Tư Mộ Hàn lướt nhìn cốc cà phê rơi vỡ nát trên mặt đất, vẻ mặt rất khó coi.
“Tôi sẽ dọn sạch ngay.” Nói xong, Thời Dũng di ngay ra ngoài cầm công cụ vào dọn sạch mảnh vỡ.
Lúc này, điện thoại di động của Tư Mộ Hàn vang lên.
Trong lòng Tư Mộ Hàn chợt dâng lên nỗi sợ mơ hồ.
Anh cầm di động, phát hiện là điện thoại do Cố Tri Dân gọi tới, anh mới cảm thấy nhẹ nhõm.
Vẻ mặt anh lạnh nhạt nhận điện thoại: “Chuyện gì thế?”
“Tôi đã sắp xếp xong xuôi bữa tiệc đêm mai rồi, cậu tự đi thôi, tôi thì không đi được, tôi có việc phải đi nơi khác.” Giọng nói của Cố Tri Dân không thoải mái như bình thường mà lại có chút nghiêm túc và lo lắng.
Sao gần đây mấy người này đều phải có việc đi nơi khác.
Nguyễn Tri Hạ như thế, bây giờ Cố Tri Dân cũng như thế.
Tư Mộ Hàn hỏi: “Xảy ra chuyện gì rồi?”
“Vốn dĩ, chuyện này cũng không liên quan tới cậu lắm, là công ty mới nhận một bộ phim, đã đi vùng núi phía Tây quay phim, nhưng mấy ngày gần đây trời luôn mưa to, có tin tức báo là bên đó xảy ra lở đất, lại không liên lạc được với người của đoàn làm phim, nên tôi phải đích thân đi tới đó một chuyến.”
Về cơ bản mấy năm nay Thịnh Hải đều do Cố Tri Dân quản lý, bên ngoài anh ta là tổng giám đốc, trên thực tế cũng quản lý không ít việc.
Bây giờ Tư Mộ Hàn phải quản lý Tư thị, cũng không có thời gian quan tâm đến việc của tập đoàn truyền thông Thịnh Hải, nếu như không phải việc liên quan đến sự tồn vong của tập đoàn truyền thông Thịnh Hải, Cố Tri Dân cũng sẽ không tìm Tư Mộ Hàn.
Ba năm trước, Tư Mộ Hàn hoàn toàn không quan tâm đến việc của tập đoàn truyền thông Thịnh Hải, Cố Tri Dân nhận chức trách lớn, cũng đã dày dặn kinh nghiệm rồi.
Tư Mộ Hàn rất bình tĩnh nói: “Phái người đi là được rồi, cậu có thể không cần đi.”
Âm thanh của Cố Tri Dân hơi căng cứng: “Không được, Thẩm Lệ cũng trong đoàn làm phim, tôi nhất định phải đi, cả ngày nay tôi đã không liên lạc được với cô ấy, tôi nhất định phải đi, trông thấy cô ấy bình an tôi mới có thể yên tâm.”
Sau khi anh ta nói xong, chờ mấy giây mà không nghe thấy âm thanh của Tư Mộ Hàn, tưởng Tư Mộ Hàn không muốn nói thêm, nên lên tiếng nói: “Tôi không nói với cậu nữa, máy bay buổi tối bay, ngay trong đêm tôi phải chạy tới …”
Anh ta còn chưa nói xong, đã bị Tư Mộ Hàn ngắt lời.
“Cậu nói là Thẩm Lệ ở đoàn làm phim đó, ở thôn nhỏ vùng núi phía Tây, đi từ thành phố Hà Dương thì phải mất một hai ngày phải không?”
Cố Tri Dân hơi kinh ngạc: “Làm sao cậu biết?”
Tư Mộ Hàn chưa từng quan tâm đến chuyện của công ty, thần thông quảng đại nữa cũng không có khả năng dự đoán được chuyện này chứ.
“Nguyễn Tri Hạ cũng đi, nói muốn đi thăm đoàn làm phim, cô ấy đã xuất phát từ sáng sớm hôm qua, giờ chắc là cũng đã đến đoàn làm phim rồi.” Âm thanh Tư Mộ Hàn từ trong điện thoại di động truyền tới, bình tĩnh đến kỳ lạ.
Nghe vậy, Cố Tri Dân sửng sốt mấy giây, văng tục, sau đó mới hỏi anh: “Cậu liên lạc được với Tri Hạ chưa? Đêm nay có cùng đi không?”
Sau khi hỏi, Cố Tri Dân còn chưa nhận được câu trả lời của Tư Mộ Hàn, thì Tư Mộ Hàn đã cúp luôn điện thoại rồi.
Cố Tri Dân giơ điện thoại di động tới trước mặt nhìn thoáng qua, hít một hơi: “Tính khí này!”
Sau khi cúp điện thoại, Tư Mộ Hàn lập tức gọi cho Tri Hạ.
Đầu tiên điện thoại kết nối, vang lên một tiếng, sau đó liền nhắc nhở là ngoài vùng phủ sóng.
Tư Mộ Hàn gọi liên tiếp mấy lần, đều giống như vậy.
Anh bấm điện thoại nội bộ gọi Thời Dũng đến.
Thời Dũng nhanh chóng đi vào: “Cậu chủ, có chuyện gì không?”
“Đặt trước vé máy bay.” Nói xong, Tư Mộ Hàn lại lập tức đưa tay bác bỏ: “Không, chuẩn bị máy bay riêng.”
Dứt lời, anh liền đứng dậy, cầm lấy áo khoác đi ra bên ngoài.