em cho anh, thật ra cũng không nhiều..."

"Có thể kêu gọi đầu tư," Thịnh Minh Dịch nói, "Để anh nghĩ cách, em không cần lo lắng. Tiền của em cứ để lại bao nuôi anh là được rồi."

"Vâng," Cố Triêu Hi nói, "Vậy tối nay ăn gì?"

"Ăn cá đi. Không phải hôm qua em nói muốn ăn cá kho dưa chua à? Đợi chút nữa đi mua cá."

"Được." Trái tim Cố Triêu Hi không hiểu sao lại trở nên tươi sáng.

Thịnh Minh Dịch chọc chọc má cậu, bắt đầu giễu cợt cậu: "Thì ra em cũng không quên được ước định của mối tình đầu à, thế sau này sao lại vẫn chia tay với anh?"

Cố Triêu Hi đánh rớt tay anh: "Đừng nói nữa được không? Nói nữa thì sẽ chia thật với anh đấy."

"Chỉ em được chế giễu anh còn anh thì không được phép cười em à? Em đúng là tiêu chuẩn kép lừng danh Trung Quốc."

"Làm sao? Ỷ vào anh thích em, được không?"

"Được được được."

Tuy bị tiêu chuẩn kép, nhưng Thịnh Minh Dịch là vô cùng vui vẻ. Wtp cam đường quýt mật

Một lúc sau anh mới nhớ ra hỏi: "Còn mẹ anh? Bà ấy sao rồi? Hôm nay bận quá anh cũng chưa gọi điện thoại cho bà ấy được."

"Mẹ anh được ba anh mang đi Vienna nghe nhạc rồi." Cố Triêu Hi nói.

Một giây sau, cậu đột nhiên nhớ ra một chuyện.

"Đúng rồi, trước khi đi bà ấy còn tặng em một hòn đảo nhỏ!"

Thịnh Minh Dịch: "Hả?"

12/02/2022