Nhục Dục Giam Cầm

Chương 12: Xa Lợi Thác

Cô đứng ở trước trước cửa thông đến hướng toà nhà hình tháp do dự một lát, cuối cùng trong lòng cũng hạ một quyết định.

Ngửa đầu đi về phía trước, cầu thang xoắn ốc từ lầu một đường kéo dài về phía trước, điểm cuối giấu lờ mờ trong bóng tối.

Cô nâng chân hướng về phía trước đi một bước.

Mỗi một bước , ngọc thế chôn sâu trong cơ thể đều đυ.ng vào điểm mẫn cảm của cô , làm hai chân cô dâng lên một trận lại một trận bủn rủn. Thiếu nữ dừng dừng, ấn bụng nhỏ kiều suyễn vài tiếng, lại cắn răng tiếp tục hướng về phía trước leo lên.

Chờ bò đến đỉnh tháp, tiểu huyệt đã bị tra tấn đến vừa hồng lại sưng, trên mặt ửng hồng , dục niệm lại tràn ra khiến cô vô cùng thẹn thùng.

Cô đứng ở trước cửa phía cuối hành lang thở phì phò, nỗ lực bình phục kích động trong cơ thể . Rồi sau đó chạm vàocửa lớn được làm bằng đồng thau, dùng sức đem nó đẩy ra.

Thiếu niên vẫn đứng ở nguyên vị trí, nghe thấy phía sau vang lên tiếng bước chân, hắn kinh ngạc quay đầu lại, đối diện với tròng mắt ôn nhu như nước của thiếu nữ .

Hắn không nghĩ tới tiện dân khi 13 thế mà dán cả gan làm loạn như thế.

Ngay cả những người quý tộc có chức vị quan trọng của đế quốc thấy hắn cũng phải khom lưng hành lễ, mà thiếu nữ tóc đen này cứ đứng sững sờ tại chỗ không chút cố kỵ nhìn thẳng vào mắt hắn .

“Anh…… Tên là gì?”

Thiếu nữ mở miệng dò hỏi, thanh âm của cô thực ngọt ngào nhu mỹ, vượt quá dự kiến của thiếu niên.

Làm hắn càng kinh ngạc.

Chính là ở đế quốc này, còn có người không biết hắn.

“Xa Lợi Thác.” Thiếu niên ma xui quỷ khiến nói ra tên của mình.

“Tôi tên Nhược Y.” Thiếu nữ cũng theo truyền thống của khu 13,nới tên của mình cho hắn biết.

Thiếu niên ngẩn ra một chút, một hồi lâu mới phản ứng lại , sau đó hắn nhịn không được bật cười.

Mọi người ở trước mặt hắn đều nơm nớp lo sợ, duy chỉ có thiếu nữ trước mặt này là ngoại lệ.

Nhiều năm như vậy lần đầu tiên có người can đảm dò hỏi tên của hắn, cùng với…… Thoải mái hào phóng tự giới thiệu tên mình với hắn.

Người thiếu niên tóc dài màu bạc này là ai?

Hắn là Xa Lợi Thác —— đại tế sư Ba Luân Tây Á của đế quốc —— tượng trung cho tín ngưỡngcủa quốc gia này.

Hắn chính là người phát ngôn thay thần ở nhân gian .

Ánh mắt thiếu niên trong sáng như một dòng suối chưa bao giờ bị người ô nhiễm,trong đến mức có thể thấy được đáy.

Hoàn toàn đối lập với những thường dân tầm thường ở khu 13 vì tồn tại mà không ngừng nỗ lực, ánh mắt bọn họ đều là tiều tụy, là tang thương, là oán niệm, là không cam lòng, hoặc là giận mà không dám nói.

Trước năm cô 16 tuổi , cô chưa bao giờ gặp qua ánh mắt nào thuần túy bằng thiếu niên trước mắt .

“Anh…… Biết cách ra ngoài như thế nào không?”

Cô dò hỏi hắn một chút.

Trong tiềm thức, cô cảm thấy thiếu niên trước mắt, tuấn mỹ không tì vết này đáng tin cậy.

Lông mày Xa Lợi Thác hơi hơi nhăn lại.

Hắn không hiểu vì sao cô lại hỏi ra loại vấn đề này .

“Tôi…… chưa từng đi ra ngoài ……”

Lần này đến phiên vẻ mặt Nhược Y kinh ngạc.

Cô nhanh chóng đánh giá một chút thiếu niên trước mắt này so với cô thì chắc tuổi lớn hơn . Tuy rằng tòa vương cung khổng lồ này vô cùng xa hoa, nhưng nếu cứ sống trong tòa thành không ra khỏi cửa mười mấy năm , chỉ ngẫm thôi cô cũng cảm thấy đáng sợ.

“Anh…… Cũng bị bọn họ bắt sao?”

Ánh mắt Xa Lợi Thác có chút hoang mang, hắn không biết nên lý giải như thế nào về từ “Cũng” trong lời nói của Nhược Y.

Hắn là tự nguyện bị nhốt .

Nhưng Xa Lợi Thác theo bản năng gật gật đầu, coi như đáp trả vấn đề cô hỏi.

Trong ánh mắt hắn nhìn cô lại nhiều hơn vài phần đồng tình.

Cô hơi hoang mang lảo đảo chạy đến gần hắn, đồng thời cũng phải che giấu điểm bất thường biểu hiển trên mặt do vật trong cơ thể gây ra .

Nhược Y đứng ở bên cạnh hắn, cùng hắn đứng sóng vai , đứng ở nơi này có thể quan sát hết cảnh sắc sung quanh của tòa tháp này .

Đại tế sư mà mỗi người trong Đế quốc kính sợ giờ phút này lại bởi vì hành vi của Nhược Y mà cảm thấy kinh hãi.

Hắn mở to hai mắt nhìn, không thể tin được thế mà lại có người dám cùng hắn đứng sóng vai .

Thiếu nữ đứng đầu ngọn gió, thưởng thức cảnh sắc rung động lòng người dưới chân , mà không biết , cô bây giờ cũng thành một phong cảnh hữu tình trong mắt Xa Lợi Thác.

Thiếu nữ này đẹp đến mức không giống người thường.

Sắc đẹp của cô vừa thanh thuần lại vừa mị hoặc, không cần làm gì chỉ đứng ở đó cũng đủ mê hoặc tâm hồn người khác, cô tùy tâm sở dục thưởng thức phong cảnh lại hồn nhiên không biết mình đã làm một người mê say. Thiếu nữ tóc đen như tảo, môi đỏ tựa đào, da thịt trắng nuột gần như trong suốt, ngay cả lông mi hơi hơi rung động dưới ánh mặt trời cũng mê người vạn phần.

Ánh mắt Xa Lợi Thá dừng tại dung nhan tuyệt mỹ một hồi lâu, bỗng nhiên hắn chú ý tớ trên cổ i thiếu nữ có những vết ứ thanh.

Đâu chỉ cổ, ngay cả cô khuỷu tay cùng bộ ngực như ẩn như hiện cũng có những vết như vậy , tựa như dấu vết đã bị người khác chà đạp qua để lại.

Giữa mày Xa Lợi Thác lộ ra vài phần nghi hoặc, hơi suy tư, thực mau hắn liền bừng tỉnh đại ngộ.

Đây là…… dấu vết nam nữ sau khi hoan ái để lại đi?