Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 1066

Biểu hiện rõ ràng vào lúc Tư Hạ nói không muốn lòng đỏ trứng gà luộc, Tư Mộ Hàn còn nhận qua im lặng ăn luôn.

Ăn cơm xong, Nguyễn Tri Hạ dẫn Tư Hạ về phòng: “Mẹ buộc tóc thay quần áo cho con.”

Hôm nay phải về nhà họ Tư với Tư Mộ Hàn, nói theo một ý nghĩa nào đó, đây là lần đầu tiên cả nhà ba người bọn họ chính thức trở về nhà họ Tư.

Cho nên, Nguyễn Tri Hạ vẫn để ý đến cách ăn mặc của mình và Tư Hạ một chút.

Tư Hạ dáng vẻ phấn điêu ngọc mài, mặc quần áo gì cũng đẹp.

Chuẩn bị xong cho Tư Hạ, Nguyễn Tri Hạ mới trở về phòng thay quần áo trang điểm.

Đầu tiên cô thay quần áo trước, sau đó mới ngồi trước bàn trang điểm để trang điểm.

Lúc Nguyễn Tri Hạ vẽ lông mày, chợt cảm giác của người đang nhìn mình.

Cô quay đầu lại thấy cảm giác, lập tức nhìn thấy Tư Mộ Hàn đang nghiêng nghiêng tựa vào khung cửa.

Anh khoanh tay, vẻ mặt lơ đãng nhìn cô, hình như đã nhìn rất lâu rồi.

Bàn tay đang vẽ lông mày của Nguyễn Tri Hạ dừng lại, nhìn anh không nói gì, ý bảo anh đi ra ngoài.

Bây giờ cô không có thường xuyên trang điểm, nên có chút không quen tay, lông mày cũng không thể vẽ đẹp ngay được, bình thường lúc một mình vẽ lông mày ra ngoài, tô tô vẽ vẽ cũng thấy không sao cả.

Nhưng bị Tư Mộ Hàn nhìn mình trang điểm thì lại có chút là lạ.

Tư Mộ Hàn không chỉ không đi, mà còn trực tiếp đi nhanh tới chỗ cô.

Anh đi đến đứng phía sau Nguyễn Tri Hạ, ánh mắt dừng trên đường lông mày cô vừa mới vẽ, cực kỳ hứng thú nói: “Tự em vẽ có thể cân đối sao? Anh giúp em được không?”

Nguyễn Tri Hạ khẽ sửng sốt, cũng có thể nhìn thấy rõ ràng vẻ mặt của Tư Mộ Hàn từ trong gương.

Vẻ mặt của Tư Mộ Hàn chắc chắn không phải đang nói giỡn.

“Anh biết vẽ sao?” Nguyễn Tri Hạ có chút nghi ngờ, bởi vì trước giờ cô chưa nhìn thấy Tư Mộ Hàn vẽ cái gì.

Cô không tin một tên thẳng nam hoàn toàn không có khả năng mỹ thuật, sẽ biết vẽ lông mày.

Tư Mộ Hàn nhíu mày, vẻ mặt chắc chắn gật đầu: “Ừ.”

Nguyễn Tri Hạ nửa tin nửa ngờ đưa bút vẽ mày cho anh.

Tư Mộ Hàn nhận lấy bút, ra lệnh: “Xoay người lại đây, nhắm mắt lại.”

Nguyễn Tri Hạ nhắm mắt lại, tùy ý cho Tư Mộ Hàn vẽ lông mày cho cô.

Vài phút sau, giọng nói của Tư Mộ Hàn vang lên: “Được rồi.”

Nguyễn Tri Hạ đang muốn mở mắt ra, bất thình lình cảm thấy mềm mại.trên môi mình

Cô chợt mở mắt ra, trước mắt chính là khuôn mặt phóng to của Tư Mộ Hàn.

Nguyễn Tri Hạ ngồi trên ghế, Tư Mộ Hàn chống một tay lên bàn trang điểm sau lưng cô, tay còn lại thì nâng gáy để cô ngẩng đầu lên, còn anh thì khom lưng đè lên môi cô, hôn xuống thật sâu.

Phía sau là cạnh bàn trang điểm, phía trước là l*иg ngực rắn chắc nóng bỏng của Tư Mộ Hàn.

Nguyễn Tri Hạ không còn đường lui, đôi tay không biết để chỗ nào, không có cách nào chỉ có thể nắm lấy góc áo của Tư Mộ Hàn.

Nụ hôn này có vẻ dịu dàng hơn lần trước một chút.

Nhưng mà, cũng chưa có dịu dàng được bao lâu, anh lại bắt đầu trở nên có chút vội vàng.

Anh gặm cắn môi cô, hô hấp dần trở nên gấp gáp, bàn tay đang nâng gáy cô trượt xuống lưng cô, nhẹ nhàng vuốt ve, sau đó vòng tới xương quai xanh ở phía trước, chen vào trong quần áo.

Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ.

Là Tư Hạ tìm đến đây.

Tuy rằng không muốn cứ buông ra như thế, nhưng tiếng bước chân càng ngày càng gần, Tư Mộ Hàn cũng chỉ có thể buông cô ra.