Cô lẩm bẩm tự nói: “Là tin giả thôi nhỉ.”
Một con người đang yên đang lành, sao có thể đột ngột nói mất là mất chứ.
Cố Tri Dân hỏi cô: “Cái gì?”
Thẩm Lệ đẩy điện thoại ra giữa bàn ăn, ánh mắt quét nhìn một vòng, mới lên tiếng: “Trên bản tin nói Tiêu Văn đã chết.”
Biểu cảm của những người khác, không bình tĩnh hơn Thẩm Lệ bao nhiêu.
Tin tức về cái chết của Tiêu Văn nhanh chóng lọt vào top hot search trên nhiều diễn đàn khác nhau chỉ trong hơn 10 phút.
Lượng thảo luận lớn đến bùng nổ.
Các trang giải trí khác nhau cạnh tranh nhau để đăng báo.
Nữ chính của video 500G mới truyền ra một thời gian trước đây, mới thời gian ngắn như vậy mà lại truyền ra tin tức về cái chết rồi.
Sau cú sốc ban đầu của dư luận, chiều gió đã thay đổi.
Nhiều người bắt đầu tập trung vào nguyên nhân cái chết.
Báo cáo đầu tiên được đưa ra là nguyên nhân cái chết không rõ, không lâu sau đó, lại một bài báo khác được đưa ra nói rằng loại trừ khả năng bị gϊếŧ.
Người khác có tin cách nói này hay không, Thẩm Lệ không biết, nhưng cô không tin.
Thẩm Lệ vừa lướt Facebook, vừa ăn hết trứng gà mà Nguyễn Tri Hạ chiên cho cô.
“Cảm giác như bây giờ hễ có ai chết, thì liền nói là loại trừ khả năng bị gϊếŧ, Tiêu Văn làm sao có thể tự sát được?” Tiêu Văn không phải là người có thể tự sát.
Thẩm Lệ cũng không biết tại sao mình lại có trực giác như vậy, nhưng cô chính là nhận định như vậy.
Cố Tri Dân thu dọn chén đũa, Tư Mộ Hàn không có hứng thảo luận vấn đề này.
Nguyễn Tri Hạ cũng đang xem facebook, đầu cũng không ngẩng lên mà nói một câu: “Cũng có thể là tai nạn ngoài ý muốn a.”
“Phải đó, cũng có thể.” Thẩm Lệ tán đồng mà gật đầu.
“Bên cảnh sát ra thông báo rồi.” Nguyễn Tri Hạ đứng thẳng người dậy, ánh mắt lướt trên điện thoại một hồi, nói: “Bên trong thông báo của bên cảnh sát cũng nói, loại trừ khả năng bị gϊếŧ.”
Nguyễn Tri Hạ cảm thán mà nói: “Bây giờ có một số người làm tin tức quá nhanh nhạy rồi, bên cảnh sát còn chưa ra thông báo, thì đã biết là loại trừ khả năng bị gϊếŧ rồi.”
“Ở đâu, tớ không thấy.” Thẩm Lệ vươn dài cổ ra xem điện thoại của Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ đưa điện thoại đến trước mặt Thẩm Lệ, để cô tự mình xem.
Thẩm Lệ nghiêm túc mà đọc nội dung báo cáo, không có phát hiện Nguyễn Tri Hạ đang quan sát cô.
Nhìn thấy trên mặt Thẩm Lệ vốn không có chỗ khác thường nào, Nguyễn Tri Hạ bất giác quay đầu nhìn Tư Mộ Hàn một cái, Tư Mộ Hàn cảm nhận được ánh mắt của Nguyễn Tri Hạ, siết lấy tay của cô ở dưới bàn. . Truyện Huyền Huyễn
“Ngoài nói là loại trừ khả năng bị gϊếŧ, cũng không có nói cụ thể là chết như thế nào.” Thẩm Lệ xem xong thông báo, trầm tư mà nói: “Nhưng tớ luôn cảm thấy chuyện không có đơn giản như vậy.”