Váy ướt đẫm sớm đã bị xốc đến tận hông, hạ thể Nhược Y bại lộ trong không khí lạnh lẽo. Lại An táo bạo tách chân cô ra muốn xâm phạm.
Nhược Y liều mạng giãy giụa, nhưng đàn ông say rượu vẫn có sức lực lớn hơn một người con gái như cô, cô hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.
Hắn kéo xuống quần, đem dươиɠ ѵậŧ bại lộ bên ngoài, hắn đè hai chân cô lại, đem dươиɠ ѵậŧ kề sát miệng huyệt khô khốc .
Qυყ đầυ tựa như muốn không màng tất cả mà vọt vào tiểu huyệt chật hẹp, cảm giác mật huyệt bị mạnh mẽ căng ra làm cô hoảng sợ vạn phần, miệng đã bị hắn nhét qυầи ɭóŧ vào miễn cưỡng chỉ phát ra mấy trận nức nở. Nhưng lúc này động tác của Lại An lại đột ngột ngừng lại.
Hắn phát hiện mình không có cách nào cương cứng.
Lại An không kiên nhẫn xoa lộng dươиɠ ѵậŧ của mình, nhưng nó vẫn mềm oặt như cũ rũ ở giữa hai chân, nửa điểm dấu hiệu dâng trào cũng không có.
Hắn rốt cuộc phải tiếp nhận rồi hiện thực —— từ khi ở trong ngục bị hai người đàn ông lực lưỡng không biết ngày đêm thao lộng hậu đình , mang đến một lần lại một lần cao trào từ phía sau , hắn rốt cuộc không thể cương cứng với phụ nữ nữa.
Nhược Y nhân lúc hắn thức thần, miễn cưỡng bò dậy muốn thoát đi. Kết quả hắn phẫn nộ kéo lấy tóc cô , đập mạnh lên bàn cơm.
Huyệt Thái Dương dâng lên một trận đau nhức, cô hôn mê bất tỉnh.
Nhược Y chỉ cảm thấy mình như một người chết đuối , vẫn luốn cố gắng giãy giạu trong làn nước lạnh băng đến tận xương . Không biết giãy giụa bao lâu, dường như sắp bất lực bỏ cuộc mà chìm vào đáy nước, thì một luồng ánh sáng đánh vào trên mặt, vô cùng chói mắt, cô khó khắn nhíu nhíu mày, sau đó kinh hoàng mở bừng mắt.
Gương mặt bị Lại An bạo lực đã sưng lên, sọ truyền đến đau đớn như kim đâm , cô híp mắt hơn nửa ngày, rốt cuộc nhận ra người trước mắt.
Vẫn là Lại An.
Tựa như bị người ấn vào trong nước không thở nổi.
Nhược Y giật giật thân thể, đỉnh đầu có ánh đèn, cô rốt cuộc cũng miễn cưỡng làm rõ ràng hiện trạng của bản thân.
Cô đang nằm ở trên mặt đất lạnh băng. Váy bị thấm ướt váy dán ở trên người, vải bông vốn không dày lắm, nay vừa ướt vừa bị xé rách nên thân thể cảm thấy lạnh lẽo vô cùng, mà cúc áo ngực đã sớm bị hắn kéo ra, cô áo rách quần manh đem da thịt bại lộ ra bên ngoài.
Cô muốn duỗi tay che lấp đậy, nhưng lại phát hiện tay đã bị trói ở sau lưng, chân cũng bị gắt gao trói chặt, mà trong miệng còn bị nhét qυầи ɭóŧ làm cô không thể kêu cứu.
Thì ra ác mộng vẫn còn chưa kết thúc.
Lại An đứng ở cửa, từ trên cao nhìn xuống, vẻ mặt lãnh khốc hờ hững. Mà phía sau hắn là một người đàn ông có khuôn mặt dữ tơn người đầy hình xăm .
Nhược Y nhận ra người đàn ông này ---có tiếng xấu làm việc buôn người, là bạn của Lại An.
