Thành Phố Nguy Hiểm

Chương 30

Edit + Beta : Ly , Trâm

_______

Lòng bàn tay hơi thô ráp theo cổ của cô đi xuống, phủ lên hai hạt đậu sữa, "Ở đây không thoải mái sao?"

"Hưm ... Đừng ..." Cô rõ ràng đang cự tuyệt anh, nhưng cơ thể thành thật của cô lại không như vậy. Giọng nói nhẹ nhàng rơi vào tai người đàn ông, lại trở thành một nỗ lực tuyệt vọng.

“Em có biết cách tự kiểm tra ngực của mình không?” Ngụy Thành hỏi Cảnh Châu.

Không đợi cô trả lời, anh liền nắm lấy tay cô đặt lên hai bầu ngực sữa .

"Thời điểm tự kiểm tra vυ' tốt nhất là một tuần sau khi hết kinh nguyệt . Chia làm một lần chạm, hai lần sờ và ba lần nặn. Một là xem kích cỡ vυ' có cân xứng không, núʍ ѵú có đều, có đỏ không, sưng và trũng xuống hay không. "

" Chạm một lần, bằng tay kia, nhẹ nhàng dùng ngón tay ấn vào bầu ngực để kiểm tra các cục u, bắt đầu từ núʍ ѵú và kiểm tra theo chiều kim đồng hồ, dần dần tản ra ngoài ... "

Ngụy Thành vừa nói, vừa nắm lấy đôi bàn tay mảnh mai của cô di chuyển từ núʍ ѵú đến xung quanh bầu vυ' trắng như tuyết.

“A ~ tôi cảm thấy khó chịu…” Cảnh Châu khẽ thì thào, bộ ngực căng tròn tràn đầy cảm giác , đầṳ ѵú cương cứng nhô cao như muốn được sờ mó, liếʍ mυ'ŧ .

“ Nặn núʍ ѵú bằng ngón cái và ngón trỏ để kiểm tra dịch tiết ” Nói xong, anh yêu cầu cô nặn núʍ ѵú nhỏ đã cương cứng , vừa sướиɠ vừa tê dại . Đầṳ ѵú mở rộng, chân trái của cô vô thức cạ cạ vào chân dài của người đàn ông.

Âm thanh cọ xát của lớp vải vang lên, hắn đột nhiên há miệng ngậm lấy bầu vυ' nhỏ đã đỏ mọng mà mυ'ŧ mạnh.

“A!” Cảnh Châu nâng thân trên của mình lên, áp sát vào người anh ta.

Ngụy Thành đưa ra kết luận: "Ngực của em cân đối hai bên, núʍ ѵú nhỏ và mềm không có vết lõm, da mịn, kết cấu mềm, khi sờ vào không có cục u hay nốt sần ... Bệnh nhân à , em có muốn kiểm tra những nơi khác không? "

" Ví dụ, ở đây? "Ngụy Thành dùng tay cọ mạnh vào vùиɠ ҡíи mềm mại của cô qua lớp vải.

Sau đó anh nhẹ nhàng cởi lớp quần vải bó sát và qυầи ɭóŧ của Cảnh Châu, đầu ngón tay vô tình chộp lấy qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm.

“Có phải em muốn anh kiểm tra thật sâu vào không, sao lại chảy nhiều nước như vậy?” Anh không khỏi mỉm cười.

Trong căn phòng tối, cô nghe thấy tiếng lạch cạch của chiếc thắt lưng cùng tiếng kéo khóa quần vang lên bên tai , âm thanh sột soạt khiến trái tim cô tê dại , vừa mong đợi vừa hồi hộp.

Hoa huyệt đầy đặn đột nhiên bị anh mở ra bằng hai ngón tay, trước khi được hơi lạnh xâm nhập, vật cứng rắn kia đã mài vào khiến cô cảm thấy nóng ran .

Anh bắt đầu di chuyển hạ thể, thân cây dày đặc chà sát vào khe hở của hoa huyệt tràn đầy dâʍ ŧᏂủy̠, côn ŧᏂịŧ khô cứng cọ xát hai lần đều dính một tầng nước.

"A ..." Cơn du͙© vọиɠ thúc giục cô ôm chặt lấy cổ anh.

Ngụy Thành càng lúc càng co giật nhanh hơn, xoa nóng hoa huyệt của cô, toàn thân cô cong lên một cách đói khát, phun ra càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, làm ướt hạ thể của hai người

"Ưm ~" Cảnh Châu rêи ɾỉ, không nhịn được vặn vẹo eo hông để phù hợp với chuyển động của anh .

Ngụy Thành rất vui khi thấy cô giống như bị du͙© vọиɠ chi phối, nhưng chỉ có như vậy, thật sự khiến anh khó có thể lấp đầy cơn thỏa mãn của mình.

Anh muốn đạt được kɧoáı ©ảʍ sâu hơn.

"Ba, chú ý an toàn khi lái xe vào ban đêm... tốt, đừng nói chuyện , kẻo cha bị phân tâm ..." Một giọng nữ đột nhiên vang lên ở hành lang bên ngoài phòng, giọng nói không ngừng tiến tới.

Cảnh Châu, người đang chìm đắm trong du͙© vọиɠ, bỗng ý thức được như cô đang ở trong một giấc mơ.

“ Này, đây là bệnh viện, không thể như thế này được.”

——————