“Tôi cảm thấy sắp xếp hôn nhân cũng không tệ, người mà gia đình sắp xếp, sẽ không có sai sót.”
Thần thái của Đào Triển Minh không giống với khi nãy nữa, ngữ khí tuy cũng hoà khí, nhưng Cố Mãn Mãn có thể cảm nhận được, chỉ cần cô dám nói một chữ phủ định, Đào Triển Minh sẽ hung dữ với cô ngay.
Cố Mãn Mãn sợ hãi mà mím môi, gật đầu vô cùng dứt khoác: “Đúng, anh nói cũng không sai.”
Đào Triển Minh: “Vậy sao?”
Cố Mãn Mãn kinh hoảng, trước đây sao cô không phát hiện Đào Triển Minh khó xơi như vậy nhỉ, cô cũng vì chiếu cố tâm trạng của anh, nên mới nói dối trái với lương tâm, người đàn ông này vậy mà còn nghi ngờ cô?
“Phải a.” Cố Mãn Mãn nở ra một nụ cười, nhưng nụ cười có chút cứng nhắc.
“Nếu đã như vậy, vậy cô sẽ đi gặp vị hôn phu đó chứ?” Thần sắc của Đào Triển Minh giống như đã dịu hơn một chút.
Đã nói đến mức này rồi, cô còn có thể nói không sao?
“Đương nhiên.”
Bây giờ, Đào Triển Minh hài lòng rồi chứ?
Đào Triển Minh ‘ồ’ một tiếng, chậm rãi mở miệng: “Nhưng hồi nãy tôi nghe có người nói, cho dù trở thành bà cụ, cũng sẽ không đi gặp ông chú đó?”
Cố Mãn Mãn không nhịn nổi nữa: “Đào Triển Minh, anh là tên thích lấy tranh cãi làm sở thích sao?”
Cố Mãn Mãn cảm thấy vừa rồi Đào Triển Minh nổi điên, còn tưởng anh nghĩ tới vị hôn thê của mình chạy trốn nên không vui.
Không ngờ, Đào Triển Minh đang đào một cái hố cho cô, đợi cô ngã xuống rồi lại giẫm lên cô.
Cố Mãn Mãn không phải là một kẻ yếu đuối, cũng không phải là không có tính nóng nảy, hành động của Đào Triển Minh đã thật sự chọc tức cô.
Cô tức giận đến mức chẳng thèm gọi “ông chủ Đào” mà gọi anh bằng cả họ lẫn tên.
Nhưng mắng xong, thực sự cũng hối hận rất nhiều.
Dù sao sau này có thể Đào Triển Minh sẽ trở thành ông lớn của họ, nếu như đắc tội, mất mát sẽ rất lớn.
Nhưng cảm giác hối hận chỉ thoáng qua, nếu có điều gì phải hối hận, thì là chưa mắng Đào Triển Minh dở hơi, thứ bỏ đi!
Quả nhiên đàn ông đều là chó!
Cô biết anh đã hố cô!
Vậy mà cô thực sự không thể đọ lại!
Nội tâm Cố Mãn Mãn càng thêm kiên định, cô sẽ không bao giờ đi gặp vị hôn phu trong tin đồn.
Người đàn ông đặt bẫy cô.
Mặc dù cha mẹ đã cố gắng hết sức để tạo điều kiện cho cuộc hôn nhân này, nhưng chỉ cần cô kiên quyết không đồng ý, họ còn có thể ép buộc cô sao?
Trừ khi cô không còn là con gái họ nữa.
Ngoài ra, nếu cha mẹ không đáng tin cậy, cô vẫn có thể tìm Cố Tri Dân và Thẩm Lệ.
Cố Mãn Mãn tức giận, mặt mày căng thẳng, khuôn mặt nhỏ nhắn linh động.