Lúc trước cô không ít lần cãi nhau với Lại An vì muốn qua lại với người đàn ông này, cô muốn để Lại An đoạn tuyệt lui tới với loại người vô sỉ này, nhưng Lại An lại nói vì sự nghiệp của hắn, hắn phải có bạn .
Bây giờ Nhược Y rốt cuộc cũng hiểu cái sự nghiệp mà hắn nhắc đến rồi, chính là liên kết đám thanh niên dễ dàng khuất phục thành lập phản kháng quân .
“Nhanh đem kỹ nữ này mang đi, bằng không chờ cha tôi trở về liền không xong.”
Ngữ khí Lại An có chút cấp bách, người không biết còn đang tưởng hắn đang nóng lòng muốn thoát khỏi phiền toái trước mắt.
Cha của Lại An cũng chính là cha nuôi của Nhược Y, là một người đàn ông trung niên rất thương cô, ông ấy coi Nhược Y như con gái ruột. Đây cũng là một phần nguyên nhân vì sao Nhược Y trộm tới tìm Lại An . Cô sợ mang đến phiền toái không cần thiết cho cha nuôi .
Người đàn ông xăm mình ngồi xổm xuống , ánh mắt tựa như sói đói nhìn vυ' lỏa lồ của Nhược Y một lát, sau đó vươn tay dơ bẩn phủ lên bộ ngực thiếu nữ bóp nhẹ một lát.
Trên mặt cô toát ra biểu tình kinh sợ , nhưng cô bị trói đến không thể động đậy, tránh cũng không thể tránh.
“Xúc cảm thực không tồi sao, ngươi xác định đem cô ta bán cho tôi?” Ngữ khí của hắn như là đang thảo luận một kiện vật phẩm.
“Nữ nhân bị người chơi qua tôi còn muốn làm gì? Lại nói cô ta vốn dĩ được nhà tôi nhận nuôi, coi như làm là kiếm lại chút tiền cơm mấy năm qua đi.” trong ánh mắt Lại An hiện lên một tia tàn nhẫn . Hắn chưa bao giờ nghỉ đến việc mình mềm yếu cùng vô năng, mà lại đem những sai lầm đổ lên người Nhược Y, nóng lòng muốn đem khuất nhục mà Đồng Ân gâyra ở trên người mình trả lại gấp trăm lần trên người phụ nữ của hắn.
“Cô ta ở chỗ này nhiều hơn một ngày, tôi sẽ gặp phiền toái càng lớn.”Thơi gian thanh mai trúc mã, thâm tình ý trọng cũng vì lời này của hắn mà tan thành mây khói.
Người đàn ông xăm mình từ phía sau túi móc ra một cái bình thủy tinh nhỏ, từ trong bình lấy ra mấy viên thuốc . Hắn lấy tấm vải trong miệng cô ra, bẻ cằm, đem viên thuốc nhét vào.
Nhược Y muốn cắn chặt răng , nhưng sức tay của hắn rất lớn,thành thục bóp cằm ép cô hả miệng.
Mấy biên thuốc bị mạnh mẽ nhét vào thực mau đã hòa tan trong lưỡi , trong miệng dâng lên một mùi khó chịu . Một lát sau, Nhược Y bỗng nhiên cảm thấy cả người mất lực, mí mắt giống như nặng ngàn cân. Hai bóng người trước mắt bỗng nhiên biến thành mơ mơ hồ hồ , thực nhanh đầu đầu cô liền rũ xuống .
“Thành giao.” khóe miệng người đàn ông xăm mình lộ ra ý cười không chứa ý tốt, hắn từ trong túi móc ra một túi đồng bạc vứt cho Lại An, đem thiếu nữ đã hôn mê khiêng lên bả vai.
Hắn đứng lên, bước nhanh đi ra khỏi nhà chứa củi của Lại An gia , dù trời mưa cũng không ngừng nghỉ, biến mất trong bóng đêm.