Thành Phố Nguy Hiểm

Chương 2

Trans + Edit : Ly

______

Làn khói trắng tan trong không khí khiến cô ngửi được có chút khó chịu

Bùi Cảnh Châu im lặng, sợ đến mức không dám thở mà ngơ ngác nhìn chùm chìa khóa trên mặt đất đắm chìm trong ánh hoàng hôn.

"Em có bạn trai chưa? Em đã xem anh làʍ t̠ìиɦ rồi thì em phải để anh xem em và bạn trai làm , như vậy mới có thể bỏ qua " Anh nói.

Bạn trai ? Bùi Cảnh Châu lắc đầu rụt rè, cô thì lấy đâu ra thời gian để mà kiếm bạn trai ?

" Thật đáng tiếc , vậy anh đành ngắm em thủ da^ʍ a "

Thủ da^ʍ? Cô lại lắc đầu, sao có thể xấu hổ khi làm chuyện như vậy trước mặt một người xa lạ?

“Không được ? Vậy em muốn làʍ t̠ìиɦ à?” Anh nói , sau đó liền liếc nhìn mái tóc xoăn dài ngang lưng lười biếng của cô được búi sau lưng một cách khéo léo, mái tóc bồng bềnh trước trán che đi đôi lông mày thanh tú.

Mí trên rũ xuống, che lấp làn nước long lanh dưới đáy mắt , lông mi dày cong cong như cánh bướm . Miệng anh đào đầy đặn mím chặt, vẻ mặt ngưng trọng, giống như một cô gái nhiễm bệnh sắp chết.

“Phụt...” Anh không nhịn được cười lên tiếng , hút một điếu thuốc, cúi người nhặt chùm chìa khóa từ trên nền đất .

Thấy anh nhặt chìa khóa của mình, cô lo lắng nói: “Chìa khóa của tôi…”

“Anh đã nói muốn trả em chưa ?” Trông anh ta như một con cáo gian xảo đã thành công trong một âm mưu của mình , chiếc chìa khóa được treo trên ngón trỏ thon dài của anh. Nó lắc lư theo vòng tròn, va chạm nhau tạo nên một tràng âm thanh " ding ding dong "

Anh đang dựa vào khung cửa, với mái tóc ngắn đen dày được tỉa nhiều lớp, ướt đẫm mồ hôi.

Lông mày rộng và phẳng, đỉnh lông mày hơi nhếch lên.

Dưới lông mày thoáng hiện một đôi mắt đào hoa khiến người nhìn không tự chủ được mà say mê, phía dưới hiện lên một tầng xanh đen, xem ra chất lượng giấc ngủ không tốt lắm.

Sống mũi cao, giơ giơ khoé miệng hé ra nụ cười bướng bỉnh. Anh ta chiếc cởϊ áσ sơ mi , để lộ cơ bụng tám múi phân bố đối xứng trên bụng, hai đường nhân ngư khoét sâu xuống và hằn sâu vào trong chiếc quần tây đen.

Đũng quần của anh đang phồng lên.

Đột nhiên một cây gậy dài thô to bật ra trong tâm trí cô.

Bùi Cảnh Châu kinh hãi, trái tim nhỏ của cô đập thình thịch.

Khi mặt trời lặn nghiêng về phía tây, ánh sáng đỏ cam làm tăng thêm bầu không khí mơ hồ.

“Đưa tay ra ” anh nói.

Bùi Cảnh Châu đưa bàn tay nhỏ bé của mình ra một cách trống rỗng, chùm chìa khóa kết hợp với nhiệt độ cơ thể của anh chạm vào lòng bàn tay cô.

Không biết có phải là ảo giác của cô không, lòng bàn tay mềm mại dường như bị đầu ngón tay mát lạnh cào cào, nếu nói có cảm giác cũng không hẳn , chỉ như bị một sợi lông tơ vò nát.

“Họ hàng xa cũng không bằng láng giềng gần, nếu có nhu cầu, cô có thể đến gặp tôi !”

Bùi Cảnh Châu chớp mắt, cảm thấy khuôn mặt mình trở nên dịu dàng hơn trong ánh hoàng hôn.

“Đương nhiên , Ý của anh là nhu cầu thể xác.”

“Khụ khụ…” Cô sặc nước miếng.

“Ha…” Ngụy Thành cười nhẹ, “Hôm qua anh nghe thấy em gọi điện và nói rằng hôm nay là sinh nhật 18 tuổi.”

“Hả?” Bùi Cảnh Châu kinh ngạc.

"Phòng của chúng ta chỉ cách nhau một bức tường, cùng ban công chỉ cách nhau 20 phân. Anh tuy rằng không có hứng thú nghe lén người khác nói chuyện , nhưng em nói quá lớn "

Cơ thể Bùi Cảnh Châu trở nên cứng đờ, không khác gì một tác phẩm điêu khắc.

Ánh mắt của người đàn ông lướt qua chiếc cổ mảnh mai của cô gái, và đáp xuống bộ ngực căng phồng của cô.

Các cô gái bây giờ đều phát triển tốt như vậy?

Đôi mắt tối sầm lại, anh chợt nhớ ra điều gì đó, cho bàn tay to vào trong túi quần, không biết lấy ra làm gì, đột nhiên ném thứ đó vào cổ áo của cô một cách thô bạo.

“A!” Cô sợ hãi hét lên, vô thức kéo cổ áo ra, đưa tay sờ ngực mình.

Vật cứng có cạnh và góc rơi xuống khe sâu, mắc kẹt giữa hai bầu vυ' non nớt, trầy xước da thịt một cách đau đớn.

Tình cờ nhìn thấy một nửa tuyết sữa đầy ắp của cô gái, anh nói đầy ẩn ý: " Anh không chuẩn bị quà gì, tình cờ trong túi có một viên kẹo. Bé thỏ trắng nhỏ, sữa, kẹo."

" Anh... ! "Cô không dám nói bất cứ điều gì , hai tay ôm chặt lấy ngực

Ngụy Thành tâm trạng rất tốt: “Hôm nay coi như là anh tặng cho em quà sinh nhật thứ 18, lần sau anh nhất sẽ thao nát em.” Nói xong anh lập tức xoay người bước vào nhà, bỏ lại cô trong lòng hoảng loạn.

——————